Quà anh KHT:
Printable View
Quà của SW:
Quà của BanMai & ĐMMĐ:
Tạc-Zang Chúc mừng Sinh Nhật Phalê nhé..
Bây giờ Tazang có thêm một nhiệm vụ "Người Vận Chuyển" gửỉ tới Phalê món quà của một người.....
Sinh Nhật 17 ....07...
(Tặng bạn)
Từng cành hồng tím ta se lại
Gói trọn thân tình ta gởi trao
Sinh nhật bạn chẳng biết chúc sao
Tấm lòng trân trọng ..vẫn hôm nào
Hôm nay sinh nhật bạn vui nhé
Thêm tuổi ..thêm tươi những tháng ngày
Nỗi buồn gói lại thả gió lay
Nụ cười thắm mãi ....đó và đây ...
(... Bình hoa hông tím tối nhân giờ người bạn đang mần chưa xong )
PL cảm ơn lời chúc sinh nhật của TZ dành cho PL nhé, và cảm ơn TZ đã chuyển giùm quà của người bạn đến cho PL.
PL cũng nhờ TZ chuyển giùm lời cảm ơn của PL đến bạn ấy nhé!
Cành hồng bạn gởi dẫu đương se
Đã rạng tình thân của bạn bè
Tay nhận quà trao giây phút lặng
Cung đàn tri kỷ lắng tai nghe
Nhủ lòng gói lại chuyện hôm qua
Bóng bạn dù đi khuất ngõ nhà
Đã kết tình thân đâu dễ gãy
Lòng mình sẽ hiểu cuối phong ba...
PL 15.7.09
PL cảm ơn các anh chị và các bạn đã đến chúc mừng sinh nhật PL và 4 tỷ nhé.
PL viết đôi dòng cảm tạ. Chúc các anh chị và các bạn những gì tốt đẹp nhất nhé!
Chúc PL có một ngày sinh nhật vui vẻ!
Cô ơi ! Chúc cô sinh nhật vui vẽ, sức khỏe và luôn tươi trẻ.....
Tri ân chưa phải … khách qua đường
Lời chúc muộn mằn gửi cô nương
Yên bình cuộc sống, thơ lai láng
Thuận buồn công việc sớm lên lương
17 Jul 09
Giọt nước mắt cũ
Giọt nước mắt cũ sáng nay ai chạm
Rơi xuống tay mình bỏng rát tháng năm xưa
Em buồn bã quẩn quanh tìm vỏ ốc
Để nhốt tâm tư tránh ngọn gió lùa
Cơn gió vô tâm mang thị phi tung tóe
Chắc không biết một người lối nọ xót xa đau
Tự mình đứng trong vòng tròn riêng vẽ
Sao gió còn xô mưa ngã trên đầu
Giọt nước mắt cũ chảy ngược từ quá khứ
Rát dối gian mọc trên khắp đường đi
Xin đừng khóac tình yêu lên vờ vĩnh
Để lòng ai chết lặng lẽ nhu mì...
Giọt nước mắt cũ chảy vào lòng không tiếng
Em ngược mưa về nhặt lại nỗi đau quen
PL 20.7.09
Biển xa
Đêm hoang vắng, một mình em dạo biển
Sóng dịu dàng, cát lặng lẽ dưới chân
Gió lành lạnh thay cho vòng tay khóac
Biển hay em cô quạnh đến vô chừng...
Xa tít tắp những vì sao ngái ngủ
Chấp chới chờ trăng lặn dỗ giấc đêm
Em ngồi với dấu chân mình in cát
Đâu dấu chân anh? Chỉ phẳng lặng cát mềm
Biển nơi này, biển hôm nao? Đâu phải
Mà nghe quen tiếng sóng gọi tình nhân?
Lối thời gian, ngõ về đâu cánh cửa
Để em thăm biển cũ nhớ nhung thầm
Chợt muốn gởi lên vầng trăng lời hẹn
Mốt mai này tìm lại biển yêu xưa
Nơi từ đó em sóng lòng mãi vỗ
Anh có như trăng bến cũ neo chờ?
PL 20.7.09
Mưa trưa
Mưa đổ xuống nắng trưa giấu mặt
Lạnh chen vào khe cửa rèm lay
Trong ngóc ngách trái tim đang ngỏ
Những nhớ nhung lặng lẽ biện bày
Mưa giọt ngắn giọt dài quấn quýt
Giọt lạc vào khóe mắt cay cay
Hàng cây lạnh co ro lá khép
Tiếng mưa trưa gọi nỗi niềm đầy...
PL 20.7.09
Ru mình, ru anh
Mưa chiều vọng tiếng võng đưa
Ru anh ngủ nhé mộng vừa lên ngôi
Ví rằng hai nẻo mai thôi
Lòng em một đóa hoa đời riêng mang
Ngủ đi anh nhé mộng vàng
Trời gieo duyên muộn cầu sang ghập ghềnh
Tơ vay dẫu kết khó bền
Tim em một góc giữ riêng tình này
Ngủ đi anh nhé giấc ngày
Mưa đan thuyền mộng, gió gầy yêu thương
Tay em dỗ giấc mộng thường
Ru anh vọng tiếng như dường ru em...
PL 20.7.09
Tin nhắn buồn
Tin nhắn buồn sáng nay anh gởi
Xé nốt lòng em mảnh sót cuối cùng
Ừ thì hết duyên, ừ, thì không còn nợ
Có gởi thêm tin nữa cũng bằng không
Em đã chừa cho anh lối ấy
Ẩn một góc này đợi phút trăm năm
Kéo chi cuồng phong, gây chi bão dậy
Vực nào sâu hơn đáy thăng trầm
Có phải dây tình cao xanh lỡ tay thắt nút
Nên đến nửa đoạn đường ta lựng khựng loanh quanh
Hay tại tình yêu không hình không dạng
Cọ màu sai vẽ mãi vẫn không thành
Anh không hiểu hay cố tình không hiểu
Trút giận hờn vào tin nhắn sáng nay
Thêm một vết gai đâm vào trái tim vốn không lành lặn
Để thân em thêm từng phút hao gầy..
Em không muốn thanh minh, phím reply im lặng
Cũng có thể ngôn từ đã chết gục từ lâu
Đã ngần ấy năm, lời giãi bày kiệt sức
Khắc khoải nằm co...nghe hạnh phúc úa màu !
PL 2007
QUỲ GỐI ĂN NĂN
Em đã mang trái tim cất vào một ngăn không hiện hữu
Chiếc chìa khóa vô hình giờ đây không có chỗ để tra
Vẫn nghe gần lắm tiếng con tim gào thét muốn thoát ra
Nhanh lên chứ, chỉ dùm em nơi trái tim đang trú ngụ
Đánh thức giùm em, cảm xúc nào đang yên ngủ
Sắp cận kề rồi đoạn cuối của nhân sinh
Hình như sương giăng, sao nhập nhoạng bóng hình
Hình như cánh chuồn trên vai em đã chết
Hình như mải miết kêu gào chút tàn hơi đã kiệt
Trái tim nằm sóng soãi nghe lạnh thấu tâm can
Lá rơi hay lá chết, tiếng gió gào khóc than van
Trái tim em chết không có vành khăn tang nào được thắt
Ai phủ lên em bóng đêm đen với muôn cánh tay vây chặt
Rỗng không rồi nơi đã từng được gọi là buồng tim
Mở ngăn vô hình, chỉ còn những tro bụi lặng im
Đã muộn rồi, chậm rồi, không kịp nữa
Thôi, về đi, đi đi, đâu còn gì để lần lữa
Dưới bóng vô thường, em quỳ gối ăn năn...
PL 2007
ĐỪNG
Xin đừng nói lời yêu
Nếu anh chưa tận hiểu
Cõi lòng em có dịu
Những cuồng điên hôm nào
Em là kẻ tội đồ
Tự xé mình trăm mảnh
Cũng là kẻ dại khờ
Vạch màn đêm nhặt nhanh
Đâu rồi lệ chưa khô
Đâu rồi lệ chưa khô
Tình yêu đang giãy chết
Ô tình đang giãy chết
Đừng mang đến tình thêm
Huyệt mộ nào chôn thêm
Huyệt mộ nào chôn thêm
Em vùi mặt vào đất
Tuôn lệ tận mồ sâu
Từng phút giây giành giật
Đâu tình đâu tình đâu
Đừng nói lời yêu em
Đừng nói lời yêu nữa
Kìa bờ môi nứt nẻ
Xót xa tình yêu chưa
Xót xa tình yêu chưa...
PL 2007
Đông rồi anh
Đông rồi anh, cây gầy trụi lá
Đàn chim di mỏi cánh dời đi
Gió se sắt cõng về sương giá
Buốt lòng em đêm lạnh nhiều khi
Nhà cuối phố vườn không lối vắng
Gió đông tràn run rẩy hoa rơi
Hoa mùa nào còn đây cánh úa
Đợi hắt hiu người cuối chân trời
Đông rồi anh, mưa gió xoay mùa
Em quay mãi bánh xe trần thế
Gặp nhau chi một lần rồi để
Mỗi mùa sang đợi gọi tên mình
PL 2007
PL mang về từ nhà anh Huyền Minh
Những giấc mơ đời của anh..
Những giấc mơ đời trăn trở lạ
Anh gởi gì trong câu chữ mang đi
Ước mộng? Khát khao? Nỗi niềm? Chờ đợi?
Giấc mơ đời ray rứt đến lạ kỳ
Cánh nhạn xa, lẻ loi đợi bạn
Ngựa hồng hoang mỏi vó dừng chân
Cội đa già ngàn năm gỗ mục
Giấc mơ vùi câu chữ bâng khuâng
Nhưng chắc hẳn anh còn chưa mơ hết
Một trái tim nồng.. vĩnh cửu với thời gian
Và huyết mạch dạt dào nhựa sống
Chở tình đi trọn kiếp vô vàn
...
Em lấp ló bên giấc mơ anh để
Trộm màu sơn nét vẽ mang về
Cố tập tành một giấc mơ khao khát
Sao chỉ tòan những rối rắm u mê...
PL 24.6.09
Em muốn nghe anh chuyện trò
Em muốn nghe anh chuyện trò
Để thấy ngày không dài đến thế
Để lời anh lấp lòng em sầu bể
Biết mình còn được yêu
Em thường hay ngồi với buổi chiều
Gõ vần thơ ảm đạm
Hòang hôn nhuộm lòng em sầu thảm
Tím ngắt màu nhớ nhung
Ở hai đầu một khỏang cách mênh mông
Vai oằn thơ đi hòai mỏi mệt
Đôi khi muốn nằm xuống bên đời từ biệt
Và nghe anh chuyện trò ...
PL 20.7.09
Niêm thơ
Ngồi buồn đọc lại thơ mình
Mới hay thơ cũng làm thinh buồn buồn
Với tay ngắt cánh chuồn chuồn
Đem niêm thơ lại vuốt suông cõi lòng
PL
Nửa
Thốt nhiên trăng khuyết giữa mùa
Nửa vầng còn đọng, nửa vừa tan ra
Nửa em chìm đáy phong ba
Nửa anh lạc giữa sơn hà điêu linh
PL
Một hôm
vỡ giấc chiêm bao
Tình
theo cơn gió
trốn vào cung mây
Lòng tôi
tan tác thơ bay
Đêm
xao xác
tiếng vạc gầy
kêu sương
Biết rằng
mộng chỉ vô thường
Niềm đau hôm ấy
còn vương
mấy mùa
Thôi
trăng đừng thả bóng đùa
Tôi nghe
có ngọn gió lùa
vào tim
Chiêm bao
sương phủ, mây chìm
Sông mây, buồm gió
đi tìm
Riêng tôi!
PL 21.7.09
Không đề
Mai em nằm xuống
hồn theo gió
Bạn với cỏ cây
ngủ mấy mùa
Ướt đẫm quanh mình đêm rắc lệ
Lá vùi mặt khóc dưới màn mưa
PL 24.7.09
Vơ vẩn, vẩn vơ
:D Chép vào đây làm bằng chứng nghe "trò". Mai mốt khỏi chối!
Thần tượng cô giáo bấy lâu
Mà giờ mới nói, một câu thật lòng
Nói đi, sao cứ lòng vòng
Lê không phải tượng giữa đồng đâu nha
Thì em đâu dám gần xa,
Cô ơi cô mãi vẫn là "tượng thân" >>>thần tượng
Nghe xong, thiệt quá phân vân.
Lẽ nào mình giống tượng thần sao ta?
Cô ơi em nói thật mà,
Thích gì em thích đến già cô ơi
Tự nhiên đi thích khơi khơi.
Mai kia già thiệt nhớ lời không đây?
Lòng người đâu phải cỏ cây,
Già thì già vẫn tràn đầy yêu thương
Đợi Lê đi kiếm cái gương.
Soi xem có chút vấn vương thiệt lòng?
Thì bao nhiêu nhớ cùng mong,
Gửi vào gương ấy cho lòng cô soi
Ước gì lật được mà coi.
Chữ mong chữ nhớ... như lời thốt thưa
Biết cô từ xửa từ xưa,
Mà giờ nghĩ lại như chưa biết gì
Nếu mà chưa biết thôi thì.
Coi như là có đôi khi thích đùa
Bao giờ sư, vãi bỏ chùa
Chắc là em mới....trêu đùa cô ơi
Hình như thảng thốt chiều rơi.
Trên cây lá giấu miệng cười... Xạo ghê
Người cười...ta thấy não nề,
Tình ơi, tình mãi đi về nơi nao.
Thôi thì gửi lại chiêm bao.
Mình ta ngồi nhớ xanh xao tháng ngày
Bút màu kia đã sẵn bày.
Tô cho trọn vẹn giấc này chiêm bao.
Kẻo mai tỉnh dậy ôi chao.
Cây si héo tự khi nào...chẳng hay.
Làm sao nói hộ tim này,
Lời nào có thể dãi bày nhớ thương.
Còn đây chín nỗi tơ vương,
Và còn đây nữa còn đường tình duyên
Này ai toan vội đóng thuyền.
Hỏi rằng đã biết chèo thuyền hay chưa?
Có ai tát nước theo mưa,
Để rồi khô khát giữa trưa nắng hè.
Dù là thuyền, thúng, hay ghe.
Em đều chèo được cô nghe có mừng
Nghe qua có chút bâng khuâng.
Trò sao giỏi thế... biết mừng sao đây?
Cô mừng, em cũng mừng lây.
Dường như hoa lá, cỏ cây cũng mừng.
Cô ơi cô hỡi xin đừng...
Con tim non nớt dễ chừng tổn thương
Ở đây một dải sông Tương.
Thuyền không cần đóng, dặm trường dám qua.
Hay là lại đứng xa xa.
Thả thơ rồi chạy về nhà giấu thơ...
:D
24.7.09
Trò nào mà láo thế nhờ
Mình học cô giáo...đến giờ...2 năm
Vài lời chỉ dám hỏi thăm
Dăm câu chỉ dặn măm măm nhiều vào:D
Chưa bao giờ dám ước ao
Được cùng cô giáo ngắm sao trên trời
Chưa bao giờ dám ngỏ lời
"I Love You" mãi suốt đời, hihi :D
Nhìn Cô chẳng dám nói gì
Gặp Cô chỉ biết cười khì, bắt tay
Dẫu cho ngày lại qua ngày
Vẫn ôm một nỗi đọa đày trong tim
Chuyện cũ như một cuốn phim
Bây giờ chiếu lại biết tìm nơi mô?:D
Hehe, giỡn Cô chút.....:D nhưng công nhận Cô có nhiều học trò mang dòng máu Dương Qua ghê!
Trời chiều, văn phòng không còn ai. Bật nhạc, những bản nhạc Trịnh đưa hồn mình vào trong nỗi trăn trở phận người. Buồn miên man...
Em quanh quẩn trên đỉnh đời gió xóay
Nỗi buồn như mắt lưới quấn quanh mình
Anh không đủ từ tâm nghiêng vai đỡ
Vực thăng trầm hun hút tiếng cầu kinh...
Tự cợt trái tim mình
Em đang giết mình thêm lần nữa
Bày cuộc chơi, tự cợt trái tim đau
Phút lặng người nghe cỏ cây tình tự
Khói vương mi khe khẽ ứa giọt sầu
Muốn ngỏanh mặt, ẩn mình trong đêm tối
Đem thuyền yêu trả lại cõi nhân gian
Lối tình hẹp, nhường người vừa mới tới
Rồi làm mây làm gió giữa ngàn
Đã một lần, trải niềm đau tê tái
Em cợt mình thêm lần nữa, ôi chao
Trái tim nhỏ ước gì mai hóa đá
Để không đau lần nữa vết thương cào...
PL 25.7.09
Nhớ em trắng cả đêm dày
Nằm nghiêng bên ấy, bên này nhớ thêm
Quơ tay với giấc mơ đêm
Ngượng ngùng nắng bước xuống thềm bỏ đi
Anh xa em
Anh xa em, khoảng trời kia cũng vỡ
Những vì sao khóc mãi những đêm dài
Những hàng cây chia lá lấp dấu hài
Cỏ thôi mọc nơi em thường quanh quẩn
Anh xa em, mùa theo mùa lận đận
Gió thở dài, mưa lặng lẽ than van
Sương như lệ, đêm về đổ chứa chan
Em bồng bềnh trên con đò ký ức
Anh xa em, nhớ nhung về thao thức
Tội tình thơ tơi tả mấy mùa trăng
Lời hẹn thề...đang khuất với trăm năm
Không mong nữa mà buồn như mưa muộn..
Anh xa em...
PL 26.7.09
Thả buồn
Vốc buồn đem rải ra trời
Nhằm khi gió cuốn bời bời
xốn xang
Gói mình, định gói, nhưng khoan
Để ta mang nốt đa mang
trả người...
PL 26.7.09
Tặng một người đang xa
"Anh đến vì một người, đi cũng vì một người*"
Lối quen này anh không về ngang nữa
Gác bút nghiên một buổi xót xa lòng
Em vô ý cắt vào anh vết cứa
Gánh thơ buồn từ đó hóa long đong
Anh mang nửa trăng đợi em tròn trịa
Em mang nửa trăng tìm kiếm hư vô
Mình hóa đêm-ngày, đuổi nhau khó gặp
Cung đàn yêu thương lặng lẽ nốt chờ
Không từ biệt cũng không hẹn mai đến
Anh thầm xa, em thầm lặng ăn năn
Trái tim nhỏ khó xẻ đôi ngăn chứa
Nghiệt ngã phía anh những nỗi u trầm
Dây tình ái trớ trêu tay lão Nguyệt
Cột vô tình bao kẻ xót xa đau
Em cũng buộc mình vào nơi giông bão
Lối trăm năm đang hẹn những niềm sầu
Anh vui nhé, đừng vì em trăn trở
Đã có thơ, cho em tựa khi cần...
PL 27.7.09