-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Nghe bác Tea tả món phở... mà Boulevard liên tưởng tới một khái niệm "phở" khác vì có từ mềm, từ trắng, từ ngọt... ngào... Đúng là ở Hà Nội mọi người thích ăn phở gà thì thường gọi cho 1 bát thịt gà đen (thường là thịt đùi) ... Cái thứ "thịt" mà lão K thèm mà chẳng dám ăn!
:haha::haha::haha::haha::haha:
.
Thường thì mỗi người có một giới hạn , ví dụ một người như thế này thì chỉ đc ăn 100 kg thịt đen chẳng hạn, nếu ai hồi trẻ ăn nhiều quá tới lúc nhiều tuổi sẽ k được ăn nữa cho nên Bou chú ý nhé. Bây giờ mê món phở mà ăn nhiều quá là sau này bị kiêng đó ... có thèm cũng chỉ ngó mà thôi... :D:D:D
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
.
Thường thì mỗi người có một giới hạn , ví dụ một người như thế này thì chỉ đc ăn 100 kg thịt đen chẳng hạn, nếu ai hồi trẻ ăn nhiều quá tới lúc nhiều tuổi sẽ k được ăn nữa cho nên Bou chú ý nhé. Bây giờ mê món phở mà ăn nhiều quá là sau này bị kiêng đó ... có thèm cũng chỉ ngó mà thôi... :D:D:D
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
Ấy ấy... chị chẳng dám chê ai cả, nói thế bị com hội đồng là chết dở.
Là chị nghe nói em cũng tròn trĩnh cho nên nhắc trêu thôi ( chị cũng thế không ăn thịt nhiều mà vẫn lên cân trong khi mấy người trong nhà được chăm sóc đầy đủ thì cứ gầy nhom. )
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
.
Có lẽ Lão K phải làm cái từ điển riêng hay chú thích dưới bài viết chứ Lão viết rất dí dỏm nhưng có từ đọc chẳng hiểu gì...
Ví dụ cái tô phở xe lửa nè TP chưa nghe bao giờ... :D:D:D
Xe lửa là kích cở của tô phở. Tô xe lửa là tô phở bự như cái xe lửa. :haha: :haha:
Từ này không phải của LK đâu. Lúc LK còn ở Saigon, phở Lý Thái Tổ ở đường Lý Thái Tổ gần chợ cá Trần Quốc Toản hồi xưa rất nổi tiếng. Chủ tiệm nói là phở gia truyền hàng Than từ ngoài Bắc vô. Phở tiệm này có hai cở, tô nhỏ và tô xe lửa. Dần dần tô xe lửa trở thành tiếng lóng để chỉ tô lớn.
Sang bên này, các tiệm phở thường bán 3 loại: tô nhỏ (small), tô trung (medium) và tô xe lửa (extra large). Còn tô đặc biệt xe lửa là tô có đủ thứ tái, nạm, vè, gầu, gân sách, ... thêm luôn hành trần, nước béo, cộng mấy cục bò viên. Còn pín thì phải gọi riêng :haha: :haha:
Để chị TP tưởng tượng tô xe lửa ra sao, LK kèm theo mấy tấm hình tô xe lửa ở bên này.
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Nghe bác Tea tả món phở... mà Boulevard liên tưởng tới một khái niệm "phở" khác vì có từ mềm, từ trắng, từ ngọt... ngào... Đúng là ở Hà Nội mọi người thích ăn phở gà thì thường gọi cho 1 bát thịt gà đen (thường là thịt đùi) ... Cái thứ "thịt" mà lão K thèm mà chẳng dám ăn!
:haha::haha::haha::haha::haha:
Thèm thì có, nhưng chẳng dám ăn cũng không đến nỗi, lâu lâu cũng lén đi ăn một lần. Thường thì cái gì lén cũng ngon hơn :haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
Hề hề, bây giờ Bou đã biết "đâm bị thóc, thọc bị gạo" rồi. LK phản đòn đừng có bù lu bù loa, khóc hu hu nha. :haha: :haha:
Nhắc đến tô xe lửa, LK nhớ đến một kỷ niệm xưa.
Sau mùa hè năm đầu tiên, LK trở về trường học lại. Nhờ một dịp may, LK được một ông thầy nhận làm "tà lọt". Ông ấy nhận các project của hãng về cho học trò làm. Sau vài tháng dạy nghề, ông thầy gởi LK đến làm thường trực luôn ở một hãng điện toán.
Trưa hôm đó, hai thầy trò đi ăn (dĩ nhiên là thấy trả tiền vì biết trò nghèo quá :o) ở một tiệm phở. LK gọi một tô đặc biệt xe lửa. Khi ông chủ đem ra, LK nhìn tô phở rồi làm bộ chê:
- Tô xe lửa gì nhỏ xíu vậy? Cái này ăn hai tô cũng chưa no.
Thời đó, tiệm ăn VN còn ít nên chủ tiệm chảnh lắm. Ông chủ đớp lại LK:
- Anh ăn nổi hai tô, tôi khỏi tính tiền.
Kỳ này ông chủ chết chắc rồi. Ổng không biết gặp thằng chết đói từ trại tỵ nạn mới qua. Ăn hết tô thứ nhất, LK gọi tô thứ nhì, thêm một ly café sửa đá. Hết tô thứ nhì, LK còn chọc tức ông chủ:
- Ông chủ ơi, chưa no. Ông cho tôi thêm một ổ bánh mì đặc biệt. Nhớ tính tiền bánh mì với café thôi nha, còn 2 tô kia free phải không ông?
- Thua cha rồi, tặng luôn cho cha ổ bánh mì với ly café, khỏi tính luôn.
:haha: :haha: :haha:
Sáu tháng làm việc với ông thầy, LK từ 100 lên 145 pound vị chi là 20.5 kg.
Như vậy bây giờ có thèm đùi cũng đáng đời lắm. :haha: :haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Oa... Lão K sưu tầm được bộ ảnh về các tô phở đặc biệt ghê. Cái ảnh này Bou thấy có vẻ giống lão K.... thế nào ấy ạ. Mặc du đã được đính chính k phải. :) Bou không dám“đâm bịch thóc..” đâu ạ, chỉ trêu mọi người cho vui. Rất iu quý lÃo K nữa là khác. Lão K mà “phản đòn” là B lặn luôn,không dám ho he nữa, sợ lắm
http://i216.photobucket.com/albums/c...ibinhduong.jpg
:haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Oa Nữ cũng có nhiều kỉ niệm về phở lắm.
Có một lần, đi ăn phở Hòa, khi trả tiền thì ko sao tìm thấy ví tiền. OA đành ra nói với chủ tiệm, xin rửa chén 1 giờ. He rất chi là lưỡng lự ngắm nhìn OA từ đầu tới chân. xong một lúc, he đưa tập báo kháng chiến HCM và phán.
- Nếu em bán hết tập báo này, tôi sẽ trả em thêm 20 $
Báo này ko có giá, tùy ai cho tiền ủng hộ thôi. Trong vòng 2h, phơi mặt ra cái lạnh gần 20 độ, OA bán hết. Ko nhơ bao nhiêu báo, xong bán được nhiều lắm, đến nỗi ông chủ mời thêm một tô phở nữa. Xong ko trả 20$ như đã hứa.
OA nhớ mãi cái cảnh đó, đổi 2 h để lấy tô phở, và OA thề, sẽ làm cho tiệm phở H này ko còn là một tiệp phở duy nhất nữa ở TRT.
Sau đó OA lấy chồng, gom góp tiền, mở một tiệm phở, trả công cho thợ nấu phở của phở H gấp đôi, rồi he lôi nhân viên về làm cùng với he...
Mãi 4 năm sau, hệ thống phở H bị hệ thống phở 88 đánh bật...OA lại sang tên... Về sau chủ phở H đi làm công cho OA
-
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
OA nhớ mãi cái cảnh đó, đổi 2 h để lấy tô phở, và OA thề, sẽ làm cho tiệm phở H này ko còn là một tiệp phở duy nhất nữa ở TRT.
Sau đó OA lấy chồng, gom góp tiền, mở một tiệm phở, trả công cho thợ nấu phở của phở H gấp đôi, rồi he lôi nhân viên về làm cùng với he...
Mãi 4 năm sau, hệ thống phở H bị hệ thống phở 88 đánh bật...OA lại sang tên... Về sau chủ phở H đi làm công cho OA
-
Hì... Kiểu này là OA ăn gian hay trả thù đây nhỉ :D:D:D
Có một câu nói thế này: Phụ nữ yếu đuối nhưng k nên làm cho PN giận bởi phụ nữ hay thù dai.
:cool:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Oa... Lão K sưu tầm được bộ ảnh về các tô phở đặc biệt ghê. Cái ảnh này Bou thấy có vẻ giống lão K.... thế nào ấy ạ. Mặc du đã được đính chính k phải. :) Bou không dám“đâm bịch thóc..” đâu ạ, chỉ trêu mọi người cho vui. Rất iu quý lÃo K nữa là khác. Lão K mà “phản đòn” là B lặn luôn,không dám ho he nữa, sợ lắm
http://i216.photobucket.com/albums/c...ibinhduong.jpg
:haha:
Đúng là Bou xạo bà cố. Bou có biết LK mặt mũi tròn méo ra sao đâu mà bảo la giống? :haha: :haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Đúng là Bou xạo bà cố. Bou có biết LK mặt mũi tròn méo ra sao đâu mà bảo la giống? :haha: :haha:
Bou dùng phương pháp “liên tưởng” lão K ạ. May mà chưa liên tưởng Lão K mặt méo, mũi tròn đấy ạ. Tại lỗi lão K không cho Bou biết dung nhan nên phải sử dụng trí tưởng tượng thôi, mà trí tưởng tượng có hạn... nên chỉ hình dung được vậy, Lão K có đẹp như bên ngoài thì cũng thông cảm nhé. Mới tại Lão K lại còn "đính chính" kèm theo ảnh... nên lại càng nghi... Ke ke.
(Nói nhỏ tí thôi... Không lẽ lão K lại xí thế nhở)
:haha::haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Bou dùng phương pháp “liên tưởng” lão K ạ. May mà chưa liên tưởng Lão K mặt méo, mũi tròn đấy ạ. Tại lỗi lão K không cho Bou biết dung nhan nên phải sử dụng trí tưởng tượng thôi, mà trí tưởng tượng có hạn... nên chỉ hình dung được vậy, Lão K có đẹp như bên ngoài thì cũng thông cảm nhé. Mới tại Lão K lại còn "đính chính" kèm theo ảnh... nên lại càng nghi... Ke ke.
(Nói nhỏ tí thôi... Không lẽ lão K lại xí thế nhở)
:haha::haha:
Công nhận trí tưởng tượng của Bou hạn hẹp và nghèo nàn thật.
Khi nào Bou tưởng tượng gần thực tế thì LK sẽ "lộ diện" để Bou coi tài thầy bói của mình đúng được đến bao nhiêu phần trăm. :haha: :haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Cái này gọi là ngửi văn mà đoán người. Hehehe.
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Cái này gọi là ngửi văn mà đoán người. Hehehe.
Nói chung là Lão K phải "lộ diện" mới biết trí tưởng tượng của Bou đúng hay không chứ ạ? :D:D:D Bou cũng hi vọng việc "ngửi văn" của mình sai, biết đâu lão K còn "già hơn" cả cái ông ở trên nhở
:D:D:D
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Xe lửa là kích cở của tô phở. Tô xe lửa là tô phở bự như cái xe lửa. :haha: :haha:
Từ này không phải của LK đâu. Lúc LK còn ở Saigon, phở Lý Thái Tổ ở đường Lý Thái Tổ gần chợ cá Trần Quốc Toản hồi xưa rất nổi tiếng. Chủ tiệm nói là phở gia truyền hàng Than từ ngoài Bắc vô. Phở tiệm này có hai cở, tô nhỏ và tô xe lửa. Dần dần tô xe lửa trở thành tiếng lóng để chỉ tô lớn.
Thu Phong ở gần Hàng Than mà sao k nhớ có tiệm phở nào ở Hàng Than nhỉ, trước có cô bạn thân ở HT ngày nào cũng chở nhau đi học. Bây giờ thì phố Hàng Than là phố bán đồ chuẩn bị đám cưới toàn là bánh cốm, bánh xu xê, chè, hạt sen... quả cưới...
