hihi. Bác TT, chị TP ới... Có 1 lời mời kìa. Thui, Sún cứ phát ngày nào em rảnh mọi người sẽ thu xếp, cứ thứ 7 và chủ nhật chắc ổn!!! Quà chờ tới hôm đó nhá!:D
Printable View
Ok em. Thời điểm này Bou quá rảnh rỗi nên lúc nào cũng ok ngay. Vấn đề là mọi người thui. Cũng muốn gặp mọi người ... Lại đang thèm được cười nữa!:D
Lần đầu tiên "chàng" bị nó giận chỉ vì nó gọi chàng đang chạy xe cao tốc cùng với sếp và toàn bộ cơ quan và nói "Lát nữa anh gọi lại em nhé!"... Ơ hơ, có mỗi "hẹn hò" nó mà cũng không dám nói trước mặt mọi người, nó bảo vậy. Chàng bảo: "Em biết là anh hay ngượng mà còn cứ trêu anh!"... Trêu đâu mà trêu... 15 phút sau chàng gọi tới mấy cuộc rồi nhắn tin kêu nó giận vô cớ... Nó bảo chàng đừng đến nữa nó đã hẹn đi chơi với con và bạn rồi. Chàng nhắn lại 1 loạt tin: "Em giận vô cớ cũng được. Nhưng nán lại ở nhà cho anh khoảng 30phút nữa anh có quà mang đến cho em", "Anh chẳng khéo nói, không biết nói như thế nào bây giờ. Lát nữa anh đưa tất cả mọi người cùng đến nhà em", "Anh rất vui khi có cớ để gặp em 1 chút. Nhưng bây giờ thì buồn"...Con gái đọc tin nhắn của chàng, con gái bảo: "Mẹ ơi! Sao mẹ "ác" với chú ấy thế! Chú ấy đi hơn gần 700 cây số rất là mệt mà sao mẹ không cho chú gặp". Nó nghe vậy cũng thấy ân hận nhưng không lẽ lại gọi lại bảo : "anh tới đi"... Thế là hai mẹ con chuẩn bị lên đường đi chơi thì nó nhận tin nhắn của chàng: "Anh đang ra em"...:D rồi chàng mang quà cho nó và cả 1 tờ phiếu ghi công đức họ tên và địa chỉ của nó... (Không đi mà lại có người xin lộc cho cũng thích nhỉ?)
Nó thấy nó nghiệt ngã và ghê gớm quá. Nhưng nó vốn là vậy mà... Nó rất nhạy cảm chỉ vì 1 câu nói của bạn không dám nói thật lòng mình trước mọi người, chỉ một câu hẹn : Lát nữa anh ra em mà cũng không dám nói... Ngồi cà phê với bạn, con gái và chàng. Chàng bảo: Đúng là anh bị "choáng" thật vì em! Mới thế mà đã đùng đùng bỏ đi chơi. Con gái cười nói: "Chú cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa, chơi với mẹ cháu là mệt lắm đấy chú ạ!":D
Nó đang buồn, nó ghét phải ở nhà vào tối thứ 7, nó thấy chàng im hơi lặng tiếng nên đã tạo cơ hội gọi điện thoại hỏi : Lát anh về có qua em không? Vậy mà cũng không dám nói... Vì nó đã từ chối tới 1 lời mời ý tứ hỏi nó tối nay làm gì, nó bảo: Nó phải đi làm... Vì nó đi bên người bạn đó, nó không cảm thấy vui vẻ, gần gũi... Nó tha chàng tới quán của bạn nó, bạn đang ở nhà cũng phải chạy vội ra cửa hàng để tiếp nó, vậy ma khi về bạn nhất định không chịu lấy tiền nước... Nó về nhắn tin cho cô bạn: Cảm ơn bạn! Nó nhận được tin nhắn hồi lại của bạn mà cảm thấy nao hết cả lòng: "Chúc cậu luôn vui vẻ, tự tin lựa chọn niềm vui cho mình nhé!".
