Chị ơi mau chóng khoẻ nhé, mọi ng nhớ và lo cho chị lắm
Printable View
Chị ơi mau chóng khoẻ nhé, mọi ng nhớ và lo cho chị lắm
Cảm ơn nha Kane.
Cảm ơn nước miếng rồng quý giá nhé BL.
Hihi... Không sao MD ơi. PL uống thuốc rùi...
Cảm ơn anh TT. Vết thương nhỏ thôi mờ...
Em hiểu anh mà. Cảm ơn anh nha.
Cảm ơn NDDY.
Được mọi người quan tâm thế này PL thật cảm động. PL cảm ơn mọi người nhiều lắm. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc nhé!
Trái tim em đã lành chưa ?
Sao vết thương lại như vừa thêm sâu
Hay là ...bác sĩ đẩu đâu
Làm tim em bệnh , ...làm đau tim mình ...
Thôi nào ,cười nhé ,môi xinh
Ngày mai tất cả sẽ bình thường thôi
Trái tim tìm lại niềm vui
Và em sẽ sớm ...phục hồi ..là em
Chị PL ,Sớm bình phục chị nhé ...:)
Nếu không mà ,mỗi sáng thấy Nhỏ diễm phước dìu cô lên lớp , mấy sư Huynh ...phát ghen rồi ...hông tha em đâu cô à ..^^
Anh Cá ...mắc chứng bệnh gì
Mà nép sau cửa ...hì hì ..người ta :D
Lại đây nào , Bụi kiểm tra
Xem tim anh có ....khà khà ...:D
đau không ? ..:nhaodzo:
Anh Thụy cười Khoái trí
Thấy Cá anh cận thị
Để Bụi ngồi ngẫm nghĩ
Ai cần ...đi bác sĩ ...:D
Anh Cá dí anh Thụy ...chuẩn bị nộp bài phạt đi nhá .... 2 anh biến nhà cô thành phòng mạch rùi ....:botay:
Nhỏ dzọt đây :tungtang:
Bụi Nhỏ khoác áo blue
Ống nghe cầm lấy, hình như bệnh rồi..
Rằng ai lúc khóc lúc cười
Chắc là tâm bệnh phải mời lương y...:D
Thế còn anh Tường Thụy
Mắc bệnh gì...Bụi ơi
Bụi nghe ngóng một hồi
Bệnh ni...không thuốc chữa...
Bệnh gì vậy anh?:D
:D
Góc nhỏ thành bệnh viện rồi
Có Bụi nhỏ ngồi gõ gõ ống nghe
Ai cần thang thuốc Nhỏ kê
Ai cần thăm khám, cận kề nhỏ xem
Anh Tường, anh Cá đứng chen
"Bệnh này phải có người kèm sớm hôm" :D
Hihi...phải vậy không Bụi nhỏ?
Tặng mình
Bỗng vỡ giữa ngày một giấc mơ
Người hung hãn sóng nát riêng bờ
Gót hài gió dữ tung cành mảnh
Chợt thấy lăn về những xác xơ
Áng mây chiều lặng bên song cũ
Bóng nhạn lưng trời tao tác bay
Lỡ buổi theo người qua lối giả
Mù sa bỗng chốc lẻ loi ngày
Nhìn nhau chừ đã lạ xa lắm
Nên nỗi buồn về đứng ngẩn ngơ
Bến lạ trao lòng quên nghĩ trước
Ngả nghiêng nhạt nhẽo sợi duyên vờ
PL.19.10.09
Vô thức
Đi ngược triền đê
Nhặt cọng cỏ may chết khô nằm phơi mình nắng rát
Mùa hoa xưa
vượt khỏang nhớ quay về
Gió nhông nhênh từ những rẻo đường ký ức
Thổi tung tà áo
đùa da thịt tái tê
Hoa cải thôi vàng từ khi em xiêm y lộng lẫy
Đi qua chiếc cầu vô thức của thời gian
Gai cỏ may không còn bàn chân níu
Gục giữa triền đê, rụi rã mỗi ngày tàn
Em đã xưa, như mùa xưa đã nhạt
Chút dư hương không đủ để gọi mời
Anh cánh bướm trên những đồng kia đợi
Hoa nở mỗi ngày về tung cánh lả lơi...
Đã phai đã úa thì thôi
Đi trong vô thức của người xưa quen
PL. 10/2009
Có một mùa hoa xưa
Có một mùa hoa xưa
Em trồng trong ký ức
Mùa hoa thơm rạo rực
Những cánh bướm bay bay
Đi hết một nẻo mây
Đã cạn đèn ánh sáng
Triền hoa từng cánh rụng
Bỏ giọt sương rơi buồn
Hoa ngày xưa hóa đất
Mầm đợi ngày xuân lên
Mà Xuân còn xa lắm
Nên mùa hoa quên tên
Mai em về trồng lại
Trên vạt nắng phiêu linh
Cánh hoa tình mỏng mảnh
Để thơm ngọt tim mình.
PL. 9.10.09
Những mùa hoa vàng
Mùa lại trổ những vàng hoa ngút ngát
Cánh bướm trở mình ngơ ngác đập cánh bay
Trên đỉnh gió, một trái ngày đang mọng
Ngựa hồng hoang, ta dừng vó, xòe tay
Những mùa hoa vàng nối nhau đi không nghỉ
Hương bay vào giấc mộng ủ thiên thu
Ta phố lạ nghe từng ngày thêm lạ
Giấc mộng tan một buổi giữa sương mù
Ta chải tóc chiều nay bên song vắng
Cải lên ngồng như rạo rực điều chi
Làn khói quyện mơ hồ qua mắt khép
Cánh đồng tim mùa gặt cũ thương về
Hoa đã vàng, chờ chi mà chưa rụng
Ta đã xưa, mơ chi nữa phiêu bồng
Mai sẽ đến những mùa hoa lạ lẫm
Phủ lên đời những sắc mới mông lung
PL. 9/2009
Bài thơ cũ
Chợt chạm lại bài thơ ngày cũ
Em ngồi lặng câu chữ ngẩn ngơ bay
Bài thơ xưa
em nhắm mắt đọc cũng không sai
Anh vẫn nhớ?
hay vô tình treo lại?
Chợt thấy ngày xưa chạy qua mình hơ hải
Sóng biển
ùa về
thương quá dã tràng ơi!
Cánh cửa thời gian đã chôn dấu một thời
Bỗng giây phút xôn xao, òa ký ức
Chiếc lá tình yêu tưởng vùi trong đất mục
Bỗng thóat xác... rồi, rơi xuống lối vừa đi ...
Tà áo mỏng toan khép với nhu mì
Chiếc cúc nhỏ bật tung... đam mê gọi...
Bài thơ xưa
giờ em đọc
nghe như lời trăn trối
Chưa trọn một quãng đường
đã hòai niệm từ lâu
PL. 9.10.09
Đi trong mưa hoài niệm
Mưa lạnh lắm
như giọt sầu quấn quýt
Như nỗi niềm trút mãi vẫn chưa nguôi
Mưa thủ thỉ,
với hàng cây rủ lá
Mưa tìm ai mà giăng khắp đất trời?
Ta đi giữa trời mưa không áo chắn
Ngỡ tuổi thơ về chạy nhảy tung tăng
Ta-cô bé lên mười, xòe tay hứng
Mưa ngày xưa đang từng giọt băn khoăn
Áo chợt vương những chấm bùn vàng vẻo
Nhớ tay Mẹ giặt giũ thuở hôm nào
Bọt xà bông hóa thành mấy trắng xóa
Mẹ bay về phía nọ với trăng sao
Mưa lạnh lắm
rủ rê điều hoài niệm
Em lạnh lắm
khát khao lòng ấp ủ
Trong trái tim nỗi niềm nào trú ngụ
Những mùa mưa
ai gọi
lại hay về?
