Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Phu sinh
Kiếm sống bằng con đường chân chính, có lẽ phải đổ mồ hôi sôi con mắt mới có hy vọng đôi chút. Nhiều người làm được và cũng không ít người lại không thể dù là công sức bỏ ra như nhau. Hì.. lâu lâu com tào lao với chị chút.
Thành công thì lại phụ thuộc rất nhiều điều trong đó may mắn, nhạy cảm cũng đóng một vai trò rất lớn nhưng chị chỉ đang muốn nói tới những vấn đề chủ quan thôi.
Đôi khi nhìn ngó quanh mình thấy đôi điều muốn chia sẻ nhưng rồi nói ra lại ngại mọi ng nghĩ sang hướng khác
Hì... cũng chỉ là tám tào lao thôi...
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuphong
Thành công thì lại phụ thuộc rất nhiều điều trong đó may mắn, nhạy cảm cũng đóng một vai trò rất lớn nhưng chị chỉ đang muốn nói tới những vấn đề chủ quan thôi.
Đôi khi nhìn ngó quanh mình thấy đôi điều muốn chia sẻ nhưng rồi nói ra lại ngại mọi ng nghĩ sang hướng khác
Hì... cũng chỉ là tám tào lao thôi...
Chị cứ thoải mái nói ra quan điểm của mình đi, để mọi người cùng nhau chia sẻ. còn ai nghĩ gì thì mình làm sao khống chế được hả chị.
Re: Những điều không muốn nói đến
Trích dẫn:
Trích dẫn của
OA _ NỮ
Chị cứ thoải mái nói ra quan điểm của mình đi, để mọi người cùng nhau chia sẻ. còn ai nghĩ gì thì mình làm sao khống chế được hả chị.
Hic... mình còn chẳng khống chế được mình nữa là...
:acac:
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Anh thường trách em cứ viết thơ cho những ai ải ài ai ở đâu đó mà k viết thơ cho chồng, con, quê hương.... . Nhưng thơ nó vớ vẩn thế đấy. Tất nhiên trong em gia đình phải là thứ nhất rồi còn thơ ... muôn đời chỉ là thơ thôi...
Người ta chả nói đừng tin các câu thơ là gì
Em có một bài thơ viết tặng anh. Biết là anh chả bao giờ đọc, có khi anh lại bảo em dở hơi ấy chứ. Thôi thì viết vào đây để khỏi mất.
Tặng anh Th
Thơ rơi…
Vần thơ rơi xin anh đừng hờn, trách
Trong hư ảo có dấu vết tình ta
Dẫu chẳng còn mùa xuân chín thiết tha
Thì hãy nếm chút ngọt ngào có được
Vần thơ rơi mang theo nhiều ký ức
Của ngày xưa còn bé nhỏ dại khờ
Coi cuộc đời mãi vẫn là giấc mơ
Và khổ đau chỉ hoang đường đâu đó
Vần thơ rơi ... xin anh đừng nhăn nhó
Chỉ còn đây tia nắng cuối chiều phai
Trong muộn ngày nắng sưởi ấm hình hài
Giữ sắc tím của ấu thơ còn mãi
Vần thơ rơi... trong tháng ngày còn lại
Góp vui buồn chắt lọc những trở trăn
Rồi một mai em bỏ hết lăn tăn
Thân cát bụi sẽ về bên cát bụi
Không mộng tưởng cũng chẳng hoài tiếc nuối
Thì anh ơi giữ lấy chút mặn mòi….
Trong thơ rơi anh nhặt lấy niềm vui
Và mặc kệ lời hoang đường anh nhé
11/09/2010
Thu Phong
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Năm ngoái giờ này đang ở Sài gòn. Một năm trôi qua thật quá nhanh.
:acac::acac:
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Lão K
Trong NR, LK quý mến TP và rất nể biệt tài nhã ra những vần thơ đúng niêm luật, ghép chữ chuẩn sát, ý thơ trong sáng. LK cũng rất thích những bài sưu tầm vui, giúp cho người đọc mở mang kiến thức cũng như dùng kinh nghiệm sống của mình đưa ra những lời khuyên hữu ích cho các bạn trẻ hơn khi họ có những chuyện không vui trong cuộc sống. Ở TP, LK thấy dáng dấp của một người chị lớn trong gia đình.
Khi đọc "coi trời bắng vung", trong đầu LK hiện ra ngay "Ếch ngồi đáy giếng" nên mè nheo chút cho vui thôi chứ không trách móc gì đâu. Đôi khi LK có giỡn quá trớn, TP đừng để tâm nha.
Trong diễn đàn này, LK có than phiền điều gì cũng chỉ là giỡn thôi. Nếu buồn phiền thật, LK để bụng chứ không nói ra đâu. :haha: :haha:
LK biết trước là TP không thèm đọc "đại tác phẩm" của mình đâu. Hì hì, có muốn đọc cũng không còn nữa vì khi M bị đánh sập, nó đã trở thành hàng quốc cấm rồi. :haha:
Cám ơn Lão K đã dành cho TP những nhận xét rất đẹp ( tự nhiên nhớ tới cái vụ phỏng vấn xin việc. :) )
Hic… gán cho TP cái chức chị cả làm người ta lo lắng muốn chết nè… :haha:
Thực ra khi được mời về NR chơi TP chưa biết gì về NR cả sau này mới biết xuất xứ cũng như các bạn ở đây đều rất trẻ… quả là TP ở lại NR cũng không hợp lý cho lắm nhưng… rồi vẫn cứ ở lại.
Thơ thì TP cũng chỉ viết tào lao thế thôi, mong là k quá dở để mọi người chê cười.
TP cũng thích đọc những bài viết của Lão K. Dí dỏm, đúng mực, thực sự mang lại những giây phút thư giãn. Cuộc sống vốn quá nhiều chuyện buồn phiền, trốn vào cõi ảo cũng là muốn giải stress… được tán dóc, được vui cười là tốt rồi…
TP thấy rằng tình cảm con người mong manh lắm, có được một người bạn thân, hiểu nhau có thể chia sẻ cũng đã rất khó rồi nhưng giữ được nó thì khó hơn gấp bội… Đôi khi vì không biết cách trân trọng mỗi bên quá đi 1 chút là mất bạn, không lấy lại được nữa. Thấy tiếc cho nên đôi khi cũng mong mọi ng nên bớt một chút cái tôi đi… Chỉ là chia sẻ quan điểm thôi chứ TP nào có dám khuyên ai...
Hơ, sao nói TP không thèm đọc đại tác phẩm của Lão K thế… nói khích hả… nhưng nhất định không đọc đâu. Lão K có còn tác phẩm đó cũng nhất định k đọc. Hihihi…
Cho TP mang cái com này về blog của TP nhé. Để ở đây hình như k đúng đề tài ha.
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Mong manh…
Đời chỉ toàn dừng lại
Trên những lối mong manh
Để bàn chân loanh quanh
Giữa nẻo đường lầy lội
Sương mù giăng ngập lối
Lá thu thả đầy trời
Mây xám bủa nơi nơi
Chắn che tầm mắt dõi
Đường nào cho ta tới
Ngả nào chờ ta qua
Sao phân vân, thật là...
Ngập ngừng như đôi, tám
Trời đang về chạng vạng
Cứ ngỡ đã buông xuôi
Mặc dòng đời nổi trôi
Sao lòng đầy trăn trở…
Sao mình còn than thở…
23/09/2010
Thu Phong
Re: Những điều không muốn nói đến
.
http://thunglunghoahong.com/Uploads/...35810-nhan.jpg
Chữ Nhẫn ...
Nhịn được cái tức một lúc ...
Tránh được cái lo trăm ngày
Muốn hoà thuận trên dưới
Nhẫn - Nhịn đứng hàng đầu ...!
Sưu tầm
:botay:
Re: Những điều không muốn nói đến
.
TRUYỀN THUYẾT
(st)
Một người bị bệnh. Phù thủy bảo: "Anh phải trao trái tim người mẹ cho ta mới khỏi bệnh". Anh con trai về giết mẹ lấy trái tim mang đến. Giữa đường, anh vấp ngã, trái tim mẹ cất tiếng dịu dàng: "Con vấp có đau không?".
Rưng rưng...
Re: Những điều không muốn nói đến
.
Lại một năm trôi qua... Hôm nay sn anh... Có những khi bận công việc đến tối rảnh mới nhớ nhưng con nhỏ thì không quên. Sáng nó đã nói con mang thuốc lá xuống cho bố. Những ngày xưa như vẫn còn ăm ắp. Hôm qua ra hàng gội đầu đến cô gội đầu còn nhớ:" Sao những người tốt thường không được trọn vẹn". Ai mà biết!!!
Trời cho cái gì thì nhận cái đó thôi. Ai cũng có ưu điểm và nhược điểm...
Mang bài thơ năm ngoái viết tặng anh ra đọc lại. Buồn...
Lang thang
(Viết tặng anh cho ngày 20/11/2009)
Lâu lắm rồi chẳng dám ghé về trường
Những luyến thương một thời cố khép lại
Nhưng dư than âm ỷ hoài còn mãi
Lại bùng lên những đốm lửa vừa nhen
Dạo một mình trong chiều trên lối quen
Lặng nghe gió chớm đông se se lạnh
Tà áo mỏng mong manh không đủ tránh
Buôn buốt niềm nhung nhớ gọi tên anh
Dạo một mình giữa muôn ngàn lá xanh
Mênh mông gió và thênh thang hoài niệm
Này đây hương của ngàn đêm trìu mến
Này đây hoa của muôn sắc thanh xuân
Anh về đâu nẻo đường ấy có gần
Có nghe gió đang gọi ngày xưa ấy
Từng góc phố con đường kia vẫn vậy
Em lang thang nhặt hoài niệm đầy tay
12/11/2009
Thu Phong