1 người bạn gái của nó cũng tự nhiên đưa "chàng" rơi từ trên trời xuống nó bằng việc cho chàng số điện thoại. Để rồi nó nhận được những tin nhắn của chàng: "Liệu anh có tận dụng tốt cơ hội mà em dành cho không? Hay lại giống như cách đây 20 năm...". Hì, với cái tính hay cả thẹn, hay ngượng và dụt dè của chàng thì đúng là có khi chàng sẽ không thể tiếp cận nổi nó mất. Nó thích sự nhiệt tình và cả sự bồng bột không giống một thói quen, 1 thông lệ nào cả... Con gái bảo: "Chú ơi điện thoại của mẹ cháu toàn tin nhắn của chú thôi. Sao chú nhắn nhiều thế không biết! Mẹ cháu ghét phải trả lời tin nhắn lắm đấy chú ạ!". Thế là chàng giờ nhắn tin lại bao giờ cũng đính kèm 1 câu : "Thuê bao không phải nhắn tin trả lời anh đâu nhé. Anh sợ bị ghét vì nhắn tin lắm!". Rồi thi thoảng tin nhắn của chàng rơi vào chỗ trống, không được hồi âm thì chàng lại nhắn: "Ghét quá, ghét quá!"...
Ôi rời, nó cứ nghĩ nó đang không phải ở tuổi trung niên nữa... mà đang trở thành "teen' mất rồi
"Em hay quá. Cứ cho là em coi anh là bạn đi. Nhưng tại sao 1 người bạn bao nhiêu năm mới gặp lại, có cùng cảnh ngộ, không làm cho em nhớ đến 1 chút sao?"... Sau 6 ngày nhắn tin và dồn dập, người bạn trai bẵng đi từ trưa tới đêm không gọi, không nhắn tin... để rồi buông 1 câu trách nó như vậy. Anh muốn thử xem nó có gọi hay nhắn tin cho anh không nếu anh không gọi, không nhắn tin cho nó... Và nó đã không làm gì... Nó sợ nhỡ đâu anh đang ở bên 1 ai đó, nó tự nhiên gọi rồi làm khó xử người ta thì sao? Với lại nó cũng muốn dừng lại 1 chút để suy nghĩ. Cả ngày hôm nay nó không làm gì chỉ lang thang đọc báo chí và ngủ, ngủ xong rồi lại nghĩ... Thời gian này nó rảnh chưa từng thấy. Bài vở thì đã có 3 kỳ của cộng tác viên gửi. Học thì vẫn đang chờ lịch để nhập học. Cuộc sống độc thân cũng có cái vui vui là lạ... Thích ngủ thì ngủ, thích thức khuya nghe nhạc 1 chút thì mặc sức chẳng ai nhòm ngó mình... Bạn rủ đi cà phê 1 phát là lục cục váy áo lên đường cũng chẳng cần phải xin phép ai cả. Nhưng nó vốn không phải là người thích lang thang, la cà nên hôm nay nó nằm như 1 con gián trên giường. Nhàn tản quá. Trước kia không có người giúp việc thì nó hùng hục vào "lao động", bây giờ nếu nó làm thì người giúp việc chẳng có việc để làm... Nhàn cư vi bất thiện. Khác với những giai đoạn nó mải mê kiếm tiền, viết bài tới tấp, không có thời gian để nghỉ ngơi. Giờ tự nhiên thấy chán, chán viết và chán kiếm tiền... mà tiền thì ai mà chẳng cần cơ chứ? Nhưng nó không làm sao để ngồi nghĩ ra cái gì, chỉ cốt nặn ra một số bài cho đủ định mức cơ quan yêu cầu là thôi... Anh thì khác cả ngày nay được nghỉ anh dọn dẹp nhà cửa, đóng lại giường cho con, đi mua đồ cho 2 cậu con trai... rồi hôm trước nó gọi điện thoại thì anh đang ... rửa bát... Hồi trước trong đầu nó chẳng bao giờ nghĩ đàn ông phải rửa bát, lau nhà, cái công việc đó là của phụ nữ. Nhưng bây giờ thì khác, khó khăn thì ép người đàn ông nào cũng phải bước vào bếp để rửa bát, để lau dọn nhà cửa... Nó xa lạ với mọi công việc bếp núc và dọn dẹp nhà cửa... Giờ nó nghĩ nó mà về nhà ai đó cũng phải nai lưng ra làm thì choáng thật. Nó đang yên bình trong cái vỏ ốc của nó. Ngâm nga sự nhàn rỗi, rảnh rang... Giờ nó bắt đầu cuộc sống mới với ai đó thì sẽ phải đối diện với việc nó sẽ ở đâu và để con gái và bố cho ai? Nó sợ và vì thế mà nó không dám đi tiếp... Anh nói mọi cái đều có thể giải quyêt nếu có tình yêu... Nhưng rõ ràng sự đối diện với trách nhiệm, nghĩa vụ là điều đương nhiên nếu nó thực sự nghiêm túc trong việc đi tiếp trong tương lai. Và rồi nó bắt đầu nghĩ, có lẽ nó nên sống thế này ổn hơn là đi tiếp... Nó mà đi tiếp thì nó thành người nổi tiếng nhất nhất cơ đấy! Mà nó thấy ngài ngại khi nghĩ rằng anh đang hi vọng một cái gì tốt hơn. Người chị gái - là cầu nối nó tới với chàng thì bảo: Hihi. Nó mê mày từ ngày trẻ nên giờ nó tới và quyết liệt như vậy cũng là điều dễ hiểu! Mọi thứ gia đình nó đều ổn, mỗi 1 cái không ổn đó là mày nên đi tiếp hay nên dừng lại khi tính toán mọi con đường. Nếu không giải quyêt được điều đó thì đừng đi tiếp, làm khổ nhau làm gì.
Rối rắm và rối rắm đối với những người đàn bà có con riêng khi đi tiếp, đó là lý do nó chọn người đàn ông đã qua vì anh ta không có nhà và dĩ nhiên là anh ta phải ở với nó rồi. Giờ đi tiếp với 1 người có nhà, có gia đình, có con... Rồi chưa gì người đàn ông đó đã nói:"Đã là vợ là chồng thì phải ở với nhau không thể tính tới việc, anh ở nhà anh, em ở nhà em...". Nghĩ xa quá đi mất. Nhưng đúng là đây là thực trạng khó giải quyết nhất là khi trong đầu chưa có 1 khái niệm gì về yêu và say... hihi. Hay là cứ thử đi xem sao nhỉ?
Cũng khó nghĩ chị nhỉ, đúng là đến một lúc nào đó thì cuộc sống không phải là cho mình nữa. Dung hoà được tất cả cũng ko dễ dàng gì!
"I nhớ Y" Y không cần phải nhắn tin lại đâu, I sợ bị ghét lắm!
Chết cả cười... Giời ơi là giời!
:haha::haha::haha:
Các quân sư quạt mo NR cho Boulevard xin ý kiến chỉ đạo về anh bạn bằng tuổi này ạ... Chàng đã quyết định : "Anh đã quyết định rồi kệ em. Bất kể lúc nào, thời điểm nào mà anh nhớ em là anh nhắn tin luôn. Kệ!" ... Tình hình là điện thoại của em luôn phải xạc pin nhanh hơn và em liên tục bị giật mình thon thót vì tin nhắn!
:emxin::emxin::emxin:
Có mỗi anh chàng chơi với em từ hồi em tốt nghiệp cấp 3 bằng tuổi chị ơi. Cũng "cụt cánh" như em, Còn các thành phần khác làm gì có ai đâu...Tại anh TT, Huyzozo cứ trêu em tung hỏa mù... làm chị đọc rối hết cả lên... huhu. Nhưng mà chàng 'teen" quá em sợ cũng khó hợp quá! Thôi để hôm nào em mang vác chàng tới Hội đồng nhà mình, huhu
Chị ơi. Em chẳng thích cuộc sống độc thân tẹo nào. Em là người của gia đình nên rất khổ sở để làm quen với cuộc sống mới này. Người quan tâm cũng nhiều. Anh thì đi công tác ôm về nước mắm ngon, anh đi lễ chùa thì mang công đức rồi mua quà... Nhưng rốt cuộc thì em chẳng có tâm trạng để đi tiếp sau nỗi thất bại của mình. Và đúng là đàn ông tử tế đã hiếm, nhưng có người tử tế rồi mà tim mình cũng khó rung rinh nổi...
Đọc những câu chuyện tình của chị, những tình cảm mà những người đàn ông tặng cho chị thì nghĩ vậy thôi. Dẫu là quá khứ hay hiện tại nhưng rõ ràng cuộc đời chị đã có những lúc lên tới đỉnh điểm của hạnh phúc khi được yêu và được cho!
Hôm nay nó quyết định trở lại tư thế của mình. Không né tránh các cuộc vui. Lại đi tụ tập ăn trưa với bạn gái. Cô em gái thân nhất trong làng báo cứ rủ rê đi chơi Đầm Long vào 2 ngày cuối tuần này đã quyến rũ được nó. "Chị ơi đi chơi vui lắm, nhiều nhà báo vui, nhiều anh chàng độc thân lớn tuổi vui tính, nhiều chị em thân thiết"... Em muốn chị trở lại với cuộc sống thật của chị đi nào, lại tung tăng yêu đời... Cô em hào hứng quá khi nó nhận lời đi. Và ngay lập tức hẹn trưa nay hai chị em tụ tập để buôn... Cô em gọi nó tới cả chục cuộc rủ rê cà phê, đi ăn, nó toàn né tránh và lủi về nhà... Nó quyết định đi chơi 2 ngày cuối tuần này ở Đầm Long và sẽ vui hết mình cho coi... Vì chắc chắn nó biết là sẽ vui mà, khi nó ở bên bạn bè đồng nghiệp. Nó cũng quyết định "cắt luôn" anh chàng 73 vì cái tội suốt ngày nhắn tin và mắng nó là người "khó tính", rồi thi thoảng lại nhận những câu của chàng nào : "Ghét quá", "Bực cả mình vì không nhận được tin nhắn", "tại sao em tắt máy", "tại sao không nghe điện thoại của anh".... Chàng tốt nhưng mà ngay từ khâu :"tán gái" nó đã không duyệt nổi vì cỡ như nó nghe những lời đó thấy buồn cười dã man... Thế là ngay vòng sơ khảo chưa kịp dẫn tới Hội đồng cố vấn NR nó đã loại... Chán đời yêu cuộc sống quá đi!
@ Sunwild: Em ơi vụ karaoke có thể dời sang tuần sau không? Nếu mọi người hào hứng thì đi luôn tuần này, nếu không chờ chị nhé! Vì bị sức hấp dẫn của cô em đồng nghiệp xinh đẹp cuốn hút mất rồi... Thông cảm cho chị nghe Sún yêu!
Buồn cười quá, anh đang đọc đến đoạn này thì nhận được điện thoại. Đại khái một cô bé kêu giọng em (trong một đoạn videoclip) nó cứ choe chóe thế nào ấy. Rồi cô ấy hỏi: "Anh xem có thấy thế không". Anh dựa theo ý cô bé bảo: "Ừ, anh thấy cũng cũng hơi hơi". Tưởng nói thế thì được khen là thật thà, ai ngờ cô ấy bảo: "Rõ chán cho anh, lẽ ra phải nói là giọng em dễ thương chứ".
Đấy, đàn ông có mấy ai khéo đâu.
:khoc::khoc::khoc:
Đại ca ơi. Trường hợp của đại ca người ta thích khen thích nói tốt đẹp. Còn trường hợp của em, là người bạn ấy hay phàn nàn, hay giận hờn... Ôi mệt lắm! cuộc sống đã mệt mỏi rồi mà người bạn gắn bó với mình lại lắm điều, nói nhiều, hay phàn nàn, hay ghen thì ớn lắm. Cái tuổi của em giờ chỉ thích 1 người đó chia sẻ và cho mình cảm giác bình yên thôi...
Trưa nay đi ăn với cô em gái trong làng báo thân nhất. Cái thông tin làm nó rụng rời: "Em sẽ ly dị!". Nó gào lên và mất cả tiếng đồng hồ giảng giải cho cô em xinh đẹp rằng cuộc sống của người phụ nữ ly dị khổ lắm, chồng của bạn lại là người đàn ông về hình thức và công việc đều ổn... không nên phá đi cái gì mà chỉ nên bồi đắp để xây lại. Người thì xây lại có thể dễ nhưng với con cái nó sẽ chịu sự tổn thất rất lớn. Bạn là một người đàn bà đẹp mà hầu như người đàn ông nào nhìn cũng có thể rất dễ rung động, và cũng có thể làm bất cứ điều gì để có bạn... Chỉ có điều, có ai yêu con mình bằng bố đẻ của nó đâu cơ chứ. Đi thêm 1 bước nữa, con mình thành đứa trẻ thiếu bố, thiếu mẹ... Rồi không may vớ phải một ông bố 'đểu" thì rồi khốn khổ cho cả mẹ lẫn con như nó đã từng trải qua. Bia là bia còn lạc thì vẫn là lạc thôi... Phân tích thì nhiều nhưng rồi thấy thái độ khăng khăng của bạn, nó đành đi nước lùi, sống ly thân 1 thời gian để kiểm định lại mình có chấp nhận cuộc sống người đàn bà không chồng không và để xem chồng mình có cải tổ được suy nghĩ không... Mệt và buồn. Tưởng vui lại hóa buồn! Đầu muốn nổ tung ra mất...Thôi nhưng nó và bạn nó đều là những người đàn bà có chút ít sự vững vàng về cả lý trí và tình cảm, nên phải vượt qua thôi.
Nó bắt đầu bật nick online để buôn và bán... Anh bạn cũ chơi với nó đúng vào thời điểm nó bắt đầu một tình yêu mới nhẩy vào hỏi chuyện nó. Nghe nó kể lể một tràng về sự thất bại của nó, anh vô cùng chia sẻ. Anh kể chuyện là anh đã chia tay người bạn gái "cụt cánh" giống nó và anh được vài tháng rồi và giờ anh đang là người tự do. Anh xin số điện thoại của nó và muốn mời nó đi uống nước. Chỉ cần giở "1 bài" test đại ý là anh và T đã chia tay thực sự chưa? Nếu thực sự chia tay em sẽ "tán" anh đổ cho coi. Em chỉ cần vào hỏi cô ấy là ra ngay vấn đề đấy. Nói thật đi... Anh chàng cuống cuồng nói : Anh nghĩ là anh chờ T trở lại với anh, em sẽ không tán được anh đâu vì có T rồi...
Đúng là đàn ông. Có người yêu rồi nhưng nếu thấy có cơ hội thì vẫn sẵn sàng đi tìm một cái mới mẻ hơn cho mình. Đểu thế không biết. Ghét đàn ông thế không biết!
:o
.
Không phải là đàn bà k thể tin được mà ngược lại mới đúng chứ nhỉ
:thutieu:
:haha::haha:Trưa nay, 1 cô bạn đồng nghiệp ở cơ quan trêu : "Cho tôi cái áo bà đang mặc, 1 cô em khác tranh thủ : Vậy cho em xin cái dây chuyền bạc chị đang đeo hợp em hơn..." Mọi người vẫn hay trêu nó và cũng hay mặc quần áo của nó cho. Nó bảo : "Áo tôi vừa may đấy cho bằng mắt!" . Hôm kia đi xem bói bài tây, thầy bảo : "Em sẽ bị mất của trong vòng 6 ngày tới! Sẽ mất!". Nó cũng hơi lo lo... Chiều đang tung tẩy đi làm thì bị vụt 1 phát thấy 2 gã thanh niên đi xe SH cướp ngay sợi dây chuyền bạc của nó. Thôi, mất rồi. Cô bé đi bên cạnh bảo : "Chị ơi! Chi mất nhiều không? Em sợ quá run quá!". Nó lấy dây bạc chỉ khoảng 400K thôi em ạ. Đến cơ quan nói chuyện với cô em cùng phòng vậy mà 1 phát tin bay khắp mấy tầng, mọi người ùa vào nick chát và vào phòng nó hỏi tới tấp. Ai cũng cười bảo: "Mấy thằng ăn cướp nó bị lừa. Ngu thế. Ai lại đi cướp dây chuyền bạc. Chắc trông bà nàng nhà mình "sành điệu" hoành tráng tưởng dùng "đồ xịn" vàng trắng ai dè bạc!". Thôi thì cũng là mất của nhở? May mà dây cũng dễ lấy nên không bị xước tí nào cả. Chỉ cú cái là lát nữa có hẹn đi cà phê với anh bạn, cái áo cổ tròn trống huyếch trông kỳ kỳ... Ôi. Hạn cuối năm
:haha::haha:
Anh thót tim tưởng dây chuyền xịn, tiếc cho em.
Vậy là chưa xui lắm, em nhỉ
.
Chia buồn với em nhưng cứ tự an ủi bị giật dây chuyền mà không ngã là may rồi...
Chắc em mải nghĩ đi đâu nên k nhanh tay gì cả. Hôm qua bạn chị kể bà chị bị giật dây chuyền bà ấy giơ tay nắm cổ áo nó nhưng lại tóm được cái dây chuyền kết quả mất cái dây chuyền 2 chỉ còn lấy được của thằng giật dây chuyền cái dây 1 cây. Cả nhà được bữa cười no bụng...
:haha: :haha:
Hi... Hi... Biết đâu nhờ thế mà có ai đó (bác TT chẳng hạn) ra tay lấy điểm thì sao nhỉ??? Hì... Hì... :haha:[/QUOTE]
Hihi, cái này thì đúng. Chiều nay anh bạn mời đi cà phê đã ngỏ ý tặng lại cho em sợi dây chuyền nhưng em không nhận. Nói chuyện buôn tới chiều tối lại được mời đi ăn tối rồi mời về nhà chơi... Hihi, cũng không nhận luôn vì tối em phải đi làm mà.
@ Chị Triplec: Em không biết có đỏ không nữa... nhưng hi vọng là bà thầy bói nói em mất của thì coi như đây là mất rồi... sợ lắm!
@ Chị Thu Phong: Chị ơi. Em là đứa cũng nhanh nhưng mà đúng là 2 thằng thanh niên đó nhanh như cắt, vụt qua như chớp... 1 lần đi xem về muộn em đang nhắn tin máy đt của em, nhưng không hiểu sao lúc đấy lại thấy "khó chịu" vì nhắn tin ngoài đường nên rụt lại định cất đi, cũng 2 thằng thanh niên nó chộp vào điện thoại của em nhưng rồi bị trượt vì đúng lúc em rụt vào đấy ạ. Hôm đó tầm 9g30 tối ở đường Giảng Võ. Nói chung là giờ nạn cướp giật ngày càng tinh vi và trắng trợn. Tối nay sau vụ bị cướp đâm ra em đi xe máy cứ run run. Đang định đổi xe LX giờ thì thui, em đi Lead cho nó lành. Ngày trước vì cứ nghĩ sẽ phải xây nhà nên em bánh Spacy đi rẻ ơi la rẻ có 90triệu, 3 tháng sau xe cũ cũng lên tới 130triệu. Tiếc đứt ruột. Thôi, giờ em đi xe vừa tiền cho nó lành, không điệu được. Đi Lead mà còn bị nhầm dây bạc thành dây vàng bị cướp, đi LX thì chắc nó chặn đường cướp trắng. huhu. Kinh quá!
Anh TT nói đúng. Coi như vụ cướp này là may, mấy tên ở cơ quan em còn trêu bảo sao không nói bị cướp dây vàng cho nó hoành tráng. Nói bị cướp dây bạc quá bằng bảo mấy thằng cướp nó ngu...
:acac::acac::acac::acac:
Ồ, bây giờ cướp "sang" quá chị nhỉ? Cái thằng cướp mà có tới quả dây chuyền những 1 cây... đi cướp mà còn ăn chơi cho chít... :D Đáng đời! Mấy thằng cướp dây của em trông cũng cao ráo và đi SX cơ chứ. Cứ tưởng la bọn cướp thì thường "rách" vậy mà ra ngoài giờ chúng nó cũng mang cái vỏ "hoành tráng" ra phết. Giờ thì ra ngoài đường chẳng biết đâu là người tốt, ai là kẻ cướp nữa rồi...
Hihihi... cướp mà mình đang nói tới là cướp mèng thôi chứ chị thấy có nhiều loại cướp trắng trợn, kinh khủng hơn nhiều... đi xe ô tô, trịnh trọng rất oách, số tiền cướp cũng k hề nhỏ
Nghĩ mà khiếp cho nhân cách con người... đôi lúc những chuyện xảy ra ngoài xã hội xa xa hoặc ai đó thì k thấy gì chợt xảy ra ngay cạnh mình, với chính mình tự nhiên sởn da gà....
:khoc::khoc: