Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Ðêm cuối cuộc trường chinh đầy gian khổ, ngày mai yết kiến Như Lai để lên kiếp Phật, Ðường Tăng trằn trọc không sao ngủ được. Suốt cuộc đời tâm nguyện tới cõi này, giờ đây khi sắp trút bỏ kiếp người, ông bỗng thấy lòng day dứt.
Nhiều ngày nay, thân thể Ðường Tăng đã rã rời, đầu óc đầy mộng mị, tay biếng lần tràng hạt. Tâm linh như muốn níu chân dừng lại. Máu ông nhức nhối thấm lần cuối qua tim, cứa vào quá khứ đau xé. Ông nhớ tới những người sinh thành ra mình. Tinh cha, huyết mẹ tạo nên mà bao nhiêu năm nay ông không một lần thắp hương, không một lần nhắc nhở.
Chặng đường dài tới đất Phật khiến trái tim ông dần chai sạn. Ông đã quá nhiều lần phải lạy lục, cầu khẩn các thần thánh lớn bé, đã quá nhiều lần giẫm đạp lên máu yêu xác ma xa gần, chỉ với một mục đích: mau thành chính quả! Ông thương người. Nhưng đêm nay, trước ranh giới cuối cùng của cõi Người và Phật, ông chợt hiểu ra cội rễ của tình thương ấy. Mỗi lần cứu giúp con người, ông chỉ thầm tính toán như xây thêm cho mình một bậc thang tới Phật đài.
Nhiều lần Ðường Tăng đã tự hỏi: tại sao nước mắt mình ngày càng lạnh giá? Giờ đây ông thầm biết, trên con đường thỉnh kinh về cứu rỗi người đời, ông đã dần dần xa lạ với con người.
Ông trở mình, thở dài: không là người, ta sẽ là ai? Yêu quái cản đường, biết bao kẻ chính từ trên đây xuống, pháp thuật vô biên, ác nghiệt vô cùng. Ta nhập vào chốn ấy biết rồi thành Phật hay ma?
Ðường Tăng chợt nhói trong tim. Ông khẽ rên lên, hai tay ôm ngực. Mở mắt, thấy các đồ đệ đang đứng bên giường nhìn ông âu lo. Cả ba hình như đều không ngủ.
Ðường Tăng thở hắt: "Không sao đâu. Ta chỉ chợt nhớ tới ngày xưa". Nói rồi lại nhắm mắt!
Nghe tiếng Ngộ Không: "Xin thầy đừng tự dối lòng. Thầy đang nhớ cả kiếp người"
Ðường Tăng rùng mình khi giọng Ngộ Không quá u uất: "Con từ đá sinh ra. Coi thường cả thần thánh, yêu ma, chỉ mong được thành người. Thầy đã là người lại tự bỏ mình đi tìm hồn phách khác. Ðêm nay sao khỏi xót xa?"
Bát Giới cười khẽ: "Làm người có gì vui. Chúng ta đã dốc lòng theo đạo, ngày mai được lên chốn thần tiên, sung sướng biết bao nhiêu. Thầy đừng luyến tiếc!"
Sa Tăng an ủi: "Thầy trò mình sắp hóa Phật mang đạo xuống khai sáng cho loài người. Công quả vĩ đại lắm!"
Ðường Tăng lắc đầu, nằm im hồi lâu, hai tay vẫn đặt lên tim, mắt vẫn nhắm, nước mắt trào ra ấm nóng lại. Rồi như trăng trối: "Ta ước gì đêm nay đừng sáng. Ta đau đớn cho mười mấy năm viễn du. Ngộ Không ơi! Một đời con mong được thành người thì bị bắt ép phải theo ta để thành Phật. Bát Giới tự dối mình giác ngộ thật ra chỉ là đi tìm một chốn hoan lạc mới. Sa Tăng rời cõi u mê này sang cõi hoang tưởng khác mà lại hy vọng khai sáng. Còn ta? Không còn là người, không phải là người thì làm sao đồng cảm mà đòi khai sáng, cứu vớt con người".
