Hi...Hi... Nhờ thế mà vẫn có thể tiếp... tiếp... đó! Hi...Hi... :rolleyes:
Printable View
1 bài viết rất hay và sắc sảo. Mình thích nhất câu kết của Kẻ hỗ trợ: "Đọc những trải nghiệm của người khác, có lẽ chúng ta chỉ xem nó đơn thuần là thông tin. Còn bản thân chúng ta,chắc chắn không bị điều đó làm ảnh hưởng đến lối sống hay nhân cách của riêng mình". :naonao::naonao:
Nắng đổ lưng chiều gợi nhớ thương
Bao năm cố đắp mộng miên trường
Không hay mật hoá men thành rượu
Nhận lấy riêng mình vị đắng vươn…
Lời nói dối cuối cùng của ai đó là gì nhỉ?
- Biết anh đang nghĩ gì ko? Anh đang nghĩ đến em, muốn gặp em, đang bực vì gọi cho em hoài ko được, cần em gọi lại ko thấy gọi, thì em xuất hiện, sao em linh vậy?
Anh mở rộng cửa:
- Vào đây với anh chút đi.
Anh mệt mỏi nằm xuống giường, nó ngồi xuống bên cạnh, anh nắm khẽ tay nó, nhìn nó hiền hoà, âu yếm... ánh nhìn ve vuốt miên man hơn cả một vòng tay... anh khép mắt lại, vùi mặt vào bàn tay nó, dịu dàng như chú mèo con, nó cảm thấy cảm giác bên cạnh nhau lúc này sao bình yên quá, thân thương quá...
...
... Tắm rửa sạch sẽ, anh vừa ăn sáng vừa trả lời câu hỏi của một người quen:
- Số đt bà này em đâu có lưu...
Rồi anh gõ nhẹ 1 ngón tay lên thái dương:
- Mà nhớ trong đầu... - câu nói gắn liền với ánh nhìn ngọt ngào, nụ cười thật thà như trẻ thơ - gởi về phía nó...
Trái tim nó vừa khoá kín ko dằn nổi, bung ổ khoá... rung khe khẽ...
Nhưng tất cả cuối cùng là gì? Chỉ là con số 0 mà thôi...
Đâu mới là sự thật?
Nó chẳng cần biết nữa để làm gì...
Hóa ra đây là...người viết thuê à!? Thế mà mình cứ tưởng...hi hi hi, nhưng mà viết thuê là khó lắm lắm vì ít nhứt phải...tri âm thì mới ổn được (đấy là chủ quan nên TA nói thế, hì). Cảm xúc mà được chia sẻ-đồng điệu-hòa trộn và thăng hoa thì còn gì bằng! Hi hi hi...
Giá mà mình cũng được như...Anh ấy (câu này em nhặt trên dot com đấy ạ).
Ngày xưa, có đọc được vài dòng cũng tựa tựa kiểu này (nhật ký chị em), cũng của nhân vật trong bài viết này, đại ý là cuộn tròn vào nhau, không dùng môi, chỉ dùng lưỡi khám phá hết tận cùng, ngõ ngách, lồi lõm, thấp cao, ra vào, khô rồi ướt...ôi, không nói thêm nữa! Giờ đọc lại thấy nhân vật chính vẫn RẤT PHONG ĐỘ (từ này nên dùng cho phái mạnh thì hay hơn), vẫn hở nhưng mà kín, cánh cửa mở rộng nhưng mà kén người vào, vào được rồi thì ra cũng toát hết mồ hôi...(có đúng hông nhân vật chính? hi hi hi).
Còn nhân vật phụ thì...biết nói sao bây giờ? "Hắn" nếu đúng, là một PB chính hạng hoặc không thì cũng gần như thế (hơn thế thì đúng hơn). Bản chất PB thì dù ẩn dấu trong hình hài nào vẫn không mất đi! Bản nhạc khi đã ngân lên trong một khung cảnh Thời-Lợi-Hòa thì có lẽ "Hắn" là người chiến thắng-một chiến thẳng không làm cho người đối diện cảm thấy chiến bại, chiến thắng dựa trên bản ngã của cả hai người!!!
@Virgin Widow
Bạn? Người quen? Khách?...Nghi lắm, hi hi hi...
Sau những giờ làm việc căng thẳng, nó hạnh phúc khi được ôm gọn trong vòng tay mạnh mẽ và rắn rỏi của hắn.
Ngả đầu vào gối, nó nhìn từng bước chân hắn đi lên, đi xuống một cách đều đặn. Rời khỏi cuộc điện thoại, hắn vùi đầu vào người nó rồi nhắm nghiền mắt lại để mặc từng ngón tay của nó đan nhẹ nhàng vào tóc
- Anh già lắm rồi phải không em?
- Già đâu, còn trẻ trung chán
Nó cuối người, mi nhẹ vào má hắn ... Hắn ghì chặt lấy nó, im lặng một lúc
- Sắp bị bà xã chê rồi.
- Chê gì cơ?
- Thì công việc anh nhiều quá, không có thời gian cho em. Đầu óc suy nghĩ nhiều nên một số thứ cũng bị hạn chế.
- Vậy để em thử nhé.
Khúc khích cười, nó ôm lấy hắn hôn. Cái cảm giác của nụ hôn bây giờ vẫn còn nguyên vẹn như nụ hôn đầu tiên của hơn 1 năm về trước, vẫn rạo rực, vẫn thèm khát một cách mãnh liệt. Trái tim nó rộn ràng ... Ừ, hắn là của nó ... một phần nào đó.
......................
- Anh này, không mặc gì chắc đẹp hơn đấy.
Chống cằm, nó đung đưa chân nhìn hắn đang choàng cái áo vào người. Nheo mắt với nó, hắn xoay qua xoay lại trước gương như kiểu người mẫu đang xăm xoi lần cuối để ra sàn diễn. Chồm dậy, nó kéo rị hắn xuống giường.
- Thôi thôi, đến giờ anh phải ....
Câu nói của hắn bị bỏ lửng nửa chừng, hắn rũ người, buông thõng theo từng cử động của nó. Thoáng, nó dừng lại nhìn thẳng vào mắt hắn .... Phải có điểm dừng ... nó tự nhủ rồi đứng lên
- Em đi tắm đây.
- Đừng buồn cưng à, yêu lắm.
Hắn ôm lấy nó từ phía sau, gục đầu vào vai nó ... im lặng. Nó khẽ khàng vuốt nhè nhẹ lên tóc hắn, trái tim nó bây giờ như bị ai bóp nghẹn lại.
- Không, em hiểu mà.
Nó mỉm cười, ngả đầu vào vai hắn ... bờ vai hắn to lớn vững chãi. Khoảng khắc này, hắn là của nó.
Từ ... một ngày nào đấy