PDA

View Full Version : Buồn thì viết



Pages : 1 2 3 4 5 6 [7] 8

Lão K
09-02-2013, 04:45 AM
[COLOR="green"]

Ngày hôm qua, nó đưa con gái đi nhổ răng hàm ...

Chắc là răng khôn (wisdom tooth) chứ không phải răng hàm.:cool:

Chúc Bou và cháu những ngày Tết thật vui nha.

Boulevard
10-02-2013, 02:46 AM
Khoảnh khắc giao thừa...

[B]Cứ đi rồi sẽ đến...

Năm nào cũng vậy, ngày giao thừa mẹ con nó lại nhận được vô vàn lời chúc, bao món quà từ anh chị, từ bạn bè...
Năm ngoái 21g nó nhận được món quà của người anh - Hiệu trưởng Trường xiếc tặng cho nó đó là một chiếc mâm đồng thờ rất to, anh mang từ Lào về cho nó. Chiếc mâm đồng này cứ vào giao thừa lại được trưng dụng để cúng ngoài trời.

Năm nay, mẹ con nó nhận được món quà từ người bạn ở phương xa, 1 người bạn mà nó chưa hề gặp mặt. Con gái sẽ dùng số tiền lì xì của bác để mua một chiếc ipod 5.

Những cố gắng nỗ lực quan tâm của anh chị, bạn bè đã khiến mẹ con nó không còn cảm thấy cô đơn ... Mong gì nhỉ? Nhìn lên thì bao nhiêu người hạnh phúc hơn mình, nhìn xuống thì nhiều người khổ hơn mình... Thế nên bằng lòng với những gì mình đang có đã là một hạnh phúc rồi. Nếu ông trời cho hơn nữa... cũng xin cảm tạ.

Buổi chiều người bạn cùng cảnh rủ lên ăn tất niên cùng các con của hai bạn. Nhưng đành từ chối vì không lẽ lại thắp hương tất niên xong hai mẹ con lại để cả mâm cỗ nguội lạnh không ăn... như vậy thì sẽ rất khổ cho mấy ngày tới khi chén các món ăn trong mâm cỗ các ngày đầu năm... Hẹn gặp nhau đầu năm lại các bạn nhé. hihi

Mấy năm nay không phải đi làm giao thừa nữa, có nhiều thời gian để lo lắng sửa soạn nhà cửa và mọi thứ cũng đã ổn...

Giao thừa năm nay nó vui lắm vì đã nhận vô vàn lời chúc từ bạn bè trên facebook, tin nhắn và cả những người bạn đã không quản ngại trời rét đến với mẹ con nó, mang lại cho mẹ con nó những cảm xúc thật tuyệt vời...

Kén người xông nhà hợp với tuổi Quý Sửu năm nay, nó đã chọn được 2 tuổi hợp nhất, đó là 1 người bạn tuổi Tỵ, 1 cặp vợ chồng của 1 người bạn tuổi Tý... Chọn 2 đối tác, 1 tuổi tỵ, 1 tuổi tý cho chủ nhà Quý Sửu... Hi vọng sẽ mang lại thật nhiều niềm vui ở tuổi mới. ơn mọi người đã ở bên mẹ con nó nhé. Cảm ơn những cuộc gọi điện thoại, tin nhắn, viber... đã mang tới cho mình những cảm xúc thật tuyệt vời... Mới hôm qua con gái còn ngao ngán... mẹ ơi, con ứ thích tết... Vậy mà ngày hôm nay, nhìn cái mặt của nàng ấy thật là rạng ngời và chói lóa...

Boulevard kính chúc anh chị em Niềm riêng một năm mới thật ấm áp, an lành và gặp nhiều may mắn, nhiều niềm vui nhé.

Những khoảnh khắc chuẩn bị đón giao thừa, những khoảnh khắc ấm áp bên bạn bè... Cùng xem bắn pháo hoa ở quán của Bạn Hương Nicole rồi cả hội dắt nhau về nhà... Vui và rất vui!

Con đường mà mẹ con nó đi gặp muôn vàn khó khăn... nhưng giữa khó khăn, nó vẫn mang lại cho con những niềm vui nho nhỏ... Hà Nội trời trở lạnh rồi đấy... nhưng mẹ con nó vẫn thấy ấm áp... Cảm ơn những điều bất ngờ trong cuộc sống...

Gái lớn lắm rùi vậy mà vẫn thích chơi bóng bay nè...

http://sphotos-g.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/307412_4475619976645_1853099649_n.jpg

Đi bộ tới Hồ Ngọc Khánh bắn pháo hoa...

http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/538360_4478921179173_396073395_n.jpg

Hà Nội lạnh 14 độ nhưng cả hội lại được giành 1 chỗ trong quán cà phê 86 độ ở Hồ Ngọc KHánh của bạn thân của nó để chờ đón những khoảnh khắc giao thừa

http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/405603_4478903978743_981617846_n.jpg

http://sphotos-c.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/543650_4478894738512_267505270_n.jpg

Ba đối tác hợp tuổi đã không quản ngại giá rét để tới xông nhà cho mẹ con nhà nó... ke ke. CẢm ơn các bạn nhiều !

http://sphotos-d.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/541437_4478901858690_832108739_n.jpg

http://sphotos-g.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/12986_4478905138772_1603540015_n.jpg

Boulevard
11-02-2013, 10:17 AM
Ex muốn đón con gái về quê ăn tất niên, con gái từ chối... Nó biết ex buồn đã đành, con gái cũng buồn... Con gái nói: "Con chỉ muốn về chúc tết bà nội rồi về với mẹ thôi... Bây giờ con gặp bố, cái cảm giác thế nào ấy mẹ ạ. Con không biết phải nói gì với bố".
Nó im lặng vì chẳng biết khuyên con ra sao bởi lẽ tình cảm là điều xuất phát từ con tim làm sao có thể ép trái tim mình phải yêu, nó không muốn con sống giả dối... Nó vẫn như vậy!

Rốt cuộc thì sau bao lời hẹn hò, ex cũng tới đón con gái vào lúc 17g30 sáng mùng 1 khi mà đại gia đình gồm 5 cặp vợ chồng và các cháu con bác nó tới thắp hương cho bố. Ex đi ô tô và để xe vào ngõ, bên trong cô con gái út 3 tuổi của ex đang ngả người ngủ ngon lành... Hắn nem nép vào nhà, gương mặt có phần hơi gượng gạo... Nói vài ba câu giao đãi, rốt cuộc thì nó phải vào cuộc thay cho cái không khí đó của hai bố con... Nó cười nói: "Con gái lớn rồi.Không còn bé như các em để bố phải áp đặt đâu nhé. Bố phải hiểu con gái chứ". Ex nói: "Bố lúc nào chẳng yêu con gái"... Ex hỏi tiền tết nó được bao nhiêu? Hai mẹ con đi thắp hương cho ông ngoại ở quê ra sao... Con gái bắt đầu vác ảnh của hai mẹ con ra khoe bố. Hắn căng mắt ra nhìn và kêu: "Mắt anh giờ bị viễn, nhìn gần cứ lờ mờ... Anh già rồi". Chưa bao giờ nó thấy ex thừa nhận là hắn già... Vậy là hắn đã "chín chắn" hơn 1 chút rồi đấy nhỉ? Sau bao nhiêu tự tin về khoản "cưa gái" giỏi, sức hút rất kinh như ca sĩ Lam Trường mà ngày xưa hắn nhận là hắn giống lắm...

Ex khen cành đào năm nay của nhà thật đẹp, thế là nó đề nghị ex chụp ảnh với con gái. Cái hình này con gái đã vui hơn, tự tin hơn... Khi ra về với bố, con gái nói: "Mẹ à. Tối nay mẹ sẽ cô đơn đấy. Đêm mẹ sẽ ngủ 1 mình đấy. Mẹ không được ôm con, mà sẽ phải ôm cái gối ngủ. Mẹ sẽ nhớ con cho mà xem".

Quả đúng, nó cùng bạn đi chúc tết ở nhà 2 người bạn cùng cảnh thân thiết. Khi ra về, anh bạn biết nó sợ nên lên tầng 4 tắt đèn thờ cho nó, xuống tầng 2 bật đèn sáng để nó tự lên... Và anh cũng nấn ná hơn để cho nó đỡ buồn, đỡ cô đơn... 1 đêm bật đèn sáng trắng để ngủ 1 mình. Vậy mà ngủ thật là ngon, 9g sáng mới dậy. Giờ thì lên sư phụ Nguyễn Thị Minh Thái chúc tết cô, rồi lên GS Hà Minh Đức, sư phụ của sư phụ chúc tết. Chiều thì đi trực thay cho nàng Đỗ Huyền. Năm nay nó xung phong sẵn sàng trực tết hộ bất kỳ ai, đơn giản vì nó biết sẽ có những lúc lặng lẽ... Chiều tối mùng 3 hóa vàng, 2 cặp vợ chồng bạn thân cấp 3 sẽ tới tụ tập, lẽ ra thì tối qua bọn chúng tới với nó rồi, nhưng vì nó vừa bước ra cửa thì bạn mới gọi... Những ngày tết bên bạn bè thật là ấm áp...

Nó gửi lời chúc cho anh 1 cái tin nhắn khá là dài, anh gọi lại muốn nó đi Mai Châu phượt cùng 3 bố con anh... Thôi, quá khứ hãy cho nó ngủ yên... Mình vẫn là bạn thôi anh nhỉ? Cũng muốn đi cho con gái được vào thiên nhiên, hòa mình với không khí của mùa xuân... Nhưng giờ nó không muốn rung cây mùa lá rụng... Nó và anh thì không sao, nhưng với trẻ con, chúng thật nhạy cảm... Nếu quyết tâm thì đã khác... Còn chỉ là bạn thì không nên khuấy động tâm hồn của những đứa trẻ...



Việc thành công nhất của mùng 1 là đưa con gái tới thắp hương ở Văn Miếu Quốc Tử Giám, mong cho con gái 1 năm học hành thi cử thật tốt, để thực hiện những ước mơ lớn trong đời...

http://sphotos-g.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/529894_4482566910314_713803367_n.jpg
http://sphotos-a.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/405661_4482556710059_810609964_n.jpg
http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/395630_4482558710109_722735107_n.jpg
http://sphotos-f.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/48111_4482566990316_1136200207_n.jpg

Boulevard
14-02-2013, 11:28 AM
Đến giờ thì nàng đã lên đường đi xem phim cùng 10 người bạn cùng lớp đều là những "cạ cứng" của nàng roài... Sáng nay mẹ lười nhác dậy cực muộn thì nàng dậy nấu cơm, rán bánh chưng, rán trứng, luộc rau và hò hét mẹ dậy. Mẹ lười nhác, uể oải xuống ăn. Mẹ nhìn lọ hoa hồng vàng leo mà nàng chê mẹ cắm vụng đã nở toét hết cỡ (ấy vậy mà vẫn được nhiều người khen là hoa đẹp mặc dù nàng ra sức dìm hàng kêu hoa xấu, mẹ cắm vụng)... Oài.. Mẹ nàng đâu là có phải là thánh mà cái gì cũng khéo tay nhể? Thế nên thế là ổn lắm rùi nhá...
Rồi trước khi cho hoa vào để đi đổ rác, nàng nghịch ngợm bảo mẹ đếm cánh hoa xem mẹ chọn ai trong số cái list danh sách mà mẹ chưa biết chọn ai nhân dịp Valentine... Thế là nàng chụp mẹ cắm cúi đếm cánh hoa... 1, 2, 3,4,1 thêm phát nữa đi mẹ, 1, 2,3,4,1,2.. Nàng thích cái người số 4 cuối cùng nhưng mẹ lại không chọn được cánh hoa tên người đó... Rốt cuộc thì nàng bảo : "Xí xóa mẹ nhá!"... Và nàng bảoL : "Con xin chia buồn với người đàn ông nào mà được mẹ mình chọn nhé. Mẹ con vừa xấu, vừa béo, vừa lắm điều... Khổ thân cái bác nào mà được mẹ chọn"...
Cái chuyện nàng dìm hàng, dìm họ mẹ là chuyện quá bình thường rùi nhá... Dưng mà nàng vẫn yêu mẹ nàng lắm. Tới nhà bạn mẹ, thấy bạn mẹ sai con gái chiu chíu đầu tắt mặt tối, nàng bảo : "Ui. Mẹ chị ấy sai chị ấy như chong chóng mà chị ấy vẫn làm không kêu ca... Mẹ con không vậy. Công nhận mẹ của con vẫn tuyệt vời nhất trong các bà mẹ!". Bởi vì rằng những ngày nàng đi học, mẹ không bắt nàng phải làm cái gì từ nấu cơm, rửa bát, quét nhà... cho tới việc 1 tuần 3 - 4 tối mẹ làm xe ôm túc trực đón đưa nàng...

Hôm nay nàng hớn hở và xinh đẹp bước ra khỏi nhà mang theo 11 cái lì xì. Mẹ đưa cho nàng 1 cái lì xì riêng cho người bạn gái thân gần nhà của nàng vì người bạn đó có hoàn cảnh éo le, bố mất chỉ còn có mẹ. Nàng bảo: "Thôi mẹ ạ. Con để đầu năm con lì xì bạn ấy. Để bạn ấy bất ngờ, chứ lì xì riêng trước mặt bạn bè, bạn ấy ngượng"... Yêu nàng thế. Mẹ mua 1 hộp kẹo sô cô la rất xịn trước tết, nói rằng chỉ để "phục vụ" nhu cầu ăn của nàng và mẹ... thế mà rồi nàng lẻn lấy đúng 10 cái kẹo đó để mang đi xem cùng nhóm bạn chia phần... Hừm... Giận thế nhưng mà vẫn cứ phải cho. Vì có bao giờ mẹ từ chối nàng những điều như vậy bao giờ...
Mẹ ngồi ngắm bộ ảnh Minh Anh thấy nàng ngày càng xinh đẹp. Mẹ lo phết đấy. Gái xinh rồi lại lắm người theo, mệt lắm. Xinh và đẹp chỉ cần trong mắt 1 người thôi, quan niệm của mẹ vẫn thế. Thế nên là thời gian tới mẹ sẽ lại vất vả làm Ma ma tổng quản cho nàng thôi. Mệt kinh!!!

Nhìn mẹ cần mẫn đếm cánh hoa nè... Và nàng đúc kết: "Mẹ xấu xí của con ế trọn đời!" ức chế thật đới !!!
http://sphotos-c.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/543669_4505857772571_1679908532_n.jpg

Nàng xinh thật đới nhỉ?

http://sphotos-e.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/35521_4501375020505_1933432238_n.jpg

Và đỏm dáng nữa chứ

http://sphotos-c.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/529673_4501375180509_1125364846_n.jpg

Còn mẹ nàng... cô đơn xấu xí ế đến trọn đời nè

http://sphotos-d.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/644386_4501406821300_555252382_n.jpg

Nhưng mà không cô đơn mấy khi bên hai mẹ con nàng có cả đống bạn ... iu quý

Có những ngừoi bạn cấp 3 với 25 năm bên nhau

http://sphotos-g.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/64839_4501435182009_1942408438_n.jpg

Có những người bạn 20 năm bên nhau...mà không chán

http://sphotos-e.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc7/382174_4501451742423_1201333551_n.jpg

http://sphotos-a.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/17496_4501480823150_365904773_n.jpg

Boulevard
15-02-2013, 11:10 PM
Những ngày tết ngắn ngủi với sự thư thái và những nụ cười cũng qua đi... Ngày mai nó lại tới cơ quan và lại bắt đầu vào một guồng quay đã lập trình đều đặn...

Chiều nay, nó chở con gái tới Văn Điển thắp hương cho mẹ. Nó chở con gái về mà lòng thấy nặng trĩu khi nghĩ về cuộc đời đã đi qua của mẹ. Thương mẹ, thương nó và lo lắng cho một tương lai của con gái cũng như chính của nó... Nó vào mạng và buồn buồn vì nhìn thấy 1 vài cái nick quen thuộc im ắng, tối thui... Trò chuyện với 1 người bạn mới nhưng lòng thấy trống trải quá khi mà người ta cứ hỏi những câu hỏi thật dở hơi: "Xem facebook thấy 2 mẹ con hay đi ăn hàng nhỉ?", "Đọc thấy rằng vợ chồng của em đã từng rất căng thẳng đúng không?"... Những câu hỏi như chạm vào cái quá khứ mà nó chẳng muốn nhắc lại...

Nó chỉ buồn khi nhớ về những bữa cơm đầm ấm bên bố và con gái. Giờ thì chỉ có 2 mẹ con làm nhiều bày vẽ ra cũng chẳng có ai thiết ăn, thiết uống, đó là lý do nó thường cùng con hay đi ăn quán. Đôi khi cái sự ăn quán cũng là giúp cho nó đỡ tốn thời gian và cả công sức... Trước kia thì có người giúp việc nên nó chẳng bao giờ phải giữ sức khỏe cả, thức khuya hơn 1 chút, làm nhiều hơn 1 chút, chơi hơn 1 chút... giờ thì tự nó phải cân đối để làm sao cho mọi thứ thật điều hòa, để thể xác và tinh thần ổn định không khiến nó lao đao...

Nó nhìn thấy con đường phía trước vô định thật là dài, chặng đường đi tìm tri kỷ đôi khi thấy mờ mịt như trong đêm tối tìm ánh sáng. Lẽ ra thì nó đi ngủ rồi nhưng vô tình hộp thư nhận được 1 lá thư có 1 bức ảnh của ai đó gửi với tiêu đề: "Chia sẻ tí nhé" đó là hình 2 đứa con của anh chụp ở Sa Pa, và nói rằng "Kỷ niệm cũ ùa về... Anh đi cùng một hội đông lắm"...Nó nhắn: "Sống hôm nay vui là được anh ạ, chúc anh may mắn và tìm được hạnh phúc cho anh!"...

Nó đang buồn thì nhận được những chợt ùa từ quá khứ... sao trùng hợp tới kỳ lạ. Valentine năm nay, nó cũng nhận được hoa hồng, cũng có socola và 2 tăng đi xem 2 bộ phim... Nó cảm ơn ông trời đã mang tới cho nó 1 người bạn mới sưởi ấm cho trái tim lạnh lẽo của nó chút ấm áp của tình người... Con đường tình với nó giờ xa quá, nó đã ngã và đau lắm đó là lý do nó cũng sợ khi ai đó nói lời yêu nó một cách vội vã, ai đó bước vào và can thiệp cuộc sống của nó 1 cách thô bạo. Từ hôm qua tới hôm nay, điện thoại của nó bị khủng bố bởi người bạn luật sư tới 4 cuộc... Chỉ là những câu nói bâng quơ nào là : "Anh mơ thấy anh em mình đi Bắc Ninh, Anh tự nhiên muốn nói chuyện với em". Nó đã nói thẳng toẹt với anh rằng: "Nó chẳng có tình cảm gì với anh cả. Và anh đừng có động tý lại gọi điện thoại cho nó như thế khiến nó khó xử. Nó và anh sẽ không hợp nhau đâu, nếu có ở bên nhau thì chắc sẽ đánh nhau cả ngày thôi ".


Nó nhạy cảm và dễ tổn thương tới kỳ lạ. Nó có thể im lặng khi ai đó không còn nhớ tới nó nữa, nó có thể sẽ rời xa và lặng lẽ để cho mọi cơ hội qua đi chỉ vì nó sợ nó sẽ lại phải khóc, lại phải thất bại... Nó chẳng muốn phụ ai và cũng không muốn bị ai phụ nó cả. Người bạn gái cùng cảnh nói với nó: "Từ năm nay tuổi của bọn mình sẽ tốt. Cậu yên tâm đi nhé. Đừng có nghĩ ngợi gì nhiều".


Những bông hồng đỏ thắm làm nó nhớ tới câu ca dao: "Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào" và nó lại ngẫm nghĩ tới câu ca dao xưa: "Còn duyên là duyên kẻ đón a đón người đưa, hết i duyên là duyên đi sớm để về trưa í trưa mặc lòng...Còn duyên là duyên buôn nụ nụ bán hoa, hết duyên là duyên ngồi gốc gốc cây đa chứ đa đợi chờ đừng thấy em lắm bạn mà ngờ, tuy rằng em lắm bạn...nhưng vẫn chờ là chờ ... người ngoan" . Cuộc đời này có rất nhiều thứ ngẫm tưởng đó là tình yêu nhưng đó chỉ là cái na ná tình yêu mà thôi... Thế nên nếu muốn tìm hiểu 1 con người chắc không thể hời hợt một sớm, một chiều...

http://sphotos-d.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc6/377618_4514165580261_105709325_n.jpg

Triplec
16-02-2013, 04:00 PM
Chúc năm mới bình yên và hạnh phúc đến với em và con gái. Chúc MA năm nay thi được vào trường học theo đúng nguyện vọng của con.

Được chăm chút và ngắm nhìn con gái mình lớn lên từng ngày, xinh đẹp, ngoan ngoãn, thông minh là hạnh phúc của bất cứ bà mẹ nào. Em khiến nhiều bà mẹ phải ghen tị rồi đấy. Hãy cứ tự tin bước tới trên con đường đời của mình em nhé.

Ps: Minh Anh điệu đà nhỉ. Nhí lớn nhà chị hơn MA 2 tuổi nhưng chưa bao giờ cầm thỏi son để tô môi đâu, tồ lắm.

Boulevard
16-02-2013, 05:28 PM
@ Triplec: Cảm ơn chị. Boulevard đã chúc mọi người ở topic rồi, nhưng Triplec ưu ái nên xin cảm tạ bác, và chúc chị và gia đình 1 năm mới thật vui, thật may mắn chị nhé. Đúng là MA dạo này điệu đà thật, lần đầu tiên đề nghị mẹ mua 1 thỏi son của teen đấy chị ạ. Chắc vì thích chụp ảnh để đăng lưu niệm và chỉ dùng đi chơi tết thôi ạ. Bọn trẻ giờ có nhiều cái thú mà mình cũng đành phải nghe theo và đôi khi phải kìm hãm nếu thấy không ổn. Tạm thời thì em thấy nàng ổn. Hihi. Ngày trước tới khi đi làm mẹ cháu mới biết trang điểm, mà giờ vẫn bị chê là không biết trang điểm đúng cách. Nhìn nàng xinh xắn, xinh đẹp và lắm bạn trai nhòm ngó, em cũng rất lo. Ngày xưa thế hệ chị và em thì thật là khó hư vì chỉ có học, giờ tụi trẻ có quá nhiều kênh tiếp cận nên có lẽ bản lĩnh cũng sẽ phải phụ thuộc vào suy nghĩ của từng đứa trẻ vượt lên. Cấm quá thì không nên mà thả quá thì cũng dở... Thế nên là mẹ cháu lại vẫn phải làm ma ma tổng quản cho cháu nhiều năm tới...

Boulevard
20-02-2013, 12:55 PM
Đọc bài văn nghị luận của con gái giật hết cả mình, vì không nghĩ rằng con mình viết nó ở cái tuổi lớp 9.

Chọn đề tài khó nhất và xem ra khô khan nhất trong 3 đề bàn về facebook, về vứt rác bừa bãi, gái chọn đề 3: "Trong xã hội hiện nay, sống vì người khác là một điều khó khăn. Tuy nhiên phong trào hiến máu nhân đạo và gây quỹ từ thiện giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn vẫn diễn ra và được hưởng ứng tích cực. Em nghĩ gì về hiện tượng này"

Các bạn thấy đấy, trong xã hội hiện nay sống vì người khác, hi sinh vì người khác là một điều khó khăn. Vậy mà vẫn có những con người tình nguyện cho đi những giọt máu, cho đi của cải mà mình vất vả làm ra cứu giúp những người khác khốn khổ hơn mình. Có lẽ, họ chính là những tấm gương, những "thần tượng" mà đáng để chúng ta học tập.
Trước hết, các bạn hiểu thế nào là "hi sinh"? Hi sinh là một đức tính tốt của con người, nó giúp chúng ta đoàn kết, mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Hi sinh vì ai đó là một điều thực sự khó khăn. Khi hi sinh nghĩa là ta chấp nhận thiệt thòi để mang đến cho người khác hạnh phúc; là dùng tình cảm, lí trí để đẩy lùi những ý nghĩa ích kỉ, hẹp hòi của bản thân. Có lẽ, vì vậy mà trong xã hội chúng ta càng ít đi những con người biết hi sinh. Thời đại thay đổi đòi hỏi con người phải cạnh tranh nhau, phải làm thế nào để mình luôn là nhất, luôn có lợi nhất. Tình yêu thương, lòng nhân ái của ta dần bị sự ích kỉ, cái "tôi" to lớn đè bẹp. Giờ đây trong trái tim ta lòng nhân ái chỉ chiếm một phần nhỏ bé, nhỏ hơn rất nhiều so với sự ích kỉ. Liệu rằng còn có ai có thể lấy thân mình lấp lỗ châu mai như người anh hùng Phan Đình Giót, liệu ai có thể như những chiến sĩ cách mạng lấy thân mình chắn đạn cho đồng đội? Tôi biết, tôi và các bạn đang sống trong một thế giới hòa bình, không có chiến tranh thì việc hi sinh như vậy là không có. Nhưng, hi sinh vì người khác đâu phải chỉ có những việc lớn lao như vậy? Đâu phải bạn cứ chết thay cho ai đó là hi sinh? Đơn giản chỉ là giúp người bạn bị ốm chép bài, giúp bố mẹ dọn dẹp nhà cửa, pha hộ ông bà ấm nước chè mà các bạn còn lười. Bởi làm thêm việc sẽ khiến bạn mỏi tay, tốn thời gian của bạn làm bạn không kịp đi chơi. Chúng ta không những không biết hi sinh mà còn ích kỉ. Nếu ai cũng như vậy, thì xã hội sẽ ra sao? Chúng ta sẽ trở thành những con người vô tâm và ích kỉ. Trái đất tươi đẹp này sẽ toàn những con người có trái tim đen xì, xấu xí mà thôi!

Nhưng thật may mắn làm sao, khi không phải ai cũng ích kỉ và có trái tim đen như vậy. Vẫn còn có những tấm lòng hảo tâm, nhân ái, trái tim hồng xung quanh ta. Chúng ta có thể thấy họ ở những tổ chức từ thiện. Như những ngày lễ hiến máu, gây quỹ từ thiện. Vừa rồi Báo Tiền phong ở Hà Nội đã tổ chức ngày "chủ nhật đỏ" vào ngày 21/1/2013 - ngày để tất cả mọi người cùng hiến máu. Thật hạnh phúc khi nhìn thấy gương mặt vui vẻ của hàng ngàn bạn trẻ tình nguyện hiến máu. Họ nở những nụ cười rạng rỡ mà không hề tỏ ra sợ hãi khi bác sĩ lấy máu của mình. Những dòng máu đỏ tươi chưa đựng tình cảm thân thương của những người bạn trẻ ấy sẽ được gửi đến những bệnh nhân đang gày gò, ốm yếu trên giường bệnh. Khi "Một giọt máu cho đi, một cuộc đời ở lại" là khẩu hiệu của các bạn ấy. Thật đúng như vậy, đôi khi có những con người chỉ cần thêm một giọt máu nữa thôi là họ có thể sống, có thể hít thở không khí trong lành của cuộc đời một lần nữa rồi. Những giọt máu mà họ nhận được không chỉ có của những người trẻ mà là của tất cả những con người có lòng nhân ái, biết hi sinh một phần máu thịt của mình cho người khác.

Ngay ở trường của tôi, tôi cũng có thể thấy những người bạn có trái tim hồng hết mình tham gia giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn sau những giọt mồ hôi vất vả xếp những thùng quần áo, sách vở len xe các cậu ấy đều nở trên môi nụ cười thật tươi, thật hạnh phúc. Nơi nào có những trái tim hồng, những tấm lòng biết hi sinh vì người khác thì nơi đó có những ánh mặt trời ấm áp tỏa sáng xung quanh.

Vâng thưa các bạn, chúng ta đang sống trong một cuộc sống nhộn nhịp với bộn bề công việc. Nó khiến ta cuốn theo mà quên đi mất sự yêu thương, lòng nhân ái, khiến trái tim ta trở nên hẹp hòi, ích kỉ. Các bạn đừng như vậy, đừng đóng cửa trái tim mình. Hãy rộng mở trái tim, tập hi sinh vì người khác từng chút một, từng chút một thôi. Rồi những cơn gió yêu thương sẽ mang tấm lòng của bạn và tất cả mọi người. Chúng ta - những thế hệ trẻ đang tràn trề nhựa sống hãy chia sẻ sức khỏe, tuổi trẻ của mình cho những người khác. Hãy để "lá lành đùm lá rách", để không còn chiếc lá nào khô héo, cô đơn nữa!
Dạo này mẹ cháu chịu khó ngồi gõ máy tính lại các bài văn của cháu để sau này cháu đọc làm kỉ niệm. Mẹ trở thành fan hâm mộ con mất rùi... hihi

Boulevard
25-02-2013, 10:42 AM
2 bức ảnh này là Get_out_cs chụp nhà cháu trước khi "vào cuộc" nhậu với một số anh chị em diễn đàn. Nhà cháu bực lắm ý vì hò hét khản cả cổ rốt cuộc thì ngày tổ chức nhận bao lời "cancel" nên quyết định 2 chị em trước khi vào nhậu sẽ show hàng cái mặt buồn tủi... cho bõ bực mình... Thế nhưng, rốt cuộc thì vẫn cứ vui như tết... Đã đi là sẽ phải vui đúng không?

Đợi từ khi trời còn sáng...

http://sphotos-c.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/225336_4556760205100_1404300473_n.jpg

Tới khi trời tối vưỡn buồn... huhu

http://sphotos-e.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/559682_4559434271950_1720672653_n.jpg

Dưng mà kết quả thì lại không buồn nữa... ka ka

http://niemrieng.net/diendan/showthread.php?t=6624&p=120833#post120833

Boulevard
25-02-2013, 11:10 AM
Tử vi năm nay của mềnh có vẻ ổn nhể?

http://sphotos-e.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/66994_4559525194223_55842581_n.jpg


Mời nhà mềnh cùng coi ạ

https://www.facebook.com/himita.handmade/app_486034281461513

Boulevard
27-02-2013, 07:17 PM
Chú út

Chú là em út của bố và cũng là người chú gần gũi nhất đối với gia đình mỗi khi nhà có việc, vợ chồng chú và các em luôn là những người có mặt sớm nhất. Chú ở xa Hà Nội, ở tận Từ Sơn, xa cả quê nhưng mỗi khi họ hàng có việc thì lập tức chú luôn có mặt gần như sớm nhất.
Trong số 4 người em của bố thì chú là người giống bố nó nhất về hình thức và tính của chú hiền nhất trong số anh chị em. Chú cũng là người yêu quý nó nhất và mỗi lần gặp chú bao giờ cũng đặc biệt giành cho nó những phút tâm sự riêng giữa hai chú cháu. Tết năm nay cũng như mọi năm, mùng 3 tết chú lại ra chúc tết nhà nó, chỉ buồn là lần này chú không còn được gặp bố, uống rượu, ăn món củ cải dầm cùng bố nữa mà chỉ để cốt tới thắp hương cho anh mình. Trời giá lạnh và mưa dầm chú mặc áo mưa tới nhà nó. Thắp hương cho bố xong, chú ngồi trò chuyện với nó 1 tiếng rưỡi đồng hồ. Nó vốn dĩ là người rất kiệm lời khi kể về những nỗi khó khăn, những bước gian truân mà nó đã bước qua với những người trong họ hàng. Ai nhìn nó cũng thấy nó luôn cười, luôn rạng rỡ và tự tin... Nó lo việc cho bố, cho mẹ cứ băng băng và khiến cho không ít anh chị con bác còn trách nó là sao cứ lặng lẽ làm mà không nhờ vả gì tới các anh chị vì "cậu" - bố nó cũng gần như là cha của họ.
Chú lặng lẽ ngồi nghe nó kể và những giọt nước mắt cứ lặng lẽ rơi trên gò má, nó cảm thấy ân hận vì bỗng dưng tự nhiên thổ lộ biết bao điều về gia đình cho chú. Nhưng có lẽ vì sự cô đơn ngày tết, và vì nhìn chú ở trong nhà nó cứ như được gặp lại hình ảnh của bố nó trở lại bên nó. Thế là nó cứ trút vào chú như nước vỡ bờ... Để rồi nó lại ân hận khi nhìn thấy người chú tay run run mặc chiếc áo mưa và đi về trong cái tiết trời mưa lạnh và cả nỗi buồn.
Hôm nay nó đi đám tang của bác rể lấy chị của bố nó. Bác gái đã mất từ sớm nên gia đình bác coi bố nó như cha, như mẹ. Nó lại gặp chú, chú vẫn xông xáo vào mọi việc từ những hôm trước, thậm chí có mặt trước cả giờ bác đi để nhận lời chia tay từ người anh rể... Các em nó gọi cô chú và nó ra uống nước ngồi chờ lễ truy điệu. Chú và nó đi ra, chú ôm lấy vai nó và tuyên bố với mọi người: "Không ai được quyền nói gì nếu cháu tao lấy chồng lần nữa. Tao muốn trước khi chết được thấy cháu tao hạnh phúc! Và nhất định trong năm nay cháu phải lấy chồng đấy nhé! ". Thế là rào rào những ý kiến tán đồng và cả không tán đồng. Người thì bảo nó lấy chồng nữa làm gì cho khổ, sống tự do thích yêu ai thì yêu, thích cặp ai thì cặp. Người thì phản đối là tới khi con gái học xong cấp 3 đi học nước ngoài sống cô đơn quá lứa thì làm thế nào? Đàn bà thì phải có chồng chứ...
Nó lặng lẽ cười vì không nghĩ rằng những người ở quê nó lại thoát khỏi cái suy nghĩ của ngày xưa mà lại "tân tiến" đến thế. Cuộc đời nó như thế này là vui lắm rồi. Làm tất cả những gì có thể làm cho gia đình, cho con. Trưa nay con gái chỉ được nghỉ vẻn vẹn có 1 tiếng đồng hồ rồi lại phải đi học. Nó về nấu cơm cho con. 12g15 con gái về ăn vội vàng tới 12g30 rồi lập tức theo mẹ lên xe đi viếng ông. Vào viếng ngồi được 20 phút thì mẹ lại đều trở về để kịp tới trường vào lúc 13g15.
Ra về, chú và nó cùng ngồi một ghế, im lặng... cái im lặng bởi nỗi buồn mất mát khi tiễn đưa một người trong họ lại ra đi. Cuối tháng này cũng là giỗ đầu con trai cả của chú. Nó đã từng chứng kiến cô chú vất vả, khổ sở như thế nào để chứng kiến sự ra đi của "lá xanh" khi lá vàng vẫn còn trên cây. 1 năm, họ nhà nó có 3 cái tang đều là những người gần gũi nhất. Nhưng trong năm đó, họ nhà nó lại có thêm 2 đứa trẻ ra đời. Sự ra đời của 2 đứa trẻ của hai cậu em con hai người chú ruột của nó tưởng như đã có lúc không còn hi vọng... Nỗi buồn cũng đã và đang được lấp đầy bởi những niềm vui khi nhìn những đứa trẻ ngày một xinh xắn đáng yêu. Còn nó, nó mong rằng ông trời sẽ phù hộ cho những con người tốt như các chú của nó mạnh khỏe, sống lâu hơn để được nhìn thấy sự thành đạt của con cháu và cũng có thể biết đâu một ngày không xa điều mà chú út mong muốn với nó lại thành hiện thực ? Nó rất muốn nói với chú và các em rằng, nếu nó tìm được tri kỷ cho nó thì cũng tốt nhưng nếu không tìm được thì những tháng ngày như bây giờ nó cũng đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Cuộc đời nó đã trải nghiệm qua biết bao cung bậc tình cảm hỉ nộ ái ố và giờ với nó, điều hạnh phúc nhất là thực hiện được mơ ước của con gái mà thôi. Và nó biết nó cũng đang là một người đàn bà hạnh phúc bởi nó vẫn luôn có những người đàn ông tốt, chân thành luôn yêu quý và trân trọng con người nó...

Boulevard
01-03-2013, 11:52 PM
1 ngày mệt nhưng thật vui... Và vì vậy mà nó không ngủ nổi nè... Vậy thì post ảnh, 1 trưa lang thang cùng các cô bạn cùng tòa soạn... Ăn xôi nấm, ăn chè Ngô Thì Nhậm và đi show ảnh...

http://sphotos-h.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/549854_4574504168688_552338520_n.jpg

http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/555333_4574504248690_79727058_n.jpg

http://sphotos-a.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/307437_4574512048885_823002519_n.jpg

http://sphotos-h.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/69252_4574511208864_1305456237_n.jpg

http://sphotos-b.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/544407_4574511568873_573809152_n.jpg

http://sphotos-e.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/535469_4574514328942_440320514_n.jpg


http://sphotos-h.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/64810_4574512728902_1201886155_n.jpg

http://sphotos-f.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash4/482313_4574513608924_1566185794_n.jpg

Boulevard
04-03-2013, 10:56 AM
Đền Trần - Thái Bình
https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/11579_4586766635242_1742389115_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-snc7/600015_4593282198127_1881592297_n.jpg
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/11476_4586766915249_1649400726_n.jpg

Triplec
05-03-2013, 12:51 PM
Triplec cũng thích đi đền Trần Thái Bình. Khung cảnh đẹp, trang nghiêm, không xô bồ đông đúc như đền Trần ở Nam Định

Boulevard
05-03-2013, 10:20 PM
Những món quà từ những người bạn chưa hề gặp...

Có bao giờ bạn nghĩ rằng ai đó có thể yêu quý bạn mà chỉ qua những chia sẻ trên internet, trên facebook không nhỉ? Ngày trước nó chẳng bao giờ nghĩ là như vậy. Nhưng bây giờ những câu chuyện, những tình bạn mà nó gặp đã khiến nó nghĩ hoàn toàn khác.

7g sáng vẫn đang trên giường, nó nhận được cuộc gọi của chị Gia Quyên Huỳnh... một người chị mà nó chưa hề gặp mặt chỉ nói chuyện vẻn vẹn 2 lần và vài lần email vội vã. Chị lên facebook và biết cháu của chị đang ở Hà Nội và đó là lý do chị bắt cho kì được ông cháu đẹp trai lên thăm nó, một người bạn mới quen trên facebook. Cậu cháu cứ tủm tỉm cười vì "người cô" của cháu lại quen nó qua mạng facebook. Và rồi nó cũng bất ngờ khi đón nhận món quà của bác Gia Quyên Huỳnh tặng con gái với lý do giải thưởng 80K giành cho bài viết CPU giành giải nhất của nhà trường tặng con quá ư ít ỏi và bác quyết định thưởng thêm gấp 6, 7 lần món tiền đó. Trước tết, con gái cũng vô cùng bất ngờ khi đón nhận món quà trị giá tương đương 1 cái ipod từ người bạn trai ở Đức của mẹ, bác Nguyen Ba Phuc Nguyen người mà giờ thì mẹ nó cũng chỉ có nghe tiếng nói mà chưa hề gặp ngoài đời. Nhưng qua những câu chuyện sẻ chia anh "mê" cả hai mẹ con từ hồi nào... Và ngày nào nó cũng nhận được những cuộc gọi từ Germany... Những món quà của những người bạn phương xa khiến mẹ con nó thật sự cảm động, vì đơn giản những người bạn ấy chẳng vì một động cơ gì khi tới với nó. Chỉ là chia sẻ, chỉ là lòng cảm mến và có thể là cả tình thương từ những câu chuyện và cả những nỗ lực vượt lên trong cuộc sống của hai mẹ con...

Những chia sẻ trên facebook, trên chat đã khiến con người gần nhau hơn. Cô em con chú ruột mặc dù thân thiết nhưng chỉ có thể gặp gỡ nhau may ra một lần trong 1 năm. Thì giờ đây, cả hai chị em có thể tiếp cận và cập nhật từng câu chuyện rất ngóc ngách, rất riêng của nhau qua những bức ảnh, những chia sẻ trên facebook. Nó thậm chí còn ngắm nghía cậu em rể mặt mũi với những giây phút rất phởn phơ hiếm có trong đời thường mà nó không bao giờ có thể nghĩ. Nó biết anh trai nó tặng chị dâu nó món quà gì vào Valentine...

Và nó cũng thực sự hạnh phúc sau mỗi bài viết nho nhỏ nó lại nhận được những like, comment chia sẻ của những fan hâm mộ rất "đặc biệt"... Có cô em Anhduyen Nguyen chắc tuổi còn trẻ lắm nhưng add nó làm bạn giới thiệu là em của chị Hà Anh Đặng, Hà Anh Đặng là bạn nó. Thế là cũng chấp nhận là bạn. Mỗi lần vào hộp thư nó lại tủm tỉm cười 1 mình khi đọc những tin nhắn rất trẻ con và dễ thương của cô bé: "Em xem ảnh thì có chị của em là xinh nhất trong tòa soạn", "Chị à em cảm động lắm vì chị có nhiều người bạn tốt. Em cũng có nhiều người bạn nhưng chưa ai chân thành và tốt cả..", "Em thấy chị có những câu bông đùa hay lắm, em thích nhất điệu cười KAKA của chị yêu đó. Em tin rằng chị sẽ hạnh phúc, với lại giờ chưa có là do ông trời muốn chị gặp 1 điều bí mật không ngờ thì sao?", "Em ở xa về HN chơi rất muốn gặp chị nhưng lại sợ chị bận. Em thích chị của em vì thấy chị cá tính. Đọc những bài viết của chị em thấy cảm động và cũng thấy vui vui vui với chị".

Bài viết CPU của con gái nó post lên facebook làm kỷ niệm không những nhận lời khen của bạn bè mà còn nhận 1 lời khen của 1 mem rất đặc biệt đã 73 tuổi là bố của chị, bác Huynh Thua.

Xúc động ghê, chỉ biết rằng cảm ơn facebook đã tạo cho mẹ con nó nhiều điều thật bất ngờ...

Boulevard
07-03-2013, 09:12 AM
Gái thỏ thẻ với mẹ mùng 8.3 năm nay chắc chắn con sẽ nhiều hoa hơn mẹ... Oài... Gái rất thích "cạnh tranh" với mẹ vì tội đi vào shop quần áo, đi nhà hàng bao giờ người ta cũng vô tình nói : "Mời hai chị em..." . Thế là gái lại phải đính chính: "Hai mẹ con chứ ạ!", để roài ai cũng bảo ơ hơ... mẹ trẻ thế mà con gái lớn thế này... Ừm... mẹ trẻ thì tốt chứ sao mà gái cứ "a cay" với mẹ nhể? Rồi gái cứ ngắm nghía mẹ đằng trước đằng sau và tha hồ "dìm hàng": "Mẹ con vừa già, vừa béo thế này mà sao người ta lại có thể nhầm nhọt sang trồng trọt thế nhỉ?".

Khi bằng tuổi gái mẹ đâu có bao giờ được bạn trai tặng hoa, tặng quà vào ngày này cơ chứ. Đúng là thời đại thay đổi nên teen cập nhật nhanh quá. Ngày này thi thoảng mẹ cũng có người nhớ tới, lúc thì bạn trai, lúc thì người hâm mộ... nhưng giờ thì mẹ cũng không quan tâm nữa... Chỉ cần 1 người mà mình yêu thương mình tặng cho mình là đủ lắm roài, nhiều mà làm gì... Nhận quà rồi lại mang nợ í mà... Mà nợ tình, nợ nghĩa khổ hơn là nợ tiền đấy gái yêu ạ...

Sự xinh ẹp của gái là điều mà mẹ rất mừng, nhưng bông hoa đẹp tặng cho mẹ lại chính là những niềm vui nho nhỏ khi mà điện thoại của mẹ luôn nhận được tin nhắn báo điểm tốt của gái ở nhà trường. Gái yêu nhớ nhá... Gái đẹp mà ngoan, học giỏi thì mới đáng yêu, chứ gái đẹp mà học dốt thì đáng chê lắm đó! ka ka

(Mẹ đang dự họp bàn về Đề cương Chương trình phát triển thanh niên của Bộ VHTTDL mà chán quá bèn vào tám lăng nhăng téo... 10g họp 8.3 cơ quan hem biết có về dự được không nữa...Haiz)

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s480x480/644303_4617992295864_794850047_n.jpg

Boulevard
08-03-2013, 11:00 PM
Ngày nay năm trước, nó đã rất buồn... Và ngày nay năm nay tình hình cũng không mấy khả quan cho lắm. Đơn giản vì tim nó vẫn cảm thấy trống trải. Mấy cô bạn gái thân thiết đồng nghiệp ở cơ quan đã kéo về ngôi nhà của nó để liên hoan mừng ngày 8/3 và cũng để chia tay với ngôi nhà mà nó đã sống hàng chục năm qua. Buồn vui lẫn lộn. Mẹ con nó sẽ bắt đầu 1 cuộc sống mới ở 1 ngôi nhà mới. Liệu ngôi nhà ấy có mang lại cho mẹ con nó niềm vui, may mắn hay không? Nó sẽ chọn 1 ngôi nhà hợp hướng với cái tuổi của nó, hi vọng sẽ mang lại nhiều điều bất ngờ đúng không nào?
Lịch nộp cho cô giáo luận văn sửa vào tối mai mà tâm trạng cảm thấy trống rỗng quá, nó không muốn làm gì và cũng chẳng muốn nghĩ gì hơn nữa... Những tưởng quá khứ sẽ ngủ yên, những tưởng hiện tại sẽ không làm cho nó buồn... nhưng sao nó vẫn thấy hụt hẫng, chơi vơi là vậy.
Cố lên tôi ơi. Cố gắng vượt qua giai đoạn này nhé. 1 loạt những cái đích đang đặt ra trước mắt chỉ trong 1 tháng thôi... Cảm thấy quá tải bởi cái tâm lý không vui này. Làm thế nào để lấy lại niềm tin, hưng phấn để phăm phăm bước bây giờ nhỉ? Nó cảm thấy kiệt quệ thật sự... Nó như 1 quả bóng cố gắng bơm thật đầy, cố gắng để vui... Người ta muốn nhìn thấy nó cười, muốn nhìn thấy nó xinh đẹp... và nó sẽ là như vậy.

Hôm qua nó tới cơ quan muộn và không hiểu lấy đâu ra sự can đảm để đọc đáp lễ cánh mày râu của cơ quan 2 bài thơ, 1 bài của chị Thu Phong, 1 bài của anh Ha ha ha viết tặng cho nó. Nó đã đọc với tất cả trái tim của nó và mọi người lặng đi để nghe và trầm trồ khen thơ rất hay, rất hợp với nó...
Tối nay, nó lặng lẽ đón con gái về và có 1 cảm giác trống trải ghê gớm... rồi chợt cái nick của con gửi cho nó 1 cái link trong đó có đoạn ghi âm clip này... Nó thực sự xúc động và cảm thấy được an ủi phần nào ... Một món quà 8.3 bất ngờ của con gái. Phải sống thôi nhỉ? Mặc dù ốm nhưng nó quyết tâm phải hoàn thành xong luận văn để có thể làm tiếp những việc khác...


http://www.youtube.com/watch?v=JgKF5fnTpFUfeature=player_embedded

Phu sinh
09-03-2013, 06:57 AM
Đôi khi chỉ cần có thế thôi phải kg Bou nhỉ! Con gái Bou thật dễ thương!

Boulevard
10-03-2013, 04:50 AM
Tớ xong rùi. Cảm ơn cậu Trailehn nhé. Tớ luôn cảm thấy nợ cậu rất nhiều... hihi

Boulevard
14-03-2013, 10:05 PM
Ở hiền thì gặp lành

Đôi khi em vẫn nghĩ vì sao anh lại tốt với em nhiều như vậy? 4 năm chơi với nhau, anh chứng kiến cuộc đời em xoay vần bao điều vui buồn, từ những lúc đau khổ tột đỉnh nhất cho tới những lúc vui sướng tới độ làm em quên béng đi cả bạn bè... trong đó có anh... Nhưng, cứ mỗi lần em buồn, em chẳng còn ai thì em nhớ tới anh, chưa bao giờ, chưa lúc nào anh từ chối em cả...

Đi làm mai cho anh với bạn gái của em, anh vẫn cứ khăng khăng : "Hiền là 1 người bạn đặc biệt, bạn thật sự và Hiền chỉ cần hô sau 15 phút là anh có mặt!" . Và cho tới thời điểm này anh vẫn cứ như vậy.


Mặc dù... hihi... ngồi bên cậu bạn thân cấp 3 của em uống bia tối nay, anh nói: "Cái người này sống thật quá. Nói thẳng quá. Nói làm người ta phát ghét...". Đã bao lần em và anh chiến đấu với nhau như mổ trâu mổ bò trên bàn ăn cùng bạn bè nhỉ? ĐÃ bao lần em lên án anh xử xử thiếu ga lăng và không biết "nịnh" và lấy lòng bạn gái... Đã bao lần em chê anh như chan tương húp mẻ vậy mà anh chẳng giận.... Hôm nay em bí quá chẳng có ai đi coi nhà cùng em... Ông bạn cấp 3 thì bận mất tiêu rồi. Thế là em đùng đùng chui vào chat với anh (hé hé... chát 1 cái gì rất hiếm hoi giữa anh và em)... để rồi đùng đùng bắt anh chở đi coi nhà cả đống... Và rồi anh và em và cả đống bạn đi cùng em đều đã duyệt 1 cái. Em hi vọng, mọi sự sẽ trôi chảy... Hi vọng ngày mai trời sẽ sáng... Hi vọng cuộc đời sẽ mở cửa cho em rộng hơn...

Sáng nay, em phóng lên trường và đã nhận được quyết định Hội đồng chấm luận văn của em rồi... Ồ, toàn những gương mặt lạ hoắc đối với em... Lo dã man, nhưng bạn nhắn : "Yên tâm đi"... Tối nhắn tin cho sư phụ, sư phụ nói toàn là bạn bè thân thiết và "đàn em" của sư phụ... Ôi mừng quá.

Em rất vui bởi chưa bao giờ em có cảm giác cô đơn cả. Bên em luôn có bạn bè. Có anh Dũng Lương Anh - 1 người anh nóng tính như hổ nhưng sẵn sàng chịu đựng nghe những lời đao to búa chát của em, có cô em Góc Phố Dịu Dàng lúc nào cũng mắng nhiếc chê bai chị iu không tiếc lời nhưng luôn "khẩu xà tâm phật" Và sư phụ nữa chứ... càng gần tới cửa ải khó khăn nhất thì sư phụ dịu dàng hẳn đê không mắng mỏ nữa roài.... Nhiều bạn quá kể sao hết bây giờ... Chỉ biết rằng Boulevard đang phải đi từng bước, từng nấc thang... và rất sợ bị ngã... nhưng có lẽ sẽ không bao giờ ngã nữa đâu nhéi Oài... thật là đặc biệt, đồng chí chỉ trỏ của mềnh vừa gọi điện thoại nói em sẽ cố gắng làm giá cho chị và lần này em sẽ không lấy tiền hoa hồng chỉ chỏ đâu, chị cho em 1 triệu đồng em cũng nhận, vì em biết là chị đã dốc hết tiền để mua cái nhà này rồi... Oài... mềnh xúc động quá thui. Thằng em nó bảo: "Chị đừng nghĩ rằng những thằng chỉ chỏ như em là không có tim, em mặt sắt như vậy là vì công việc thôi, em thấy chị chạy ngược xuôi 1 mình em thấy thương chị"... ngất mất. Nó mê cái nhà này tới độ mà đi xem tiếp hàng chục cái nhà khác rốt cuộc thì nó không thể mua cái nào hơn cái nhà này cả... Hi vọng mọi sự tốt lành nhể

1100i
16-03-2013, 09:57 PM
Ở hiền thì gặp lành

Đôi khi em vẫn nghĩ vì sao anh lại tốt với em nhiều như vậy? 4 năm chơi với nhau, anh chứng kiến cuộc đời em xoay vần bao điều vui buồn, từ những lúc đau khổ tột đỉnh nhất cho tới những lúc vui sướng tới độ làm em quên béng đi cả bạn bè... trong đó có anh... Nhưng, cứ mỗi lần em buồn, em chẳng còn ai thì em nhớ tới anh, chưa bao giờ, chưa lúc nào anh từ chối em cả...



