CHẲNG LẼ RA ĐI
Chẳng lẽ ra đi ...
Trở thành người yếu đuối???
Dũng cảm lên cô bé kia ơi!
Dù gian lao, khổ ải vẫn chẳng lùi...
Chẳng lẽ ra đi...
Trở thành người yếu đuối???
Printable View
Mặc kệ người ta có nghĩ gì
Bao điều tráo trở chẳng hề chi
Lòng không thấy thẹn là hay nhất
Bỏ hết ngoài tai tiếng bấc chì
Cố lên 22 !!!
Một thoáng nghiêng lòng tội quá nhau
Vần thơ rơi xuống vỡ trăm sầu
Quay đi che mặt.... không nhìn nữa
Bỗng chợt như mình cũng lạc đâu
PL cảm ơn chia sẻ của các anh chị và bạn bè nhé!
Không có đề
Nợ trần trả lại người ta
Mình về vui với cỏ hoa mây trời
Buồn thì đem chữ ra chơi
Vui thì gõ phím vẽ cười ra xem
....
Từ nay một bức trướng rèm
Ngăn mình với những bon chen nhọc lòng...
PL 12.4.10
Chúc anh ngủ ngon
Anh ngủ ngon nhé
Tin nhắn muộn
chắc anh không kịp đọc
Ngủ giùm em nửa giấc lỡ qua rồi
Đêm nay gió
gõ hoài khung cửa khép
Có làm anh trăn trở mãi không thôi?
Ngủ ngon anh nhé
giấc tròn không mộng mị
Mai một ngày sẽ mới với hai ta
Đem ngày cũ vùi vào trong quá khứ
Ngọn nến tim soi dẫn lối về nhà...
Anh ngủ nhé...
em cũng ru vào mộng
Đêm sẽ dài... cho mình đủ tìm nhau
Mai đang đợi bên thềm xa náo nức
Bình minh sang...đem kết một nhịp cầu...
PL 12.4.10
Về với bình yên
Ta về nhặt nắng khu vườn cũ
Nghe tiếng chim chuyền vui cỏ cây
Đặt xuống bên đời ly rượu dở
Mặc ai giành giật chén mâm đầy
Về đây vắng lặng ru mình ngủ
Đôi cánh thơ làm nhịp võng đưa
Khép lại tim lòng... quên đắng đót
Rồi mai thức dậy mộng sang mùa
PL 9.4.10
Em giận
Em giận, chắc em buồn
Biết sao bây giờ nhỉ?
Tôi nào đâu cố ý
Đem lạnh lùng cắt dây
Tôi buồn hiu với ngày
Lăn mình vào con chữ
Em giận, thôi thì cứ...
Nhưng đừng buồn em ơi...
PL 13.4.10
Vắng
Quán cà phê ngày vắng
Tiếng gió đùa vu vơ
Chiều ngủ trên bàn phím
Nghe ngày trôi ơ hờ
Ngày đi đâu thế nhỉ?
Miệt mài từng bước chân
Cội khế già góc quán
Thả lá vàng bâng khuâng
Quán cà phê ngày vắng
Tiếng muỗng chạm đơn côi
Bước chân nào qua phố
Nhớ một người không thôi...
NA 14.4.10
Tự yêu mình
Xẻ mình làm đôi
đặt tên là Ốc
Rồi ôm lấy mình dành dỗ yêu thương
Dù tay cô lẻ
và lời ru đơn chiếc
Ốc ngủ ngoan đi... mộng giữa đời thường
Xẻ mình làm đôi
bình yên Ốc nhé
Tay dẫn tay mình đi nốt quãng dư
Nhặt lại trong lòng bao điều vụn vỡ
Ngày đã xa xôi
đừng nữa chần chừ...
NA. 14.4.10