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Tô phở xe lửa này có lẽ 3 người ăn mới hết... :D:D:D
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Thu Phong ở gần Hàng Than mà sao k nhớ có tiệm phở nào ở Hàng Than nhỉ, trước có cô bạn thân ở HT ngày nào cũng chở nhau đi học. Bây giờ thì phố Hàng Than là phố bán đồ chuẩn bị đám cưới toàn là bánh cốm, bánh xu xê, chè, hạt sen... quả cưới...
Tô phở xe lửa này có lẽ 3 người ăn mới hết... :D:D:D
Di cư vào Bắc chắc là từ lâu, ngày xưa Hàng Than có phở Tráng cực kỳ nổi tiếng.
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
tranquang
Di cư vào Bắc chắc là từ lâu, ngày xưa Hàng Than có phở Tráng cực kỳ nổi tiếng.
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
Vậy thì ông vua ấy tên là Tráng, nhưng người ta vẫn gọi là phở Hàng Than.
Hình thù, vóc dáng của anh ta trông thật nản. Người gầy, môi hơi thưỡi, mắt thì lờ đờ như người chết rồi. Bất cứ lúc nào, nhìn thấy anh, ông cũng cảm giác đó là một người vừa mới thăng đồng, đương sống trong một cái thế giới u minh; thêm vào đó, lại bịt ở trên đầu một cái mùi soa trắng, trông mới lại càng... “thiểu số”.
Người đâu mà lại “lỳ xì” đến thế là cùng! Hàng năm bảy chục người, hàng tám chín chục người đứng vòng lấy gánh hàng của anh ta, chật cả một cái hè đường để mua ăn, để “đòi ăn” - phải, họ đòi ăn thật - mà anh ta cứ làm như thể không trông thấy gì, không nghe thấy gì.
Anh ta cứ thản nhiên, thái thịt, dốc nước mắm, rưới nước dùng - ai đợi lâu, mặc; ai phát bẳn lên; mặc; mà ai chửi, anh ta cũng mặc.
Đi ôtô đến ăn cũng thế, mặc áo vải đến ăn cũng thế; các bà các cô đẹp đáo để, đến ăn cũng thế. Anh ta không đặc biệt riêng với ai - kể cũng dân chủ đấy! - nhưng có nhiều bà tức vì anh ta không nịnh đầm.
Ghét quá. Thế thì thuê một cái nhà rộng, mượn thêm người làm có phải lợi không? Hay là điều đình với xưởng củi người ta để cho một gian, bày mấy cái bàn, cái ghế, có người trông nom, tính tiền cẩn thận có phải không mất mát không?
Mặc cho ông cứ nói, anh phở Tráng không trả lời - nhất là không bao giờ cười.
Trông mà lộn ruột, muốn tát cho một cái. Chết một nỗi ghét người thì thế, nhưng đến cái phở của anh ta muốn ghét, không tài nào ghét được.
Có ai chen chúc vất vả, hò hét đứt hơi được một bát phở của anh, mà lại chưa ăn ngay, còn dừng lại một phút để ngắm nghía, phân tách bát phở đó ra thế nào không?
Thật là kỳ lạ! Bánh phở không trắng và dẻo hơn, thịt thì cũng chẳng nhiều, nhưng mà làm sao ngon lạ, ngon lùng đến thế? Chưa ăn đã biết là ngon rồi.
Cứ nhìn bát phở không thôi, cũng thú. Một nhúm bánh phở; một ít hành hoa thái nhỏ, điểm mấy ngọn rau thơm xanh biêng biếc; mấy nhát gừng màu vàng thái mướt như tơ; mấy miếng ớt mỏng vừa đỏ màu hoa hiên vừa đỏ sẫm như hoa lựu... ba bốn thứ màu sắc đó cho ta cái cảm giác được ngắm một bức họa lập thể của một họa sĩ trong phái văn nghệ tiền tiến dùng màu sắc hơi lố lỉnh, hơi bạo quá, nhưng mà đẹp mắt.
Trên tất cả mấy thứ đó, người bán hàng bây giờ mới thái thịt bò từng miếng bày lên.
Đến đây thì Tráng vẫn không nói năng gì, nhưng tỏ ra biết chiều ý khách hàng một cách đáng yêu.
Ông muốn xơi chỗ thịt nào cũng có: vè, sụn nạm, mỡ gầu, mỡ lật, vừa mỡ vừa nạc, vừa nạm vừa sụn, thứ gì anh ta cũng chọn cho kỳ được vừa ý ông - miễn là ông đến xơi phở đừng muộn quá.
Ăn phở chín thì như thế là xong, chỉ còn phải lấy nước dùng và rắc một chút hạt tiêu, hay vắt mấy giọt chanh (nếu không là tí dấm).
Nếu ông lại thích vừa tái vừa chín thì trước khi rưới nước dùng, anh Tráng vốc một ít thịt tái đã thái sẵn để ở trong một cái bát ôtô, bày lên trên cùng rồi mới rưới nước dùng sau.
Thế là “bài thơ phở” viết xong rồi đấy, mời ông cầm đũa. Húp một tí nước thôi, đừng nhiều nhé! Ông đã thấy tỉnh người rồi phải không?
Nước dùng nóng lắm đấy, nóng bỏng rẫy lên, nhưng ăn phở có như thế mới ngon. Thịt thì mềm, bánh thì dẻo, thỉnh thoảng lại thấy cay cái cay của gừng, cay cái cay của hạt tiêu, cay cái cay của ớt; thỉnh thoảng lại thấy thơm nhè nhẹ cái thơm của hành hoa, thơm hăng hắc cái thơm của rau thơm, thơm dìu dịu cái thơm của thịt bò tươi và mềm... rồi thì hòa hợp tất cả những vị đó lại, nước dùng ngọt cứ lừ đi, ngọt một cách hiền lành, êm dịu, ngọt một cách thành thực, thiên nhiên, không có chất gì là hóa học... không, ông phải thú nhận với tôi đi: “Có phải ăn một bát phở như thế thì khoan khoái quá, phải không?”
Quả vậy, ăn một bát phở như thế, phải nói rằng có thể “lâm li” hơn là nghe thấy một câu nói hữu tình của người yêu, ăn một bát phở như thế, thú có thể ví như sau một thời gian xa cách, được ngã vào trong vòng tay một người vợ đẹp mà lại đa tình vậy!
Y hẳn cũng có người cảm giác như tôi, cho nên biết bao nhiêu bận đứng chờ làm phở, tôi đã thấy những người đàn bà, đàn ông, người già, trẻ con, bưng lấy bát phở mà đôi mắt sáng ngời lên. Người ta chờ lâu thì bực thật đấy, nhưng cũng vẫn cứ chờ cho được, tuồng như đã đến mà không được ăn thì chính mình lại phải tội với mình, vì đã đánh lừa thần khẩu - hay nói một cách khác, đến đấy mà không cố ăn cho kỳ được thì rồi sẽ hối hận như một người tình đã để lỡ cơ hội chiếm người yêu...
Nhưng mà dù thiết tha đến bực nào, ông cũng rất có thể một hôm nào đó bị ra về mà không được ăn - dù một bát thôi. Ấy là vì chỉ độ chín giờ, chín rưỡi thì thường là phở Hàng Than đã hết.
Cho nên những người thật nghiện phở thường vẫn rủ nhau đi ăn thật sớm. Theo lời họ nói lại, muốn thưởng thức hoàn toàn hương vị phở Hàng Than, cần phải dậy đi ăn từ sáu giờ, vào lúc trời chưa sáng hẳn. Lúc đó, trời mờ mờ chưa rõ mặt người, phố xá họa hoằn mới có dăm ba người qua lại. Anh đi ăn sẽ thấy một cái thú khác lạ nữa là ăn ngon trong tịch mịch, ăn ngon trong không khí trong lành.
Khách chưa có ai, anh muốn ăn kiểu gì, muốn xơi chỗ thịt nào, muốn dùng nước thịt bò tươi rưới lên bánh, muốn có mỡ lật, mỡ gầu, muốn nước trong hay béo, tha hồ mà hạch! Anh được như ý và anh sẽ vừa ăn vừa nhìn mấy thanh củi tạ ở trong lò kêu lách tách và bắn ra ngoài trời sắc sữa những hoa lửa vi ti màu đỏ tươi
Dù sao, ta cũng phải nhận rằng đến vấn đề ăn phở thì người Việt Nam quả là khó tính lạ lùng.
Một người bạn đã từng nếm đủ hương vị của tất cả những hàng phở danh tiếng ở Hà thành khoảng ba mươi năm trở lại đây, một hôm, cho tôi biết rằng: “Đến cái năm 1952 này, phở hình như đã tiến tới chỗ tuyệt đỉnh của nó rồi, cũng như một bản nhạc tuyệt kỹ... không chê vào đâu được, nghĩa là không thể thêm một món gì hay giảm một món gì”.
Theo anh ta thì phở mà cho magi vào thì rất hỏng mà quấy “lạp chiếu chương” vào cũng lại dở vô cùng. Phải là hoàn toàn gia vị Việt Nam mới được: hồ tiêu Bắc, chanh, ớt, hành hoa, rau thơm hay là một tí mùi, thế thôi, ngoại giả cấm hết, không có thì là tục đấy!
Có người kể chuyện rằng trước đây mười lăm, hai mươi năm, đã có một hàng phở ở phố Mới tìm lối cải cách phở, cũng như Năm Châu, Phùng Há dạo nào cải cách cải lương Nam kỳ, tung ra sân khấu những bản “De đơ dà múa”. Họ cho mà dầu và đậu phụ vào phở, nhưng cố nhiên là thất bại.
Sau còn có người làm phở cho cà rốt thái nhỏ, hay làm phở ăn đệm với đu đủ ngâm giấm hoặc là cần Tây, nhưng thảy thảy đều hỏng bét vì cái bản nhạc soạn bừa bãi như thế, nó không... êm giọng chút nào.
Một chú khách ở chợ Hôm, chuyên về lối “phở nhừ”, bánh thì thái to, thịt thì thái con cờ hầm chín, nước cho húng lìu, một dạo cũng đã làm cho người nói tới, song những người sành phở chỉ dùng một vài lần thôi, vì không những đã không có vị phở, thịt ăn lại bã, mà nước thì đục mà ngấy quá.
Một hàng phở ngon là một hàng phở ăn một bát, lại muốn ăn hai và nếu còn sức ăn nữa thì phải ăn ba không thấy chán.
Gặp phải ngày ta se mình, ngửi mùi thịt thấy sợ, hàng phở ngon vẫn có thể làm cho ta ăn ngon miệng với một bát phở chay, chỉ có bánh và nước thôi. Làm như thế mà ngon, thế mới là ngon đấy.
Một bát phở vừa tái vừa chín ngon, chưa đủ để định giá trị của hàng phở được; muốn biết chân giá trị của nó, theo lời người biết ăn phở, phải là thứ phở chín không thôi, phở chín mà ngon thì mới thật là ngon đấy.
Thực ra, điều quan hệ trong một bát phở là cái bánh, nhưng thứ nhứt, như trên kia đã nói, cần phải có nước dùng thật ngọt. Bí quyết là ở chỗ đó. Và tất cả những hàng phở ngon đều giữ cái bí quyết ấy rất kín đáo, y như người Tàu giữ của, vì thế cho nên trong làng ăn phở, vấn đề nước vẫn là một vấn đề then chốt để cho người ta tranh luận.
Hầu hết người ta đều nhận thấy rằng muốn có một nồi nước dùng ngon, cần phải pha mì chính. Nhưng chưa chắc thế đã hoàn toàn là phải.
Thuyết cho đường nhất định là bị loại rồi. Có người cho rằng phải có nhiều đầu cá mực bỏ vào; có người chủ trương cần phải có thứ nước mắm tốt lại có người quả quyết với tôi rằng muốn có nước dùng ngọt, không thể thoát được món cua đồng - cua đồng giã nhỏ ra, lọc lấy nước, cho vào hầm với nhiều xương ống, nhưng phải chú ý tẩy cho thật khéo, mà cũng đừng ninh kỹ quá sợ nồng.
Đến bây giờ, ai đã thật biết cái bí mật ấy chưa? Riêng tôi, tôi cũng đã tìm tòi suy nghĩ rất cẩn thận mỗi khi trịnh trọng nâng một bát phở lên ăn, nhưng thú thực, tôi vẫn chưa biết rằng trong tất cả những “giả
thuyết” về “phương pháp làm nước dùng phở” người ta kể ra đó, giả thuyết nào là đúng.
Kết cục, tôi đã gạt bỏ tất cả những sự băn khoăn đó sang một bên và không buồn nghĩ nữa, vì tôi thấy rằng ăn một miếng phở, húp một tí nước dùng ngon thỉnh thoảng điểm một lá thơm hăng ngát mà không biết tại sao phở lại ngon như thế thì có phần hứng thú hơn là mình biết rõ ràng quá cái bí quyết ngon của phở.
Bài sưu tầm
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Nhưng lực bất tòng tâm
http://i216.photobucket.com/albums/c...uongsi/9-1.jpg
:naonao::naonao::naonao::naonao::love2::love2::lov e2:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
...
Bài sưu tầm
Đây là bài của Vũ Bằng trong "Miếng ngon Hà Nội".
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Phố Hàng than bây giờ có ốc nướng, thịt chó và bánh cốm :D
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Mình chẳng bao giờ vắt chanh vào thức ăn, ngoại trừ những món tái chanh hay nước mắm pha. Vị giác mất đi cái cảm giác đậm đà, mùi chanh át đi hương vị của mùi quế mùi sao đối với bát phở.
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
kehotro
Mình chẳng bao giờ vắt chanh vào thức ăn, ngoại trừ những món tái chanh hay nước mắm pha. Vị giác mất đi cái cảm giác đậm đà, mùi chanh át đi hương vị của mùi quế mùi sao đối với bát phở.
Muội muội thì ăn phở mà kg có chanh thì cảm giác thiếu thiếu gì ấy...không ngon:nguong:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
SunWild
Phố Hàng than bây giờ có ốc nướng, thịt chó và bánh cốm :D
và có cả Bún chả khá ngon cùng Thạch dừa quả, kem Caramen nữa
Nhắc đến mà thèm quá :nguong::nguong:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
Trật luôn rồi, Angel không phải là đội nhà của LK :haha: :haha:
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
1952 LK chưa ra đời, mừng quá chưa chắc đã già hơn :haha: :haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Trật luôn rồi, Angel không phải là đội nhà của LK :haha: :haha:
1952 LK chưa ra đời, mừng quá chưa chắc đã già hơn :haha: :haha:
Ke ke. Hóa ra lão K cũng sợ chữ già... Vậy khi đặt nick đừng đặt mình vào chữ "Lão", người ta lại nghĩ lão đang bước vào tuổi thất thập cổ lai hy, vì Bou thấy Lão vẫn còn khao khát bụi trần lắm sau bài com trong topic Các ông ngủ, hãy đề phòng...
:haha::haha::haha::haha:
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
tranquang
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
Bác chiêu đãi 1 tuần ăn phở nửa triệu đồng nhé? nếu đúng thế thì sẽ phải đầu tư viết ngay :D
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Friday
Bác chiêu đãi 1 tuần ăn phở nửa triệu đồng nhé? nếu đúng thế thì sẽ phải đầu tư viết ngay :D
Loại được 1 tên!
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
tranquang
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
OA thích 2 bài nói về phở của VB và NT, sẽ thử viết cảm nghĩ ra sao, ko dám nhận là phê bình đâu ạ.
(ON cũng là một trong những tín đồ của phở, xong ko quá nghiêm khác như TQ, vì đã đi nhiều nơi trên thế giới, đổi khi thèm bắt gặp một tiệm phở nào đó, dù viết ko dấu. PHO)
-
Re: Bát phở giá nửa triệu đồng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
tranquang
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
He he. Để nhà em đỡ bận sẽ thử "bình loạn" về cái cảm xem sao. Nhưng nhà em chẳng dám đi "ăn phở" với bác Trần Quang. Bác ấy ăn phở theo niêm luật giống thơ... Nhà em sợ sai luật thì lại làm bác ấy "mất ngon" thì phiền! Còn như chị Oa có cảm tác hay thì cơ hội để "dùng phở" 1 tuần với bác Trần Quang là quá ư hiếm hoi. Nên là bác Trần Quang sẽ loại được nhiều đối thủ bằng 1 lời mời tưởng dễ xơi mà cũng không dễ! :D