Bốn chữ L là bốn chữ nào thế sếp PS. OA vặn vẹo xoay vần với các loại ốc vít mà nó chỉ lồi - lõm - long - leo...:nguong:
Printable View
Hic... CẢm động ghê cơ... Boulevard em gửi cả nhà loạt bài em vừa viết nhá...He he... Lý luận phê bình nghệ thuật sân khấu là một mảng viết tâm đắc nhất của mẹ cháu... Vừa rồi bà bạn già Tuyết trên Tin tức của TTXVN đã tranh thủ lúc mẹ cháu rảnh rỗi đã đặt phát 1 sê ri gồm 4 bài về Nâng cao chất lượng phê bình sân khấu, cũng là đề tài Luận văn cao học của mẹ cháu vừa tốt nghiệp... Cả nhà đọc cho vui nhá nhá....
Tự nhận thấy là mềnh cực kì là ngoan í... 3 ngày nghỉ vào dịp 2.9 là ngồi cày 5 bài cho 4 tờ báo... Ngồi ngắm trời mưa thật khoan khoái... thiên hạ cứ đi chơi dưới trời mưa bẩn thỉu đi ná... Mẹ cháu thì ngồi "làm tiền" trên chiếc giường ấm áp yêu quý của mềnh... Và thi thoảng nhận vài cuộc gọi đt chăm sóc của "giai"... Úi... ngày nghỉ có khác, giai nào cũng rảnh rỗi vì chẳng biết làm zề thế nên là các nhà mạng tha hồ mà "làm tiền" khách hàng nhể? Mẹ cháu thì giành toàn tâm toàn ý vào việc kiếm tiền thôi. chán giai lắm rồi. Chia sẻ với cả nhà để biết năng suất lao động vừa rùi của mẹ cháu ra sao... he he...
http://docbao.com.vn/docbao/bao-ttu/...c#trang-232024
http://docbao.com.vn/docbao/bao-ttu/...c#trang-232107
http://docbao.com.vn/docbao/bao-ttu/...c#trang-232185
http://docbao.com.vn/docbao/bao-ttu/...c#trang-232230
Còn đây là loạt bài trên Báo của mẹ cháu song hành luôn nhé về thời gian... ka ka
http://www.baovanhoa.vn/chinhtrixahoi/56472.vho
http://www.baovanhoa.vn/chinhtrixahoi/56534.vho
\
http://www.baovanhoa.vn/chinhtrixahoi/56637.vho
http://www.baovanhoa.vn/chinhtrixahoi/56724.vho
.
Nhìn hai ông này cười gian quá. :cool::cool:
OA vặn vẹo xoay vần với các loại ốc vít mà nó chỉ lồi - lõm - long - leo...
Cái này chỉ có thực hành mới trãi nghiệm được ON à. LT tình nguyện làm chuột bạch cho ON nè :nguong::nguong::nguong:
Trời ạ... các huynh tỷ nói chuyện bằng ngôn từ lạ hoắc... Boulevard em vào đọc căng cả mắt mà vẫn chưa hiểu zề là sao... hihi
Cười phải gian mới đúng là người đàn ông ... đích thực. :haha::haha:
TP có nghe câu "đàn ông đích thực, ..... đầu tiên" không? :nguong::nguong:
Theo cẩm nang sức khỏe, làm người đàn ông đích thực sẽ giảm các nguy cơ về đột quy hay trụy tim và tuổi thọ sẽ kéo dài thêm như một điều tất yếu. :haha::haha:
Nói có sách, mách có chứng, đây là link của một nghiên cứu khoa học đáng tin cậy. :botay::botay:
http://news.zing.vn/Dan-ong-dich-thu...ost345686.html
Đây cũng là một bằng chứng nói có video :D
http://7vui.com/pic/8776
OA chẳng thích người nào làm chuột bạch cho mình và cũng chẳng thích mình làm chuột bạch cho ai đó, nó cứ tức anh ách thế nào ấy Lão LT à. :D.
Con đường đến địa ngục hay thiên đàng đều cùng chung một cánh cửa. Khi mình thật sự bước hai chân vào đó thì dù có lên trên hay rơi xuống thì đều có chung một cảm giác là "được bay". Còn nếu làm thân chuột bạch thì nó chỉ có trôi lửng lơ thôi, Cùng lắm thỉnh thoảng được "bay lơ lửng" Lão LT à
KKK. Em B nhà mình đọc những giòng này chắc lại cười tủm tỉm, lắc mình thành con nai vàng ngơ ngác, và hỏi những lời ngu ngơ...."Ôi chao...Các Huynh tỷ lại làm trí tưởng tượng em bay bổng". :nguong:
Hình như mấy người đó không phải là ... đàn ông. :haha::haha:
Nếu trong đời không có đàn ông thì ... buồn lắm và các hãng thiết kế thời trang đã không có cơ hội ... ra đời.
Mỗi khi ra đường, hình như phụ nữ mất không ít thời gian để ... xoa xoa, vẽ vẽ và khi sẳn sàng trong tư thế ... tấn công mà không ai chịu nhìn thì thế nào cũng rủa thầm "mấy lão có mắt cũng như ... mù" :haha::haha:
Khi nhìn bức ảnh này, cái gì đập vào mắt bạn đầu tiên????
http://img.tintuc.vietgiaitri.com/20...-my-813d6b.jpg
Không biết Như Loan trả cho anh chàng chụp ảnh bao nhiêu để anh ta bắt đúng góc cạnh, nâng mình lên và dìm hàng đối thủ. :youarethewoman::youarethewoman:
Trên đời này ko bao giờ có một người hoàn hảo nên cũng đừng bao giờ nghĩ sẽ có một người đàn ông đích thực.
Làm một người đàn ông đích thực cũng ko phải là khó nếu ai đó muốn làm, xong chẳng tội gì phải làm một N Đ Ô Đ T làm gì cho nó khổ phải ko LK nhỉ. Nếu ko khéo lại có thể bị coi là ngụy quân tử ko biết chừng. Thà làm một lãng tử như Lệnh Hồ Sung còn hơn, cuộc đời rò rỉ như chiếc bình rượu mẻ. Lăn qua lăn lại giữa chính chính tà tà. Khi thì lăn bẹp hồn yêu nữ, Lúc thì làm dúm dó xác ni cô..Đến cả Đông phương bất bại phi giới tính cũng muốn được cùng đắp chung manh chiếu. (Ko biết chiếu trên hay chiếu dưới)
Nên nếu được chọn, OA chọn một lãng tử hơn. Nhiều người đàn ông gồng mình để chứng tỏ mình “đích-thực” nhưng ai mà “đích- thực” được mãi, có phải ko LK.: nguong:
Quá khứ chỉ là quá khứ...
Lâu lắm rùi em không tìm nổi cảm xúc về 1 người đàn ông tốt trong em...
Anh quen em có lẽ phải 10 tháng rùi trong 1 lần mà cô bạn thân nhất của em hạ quyết tâm tìm bạn trai cho em... Bạn bài binh bố trận rõ khiếp với đủ lời căn dặn, mày phải trang điểm nhẹ nhàng thôi, mày phải nói ít thôi, mày đừng nói gì với chuyện tình cảm xưa cũ... Tóm lại là phải "đi nhẹ, cười duyên"... Những lời căn dặn của bạn làm em quá ngột ngạt, em luýnh quýnh chân nam đá chân xiêu vì chỉ lo mình thất thố điều gì đó bởi bạn nói : "Ông ấy là người rất tốt, rất giỏi, rất đàn ông những cũng rất khó tính". Cái sự khó tính đó quy định tới độ mà 8 năm nay khi vợ ốm và mất anh không hề cho 1 bóng dáng đàn bà nào khác bước vào tim anh...
Buổi gặp gỡ diễn ra suôn sẻ với 2 quả "chân gỗ" là bạn gái em và bạn trai thân của anh (đúng kiểu làm quen thời xưa đó)... Đang nói chuyện vui vẻ thì bộ trưởng của em xuất hiện và em hồn nhiên reo lên : Ơ bộ trưởng... rồi khoe bức hình chụp với bộ trưởng rất chi là tâm đắc trong chuyến đi công tác Thái Lan... Ra về, sau đó bạn gọi cho em nói rằng cái chi tiết em "hồn nhiên như cô tiên " ấy đã khiến em mất điểm trong mắt anh và bạn anh... Hóa ra đàn ông các anh những vị lãnh đạo cao cấp này nọ cũng chỉ bé như con kiến, và cái anh cần là 1 người đàn bà nhu mì, thùy mị. Đó là lý do vợ anh cũng đã từng làm báo, đã từng là con ông to nhưng đã vì anh và các con mà bỏ tất cả sự nghiệp, lặng lẽ ở nhà chỉ làm nhiệm vụ chăm sóc chồng con, không đi làm, anh nuôi...Hồi đó em rất bức xúc vì chỉ 1 chi tiết mà anh và bạn đã đánh giá vội vã 1 con người... Nhưng thôi cũng là 1 bài học kinh nghiệm cho việc làm quen kết bạn và cũng là để em nghĩ thầm : "Cái lão này khó tính thế, may may bộc lộ sớm nếu không thì mình đi..."... Chẳng hiểu sao bạn bè gửi cho em cái link diễn đàn xã hội em cũng nghịch ngợm đăng ký vào chơi... Thế rồi trong số những người nhảy vô nhòm ngó nick em thì có anh... Phải nửa năm sau cái buổi gặp gỡ "oan trái" và bị anh chê em đó... Thế là em hỏi anh rất bâng quơ: "Oh. 1 người bạn mới chưa kjp thân đã thành bạn cũ rồi... Anh thế nào rồi ạ? Đã tìm được 1 người phù hợp với anh chưa ? "... Anh nói "Anh cứ thấy em quen quen nên vào coi đi coi lại... bây giờ thì chắc đã nhận ra em rồi..."
