Hix... Tuổi em thuộc cung Bạch Dương mừ ^^
Printable View
Hix... Tuổi em thuộc cung Bạch Dương mừ ^^
Từ Dê mà bị chuyển qua thành Sư Tử. Tội bx qá :D
Mẹ nói bán nhà xong 1 nửa mua 1 căn nhà nhỏ trong hẻm ở SG cho mấy đứa nhóc, 1 nửa gởi ngân hàng, mẹ rao bán giá 1,8tỉ, mình nói căn nhà là kỷ niệm thời thơ ấu duy nhất còn sót lại, mình ko muốn nó thành sở hữu của bất kỳ một ng xa lạ nào khác, mình ko có tiền - thôi bán nhà cho mình giá 1,3tỉ, mình gom góp và mượn thêm bạn bè trả trước 1 nửa, còn 1 nửa trả trong 3 năm, hàng tháng trả lãi 1%... Mẹ ko chịu, mẹ nói đưa đủ mẹ 1,3tỉ thì mẹ xem như vừa bán vừa cho, ko thì thôi... Mà mình chỉ giả bộ thử thôi, chứ giờ mình làm gì có tiền, mình chỉ muốn xem mẹ thế nào...
Gần 2 tháng trôi qua, bao nhiêu ng đến hỏi mua chỉ trả 1,3tỉ, giờ mẹ nói với mình: "lúc trước con định mua nhà đưa trước 650tr, con đưa tiền mẹ đi, rồi để nhà đó rao bán chờ giá cao hơn, bán xong mẹ đưa tiền lại cho con và cứ cao hơn 1,3tỉ bao nhiêu thì mẹ chia thêm cho con 1 nửa"...
Mình ngớ người... Mình thật sự bị sock... Mình nào có tính toán gì đâu... Mình thật lòng ko nỡ nhìn căn nhà đó bị bán đi... và sự thật mình ko có 650tr tiền mặt... Mà dù có, ko có đủ 1,3tỉ căn nhà cũng có thuộc về mình đâu...
Đau lòng quá... cứ thấy buồn ko chịu nổi... Đúng là dù mình cố gắng rất nhiều, trải lòng rất nhiều, quan tâm từng ng trong gia đình rất nhiều với tất cả những gì mình có, chỉ để đổi lại một nụ cười phút chốc, vài lời nói "gia đình" phút chốc... Nhưng từng ng một trong cái gia đình được cho là của mình đó... ko ai xem mình là thành viên của họ... Quá khứ như thế, hiện tại như thế, và tương lai cũng sẽ thế...
Nhưng sao mình ko quay lưng được... Dù sao cũng là máu mủ...
Nên cứ buồn vu vơ...
Ở bên em nhiều, chỉ nghe em kể sơ sơ về hoàn cảnh gia đình. Ba đã thế, giờ đến mẹ...Chị thật thương em và phục em, Một cô bé từ tỉnh lẻ lên sg, học hành giỏi giang và tự lập nghiệp nhờ bản thân mình mà vẫn giữ được chính mình. Điều đó mới đáng quý và đáng trân trọng.
Chẳng biết nói gì, chỉ biết tặng em 2 câu. Cố lên hôm nay, ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.
Và nhắc em thêm điều này nữa. Con người có thể chọn cho mình mọi thứ, riêng gia đình thì ko.
Chị kể em nghe câu chuyện này, cũng hơi giống như hòan cảnh của em, để em có thể học hỏi và rút kinh nghiệp từ chị được ko nhé.
Gia đình chị có gần 10 anh chị em,( ko kể ông già thời trẻ sống đào hoa lắm, lâu lâu lại có người đến nhà nhận cha, nhận họ.Nên con cái ngòai luồng cung rải rác vô số).. Trong một gia đình đông con, cá tính mỗi một người khác nhau. xong ai cũng yêu thương ai hết mực. riêng có 1 người chị gái, chị có thời kỳ làm ăn thất bại, chị đứng lên bảo lãnh nợ cho chị, Xong vì số tiền nhiều quá, sau khi chị khá giả trở lại, trả cho tiền lại chị thì tiếc...Cứ lảng tránh chị, mà ngày xưa 2 chị em thân nhau nhất. chị cũng ở bên này với chị. Chị thấy thế, đau lòng quá. Nên họp gia đình lại, chị nói.
- Số tiền đó đối với em quan trọng, đó cũng là một tài sản lớn, nhưng nếu có cũng chỉ là để đó, còn chị giỏi giang hơn em, chị hãy dùng số tiền đó phát tiển việc làm ăn của chị. Em sẽ ko nhắc đến số tiền đó nữa, bởi vì mỗi khi nói đến chỉ làm tình cảm chị em mình rạn vỡ. Thôi nhé, em xin lỗi chị nếu trước kia trong lúc tâm trạng bế tắc, em nói ko khéo, làm chị ko vui. Giờ đây, em chỉ muốn tình cảm chị em mình trở lại như xưa. đồng tiền bạc bẽo lắm, nhưng lòng người ko bạc, ok chị, nhất là tình cảm chị em minh, sẽ ko bào giờ để rơi vào tình cảnh, nén bạc đâm tọac tình nghĩa...
Hôm đó mấy anh chị em ở VN nghe chị nói,mọi người đều thương cảm, ai cũng rưng rưng lau nước mắt. Sau đó, 3 con của chị gái ở bên này gom vào trả chị một it hộ me. Còn anh chị em nghèo ở VN, người thì đòi cầm nhà, bán xe máy, và thêm anh trai ở bên này thì mượn tiền ở visa ra...để giúp chị trả nợ. xong chị nói.
- Cuộc đời em thà phiền người ngoài, xong ko bào giờ phiền gia đình, vì nếu em nhận sự giup đỡ của các anh chị, em cùng sẽ cậy tình anh chị em thương em út ít, em lại lè phè ko muốn trả...Thôi, em xin cám ơn tất cả.Ở cuộc đời này, Cùng tắc biến, biến tắc thông, em tin, nếu em chuyên tâm vận dụng đầu óc , em sẽ kiếp được nhiều tiền. Và đúng như thế, chị xin hõan các chủ nợ, cầm ngôi nhà mình cho nhà bank, để lấy tiền vốn làm ăn.
Những ngày tháng sau đó, từ một người phụ nữ chỉ thích dong chơi, thích lãng mạn...Chị quay cuồng trong gần hai năm, kiếp đủ gần triệu $ trả nợ hộ chị gái. Thế là yên tâm, , biết đủ là đủ.,chi stop.Còn số tiền chị gái nợ chị, thì tự mình an ủi, coi như mình đầu tư cho kiếp sau....
(nhưng mõi năm, về VN chơi, chị cũng hay nhõng nhẽo với chị gái, than thở cũng khiếp lắm, chị lai đưa cho dăm ba nghìn để đi chơi),Từ đó, Tình chị em chị đã có lại được với nhau, chị thấy còn quý hơn tiền bạc mình có.
@ Sheiran à: Đừng buồn em, cuộc sống nhiều khi không như mình mong đợi. Cái nhà dẫu là thân thương thật nhưng cũng chỉ là cái nhà, còn phần hồn của cái "nhà" lại chính là những con người trong gia đình. Muốn lưu giữ kỉ niệm hay không là ở trong suy nghĩ của mình. Ước gì Sheiran lấy được một ông tỷ phú sau này (biết đâu đấy vì điều đó là rất có thể :D) và em sẽ mua không chỉ nhà cho mình mà cả cho mẹ và anh chị em nữa... Và bản thân Sheiran sau này lại làm ăn giỏi giang thành đại tỷ phú. Lúc đó B có vào SG thì mời B 1 bữa nhé : Lẩu cá kèo, bánh tráng Chàng bàng hay là bún nước lèo cũng ngon... Miễn là Sheiran đừng có lờ B đi là được :nhaodzo::nhaodzo:
@ Oa: Chị có 10 anh em lận, choáng nhỉ. B chỉ có 2 anh em thôi. Anh trai B ở bên Đức. Anh đi 20 năm rồi nhưng tình anh em thì gắn bó keo sơn lắm. Khi B đi làm anh trai sắm xe dream cho B, sắm máy ảnh cho B, sắm máy ghi âm cho B... B chẳng có chút phàn nào từ anh trai mình và cũng rất tự hào. Anh ấy nếu ở VN thì sẽ làm nhà giáo, nhưng vì thấy nền giáo dục VN chán anh đi lao động và giờ gần như thành người Đức bên đó. Vợ của anh trai lại là bạn gái của B. Thế nên mọi cái đều đồng cảm lắm. Khi nào B khó khăn là có anh mình hậu thuẫn. Âu cũng là may mắn vì không phải ai cũng có được một tình anh em gắn bó...
Buồn thì giải toả một chút thôi chị à, chứ với em dù thế nào vẫn là ng thân của em, chỉ cần họ quan tâm em khi họ vui... thế là đủ... Em vốn là đứa ít suy nghĩ mà... Qua thì thôi...
Quản lý đt:
- Dạo này chơi rối tui ta!
- Dzụ gì?
- Tuần này mình còn có 3 chiếc trống sao nhận khách 1 nùi dzị chị hai?
- Hở? Nhận vừa đủ mà?
- Đủ con mắt tui, dư 2 người nè.
- Ủa, kỳ dzị ta!
- Mà bít sao p nhận dư luôn!
- Sao dzị?
- Có 2 ng cùng tên - khác địa chỉ, có 2 ng cùng khu vực - nhưng khác tên, khác địa chỉ :D
- Hehe... dzị hở...
- Giờ sao sếp?
- Ai bít?
- Chài, xe đâu mừ giao.
- Hồi đi!
- Dọ thử roài, khách nào cũng đi việc quan trọng, hem hồi được.
- Dzị làm sao làm đi hen, p ngủ đây.
- Ặc.c.c.. Đem con bỏ chợ. Dạo này kiếm xe chỗ khác chắc khó lắm
- Hix... dạo này tâm trạng p hem dzui nên trí nhớ hem tốt, bảo trọng nha...
...
:D
Nhỏ bạn thân thông báo 9/10 sẽ cưới... dzị là những đứa bạn thân cuối cùng năm nay đã có lịch lên xe bông hoặc đem xe bông cho người ta lên hết rùi... còn mỗi mình vẫn... ế...
Nhỏ bạn thân khác lại thông báo đã có baby được 2 tháng...
Eo ui, tụi nó cười bảo sau này trong đám con mình sẽ... nhí nhất vì... sinh sau đẻ muộn... tha hồ mừ bị ăn hiếp.... :lau:
He he, có vẻ cô bé hơi sốt ruột rồi đây. Cái gì cũng có số mệnh cả cô bé ơi. Đi sớm chưa chắc đã ngon lành cành đào bằng đi muộn đâu. Mà cũng đừng lo đứa bé sẽ bị đứa lớn ức hiếp nếu nó thông minh, khỏe mạnh và giỏi giang, nó còn dẫn dắt cả tiểu đội các ông anh, bà chị ấy chứ. Hihi, như B đây nè, B là út ít nhưng nhà có 2 anh em thì B là "thống soái", cái gì cũng được hỏi ý kiến B hoành tráng... Trong họ hàng nhà B cũng zậy, bao giờ cũng được ưu tiên không phải làm cỗ, không phải bưng bê mà chỉ việc ngồi "tám chuyện" với các anh chị là đủ ... Đang đọc tự truyện của bé rồi... Thấy nao hết cả lòng vì thương bé. Mới có 4 chương thôi. Còn dài quá, B lại bận... thôi thì 1 câu chuyện hay cứ nhâm nhi như uống rượu mới nồng nhỉ ? Anh cún Việt con trai của anh B sinh sớm hơn Minh anh - con gái của BLV 10 ngày nhưng mà suốt ngày bị cô em Minh Anh trêu chưng hửng bao nhiêu lần bị lừa... :)
Trước giờ mình đi làm cũng mấy công ty, công ty nào xung quanh cũng có bán nhiều... đồ ăn, nhất là đồ ăn vặt - cóc ổi mía ghim :D, chỉ có cty này là lạ, phạm vi đi-bộ-không-mỏi-chân quanh công ty chả có gì ăn, phía bên trái có 1 xe đậu nành, phía bên phải có một... đại lý vinamik... thế là ngày nào mình cũng đành phải giải trí với... sữa các loại (vì không có sự chọn lựa)... Haizz... Hi vọng, biết đâu nhờ thế mình sẽ mập lên ko chừng :tinhvi:
Đang ngồi rảnh rỗi, nhỏ em ngày xưa làm cùng cty nhảy vào chat:
- Chị!
- Hi em iu!
- Dạo này chuyện tình cảm thế nào?
- Khá yên ổn và vui vẻ! Em thì sao!
- Em cũng dzị.
- Vậy tốt rùi.
- Khi nào chị cưới!
- Chưa bít!
- Chị cưới đi, rùi em cưới nữa.
- Em trước đi. hehe...
- Em chắc 3 năm nữa, cho nó đủ "chín".
- Lâu quá thiu đấy em ạ! Ko còn "chín" đâu :D
- Lâu ko gặp, tuần này ngày chẵn hôm nào chị rảnh, chị em mình đi ăn, 2 ng thui.
- Ok em, t6 nhé!
- Chị ăn được thịt chó ko?
:lau:
- Hồi nhỏ có ăn, lâu lắm rùi ko ăn.
- Em thèm thịt chó mừ lâu rùi hông ăn, để kiếm quán nào ngon 2 chị em mình đi ăn 3 món: nướng, luộc. lẩu, và 1 chai rượu nữa ^^.
- Ặc.c... 2 đứa con gái đi ăn thịt chó và ún rịu, chít mất :lau:, mới tưởng tượng chị đã choáng rùi.
- Hehe.. dzị mới style :D.
- Hix...
- Quyết định dzậy nha chị! Nhớ chị iu quá.
- Ok em!
Eo ơi :lau:
Cả đời chưa ăn thịt chó bao giờ :p
Hehe... Hồi nhỏ ở quê hay dùng rơm thui cả con chó, xong chất củi to mà quay, ăn 1 lần là cầm cả... cái đùi cơ :D, ngon lém, hem như SG vào quán kêu dĩa dĩa - lát thịt nào lát thịt nấy bé xiu, nhìn là hết mún ăn, ăn như thía chắc hem có vị rùi, ăn thịt chó phải ăn kỉu... hoang dã như thế mí thú ^^
Ai ăn nhiều thịt chó, tối ngủ là thấy... cả bầy chó đứng đầu giường nhe răng sủa ăng ẳng suốt đêm... Ăn càng thấy ngon thì nghe sủa càng to, càng dai dẳng, đàn bà mà ăn thì bị chó cắn, con gái chưa chồng thì bị chó rượt. Thế nên ăn thịt chó thì phải uống rượu, càng say càng tốt là vì vậy.
:tungtang: :haha: :loa_loa:
deleted
Dường như dự đoán đang trở nên hiện thực nên thấy im re, chắc hết hơi rùi!
Blog bụi bặm quá, dạo này ko có hứng viết gì, ngồi buồn buồn xem lại mấy tấm ảnh từ lâu lắc trong đt...
Xem hình chợt nhớ cô bé nhà hàng xóm bên nhà trọ cũ, bé chắc khoảng 2 - 2,5tuổi, vì mình thấy nói chuyện chưa rành, ba bé làm giao hàng cho đại lý bia - nước ngọt, mẹ bé và bà ngoại bán rau ngoài chợ gần nhà, cả ngày bé lăn lóc từ đầu hẻm đến cuối hẻm chơi 1 mình, chẳng có ai trông, lúc nào mình ở nhà là bé chạy vào nhà chơi với mình, người ngợm lúc nào cũng... bùi nhùi, hiếm khi sạch sẽ thơm tho, lâu lâu được tắm sạch, mặc đồ đẹp là chạy qua, sà vào lòng mình ôm thật chặt, khoe mình ngay...
Mình ko biết bé tên gì, chỉ nghe mọi ng trong xóm gọi bé là Pepsi. Pepsi không đẹp, nhưng trong mắt mình bé rất đáng yêu, quậy "ve kêu" nhưng biết nghe lời, bặm trợn như con trai, mấy tên nhóc trong xóm 3-5 tuổi mừ chọc ghẹo là cô nàng... bụp cái một :lau: - lâu lâu thấy "phụ huynh" mang con ra mắng vốn mà phải phì cười, đi thì thôi - chứ về đến nhà là mình "Pepsi! Pepsi!" - cô nàng nghe tiếng sẽ lăng quăng chạy qua với cái miệng cười toe, yêu lắm!
Buồn cười nhất là pepsi thích ăn nấm rơm xào trứng, hôm đó nhà mình làm món này, kêu pepsi qua cho ăn cơm, khi đút nấm xào trứng, cô nàng khoái lắm, vớ luôn cái muỗng ngồi ăn ngon lành, ăn 1 hơi... hết cả chảo ^^, mấy chị em mình thấy cô nàng ăn ngon mà mắc cười đến độ ko ăn cơm - ngồi nhìn cô nàng ăn hết chảo xem sao, ăn xong cô nàng quay sang nhìn mình cười toe, thương gì đâu. Từ đó nhỏ em mình rảnh là hay làm món nấm rơm xào trứng, rùi đứng bên hàng rào nhà mình gọi với: "pepsi, pepsi!"... Hôm nào khoảng 9-10h sáng mà mấy chị em ngủ chưa dậy, là nghe cửa rào có ai đập rầm rầm... khỏi xem cũng bít ngay nàng pepsi muốn vào chơi...
Nhớ ngày nào mới dọn tới, cô nàng đứng bên nhà nhìn len lén sang nhà mình...
Mình đưa tay vẫy vẫy, dzụ cho... trái ổi, thế là cô nàng lon ton sang...
Lâu lâu mới được... chỉnh tề thế này...
Có lần mình mua về cho pepsi cái đầm, tắm cho cô nàng thơm phức, rùi mặc đầm vô, khi cô nàng về nhà, mình nghe bên nhà tiếng mọi ng cười rộ lên, mẹ pepsi phán 1 câu... xanh rờn:
- Trời ơi! Đệ tử Dung Hà mà nó cho mặc đầm.
Té ghế :lau:
...........
Hai đứa trẻ ăn xin ở biển Ninh Chữ
Mình mua đồ cho ăn, mua nước cho uống, xong hỏi "thích chụp hình ko cô chụp cho 1 tấm", thế là ku cậu tạo dáng liền ^^
Ăn uống xong, ku cậu rụt rè: "Cô cho con thêm 1000 được hông", mình phì cười: "cô không cho 1000...", ku cậu cười bẽn lẽn, mình nheo mắt: "cho 10.000 chịu hông"...
.......
Đi ngang bến Bình Đông Q8...
Cũng may là cô bé hàng xóm nhìn lén qua chứ mà anh chàng hàng xóm nhìn lén qua thì làm sao cô Út dám bắt qua...tắm dùm nhỉ ? Hi hi hi.... :D
Cơm nguội - Mắm sống
Haizz... Tự dưng sáng nay nghe Huongnhu nói thích ăn cơm nguội với mắm sống làm mình "bỗng dưng... phát thèm", xa quê gần 10 năm rồi, cái xứ SG tất bật có tgian đâu mà nấu nướng, ngoài thời gian làm việc, xã giao, gặp gỡ bạn bè... tgian còn lại không đủ dành cho "bạn ngủ, bạn nghỉ"; với lại ở 1 mình, nấu nướng chi cho nó phiền, nhiều lúc thèm lạ lùng mấy món cỏ nội hương đồng... Thật ra thì cũng làm để ăn được chứ hông phải không, nhưng "ghét cái thói" của con người mình, ăn món quê phải ngồi trên đất quê mà ăn... vậy nó mới ngon...
Món quê mình thích thì nhiều lắm, kể ra có mà ngày này qua ngày khác, nhưng 1 trong những món đơn giản nhất chính là cơm nguội - mắm sống.
Mắm ăn sống mình thích nhất là mắm sặc. Mắm sặc con nhỏ, loại làm lạt chứ không mặn, loại khô - thật ít nước. Cách ăn đơn giản nhất là cứ bới tô cơm, bỏ mắm vô và quất, không cần sơ chế qua một công đoạn nào, có thể cầm thêm 1 trái dưa leo, cắn một miếng mắm là ngoạm 1 miếng dưa... không dưa leo thì dưa gang non, càng ngon, chà...
Siêng một chút, sơ chế mắm cho có thêm gia vị. Gắp một ít mắm ra tô, bầm nhuyễn tỏi - ớt bỏ vô, một ít đường cát trắng, trộn đều, nặn thêm mấy miếng chanh, lại trộn đều, để khoảng 15p cho thấm...
Ực.c.c.....:D
Híc... đang đói bụng mà giờ này Sheiran post lên khiến... càng thêm đói bụng!!!!:youarethewoman: