Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Trời... Trưa nay, con gái lại bị sốt nhẹ vì mấy ngày nay kêu mệt rùi... điện thoại cho bố cháu tới đón con đi khám toàn bộ, rốt cuộc con gái mắc bệnh viêm hành tá tràng và viêm họng... bố sau khi khám cho con xong thì lượn tới giờ này không về nhà, con gái ở nhà với mẹ kế và 2 em mà lòng như lửa đốt vì toàn bộ sách vở học của ngày mai cùng với thuốc bố lấy ở bệnh viện đều nằm trong xe bố... Buổi chiều em và trông ông tới tối thì cô bé giúp việc sốt nhẹ và phải tự lực ăn uống một mình ơ nhà... cuộc sống phức tạp ghê... không biết còn sao nữa... Thui, lại phải hô quyết tâm.. thêm lần nữa...
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
1 ngày thật vui. Sáng đi học buổi cuối cùng để chia tay với GS Hà Minh Đức. Đây là buổi dạy cuối cùng của thầy với lớp cao học ở khoa báo chí. Nó vào khoa báo chí cũng là khóa đầu tiên do thầy làm Trưởng khoa, và giờ nó cũng được học lớp cuối cùng do thầy dậy. Lúc nào thì nó cũng được thầy (mà thực thì nó gọi là bác vì bác là 1 người bạn của bố nó) luôn cưng chiều và ưu ái hơn bất kỳ 1 học sinh nào... Buổi học cuối cùng bác tặng riêng cho nó 1 tập thơ của bác và chụp ảnh riêng với bác. Bó hoa lớp tặng chia tay bác, nó cũng là người được hân hạnh mang về vì bác vốn dị ứng với hoa... Nó cùng ban cán sự tiễn bác ra khỏi trường... trên đường đi bác khen: "Con bé này nó vẫn nhanh nhẹn thật và còn năng động nữa... Nó sẽ phải lấy chồng nữa...". Tên lớp trưởng kêu: "Đúng rồi bác. Người này ghê gớm lắm đó!". Bác quay sang và nói với hắn: "Nó là một người tuyệt vời. Không thể chê nó được đâu nhé". Bác vẫn vậy, vẫn yêu quý nó đặc biệt hơn những học sinh của bác. 1 ngày thật vui bên bạn bè lớp cao học... buổi chiều tối sau một hồi nói chuyện về quan điểm của những người ly dị với anh bạn, tưởng đã hết chuyện... vẫn nhận 1 lời mời đi cà phê... Oh. Hà Nội, mùa thu đẹp lắm, sao bỏ lỡ dược cơ hội để thưởng ngoạn ngắm cảnh và không khí cuối thu... Đi chứ. Làm hết đúng 1 vòng Hồ Tây và dừng lại quán trà đạo ngay cạnh nhà... Không khí trong lành, mùi hoa sữa nồng nàn và những câu chuyện trên trời dưới biển, chuyện cũ chuyện mới đan xen... Lâu rồi mới bi bô những chuyện chẳng giống ai... và ở những tình cảnh cũng chẳng giống ai luôn... "Anh có thích em không?", "Anh có thể là điểm tựa cho em không nhỉ?"... nó đưa ra toàn những câu hỏi rất oái oăm và thẳng thắn, anh bạn là người khá khôn ngoan khi biết trả lời những câu nói không để khẳng định điều gì nhưng cũng không để né tránh... Tính nó vẫn vậy, luôn đặt ra những giả thiết để bắt bạn và mình suy nghĩ... Suy nghĩ vậy thui chứ làm sao mà thích nhau nhanh thế được... Và biết đâu rồi thì người ta và mình cũng sẽ lại đi theo hai đường thẳng song song... Chỉ biết rằng khi anh chở nó về đầu ngõ, mùi hoa sữa nồng nàn khiến nó thấy dịu lại... Sau bao nhiêu lo lắng, sau bao nhiêu nỗi buồn, thất bại, nó vẫn tìm được những nụ cười cho nó và nó vẫn làm cho người khác cùng cười với nó...
Nghe ca khúc Hà Nội và tôi của Lê Vinh thấy phù hợp với tâm trạng của mình quá... Ca từ thật đẹp, sâu lắng...
http://a4.sphotos.ak.fbcdn.net/hphot...47226068_n.jpg
http://a1.sphotos.ak.fbcdn.net/hphot...79523141_n.jpg
http://a8.sphotos.ak.fbcdn.net/hphot...72850097_n.jpg
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Bài dự thi thôi sao em? Chị mong và tin câu chuyện ngọt ngào này là có thật với em, phải không Boulevard?
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Triplec
Bài dự thi thôi sao em? Chị mong và tin câu chuyện ngọt ngào này là có thật với em, phải không Boulevard?
Tỷ Tri lâu lắm mới xuất đầu lộ diện... mừng chị về nhà....
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Cái gì đến rồi cũng sẽ đến mà Bou.............cứ funs đi thôi
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Tazang
Cái gì đến rồi cũng sẽ đến mà Bou.............cứ funs đi thôi
Em xin mượn bài thơ "Giục giã" của Xuân Diệu để nói lên suy nghĩ của mình:
Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi, tình non đã già rồi;
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ! Thời gian không đứng đợi.
Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa,
Nắng mọc chưa tin, hoa mọc không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi ai biết!
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi?
Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên đi về cõi bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc,
Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?
- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi! Tình non sắp già rồi...
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Boulevard
[B]Đi qua những ngày mưa, thêm yêu những ngày nắng..
Mừng em đã biết ngày nắng, không dám chúc mừng sớm, đợi đến khi nào là những ngày nắng đẹp thì chúc luôn thể ha! Hi... Hi... :tinhvi:
Re: Ðề: 1 ngày rất buồn đến với Niềm riêng
Mình à. Em đã tự tin hơn rồi. Em đã tìm lại được tình yêu của em đối với mình.
- Chân thành chúc mừng em
Cuộc sống còn vô vàn những thử thách của những con người ly dị phải chắp vá để có được sự hòa hợp. Mình sẽ nắm tay em mình nhé,
- Nhất quyết phải biến những khoảnh khắc thành thiên trường địa cửu em nhá.
mình sẽ chỉ cho em con đường mà chúng ta sẽ đi. Em yêu mình! Người đàn ông "man rất man" của em ạ"
- Ghen với EM và ước gì được như Em và Mình
Mình sẽ tự tạo cho mình 1 vé số độc đắc để cập bến hạnh phúc mình nhé...
- Phải học em điều này. (nhưng tiếc quá muộn để mà học rồi). Hì hì
Mình à, em chỉ muốn hét lên và muốn thông báo cho cả trái đất này là em đã ôm trọn được 1 trái tim của 1 con người rùi mình ạ. Đi qua những ngày mưa, thêm yêu những ngày nắng.
- Em ơi, ôm được trọn trái tim của người đàn ông đã là một điều rất khó rồi, và nếu giữ được dù chỉ một nửa trái tim của người đàn ông cũng là một điều gian truân mỏi mệt mỏi mệt vô cùng , và phải hi sinh rất nhiều thứ. ...
Từ tận đáy lòng, chị thật mừng cho em, một người phụ nữ dám yêu dám hận, Luôn luôn thể hiện với cái tôi cao ngạo như em đã hiểu được thế nào là đời đá vàng
Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
Chị treo tặng em bức tranh thu vào nhà em nhá. Chúc TY của EM và MÌNH lúc nào cũng đẹp dù ở trong những thời khắc giao mùa nhưng vẫn luôn luôn rực rỡ những sắc màu như trong bức tranh giao mùa này nha .
http://i1188.photobucket.com/albums/...DSC_4644xl.jpg