PL. 10/2009
Lạc giữa hoàng hôn
Lụa mây ai nhuộm tím
Thả qua trời chiều nay
Tồi trèo lên đỉnh nắng
Mơ một lần chạm tay
Tôi đèo tôi qua phố
Đuổi theo chiếc lá bay
Nhông nhênh trên ngõ gió
Giữa hoàng hôn nghiêng say
Tím sao mà tím ngắt
Ôi hoàng hôn nơi này
Bỗng như sa đường mộng
Tôi tìm mình quắt quay
PL. 10.10.09
Chủ nhật không vui không buồn
Ta bỏ ta rồi
buồn vui ngoảnh mặt
Chủ nhật ngồi nheo mắt bên song
Trời cũng lạ
thả mưa xuống mông lung
Lạnh con sâu nhỏ giấu mình trong khóm lá
Ta bỏ ta rồi
đời thôi hối hả
Dừng xuống bên lề nhặt chiếc lá vu vơ
Người cứ đi tìm loang loáng những giấc mơ
Ta làm chú nhện, quẩn quanh trong tổ cũ
Ta bỏ ta rồi
Gói lại tình ủ rủ
Về phía con đường không có bóng niềm đau
Gió trong tay và nắng ở trên đầu
Lòng dường chẳng buồn vui gì nữa...
PL. 11.10.09
Màu thời gian
Anh có thấy màu thời gian trên lối xưa hò hẹn
Có chiếc lá vàng trên lối cỏ ngủ ngoan
Chú nhện mong ai giăng hoài mành tơ cũ
Từng sợi tơ thả chầm chậm xốn xang
Chiều nay mênh mang mây trắng
Em một mình ngồi hát bâng quơ
Màu thời gian như có tự bao giờ
Về nhuộm tim em lặng lẽ
Sợi mưa ngoài kia dài như nỗi nhớ
Bên song ngà trầm mặc tay đêm
Em chợt thấy như thời gian hờn giận
Nhuộm tím khung trời
Anh có hay?
PL. 11.10.09
Tỵ nạn
Một hôm anh bảo thôi yêu
Trái tim em bỗng cần nơi tỵ nạn
Quảy lên vai chút hành trang còn lại
Em đi tìm một góc khuất xa xôi
Nương náu vào đâu, cho thương nhớ ngủ vùi?
Quỳ dưới thánh đường xin điều màu nhiệm
Trái tim bây chừ cần lời kinh cầu nguyện
Để quên một người tên lỡ khắc hôm nao
Men lại đường xưa, sỏi đá xanh xao
Chiếc bóng cũng buồn đi trong im lặng
Đã tự tay mình cột lên vành tang trắng
Cho một mối tình ngắn ngủi vừa xa
Em nắm tay mình về lại hôm qua
PL. 11.10.09
Thăm Mẹ ngày đám giỗ
Con về đây rồi Mẹ ạ
Bên di ảnh ngắm thật lâu
Nén hương trên tay run rẩy
Bao năm tang trắng trên đầu
Mẹ cười trong tấm ảnh cũ
Này áo con tặng hôm xưa
Đó tóc một thời con đã
Mân mê nhổ sợi bạc thừa
Cách mẹ chỉ đôi làn khói
Mà dài tay với Mẹ ơi
Ngước nhìn trời xa vời vợi
Nào đâu nơi Mẹ đứng ngồi...
Muốn thăm, nhịp cầu sương bắc
Gót trần đâu dễ lần sang
Lệ rơi trong lòng lặng lẽ
Đành thôi hẹn buổi thu tàn...
PL.13.10.09
Mù sương
Mù sương giăng khắp lối
Có phải là thu về?
Cây vẫn còn xanh lá
Mưa vẫn còn lê thê...
Những mù sương lớp lớp
Dày lên mãi không thôi
Chắc cỏ cây cũng lạnh
Trong mù sương ngập trời
Sương lạc mùa không nói
Để ta thêm áo vào
Chừ phong phanh áo mỏng
Giữa mù sương...Ôi chao!
PL.10/2009
Hoài niệm
Những lá thư tình từng thu góp nhặt
Dẫu vàng như lá vẫn ấm tình xưa
Em dẫu bây giờ về theo phố lạ
Trong ngăn ký ức kỷ niệm vẫn thừa
Anh giữ nơi này một thời yêu dấu
Mơ buổi tương phùng, lật lại thời gian
Vai rát từng khi ngược mưa ngược gió
Vẫn chửa thôi lần ngày cũ tìm sang
PL.10/09
Bỗng nhiên
Bỗng nhiên em muốn khóc
Lệ ngân ngấn mắt rồi
Xa vời bờ vai để tựa
Cố nuốt vào lòng thôi
Bỗng nhiên ngày hoang vắng
Lá bên trời lặng bay
Ngỡ như là kỷ niệm
Đang về rơi nơi này
Những hố sầu chan chứa
Vừa thêm đầy hôm qua
Để bỗng nhiên thèm khóc
Gục mặt vào mưa sa..
Anh đi về bên ấy
Vô tình đến thản nhiên
Em ôm thơ thổn thức
Với trăm điều bỗng nhiên
PL.10/2009
Hay là
Hay là em quên ngày cũ
Nắm tay anh đi mới những con đường
Trái tim em đang bệnh
Anh sẽ là bác sĩ giỏi yêu thương
Anh sẽ cần mẫn dỗ dành em mỗi sáng
Đặt ống nghe lên nơi chứa nỗi buồn
Hẳn là anh sẽ nghe thấy nhịp tim đập yếu ớt
Rồi chau mày lặng lẽ kê đơn
Anh sẽ dẫn em ra khu vườn nhiều nắng
Chỉ cho em những lối cỏ đang xanh
Cỏ dẫu chân người vô tình giày đạp
Vẫn thản nhiên bên lối mọc yên lành
Em ước mình như cỏ
Xanh cả khi đớn đau
Hay cho em làm cỏ
Để xanh hoài kiếp sau..
PL. 10.09
Bay về phía mặt trời
Bay về phía mặt trời
Hẳn nhiên
sẽ hóa thành tro trước khi chạm đến
Nhưng trái tim bướng bỉnh
mang khát khao tìm kiếm
Muốn thử một lần
da thịt cháy đam mê
Là trái bóng dĩ nhiên sẽ không tự lăn về
Em hóa mình thành cánh chim tìm lửa
Mỗi chiếc lông trên mình mang niềm tin ngạo nghễ
Theo hướng mặt trời nhắm mắt bay đi
Bay về phía mặt trời
để chạm những chia ly
Hạnh phúc có thăng hoa trong tận cùng đau đớn?
Chỉ khi nào trong tàn tro cháy rụi
Câu trả lời mới vỗ cánh thóat thai..
PL.10.09
Nhắm mắt và quên
Nhắm mắt và quên...
Giản đơn thôi nhỉ?
Sao mới thử làm đã thấy đớn đau
Hay là lỡ khắc tên người trong dạ
Tẩy nhẹ tay thôi cũng xót máu tràn?
Ta đứng nơi này nhìn ta nghiêm nghị
Quên một người chẳng lẽ khó thế sao
Người ta đã bên một người mới gặp
Tiếc nuối làm chi, nhung nhớ ôm vào?
Trái tim gãi đầu, lời thanh minh không có
"Nhắm mắt và quên" sao chẳng dễ làm
Hay xương sườn anh thành ta buổi nọ
Hai nửa khó rời dù cố cách chia?
Những lời giải thích chìm sau vô lý
Muốn quên một người, tim mãi ngẩn ngơ
Người ta quay mặt, một mình yêu vậy
Trời có keo loan? Muôn kiếp nguyện chờ...
PL.10.09
Ước như mặt trời
Mặt trời khép cửa
Những tia nắng trở về ngôi nhà ánh sáng
Vạn vật chìm vào đêm
Tĩnh lặng!
Em khép cửa
Cảm xúc không nơi nào trở lại
Lao xao ngoài ô cửa khép
Gọi đòi!
Ước như mặt trời
Thản nhiên đi đến
Không có sóng ngầm cuộn dưới đáy bình yên!
PL 2.10.09
Lặng lẽ
Em đã tránh lối quen không về nữa
Chợt thấy lẻ loi, những nẻo lạ quanh mình
Những con phố, lá chớm vàng hiu hắt
Dường đợi vô thường trong tiếng nguyện cầu kinh
Sài Gòn sáng nay, nắng ươm hồng đến thế
Sao vẫn nghe nhiều lạnh lẽo buổi đông sơ
Góc quán nhỏ, dạo hoài trang web lạ
Chiếc điện thoại không tin nhắn, bơ vơ
Em không về nữa, anh có buồn chờ đợi
Hay lối nhà người từ đó hóa siêng thăm?
Chiếc cầu mộng một hôm thành hư ảo
Bước hẫng chân rồi, bên dốc tủi châu lăn...
PL 10/09
Viết lúc 0 giờ
Trăng đã ngủ từ lâu, sao cũng tắt
Chuyến tàu đêm cũng về bến lâu rồi
Con ngõ vắng, chỉ còn mưa thao thức
Đổ lặng thầm bên hiên vắng không thôi
Em trở giấc, dỗ hoài không ngủ nữa
Nằm nghe mưa rả rích với đêm dài
Tin báo bão đêm nay phương trời nọ
Cơn gió lồng, anh có lạnh buốt vai?
Đêm khắc khoải, bỗng sợ ngày ly biệt
Nếu không anh chắc lạnh suốt quãng đời
Trên gối mỏng, chợt loang dòng nước mắt
Nhớ một người bên ấy quá đi thôi!
PL 9.09
Mẹ gánh đời con trên hai vai
Mẹ gánh đời con trên hai vai
Qua mưa, qua gió, vạn sông dài
Qua ngày, qua tháng, muôn đồi dốc
Cho gót con hồng không vướng gai
Sức mẹ mòn theo đôi thúng gánh
Con lớn khôn rồi, muôn hướng bay
Từng sợi tóc phai, từng gian khổ
Đã chất chồng lên với từng ngày
Hỏi lòng, bao giờ con gánh Mẹ
Đi ngược quãng đường lại thanh xuân
Để trả cho Mẹ thời con gái
Không có vai sương, gót nhuộm bùn?
Trời mưa rơi xuống dòng nước chảy
Con làm chiếc lá mãi trôi xuôi
Đến khi hồng trắng cài lên ngực
Mới biết là con nợ Mẹ rồi...
Mẹ gánh đời con suốt một thời...
PL. 10.2009
Quà cho cho ngày thi đỗ
Ngày con thi đỗ tin về
Cha vui như đứa trẻ thơ rộn ràng
Lúa chưa trổ, cải chưa vàng
Quà cho con hái vụng vàng hoa quê
Đời cha gian khó bộn bề
Sức, lòng vun vén gốc Hòe ra hoa
Sá chi một quãng đường xa
Còng lưng Cha chở-đem quà tặng con
Màu hoa đỏ tựa như son
Là niềm vui nở từ bao nhọc nhằn
Đời cha giấy cũ úa vàng
Đời con mai nữa sang trang rạng ngời
Niềm vui khó tỏ bằng lời
Quà cho con là cả một trời yêu thương....
NA. 13.10.09
Yêu thương lỡ làng
Tên bài hát của nhạc sĩ Trương Lê Sơn
Ngày không bình yên bỗng nhớ đêm định mệnh
Vẫn biết, một lần lầm lỡ trái tim đau
Bởi ta nào có muốn xa nhau
Nhưng hạnh phúc nửa vời thôi đành vậy
Chắc có lẽ có điều anh chưa biết
Em một mình biệt ly khúc lẻ loi
Muốn hỏi trời vì cớ làm sao
Chan huyết lệ, nửa trái tim tội nghiệp
Trời cắc cớ, yêu thương không trọn vẹn
Có phải tình đùa trao chén đắng vô tâm
Ngày lạnh lẽo vắng anh mùa đông
Thương tình cũ bây giờ thành quá khứ
Em tìm về nẻo thiên đường không lối
Mờ khói hoang đưa lạc lối hư vô
Lý do nào cũng chỉ là lý do
Biết tìm đâu một giấc mơ dĩ vãng...
Chẳng muốn mình xanh xao như tầm gửi
Tình mãi muôn đời-đành gởi lại thời gian
Thôi anh nhé, trả yêu thương lỡ làng
Đành kiếp khác mong như là hẹn ước
NA.15.10.09
.
http://i.imagehost.org/0154/lan_r_ng.jpg
Chúc em mãi vui
TP
Cảm ơn chị TP mang hoa tặng em nha.
Chúc chị ngày mới nhiều niềm vui và hạnh phúc!
Lãng đãng
Lãng đãng ngày sang thấp thoáng gì
Nhìn mây nhìn gió nhớ đôi khi
Ừ đông đang chớm, mong manh nắng
Một cội mai gầy trên lối đi!
PL. 21.10.09
Lối chiều
Nắng chiều nay vàng như màu mật
Trải trên lối dài ngơ ngẩn cánh hoa bay
Chú chuồn chuồn bên góc phố ngủ say
Cơn gió khẽ khàng quẩn quanh lặng lẽ
Em với nắng chiều gót hài nhè nhẹ
Men lại con đường kỷ niệm còn treo
Những hàng cây còn thân thuộc tiếng reo
Từng viên sỏi nhớ bàn chân đã đặt
Nắng chiều nay không phải màu hiu hắt
Mà sao mờ sương khói vẩn vơ giăng
Đã trôi về phương ấy nửa vầng trăng
Nắng dẫu đẹp, không còn vui gì mấy
Dỗ dành mãi niềm xót đau vẫn dậy
Thao thức trở mình giữa lặng lẽ ngày trôi
Tình đã "xanh như lá, bạc như vôi"
Đi trong nắng, vẫn lạnh như đông chớm...
Lối chiều nay một mình em chầm chậm
Nhặt vẩn vơ những nỗi nhớ riêng mình
Ngày bỗng lặng trên lối giữa im thinh
Giọt nước mắt rơi ngập ngừng không tiếng
PL. 20.10.09
Bài thơ Lối Chiều của chị Pl ...mang cho Nhỏ rất nhiều cảm xúc ..:)
NHỏ xin gửi lại bài thơ này ...chia sẻ cùng chị nhé ...^^
Vẫn ...
Vẫn con đường theo gót lá thu bay
Mình sánh bước trong những ngày nắng gọi
Mà bây giờ niềm đau về qua lối
Một mình em ôm lấy chút hương tàn
Vẫn màu chiều làm cánh gió miên man
Anh đã đến, hiến dâng ngàn nhựa sống
Tình trao nhau vẫn chưa tròn hơi mộng
Mà trái tim đã tím tựa mây trời
Vẫn mùa thương,mà sao anh xa rồi
Thác lá đổ ,lá rơi rơi niềm nhớ
Em đưa tay hứng nhiệm màu dang dở
Chỉ còn đây nhửng tan vỡ, quanh em ....
Thanh Tú
Vớ vỉn:D
Chiều buồn ...mưa vắng...nắng thưa
Ta nhìn lãng đãng....lơ thơ đời mình...
Ngẩn ngơ vì một chữ tình
Dửng dưng cười nhạt, khinh khinh nhếch mày...
Trái tim lỡ kiếp đoạ đày
Sao ai đó....bỏ lại đây hững hờ...
Đêm ngày ra ngẩn vào ngơ...
Mưa sao không đến....nắng chờ ngoài sân
Không duyên xin cứ bâng khuâng
Chẳng tình mong vẫn ân cần như xưa
Bấp bênh cuộc sống đong đưa
....Cuộc tình mưa nắng...nắng mưa...cuộc tình!:nhaodzo:
Cảm ơn nhỏ đã thăm nhà chị trong khi chị đi vắng nhé.
Vẫn con đường theo gót lá thu bay
Mình sánh bước trong những ngày nắng gọi
Mà bây giờ niềm đau về qua lối
Một mình em ôm lấy chút hương tàn
Thơ em cũng man mác buồn. Nỗi buồn không tên Nhỏ nhỉ?
Chị mượn cảm hứng từ mấy câu thơ của em, viết vài câu tặng em nhé!
Nỗi buồn không tên
Có nỗi buồn không tên trong hành trang ấy
Theo em qua đồi, qua núi, qua sông
Qua những con đường mây trắng mông lung
Và lá đổ từng chiều day dứt lắm
Nỗi buồn ứ mãi, hành trang ấy không còn vừa vặn
Nên đọng vào mi, thành hạt lệ lăn dài
Nỗi buồn không tên chưa hẹn lúc phôi phai
Nên gầy guộc từng khi bờ vai gánh!
PL 2.11.09
Vui nhiều nhé Nhỏ!
Thăm nhà
Ngôi nhà nhỏ, mấy hôm rồi không ghé
Chén trà khô, bình rượu cạn chơ vơ
Lá vàng phủ hiên nhà lên mấy lớp
Bút nghiên quen bên án lạnh nằm chờ
Ta khép cửa ngăn rào đi từ đó
Vần thơ treo hờ hững gió xô nghiêng
Chú nhện còi bên mái nhà vò võ
Rút sợi tơ đan mãi những nỗi niềm
Ta về lại trên đường quen khe khẽ
Sợ chạm vào kỷ niệm cũ như gai
Nhà vẫn đó sao mình như khách lạ
Bỗng lẻ loi khi ướm lại dấu hài...
PL 2.11.09