-
Tự sự: Tình
Nghĩ về tình
Đôi khi thấy mình lúng túng
Biết sao cho đúng
Tóc đã ngả hai màu
Tưởng chẳng còn đâu
….thời thương yêu say đắm
Ai ngờ từ sâu thẳm
Tiếng nói con tim…vẫn rộn ràng
Gặp được nàng
Thấy đời thay đổi
Nhưng sao đành nói dối
Bèn nói thật cho em
Tình cảm mình... anh phải ...dừng lại rồi nghen
Bởi vì anh
….là người đang ràng buộc
Em hỏi ngược
Tình có tội gì
Em có sai chi
Nếu lỡ thương người như anh vậy
Đúng sai rành rành đấy
Nhưng đạo đức luân lý của ai
Nghĩ đến tương lai
Lệ sầu rơi trên má
Tội quá!
Quen biết để làm gì
Chớm tình để làm chi
Để đường đi giờ thêm nặng gánh
Thiệt là đáng đánh!
Lãng mạn quá khổ chưa
Thơ thẩn chắc xin chừa
Để con người bước đi dưới đất!
Thơ thẩn gì đọc xong…muốn…ngất!
-
Ðề: Tự sự: Tình
Những tưởng...
Những tưởng là quên rồi chuyện cũ
Nào ngờ gặp lại thấy bâng khuâng
Tâm hồn anh bỗng như mây vần vũ
Đợi gió em về, cùng nhịp bước chân
Những tưởng là ta không còn cơ hội
Nhưng ngờ đâu trời đã nhủ lòng thương
Kỷ niệm xưa như ùa về thật vội
Đôi tim hồng chợt rung động vấn vương
Chuyện ở đời mấy ai mà lường được
Có-có, không-không, cuộc sống vô chừng
Những tưởng là…chắc đời mình đi ngược
Ai dè đâu…lại lắm chuyện vui mừng…
-
Ðề: Tự sự: Tình
Thơ tôi
Tôi không phải nhà thơ
Bởi ngôn từ rất dở
Khi tâm hồn trăn trở
Lấy bút viết vội mà
Nếu người có đọc qua
Cũng đừng nên chê trách
Không hiểu từng ngóc ngách
Thơ lỗi nhịp hư vần
Những lúc thấy bâng khuâng
Cũng tập làm thi sĩ
Ngồi tả tình, tả ý
Cố viết thật hay ho
Bài thơ tôi đem cho
Người tôi thương, tôi mến
Em đọc xong bảo “Sến”
Cố rặng thơ làm chi
Sao buồn mình quá đi
Chắc tâm hồn cằn cỗi
Nên không làm được nổi
Bài thơ của lòng mình…
-
Ðề: Tự sự: Tình
Tình trăn trở hóa thành câu chữ
Anh viết khi lòng day dứt dâng
Vết ghì trên giấy đau từng phút
Rối thóp thoi nằm giữa lặng câm
-
Ðề: Tự sự: Tình
Cố quên
Em đi trời bỗng tối
Gió lạnh mang mưa về
Ướt người anh thật tội
Sao đường dài lê thê
Sáng hôm sau thức giấc
Người khó chịu quá chừng
Trúng mưa bịnh là chắc
Hay “cảm” với “người dưng”
Tình yêu của thời ấy
Còn nỗi buồn mênh man
Quên người đâu dễ vậy
Tâm hồn mình hoang mang
Anh phải vùng đứng dậy
Cố vực lại tinh thần
Thời gian như nước chảy
Quên mối tình bâng khuân
-
Ðề: Tự sự: Tình
Bạn viết thơ này làm langthang cám cảnh của mình...
-
Ðề: Tự sự: Tình
Nếu như có….
Nếu như có một khuôn mặt
…tôi muốn nhìn
…và ở mãi bên mình
thì đó là khuôn mặt em
rất thật-
đẹp thêm theo thời gian
Nụ cười xinh
Cả đời này…tôi chắc mình... không hề chán!
Nếu như có một niềm vui hay một tình yêu
…mà tôi nguyện ước
thì tôi mong có được
Chính em!
Tâm hồn và thể xác em
Giúp tôi khỏi phải…hàng ngày thèm muốn!
-
Ðề: Tự sự: Tình
Say tình…
Men tình ái
Uống dễ say
Mấy ai hay
Nên đau khổ!
Về đi em, đã một lần lầm lỡ
Không thể nào che chở được cho em
Cuộc đời anh như bước xuống bùn đen
Có làm gì cũng một lần dơ bẩn
Em đừng lẩn thẩn
Tội tình gì,
…sống khổ làm chi
Tương lai còn dài…hãy nghĩ suy về phía trước
Anh hiểu được
Tình cảm em trao
Cho dù cuộc đời có biến đổi ra sao
Anh biết rõ … ngày nào anh cũng nhớ
Cho anh nói nhỏ
Say tình em khiến anh hiểu rõ mình hơn
Ôi cuộc đời
Xin cảm ơn
Đã cho tôi một cuộc tình tuyệt đẹp
-
Ðề: Tự sự: Tình
Không đề
Chuyến tàu tốc hành
…nối hai nơi
chạy vội
Lời chia tay
Chưa kịp gởi
Người đã đi rồi
Lơ ngơ mình tôi
Thật tội!
Ký ức về một cuộc tình
Mong manh như sương khuya
Đậu trên kính
Kỷ niệm xưa
Chầm chậm mờ
Như tia nắng ban mai
Hơ nhẹ
Sương khuya lặng lẽ
Tan dần…
-
Ðề: Tự sự: Tình
Nuối tiếc...
Một ngày, rồi một ngày
Câu chuyện cứ lặp đi như thế
Đổi thay đều không dễ
Chỉ biết đếm thời gian trôi dần
Già đi theo từng bước chân
…mỏi mệt
Hôm nay mở gương soi
Tự hỏi
Đâu rồi một phần cuộc đời?
Chắc đã đánh rơi
Trên những nụ cười con nhỏ
Hay còn lại đó
Những điểm bạc trên mái đầu xanh….