Ngộ Không sụp xuống nắm tay thầy nghẹn ngào: "Thầy đã nhận ra chân lý. Nhưng chậm quá rồi".
Ðường về. Qua sông. Thiên sứ vừa cười vừa chỉ cho Ðường Tăng thấy thân xác ông đang trôi dạt dưới cầu.
Nhưng Ðường Tăng đã không nghe thấy gì nữa. Ðôi mắt vô hồn.
@ Bỗng nhiên hôm nay nghe lòng chùng lại:acac:, lang thang tìm được câu chuyện thấy lạ, gom về cho mọi người cùng xem hay đọc lại!:D
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Phu sinh
GHẸO TIẾP NÀ..
Chơi họa vui thì cũng họa chơi
Lời thanh bạn góp, tớ thanh lời
Vận câu khập khiễng đành câu vận
“Bơi” chuyện nhì nhằng có chuyện “bơi”
Sức kiệt đẩy đưa lờ kiệt sức
Hơi tàn nhõng nhẽo kệ tàn hơi
Ghẹo Sinh há phải chờ Sinh ghẹo
Đời khoái sao không hưởng khoái đời?
Có người gửi tiếp nè TS!!
Cá ti toe họa chút coi, có gì sai sót xin nhẹ tay nha TT và mọi người
HỌA ( Đảo vận)
Đời đẹp nên ta sống đẹp đời
Hơi tàn phong độ chửa tàn hơi
Chạy xe thích thú mua xe chạy
Bơi bể chán chường sắm bể bơi
Chữ khắc rồng mây tay khắc chữ
Lời tuôn vàng ngọc miệng tuôn lời
Giếng trong cũng bởi nguồn trong giếng
Chơi kiểu như vầy đúng kiểu chơi
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
1100i
.:D.
ôi thôi tam đệ đã về
Bao lâu rỏng ruổi mải mê nơi nào?:D:D:D
Buồn tình Sinh đã xanh xao
ha ha biến hoá ra vào cười điên!:acac::acac:
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
cachuont
Cá ti toe họa chút coi, có gì sai sót xin nhẹ tay nha TT và mọi người
HỌA ( Đảo vận)
Đời đẹp nên ta sống đẹp đời
Hơi tàn phong độ chửa tàn hơi
Chạy xe thích thú mua xe chạy
Bơi bể chán chường sắm bể bơi
Chữ khắc rồng mây tay khắc chữ
Lời tuôn vàng ngọc miệng tuôn lời
Giếng trong cũng bởi nguồn trong giếng
Chơi kiểu như vầy đúng kiểu chơi
Hzz xin lỗi anh TS vì những chuyện hôm nay mà TT nói trên chatbox, Hzz đã gọi cho anh và cũng nhắc nhở TT rồi, anh bỏ qua đi nha. Tks!
Anh Cá dạo này thơ thẩn ác quá, em post hộ tâm tư của TT, vừa đảo vận vừa nương vận nha. Chúc anh và mọi người luôn vui!
LẶNG!
Chơi thử đeo sầu ngại thử chơi
Lời hay chẳng tỏ…! Tiếng hay lời
Bỏ đi phiền muộn đem đi bỏ
Bơi gắng bình yên vội gắng bơi
Sức yếu trèo cao luôn yếu sức
Hơi xìu lặn thẳm mãi xìu hơi
Nợ nần thi tứ.. Ôi nần nợ!
Đời lặng tìm ca khúc lặng đời..
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
1100i
.:D.
http://i.imagehost.org/0156/loibuon.jpg
:D
Hỏi bạn
Bạn về lặng lẽ thế thôi a?
Đếm thử bao ngày đã cách xa
Trăng khuyết trăng tròn trăng sắp mỏi
Lá xanh lá đỏ lá toan già
Mùa đi mùa đến mùa hoang hoải
Ai đợi ai chờ ai xót xa
Lối cũ mưa tràn phai dấu cũ
Có nghe thơ gọi trước hiên nhà....
PL 13.11.09
p/s: Lâu quá không thấy thơ Sa...
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuc sinh
Ðêm cuối cuộc trường chinh đầy gian khổ, ngày mai yết kiến Như Lai để lên kiếp Phật, Ðường Tăng trằn trọc không sao ngủ được. Suốt cuộc đời tâm nguyện tới cõi này, giờ đây khi sắp trút bỏ kiếp người, ông bỗng thấy lòng day dứt.
Nhiều ngày nay, thân thể Ðường Tăng đã rã rời, đầu óc đầy mộng mị, tay biếng lần tràng hạt. Tâm linh như muốn níu chân dừng lại. Máu ông nhức nhối thấm lần cuối qua tim, cứa vào quá khứ đau xé. Ông nhớ tới những người sinh thành ra mình. Tinh cha, huyết mẹ tạo nên mà bao nhiêu năm nay ông không một lần thắp hương, không một lần nhắc nhở.
Chặng đường dài tới đất Phật khiến trái tim ông dần chai sạn. Ông đã quá nhiều lần phải lạy lục, cầu khẩn các thần thánh lớn bé, đã quá nhiều lần giẫm đạp lên máu yêu xác ma xa gần, chỉ với một mục đích: mau thành chính quả! Ông thương người. Nhưng đêm nay, trước ranh giới cuối cùng của cõi Người và Phật, ông chợt hiểu ra cội rễ của tình thương ấy. Mỗi lần cứu giúp con người, ông chỉ thầm tính toán như xây thêm cho mình một bậc thang tới Phật đài.
Nhiều lần Ðường Tăng đã tự hỏi: tại sao nước mắt mình ngày càng lạnh giá? Giờ đây ông thầm biết, trên con đường thỉnh kinh về cứu rỗi người đời, ông đã dần dần xa lạ với con người.
Ông trở mình, thở dài: không là người, ta sẽ là ai? Yêu quái cản đường, biết bao kẻ chính từ trên đây xuống, pháp thuật vô biên, ác nghiệt vô cùng. Ta nhập vào chốn ấy biết rồi thành Phật hay ma?
Ðường Tăng chợt nhói trong tim. Ông khẽ rên lên, hai tay ôm ngực. Mở mắt, thấy các đồ đệ đang đứng bên giường nhìn ông âu lo. Cả ba hình như đều không ngủ.
Ðường Tăng thở hắt: "Không sao đâu. Ta chỉ chợt nhớ tới ngày xưa". Nói rồi lại nhắm mắt!
Nghe tiếng Ngộ Không: "Xin thầy đừng tự dối lòng. Thầy đang nhớ cả kiếp người"
Ðường Tăng rùng mình khi giọng Ngộ Không quá u uất: "Con từ đá sinh ra. Coi thường cả thần thánh, yêu ma, chỉ mong được thành người. Thầy đã là người lại tự bỏ mình đi tìm hồn phách khác. Ðêm nay sao khỏi xót xa?"
Bát Giới cười khẽ: "Làm người có gì vui. Chúng ta đã dốc lòng theo đạo, ngày mai được lên chốn thần tiên, sung sướng biết bao nhiêu. Thầy đừng luyến tiếc!"
Sa Tăng an ủi: "Thầy trò mình sắp hóa Phật mang đạo xuống khai sáng cho loài người. Công quả vĩ đại lắm!"
Ðường Tăng lắc đầu, nằm im hồi lâu, hai tay vẫn đặt lên tim, mắt vẫn nhắm, nước mắt trào ra ấm nóng lại. Rồi như trăng trối: "Ta ước gì đêm nay đừng sáng. Ta đau đớn cho mười mấy năm viễn du. Ngộ Không ơi! Một đời con mong được thành người thì bị bắt ép phải theo ta để thành Phật. Bát Giới tự dối mình giác ngộ thật ra chỉ là đi tìm một chốn hoan lạc mới. Sa Tăng rời cõi u mê này sang cõi hoang tưởng khác mà lại hy vọng khai sáng. Còn ta? Không còn là người, không phải là người thì làm sao đồng cảm mà đòi khai sáng, cứu vớt con người".
