Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
CẢM NHẬN ĐÊM HÈ
Nụ hôn run rẩy chưa trao
Mi em đã khép đi vào giấc ru
Trăng hè, gió mát vi vu
Ngôi sao hạnh phúc nhịp đu tình đời
Ru hời… ru hỡi … à ơi…
Em ngoan giấc điệp tơ trời sương giăng
Ru nhau lên tới cung Hằng
Câu kinh đọc vội… sao băng cuối trời.
VỀ MIỀN TRUNG 6/2007
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
THƯ MẸ TỬ QUÊ XA
Mọi rẻo đường con có gặp đau thương
Lúc cô đơn hãy tìm về bên mẹ
Làm sao con đi hết “vòng thơ bé”
Để mẹ già mong mỏi ở chốn quê.
Quê mất mùa, lũ đã ngập triền đê
Nghĩ đến con, mẹ vùi trong nhung nhớ
Nơi thị thành con khi nao trăn trở
Ngày đoàn viên như chỉ một giấc mơ.
Con gái mẹ buồn vui lại làm thơ
Mẹ mắt kém viết gì cho con gái
Đớn đau làm chi một thời mê mải
Bởi yêu con - tất cả - mẹ dằn lòng.
Con bây giờ chẳng lẻ chửa lớn khôn
Để hiểu thấu tâm can tình yêu mẹ
Hãy vượt qua và sống cho mạnh mẽ
Muốn thăng hoa phải nén chặt nỗi đau.
Cuộc đời này, tất cả ở phía sau
Đừng lo mẹ, mẹ vẫn còn gắng nổi
Chuyện gì buồn tâm sự mẹ nghe với
Mẹ sẽ ru con trong giấc ngủ ngọt ngào.
Muốn lên thăm con gái mẹ biết bao !
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
PHỐ VẮNG EM RỒI
Phố vắng em rồi… ! Lòng trống không
Mây vần vũ và ngoài trời nổi gió
Xe hoa em đi ngang qua đầu ngõ
Áo trắng bay khỏa lấp nét trinh nguyên.
Anh ẩn mình như con thú hoang đêm
Bày vết thương liếm từng giọt nhớ
Xác pháo bay còn vương trên bậu cửa
Em có còn vương vấn ? Dại khờ ơi…!
Đêm huyền hoặc ai nghiêng ngã buông lơi
Bản tình ca chùng chình… dang dở…
Hôn nhân hay là kiếp nợ
Em tôi thổn thức ngàn năm…
Em đi rồi, em giết cả mùa trăng…
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
Trích dẫn:
Trích dẫn của
VỀ MIỀN TRUNG
PHỐ VẮNG EM RỒI
Phố vắng em rồi… ! Lòng trống không
Mây vần vũ và ngoài trời nổi gió
Xe hoa em đi ngang qua đầu ngõ
Áo trắng bay khỏa lấp nét trinh nguyên.
Anh ẩn mình như con thú hoang đêm
Bày vết thương liếm từng giọt nhớ
Xác pháo bay còn vương trên bậu cửa
Em có còn vương vấn ? Dại khờ ơi…!
Đêm huyền hoặc ai nghiêng ngã buông lơi
Bản tình ca chùng chình… dang dở…
Hôn nhân hay là kiếp nợ
Em tôi thổn thức ngàn năm…
Em đi rồi, em giết cả mùa trăng…
XA NHAU RỒI
Hắt ngược nỗi buồn ..gởi thinh không
Lòng biển động sóng cuồng điên giông gió
Ngẩn ngơ sầu khi thấy ai qua ngõ
Tiếng pháo hồng xé nát mảnh tình nguyên
Ly hợp cẩn mà em cạn trong đêm
Sao đắng chát bờ môi lòng chạnh nhớ
Giữa hỗn hoang mơ người ngoài song cửa
Tự nhủ thầm ...tiếc nuối ...Tội tình ơi ...
Nỗi lòng này giờ gởi vầng trăng lơi
Dạ chênh chao vần thơ lở dở
Hạnh phúc là khi hết nợ
Hay trói buộc hoài ngàn năm ...???
Xa nhau rồi ,Xa cả những mùa Trăng ...
QN
31/5/2009
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
Trích dẫn:
Trích dẫn của
VỀ MIỀN TRUNG
PHỐ VẮNG EM RỒI
Phố vắng em rồi… ! Lòng trống không
Mây vần vũ và ngoài trời nổi gió
Xe hoa em đi ngang qua đầu ngõ
Áo trắng bay khỏa lấp nét trinh nguyên.
Anh ẩn mình như con thú hoang đêm
Bày vết thương liếm từng giọt nhớ
Xác pháo bay còn vương trên bậu cửa
Em có còn vương vấn ? Dại khờ ơi…!
Đêm huyền hoặc ai nghiêng ngã buông lơi
Bản tình ca chùng chình… dang dở…
Hôn nhân hay là kiếp nợ
Em tôi thổn thức ngàn năm…
Em đi rồi, em giết cả mùa trăng…
22 chào 23 nhé. Mong 23 sẽ tìm thấy nhiều chân tình nơi đây.
Phố vắng anh rồi
Phố vắng anh rồi,
Em đi về lặng lẽ
Ánh đèn xe ngơ ngác giữa đông người
Có giọt lệ rơi đằng sau nụ cười
Giấu nỗi nhớ vào trong lòng vật vã
Phố vắng anh rồi
Đường quen cũng lạ
Hờ hững đi, hờ hững đến vậy thôi
Em một bóng mờ nhạt giữa đời
Mơ một giấc thiên đàng yên ngủ...
PL 31.5.09
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
Trích dẫn:
Trích dẫn của
VỀ MIỀN TRUNG
LẠI VỀ BÊN EM
Bao năm rồi anh thức những mùa trăng
Bao đêm rồi anh lang thang phố vắng
Em đi rồi anh chỉ còn yên lặng
- Biết bao giờ ta gặp lại nhau?
Anh cố quên đi kỷ niệm mối tình đầu
Nhưng hình ảnh em đã đi vào trong ký ức
Dẫu dại khờ nhưng lòng anh rất thực
- Biết bao giờ ta gặp lại nhau?
Trong yêu thương em gánh lấy khổ đau
Lúc anh say, em dịu dàng quá đổi
Ly chanh đường em chưng em thổi
- Biết bao giờ ta gặp lại nhau?
Anh đã nguyện sẽ mãi mãi yêu nhau
Sao hờn ghen em khi chính anh là người có lỗi
Trong muộn màng anh biết mình nông nổi
- Biết bao giờ ta mới gặp nhau?
Anh ước cao xanh ban cho phép nhiệm màu
Tìm gặp lại bờ mi em tím sẫm
Chuyến tàu đêm em không còn lạ lẫm:
Ta sẽ đến bên nhau.
Sống trọn trong nhau ...
Bao năm rồi em viễn xứ cùng trăng
Bao năm rồi cuộc đời em quạnh vắng
Nhớ về Anh trái tim yêu câm lặng
Hỏi khi nào mình được gặp nhau ???
Trong trái tim còn vang vọng tiếng yêu đầu
Tấm tình Anh đã khắc sâu hoài trong ký ức
Aỏ ảnh xa em ước sao thành thực
Hỏi khi nào mình được gặp nhau ???
Nhớ không Anh một lời hứa bên nhau
Sao lỡ quên ,hờn trách khi chính em không có lỗi ...
Sao để lòng biển động giông gió nổi
Hỏi khi nào mình được bên nhau ???
Người ta nói đời như áo dễ thay màu
Trái tim yêu vẫn như xưa đỏ sẫm
Để tình xa gặp lại không lạ lẫm
Mình sống trọn trong nhau...
QN
5/6/2009
Ðề: Trang thơ Về Miền Trung
NỖI ĐAU TÔI
Những bức tường lạnh lẽo thấu thịt da
Những ngọn đèn chưa bao giờ hắt bóng
Những thây người chỉ lòi đôi mắt
Xúm xít chung quanh …
Nào dịch truyền, thuốc độc thẩm thấu tôi
Trên đường đi sao toàn là ngoạ quỷ
Những chiếc răng nanh và ruột lòi tung toé
Xềnh xệch môi cười…
Máu ở đâu ngập xuống tựa mưa trời
Pha nước cống tanh hôi và nhầy nhụa
Ta trân mình chờ nghe lệnh hành trảm
Những lưỡi dao không mắt thọc sâu vào…
Trong mê man đau đớn đến quặn trào
Nghe hả hê giành nhau từng xấp bạc
Rồi hẹn nhau mài dao chờ lần khác
Những khách hàng trong lốc cuốn thị trường
Tôi cố ngoi lên để đớp lấy khí trời
Như con cá bị mang ra khỏi nước
Em đứng lặng thinh hình như không nói được
Ánh mắt nhìn như hiểu nỗi đau tôi.