Có lẽ vì cái bản tính hơi hiếu thắng và của 1 người đàn bà ít khi bị đàn ông chê bai quá đáng... Và cũng cảm thấy anh hơi vội vã khi đánh giá con người em nên em mới hé lộ phần nào cuộc đời mình để anh bước vào, để anh hiểu hơn em không chỉ là 1 cô gái quá hời hợt, chỉ thích khoe những mối quan hệ này nọ... Và anh đâu có biết đằng sau sự ồn ã của 1 nhà báo, em là em 1 người đàn bà như bao người đàn bà khác, và cũng có thể sẵn sàng hi sinh tất cả vì gia đình, bố mẹ và con và người mình yêu...
Những tin nhắn, điện thoại viber... lúc có lúc không... nhưng rồi em bắt đầu thấy quý anh, không phải cái quý giữa 1 người đàn bà với 1 người đàn ông, mà quý anh bởi con người anh quá tốt, có lẽ cuộc đời em, ít gặp những người đàn ông tốt như vậy thế nên em cảm mến, trân trọng ... Gần chục năm trời vợ ốm, anh chăm sóc vợ , người giúp việc ra đi vì vợ anh ốm càng ngày càng khó tính thì anh lại gánh vác thay công việc của người giúp việc, gánh cả những lời đòi hỏi, giận hờn vô cớ của 1 người bệnh khó tính... Em cũng thật ngạc nhiên khi biết rằng tim anh đã không hề có ai khi mà vợ mình ốm đau bệnh tật, không làm tốt chức năng của 1 người vợ... Em cũng ngạc nhiên khi anh ở 1 vị trí cũng kha khá trong xã hội, bận rộn với công việc và làm trụ cột nuôi sống cả gia đình vậy mà anh vẫn về cùng con gái nấu cơm hàng ngày, rồi ngày nào cũng đều đặn đưa đón con gái đi làm... Những ngày qua, em lắng nghe những chia sẻ từ người vợ quá cố, từ con cái, từ công việc, em bước vào thế giới của anh và em thấy vui vui... Con gái nói: "Mẹ ơi, mẹ đừng chơi với bác ấy. Những người mà vợ mất như bác ấy khó có thể bước ra khỏi quá khứ lắm, mẹ sẽ cảm thấy là 1 người bên lề của bác cho coi..."... Con gái nói có phần đúng nhưng với em, đi tìm được những người đàn ông tốt thật sự làm bạn không dễ. Không lợi dụng sự cô đơn của mình để tới chộp giật, vội vã, không can thiệp quá sâu vào quỹ thời gian của em khiến em cảm thấy ngạt thở bởi quá sự quan tâm... Ngược lại anh là 1 người đàn ông không tinh tế, không khéo léo lắm... 1 người đàn bà như em lại thíchđàn ông khéo, thích đàn ông ga lăng chiều chuộng, săn đón suy nghĩ của mình... Ạnh đi bên em nhẹ nhàng, tin cậy như 2 người bạn... Và vì vậy mà em thấy vui... Em còn vui hơn vì càng ngày em càng khám phá ra sự quyết đoán, bản lĩnh ẩn chứa từ nơi con người anh, từ việc hẹn hò cho tới ăn uống anh đều rất chính xác... Em cũng buồn cười khi đi xem phim ma, anh còn hét to hơn em, và cái sự sợ hãi còn biểu lộ hơn cả em... Khi xem phim tâm lý xã hội thì em lại rơi nước mắt nhiều hơn anh...
Em nghe bạn nói anh là 1 người đàn ông ít nói nhưng những ngày qua qua những chia sẻ em thấy anh cũng cởi mở, chân tình, anh cũng có nhiều tâm sự chất chữa muốn chia sẻ cùng em... Đó là lý do có những cuộc nói chuyện khi em nói đi ngủ anh hỏi : "Em ngủ sớm thế? Nói thêm 1 chút nữa ...", thậm chí đi xem phim ở phòng riêng thì anh nói nhiều tới độ khiến em mất cả tập trung bởi những câu chuyện của anh... Và cũng vui vui khi thấy phim hết, giờ đã muộn, con anh đã gọi thì anh "phàn nàn" sao thời gian để nói chuyện "ít quá"... Anh có biết không? Thời gian nói chuyện ít quá, ở bên nhau đôi khi những lời nói cũng chỉ nên thừa... Với em có khi chỉ là 1 ánh mắt, có khi chỉ là 1 bờ vai tựa nhẹ, 1 cái nắm tay nhè nhẹ ... sẽ cho em nhiều cảm xúc hơn là những lời nói ồ ạt, hoa mỹ... hãy cứ là bạn của nhau đã anh nhé... Em không dám chắc anh có phải là mẫu người đàn ông cần với em hay không? Nhưng anh có thể tin rằng em sẽ là 1 cô em gái có thể ở bên anh suốt cuộc đời mà không cần vượt qua 1 chữ bạn... Bởi với em, đàn ông tốt, đàn ông tử tế không nhiều và vì lý do đó em sẵn sàng là người bạn chia sẻ cùng anh nếu anh không chê em "hời hợt"... như lần đầu chúng ta gặp nhau ... hihi. Với 1 kẻ "bất trị" như em thì chỉ có thể dùng sự chân thành, tốt bụng mới cảm hóa được mà thôi. Con đường mà em đang đi tìm mãi, tìm mãi 1 người tốt phù hợp cho em quả không dễ, và em đã xác định có thể em sẽ phải đi 1 mình, 1 mình vào cuối con đường của mình nhưng như thế không phải là cái kết thúc buồn, bởi lẽ những gì thăng trầm trong cuộc đời 1 người đàn bà em đã trải qua rồi. Tốt hơn 1 chút cũng tốt khi có người đàn ông đích thực của mình, và xấu đi 1 chút khi không có tri âm, tri kỷ cuối đời nhưng bù lại có được 1 tư tưởng thoải mái... Đàn bà cần gì ư, đàn bà cần sự rộng lượng, vị tha của 1 người đàn ông... Với 1 người nhạy cảm quá mức bình thường như em thì đôi khi chỉ 1 câu nói, 1 hành động cũng đã khiến em không bao giờ muốn gặp lại 1 ai đó...
Khi xem bộ phim"Đường sơn đại địa chấn", nhân vật con gái trong phim đã trải qua bao biến động tâm lý khi bị bỏ rơi, rồi trở thành một cô sinh viên y khoa, lỡ có thai với 1 cựu sinh viên, vì không muốn bỏ cái thai, cô đã chấp nhận hi sinh con đường học hành, làm gia sư , rồi lưu bạt ra Canada lấy 1 người chồng nước ngoài hơn 16 tuổi, chấp nhận nuôi cả con riêng ... Anh nói : "Đàn ông nước ngoài suy nghĩ thoáng hơn đàn ông VN và vì vậy mà nhiều người VN đã lấy người ngoại quốc. Khi tới với người phụ nữ họ không quan tâm tới quá khư người đó đã từng yêu ai, thậm chí có cả con riêng không có chồng".. Em đã hỏi anh: "Còn anh thì sao? Anh có thể giống như 1 người đàn ông nước ngoài hay mang tư duy của 1 người đàn ông VN?"... Anh đã nói "Có những cái anh cổ hủ như đàn ông VN nhưng có những cái sẽ không thua gì đàn ông nước ngoài". Em thích câu nhận định của anh, đơn giản vì trong xã hội VN hiện nay, đàn ông VN vẫn còn ích kỷ lắm, vẫn còn so đo, tính toán với chuyện quá khứ của 1 người đàn bà... Và có 1 người phụ nữ nào đủ vị tha, vượt qua những ích kỷ trong tình cảm để chia sẻ với quá khứ của anh không? Bởi rất khó có 1 người phụ nữ nào có thể bước qua được những gì mà người vợ anh đã làm cho anh, hy sinh vì anh...
Hãy bước qua quá khứ để đi tới tương lai anh nhé. Bạn của em...
https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.n...84417826_n.jpg
Bou ạ ! Ở đây anh không dám khuyên, cũng chẳng dám xúi, mà anh chỉ nói lên chút suy nghĩ của riêng anh thôi nhé: Nếu có ai đó khuyên em nên chuẩn bị như thế này,như thế khác - mà những chuyện chuẩn bị đó hoàn toàn xa lạ với bản chất của em - để qua đó lấy được điểm trong mắt một đấng mày râu nào đó, thì nên cương quyết từ chối đi em ạ. Đừng mất công và mất thì giờ vô ích. Thậm chí, nếu em có thành công được bước đầu, thì cổng địa ngục sẽ mở ra cho em ngay sau đó thôi. Chắc chắn !
Đọc thấy anh bạn của em cho rằng: “Đàn ông nước ngoài suy nghĩ thoáng hơn đàn ông VN và vì vậy mà nhiều người VN đã lấy người ngoại quốc.” lại thấy chạnh lòng. Chỉ cần“thoáng” về quá khứ của người phụ nữ, hay gallant với phụ nữ một chút là đã đủ chuẩn để quyết định sống suốt đời với họ rồi sao ? Không khác gì chuyện tìm một căn nhà để nương náu suốt một đời mà chỉ chọn lựa theo vẻ hào nhoáng bên ngoài, cùng với lối ra vào rộng rãi thôi thì người mua có thể sẽ phải sống ủ rũ suốt đời trong ngôi nhà đó hoặc sẽ phải sớm tậu ngôi nhà mới.
Hãy nghe nhà văn nữ Đỗ Hoàng Diệu tâm sự: “Tại sao mình không lấy một người chồng Việt Nam cho nó đơn giản hơn”…Hoặc nghe lời than của Phi Thanh Vân, một nhân vật không xa lạ trong giới showbiz Việt, người vừa mới ly dị một ông chồng Pháp: “Đàn ông Tây quá văn minh. Văn minh đến mức mất đi chút xíu cái tình. Họ đứt đoạn nhanh lắm!” và nhiều tâm sự khác trong bài Góc khuất chuyện người đẹp Việt lấy chồng Tây
( http://dantri.com.vn/su-kien/goc-khu...tay-702142.htm )
Và hãy còn nhiều nhiều bài khác nữa:
Nhật kí người đàn bà bỏ chồng Việt lấy chồng Tây
( http://www.phapluatvn.vn/xa-hoi/ben-...g-Tay-2081738/ )
Bộ mặt thật của trai Tây
( http://xinhxinh.com.vn/nghe-thuat-ye...-trai-tay.xinh )
Lấy chồng ngoại : hạnh phúc, nước mắt và máu
( http://laodong.com.vn/Phong-su/Lay-c...-mau/94320.bld )
Bởi anh đã viết, cho nên cần đưa thêm link bài vào cho nó súc tích, chứ Bou là nhà báo, anh tin Bou biết những bài báo nội dung tương tự thế này nhiều hơn anh cả chục lần.
Như trên, anh chỉ nói là mình chạnh lòng vì nhận xét của người bạn em, chứ không “nhân danh” đàn ông Việt để phản đối, bởi anh không thể chứng minh được có bao nhiêu đàn ông Việt “thoáng” hay không “thoáng” theo ý trên (và cũng chẳng ai cho phép anh “nhân danh”) Anh chỉ có lời khẳng định của chính mình – một đàn ông Việt đến…99% (1% còn lại là anh phòng xa, lỡ có dính yếu tố nước ngoài trong máu từ thời tổ tiên mà anh không biết :D ) - là không phải đàn ông Việt nào cũng như thế đâu! ( Nhưng có lẽ anh nói thế này là thừa, vì theo Bou viết trong bài, thì anh bạn của Bou cũng là điển hình của một người đàn ông Việt rất tốt đấy thôi ! )
Từ “ngày xửa ngày xưa”, anh đã nhiều lần nói với bạn gái của mình rằng: “ Đừng quan tâm anh nghĩ gì. Em hãy yêu anh theo kiểu của em” . Còn bây giờ, anh có một lời để kết thúc bài:
“Hãy yêu bằng chính trái tim của mình. Đừng yêu bằng trái tim của người khác”
Thế nhé !:D
@ anh Độc Hành: Lâu rùi mới thấy anh có cảm hứng với NKK của Bou em... Vầng... chốt lại em sẽ thực hiện theo cái dòng in đậm của anh ... hihi. Kiu kiu anh
:D Không phải "lâu rùi anh mới có cảm hứng..." mà là lâu rồi đầu óc mới được thảnh thơi đôi chút, Bou ạ. http://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/10.gif
Công việc bận rộn với các quyết định quan trọng và chớp nhoáng... Nó cảm giác như ông trời luôn thử thách nó, bắt nó phải vật lộn với số phận để tìm ra cho mình 1 hướng đi vậy. Nhưng mà nó vui... Mặc dù biết con đường phía trước còn rất nhiều những bất ngờ mà nó và con gái phải đối diện.
Quyết định bán ngôi nhà mới của nó chắc sẽ làm bạn bè và nhiều người giật nẩy mình... vì choáng. Choáng với cái cách nghĩ và nếp quen của những con người đã quen sống ở 1 nơi thân thương cho tới gìa. Nhưng nó và con gái đều là hai con người năng động, sẵn sàng thích nghi với hoàn cảnh mới, đó là lý do nó quyết định bán và giao dịch mua nhà trong cùng 1 thời điểm... Và cả hai cuộc giao dịch đều cho nó cái sự thỏa mãn và ly kỳ... 2 lần bán nhà thì cả 2 lần hai vị chủ nhà đều rất thoáng, chẳng cần quan tâm mẹ con nó sẽ ở ngôi nhà đó tới đâu bao giờ, và cũng không cần quan tâm nó sẽ lấy gì trong ngôi nhà cũ để mang đi theo nhà mới... Họ tạo mọi điều kiện từ việc tự họ đi làm thủ tục giấy tờ mua nhà của nó mà chỉ cần nó chấm bút kí tên. Còn 2 lần mua nhà thì tiền giao dịch công chứng, trước bạ, thuế thu nhập thì đều do người bán gánh hết... Chủ nhà bán ngôi nhà thứ nhất thi thoảng vọt qua nhà nó và tấm tắc khen nhà mới rồi khoe cũng đã mua được 1 cái nhà ưng ý phù hợp cho cơ số 6 - 7 người cùng sinh sống. Chủ nhà bán ngôi nhà thứ 2 là 1 người đàn bà kém nó gần chục tuổi nhưng lại thuộc dân xã hội đen... Có 1 đống "đàn em" hơn tuổi cô ta đi theo phục vụ xe ôm và hỗ trợ... Mua ngôi nhà thứ 2 nó vấp phải cái việc sổ đỏ ngôi nhà bị cầm cố tại ngân hàng, làm nó sợ phát khiếp... nhưng rồi lên báo đọc, rồi nhờ tư vấn của công chứng nhà nước nó cũng đã giải quyết ổn thỏa và suôn sẻ... Cô nàng chủ nhà xã hội đen xinh đẹp, trẻ trung và vô cùng láu lỉnh (giới thiệu vốn là chủ họ, chủ xã hội đen này nọ)... cười toe toét : "Ô. Cái bà nhà báo này tính hay và vui ghê cơ"... Nàng suốt ngày rủ rê nó ngồi lại tán chuyện, ra văn phòng công chứng nhà đất cũng rủ trong khi chờ mình ra đây chị em mình buôn... haizz...
Cùng với hưng phấn của việc mua bán nhà nhằm dôi ra chút tiền lo cho con gái đi học ở nước ngoài sau này, có một ngôi nhà cách mặt phố lớn Kim Mã có 15m giáp ngay khách sạn Daiwoo (vị thế còn đẹp và tiện lợi hơn cả nhà vừa bán), nó lại có thêm 1 niềm vui đó là có 1 người bạn trai của bạn luôn ở bên nó chia sẻ... Lâu lắm rùi, có lẽ 1 năm nó mới có nhu cầu muốn kể chuyện, muốn tâm tình và cả muốn khóc cùng với 1 ai đó... Những thất bại, u buồn khiến nó trở nên trầm mặc hơn... Xa lánh mọi cuộc vui cùng bạn bè, xa lánh các cuộc gặp gỡ đông người... Nó câm lặng đi về và giành toàn bộ thời gian cho công việc, cho nhà cửa và cho con gái...
Nó cảm thấy nó bắt đầu già rồi... già trong tình cảm và trong suy nghĩ tới với một người khác giới... Nó chẳng đặt một hi vọng hớn lao gì với bất kỳ ai cả... Thế nên khi nó chớm làm quen và đi sâu vào tìm hiểu 1 ai đó và nó chợt nhật ra bản chất của họ không phù hợp, nó không hề cảm thấy thất vọng và cũng không thấy phiền khi đã bỏ chút công sức, thời gian đi tranh luận tìm chân lý và lẽ phải với họ...
Anh tới với nó cho tới giờ vẫn chỉ là 2 người bạn mặc dù nó biết anh rất quý nó và cũng vậy quý mến anh. Sự chân thành, mộc mạc đôi khi vụng về của anh lại khiến nó cảm thấy an toàn, tự tin khi đi bên anh. Thay vì cái việc phải tìm khoảng cách với 1 người khác giới thì nó lại là người chủ động tiếp cận anh, đưa anh vào cuộc sống của nó và nó biết anh cũng đang bị nó cuốn theo nhịp sống, nhịp nghĩ của nó như ai đó đã từng như thế... Và anh cũng biết điều đó... chỉ có điều nó mong rằng anh sẽ bản lĩnh, vững vàng và cùng tìm ra một bài toán phù hợp với nó và anh. Anh nói : "Dù có thế nào thì chúng ta vẫn cứ là hai người bạn, bởi chúng ta là những người tốt". Đúng cái sự tốt ấy là "mặc định" và dĩ nhiên khó có thể thay đổi được...
Tối nay anh và nó sẽ có 1 cuộc gặp tay 4 với bạn trai và con gái nó... Nó băn khoăn lắm để làm sao vừa có thể "dằn mặt" nhắc nhở cậu trai trẻ lớp 12 của con vừa làm sao để tạo được hòa khí giữa 4 con người khi mà mối quan hệ khá nhạy cảm... Nhưng nó tin vào khả năng biến báo của nó... Và nó cũng tin con gái sẽ đủ bản lĩnh để hiểu ranh giới cần thiết đối với 1 tình bạn khác giới ở cái tuổi vị thành niên của con. Nó không tiếp cậu bạn của con ở nhà vì như vậy nó muốn có 1 câu chuyện thoải mái trao đổi giữa 2 thế hệ, thế hệ của nó và thế hệ của con gái và cậu bạn. Anh cũng 1 cô con gái đang tuổi yêu và 1 cậu con trai lớp 12... Anh cũng đang đại diện cho 1 thế hệ làm bố, làm mẹ như nó... Nó muốn anh tới cùng dự để chia sẻ với tư cách 1 người bạn của mẹ, 1 người bố của con mình và để cùng nó chiêm nghiệm và đôi khi cũng là cái barie để đá nó khi nó cao hứng...
Con đường mà nó thật là dài và làm thế nào để đưa con gái vào đúng quỹ đạo là cả 1 vấn đề. Nó biết con gái của nó còn rất trong sáng trong tình cảm khác giới. Cậu bạn của con có khi còn thua con gái nó bởi suy nghĩ già dặn trước tuổi. Ở cái tuổi teen để đối diện và trò chuyện thật là khó. Nhưng nó quyết tâm phải làm cho kì được... Bởi cuộc đời của con gái chính là tương lai, là hạnh phúc của nó...
Chị thật ngưỡng mộ em, mua nhà, bán nhà đâu phải là chuyện dễ ( không kể dân buôn bất động sản) vậy mà em làm cứ vèo vèo, bán rồi mua và mua rồi bán. thực ra ngại mua bán k phải vì muốn ở mãi một nơi quen thuộc tới già mà tâm lý chung là sức ỳ lớn, ngại thay đổi hơn nữa đây là giao dịch một tài sản lớn cho nên rất sợ nếu k quen dễ gặp những người k tốt lừa đảo. Có kinh nghiệm gì hay chia sẻ cho mọi người học hỏi đi em.
Chúc em thành công trong bước song hành cũng con gái nhé. Ở tuổi này rất cần sự sát sao của cha mẹ và bạn bè, làm sao để con coi mình là bạn có thể tâm sự với mẹ mọi suy nghĩ hanh động để mình kịp thời góp ý cho con nhưng k nhờn là một vấn đề rất khó, trong khi đó mình còn bao nhiêu vấn đề phải đối mặt ở công việc và xã hội nữa chứ chị nghĩ lại thời gian đó thấy mỏi mệt thật.
Hihi... Chẳng có kinh nghiệm gì chị ơi. Chẳng qua là vì con gái và em đều trẻ khỏe, không ngại di chuyển, và vấn đề là vụ mua nhà mới và sửa bị đội lên cao quá thâm thụt quỹ dự trữ của hai mẹ con. Em đành bán nhà khi có giá để dư 1 khoản giành cho con gái đi học ở nước ngoài. Thứ 3 là ông trời thương nên vụ mua bán em không bị lỗ... hihi... Số tiền lãi được gần đủ số chi phí cho con gái đi học. hic. Cũng mong ông trời tiếp tục thương cho 2 mẹ con em mọi thứ suôn sẻ, may mắn
Cho dù là thế nào, nhưng Bou làm được bao nhiêu việc đó đã là đáng nể rồi. Nói ra thì thấy việc đơn giản, nhưng "đoạn trường ai có qua cầu mới hay". Bán nhà rồi mua đất xây nhà, trong đời anh đến nay chỉ làm có một lần, nhưng bây giờ ai bảo anh làm lần nữa thì anh sẽ cương quyết nói KHÔNG !
Sợ lắm rồi ! :D
.
Mua nhà xây nhà sửa nhà quả là những công việc ngại vô cùng, trừ khi lâm vào cảnh bắt buộc phải quyết k thì dễ tặc lưỡi ầm ừ để đó lắm. Tp xây nhà lần đầu tiên khi 26 tuổi trên đất của bố mẹ, hồi đó còn trẻ nên chưa có kinh nghiệm thậm chí còn đem cho không cả mấy chục mét đất vàng, vả lại vật tư rất khó khăn, nhiều đồ rởm lắm nên k có tầm nhìn xa trông rộng chỉ may mắn là làm được cái móng chắc chắn sau đó cứ mỗi khi thêm nhân khẩu và có đk lại sửa lại, sửa tới 4 lần mới thành như bây giờ, cũng có 2 lần tự làm một mình như Bou ấy nên khá vất vả. Bây giờ nghĩ đến việc bán nhà, mua nhà, xây nhà.... sao mà ngại thế.
Trong niềm vui ồ ạt tới khi nó có anh... Nó không khỏi chạnh lòng nghĩ về người cũ... Nó thấy anh lọ mọ vào facebook và chắc chắn đọc được cái status rao bán xe của nó... Nó kích vài dòng giải thích vào tin nhắn gửi anh để anh hiểu lý do vì sao nó phải bán xe đạp diện của con gái...
Cả ngày qua nó đi cùng với người yêu. Anh nói bận cử quân của anh lái xe đưa nó đi làm thủ tục mua bán nhà nếu anh không đi được. Nó từ chối không chịu nhận đơn giản vì nó chưa là gì của anh mà đã để lái xe của anh chở đi này nọ thì có vẻ không hay lắm. Vậy là anh cũng bỏ công việc để đi với nó cả ngày vì lo thủ tục mua ngôi nhà thế chấp sổ đỏ ngân hàng bị trục trặc. Sếp ngồi với người yêu, quân tế nhị ra ngồi bàn khác ở phía xa để sếp tâm sự với người yêu. Người cũ chợt nhắn tin hỏi thăm liên tiếp 2 dòng tin nhắn... Nó ngẩn ra đọc và vào facebook thì thấy tin nhắn nó gửi anh chưa đọc... Vậy là anh vẫn theo sát nó, quan tâm tới nó... Nó gọi lại anh không nhận được, anh goi lại cho nó... Rồi lại dùng facetime để có thể nhìn mặt nhau. Anh vui vẻ vô tư hỏi thăm đủ chuyện và rồi vì đang ngồi với người yêu nó không thể nói lâu hơn bèn quay sang giới thiệu đang ngồi cà phê bên... người yêu...
Nó khó xử thật sự vì chưa gặp cái cảnh này bao giờ. Nó biết nó làm anh buồn dẫu anh và nó đã không còn là của nhau nữa. Có chạnh lòng không khi người yêu cũ của mình đã có người yêu mới? Có chạnh lòng không khi bây giờ người bên nó không phải là anh mà là 1 người đàn ông khác... Nó không phải người dễ dãi trong tình cảm và vì vậy mà nó đã phải vất vả khổ sở 1 năm qua để có thể quên anh và đi tiếp với 1 người đàn ông khác. Và cũng vô tình người đàn ông mới của nó cũng đã quen nó 1 năm qua nhưng anh thực sự trở lại với nó và yêu nó có 1 tháng... Nó cứ ngỡ rằng cuộc đời nó khó tìm nổi 1 ai ưng ý và làm nó tự hào như mối tình với anh. Nhưng giờ thì khác, người đàn ông mới còn mang lại cho nó nhiều sự tự hào hơn. Lần yêu này nó không còn cái tính hiếu thắng nữa bởi lẽ người yêu mới của nó không ngừng chia sẻ, không ngừng ở bên nó và chịu khó lắng nghe hiểu nó cần điều gì... Anh không khéo léo như người cũ nhưng sự chân thành, mộc mạc của anh khiến nó tự tin, khiến nó cảm thấy 1 sự vững chãi (cái cảm giác tìm được 1 chỗ dựa an toàn giờ mới thực sự trở về bên nó)...
Nó tự tin khi được làm chủ trái tim nguyên vẹn của 1 người đàn ông mà không phải chia sẻ với ai (trừ với người vợ đã khuất của anh), nó tự tin rằng quỹ thời gian mà anh rảnh thì anh luôn tranh thủ để giành cho nó...
Tình yêu ngọt ngào và nhẹ nhàng không hề có giông bão, cũng không có gì là mơ mộng... Cái cảm giác đó cũng khiến cho nó sự hài lòng... Còn sâu thẳm trong tim nó có nhớ anh không? Nó không thể nói là nó quên sạch đi tất cả, nhưng dường như chính cách ứng xử của anh đã khiến nó tự tin để đi tiếp mà đầu không ngoảnh lại.
Giờ đây, trong đầu nó chỉ duy nhất có 1 gương mặt là của người yêu nó, những cảm giác bên anh đã khiến nó cảm thấy quen thuộc, gần gũi... Ghi vài dòng thôi nhỉ... nhưng nếu 1 ngày nó không nhận được 1 dòng tin nhắn hay 1 cuộc gọi điện thoại từ người yêu, chắc nó sẽ buồn mà không ngủ nổi... Cái cảm giác thật là kỳ lạ đó... với cái tuổi đã và đang về già... :)
Cái gì trẻ, cái gì già đây huynh? Huynh định nghĩa vòng vèo quá làm em ứ hiểu nổi... Khéo mà lại hiểu ngược...
làm sao để có thể quên 1 người để có thể chấp nhận và yêu 1 người khác toàn vẹn ???