Ngộ Không sụp xuống nắm tay thầy nghẹn ngào: "Thầy đã nhận ra chân lý. Nhưng chậm quá rồi".
Ðường về. Qua sông. Thiên sứ vừa cười vừa chỉ cho Ðường Tăng thấy thân xác ông đang trôi dạt dưới cầu.
Nhưng Ðường Tăng đã không nghe thấy gì nữa. Ðôi mắt vô hồn.
@ Bỗng nhiên hôm nay nghe lòng chùng lại:acac:, lang thang tìm được câu chuyện thấy lạ, gom về cho mọi người cùng xem hay đọc lại!:D
Bài này đọc rất thấm thía đó bạn TS à. Cám ơn đã post.
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
phale
http://i.imagehost.org/0156/loibuon.jpg
:D
Hỏi bạn
Bạn về lặng lẽ thế thôi a?
Đếm thử bao ngày đã cách xa
Trăng khuyết trăng tròn trăng sắp mỏi
Lá xanh lá đỏ lá toan già
Mùa đi mùa đến mùa hoang hoải
Ai đợi ai chờ ai xót xa
Lối cũ mưa tràn phai dấu cũ
Có nghe thơ gọi trước hiên nhà....
PL 13.11.09
p/s: Lâu quá không thấy thơ Sa...
Về đây rồi ^^
Đã tới mà không thấy chủ nhà
Thôi rồi uổng phí lộ trình xa
Chân giò mỏi mệt đâu còn trẻ
Cằng gối đờ trơ cũng đã già
Bố phải xa đời không đợi gió
Lê thời bỏ xứ chẳng chờ ta
Về đây nhớ lại thời oanh liệt
Nốt nhạc lời thơ những buổi tà
KBTY
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
Huyzozo
Hzz xin lỗi anh TS vì những chuyện hôm nay mà TT nói trên chatbox, Hzz đã gọi cho anh và cũng nhắc nhở TT rồi, anh bỏ qua đi nha. Tks!
Anh Cá dạo này thơ thẩn ác quá, em post hộ tâm tư của TT, vừa đảo vận vừa nương vận nha. Chúc anh và mọi người luôn vui!
LẶNG!
Chơi thử đeo sầu ngại thử chơi
Lời hay chẳng tỏ…! Tiếng hay lời
Bỏ đi phiền muộn đem đi bỏ
Bơi gắng bình yên vội gắng bơi
Sức yếu trèo cao luôn yếu sức
Hơi xìu lặn thẳm mãi xìu hơi
Nợ nần thi tứ.. Ôi nần nợ!
Đời lặng tìm ca khúc lặng đời..
Vui lên nà...
Chơi giỡn thôi mà cứ giỡn chơi
Lời nao dẫu vậy... chớ nao lời
Giữ vừa nghĩa bạn mong vừa giữ
Bơi trọn tình người chúc trọn bơi
Sức vẫn nhiêu đây thì vẫn sức
Hơi còn chút nọ cũng còn hơi
Nhé ai dạ mở cùng ai nhé
Đời có tri âm, kẻ có đời
PL 13.11.09
p/s: PL nghĩ, H và TT đừng băn khoăn nhiều phải không TS?
Đã ngần ấy thời gian sinh hoạt, xem nhau như bạn bè rồi thì có những điều dù không nói ra vẫn hiểu rất nhiều. Chúc H và TT luôn vui. Cuộc đời không dài để hoang phí cho phiền muộn H nhỉ?
Ðề: Ha ha lều nát bên đường!
Trích dẫn:
Trích dẫn của
thuc sinh
.................................................. .................................................. .
@ Bỗng nhiên hôm nay nghe lòng chùng lại:acac:, lang thang tìm được câu chuyện thấy lạ, gom về cho mọi người cùng xem hay đọc lại!:D
Bỗng dưng không hẹn mà gặp, cả NN và TS cùng đọc câu chuyện này, ở cùng một nguồn (chắc thế), rồi cùng đem về NR, pót lên topic của mình, để mọi người cùng đọc... :D