Đôi khi em nghĩ tại sao
Anh tốt (với) em thế giữa bao nhiêu người
4 năm chưa cả cuộc đời
Mà anh chứng kiến buồn vui xoay vần
Đau khổ quên cả bạn thân
Sướng vui quên hết mình cần có ai
Nhưng khi nước mắt rơi dài
Bên em chẳng có bờ vai vỗ về
Nhớ anh...anh lại tỉ tê
Tình này nghĩa ấy phu thê chẳng bằng...

:D:D:D:D

Chúc chị B và cả nhà NR thứ 7, CN vui vẻ.

Triplec
16-03-2013, 10:55 PM
I dỗ bạn gái thì khéo phải biết!

Boulevard
17-03-2013, 10:06 PM
Nhạt...

Nó thấy cái cách mà con người tới với nhau giờ nhạt nhẽo và thiếu nhiệt tình tới độ khiến nó phát ngán... 1 tối nó quyết định không thèm nói chuyện với 2 ông bạn trai.

Chỉ vì 1 ông thì lúc nào cũng điệp khúc mở mồm ra là "dìm hàng" chị em (giá mà biết cách dỗ bạn gái như 1100i nhà mình thì chị Bou chắc sẽ ngất ngây say đứ đừ như con gà tây roài)... Đằng này nói chuyện thì nhạt nhẽo, vô duyên, mở mồm ra thì khoe : "Anh không giống những thằng đàn ông của em", mở mồm ra là chê con người ta "già", "xấu"... ấy vậy mà vẫn suốt ngày điện thoại quấy rối, rồi mở mồm ra "thèm khát được yêu"... Oạch... Chuối cả nải... Nên quyết định không thèm nói chuyện nữa. ĐÃ vậy từ ngày chơi thì làm anh chàng "Họ Hứa" tới dăm bảy cái lần hứa mà chửa thấy có cái nào trúng cả! ka ka... DELETE cho nó lành

Còn 1 ông thì mệnh danh là nhà giáo sư phạm nổi tiếng có cả đống học trò nhưng mà lại nói : "Anh phải chuẩn bị 1 số việc riêng tư... cuối tuần nào anh cũng phải bận với cô con gái nhỏ vì nó bám anh lắm, nó chưa chuẩn bị cho bố đi tiếp với người khác ngoài mẹ nó"... Oạch... 1 nhà sư phạm nổi tiếng mà tới việc dạy dỗ con mình thông cảm với hoàn cảnh của mình, chia sẻ với nỗi cô đơn của bố khi không có vợ... cũng không làm nổi... Đến 1 cuôc điện thoại gọi cũng thấy khó khăn... oài... Lại phải xóa cái tên trong danh sách bạn bè...

Xả 1 tí cho nó nhẹ cái cõi lòng... Xí... Cứ làm như nó mê ngay được giai hay sao ấy nhể? Người ta chơi với nó cả 4 năm trời mà không tán đổ nổi mà cứ phải làm hàng... Giận kinh người. Thôi, giờ thì chị tôi quyết định giải tán cái vụ :"tìm hiểu" này nọ, chị tôi sẽ phải định ra những bước đi khá ư là quan trọng : 1. Mua nhà, 2, Sửa nhà, 3. Bảo vệ tốt luận văn, 4. Lo cho con gái học trường tiếng Đức vào cấp 3, 5. Hi vụ này cũng quan trọng nhưng không nói ra được ka ka... Giai á... Chị tôi cho ra ngoài lề. Vì quả thực con đường đi của nó toàn gặp giai lởm... Mà có giai tốt thì nó cũng lại không mê nổi vì cũng không phải cứ tốt là có thể yêu. Nói chuyện với anh bạn thứ nhất, cứ được 10 phút là chỉ muốn oánh nhau hoặc dập điện thoại vì cái giọng khoe khoang và dèm pha đầy xấu tính...

Với cái loại đầu có sỏi như nó thì những lời tán tỉnh bợ đỡ sẽ rơi ngay lập tức, nhưng với cái loại nói nhiều, nói dai, nói lòng thòng rắm rối thì nó lại càng thấy chuối cả nải chỉ muốn nhẩy sổ vào "biên tập" ý cho nó nhanh, gọn, xúc tích...

ka ka... Chắc sẽ lại 1 mình lâu lâu đây... Anh bạn chơi 4 năm của mềnh nói đúng : "Cái người này thẳng quá!"... Ừm... đó là cá tính của nó cơ mà... Nó rất hiền, nó rất ngoan, rất đáng yêu nếu người đó cho nó cái cảm giác được vui, được cười trước những câu đùa dí dỏm, tinh tế, trước những cử chỉ ga lăng... thay vì cái kiểu nói đãi bôi... Giận kinh hồn!

:bibi: :bibi: :bibi:

Boulevard
17-03-2013, 10:58 PM
http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMC8xMC82LzgvInagaMENjhkZjFiNzBjMjAzOT U3ZGFhZTIyNjVhZGQ4NDIxMDmUsICdUngWeBXAzfEcUIbaBow7 pjIE3DdUngWEgVGh1fE5n4WeBdUngNYyBBWeBmh8fDI

Khúc Mùa Thu


Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung Hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng

Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Còn điều chi em mải miết đi tìm.

Tôi đã đến cùng em và tôi biết
Em cũng là như mọi người thôi
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người

Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời

Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi

Boulevard
19-03-2013, 08:54 PM
Hôm nay á..Nó rất vui... chỉ thích hát lên 1 câu là lá la...

Nó đã mua được cái nhà mà nó thích nhất và đắt nhất trong số những cái nhà mà mình chọn... 1 tuần giời mặc cả mỏi cả mồm... Cho tới chiều qua vẫn còn chưa ngã ngũ thì hôm nay bút đã ký roài nhá. Vậy là mẹ con nó đã có 1 cái nhà hoành tráng không thua kém về bề rộng và cả địa bàn của ngôi nhà thân yêu mà mẹ con nó sắp rời xa. Và chỉ cách cái nhà kỷ niệm có 300m. Hic hic... Mừng ơi là mừng ý. Vậy là từ nay mẹ con nó đã yên tâm có một chốn yên tâm để ở rồi.

Nó mừng lắm ý. Nó mua căn nhà này mà bạn bè ai cũng duyệt, ai cũng khen... Nó đã dồn hết cả số tiền bán nhà được hưởng để mua, cộng thêm sự hỗ trợ thêm của anh trai nữa. "Cảm ơn anh chị đã luôn ở bên mẹ con em nhé". Nó mua nhà rồi lập tức phát biểu nguyện vọng đề nghị các anh chị con bác giúp nó sơn, nó nhận được sự nhận lời hồ hởi và vui vẻ của anh con bác: "Em yên tâm đi. Em sẽ có một ngôi nhà sơn thật đẹp, thật bền, thật rẻ. Các anh chị có mỗi một cô em gái "bé bỏng" nhất không lẽ không giúp đỡ em nhiệt tình và làm tốt cho em hay sao. Miễn bàn đê"... Oạch, đúng là "bé bỏng" thật cơ đấy. Nó mua cái nhà xong, nó tin chắc đã có lãi ở trong tay roài nhá. Đúng là ông trời thương mẹ con nó rồi nhỉ? Vừa mới đặt bút kí đặt cọc phát đã nhận được tới 3 lời đề nghị mời ăn của 3 nhóm bạn... Không lẽ nhà này lại phát về đường ăn uống? cơ khổ cho 1 đứa vốn đã hoành tá tràng như nó roài... anh bạn luật sư đứng ra giúp nó làm thủ tục mua bán nhà nói : "Gớm. Người ăn không hết, kẻ lần không ra... Anh phát hiện ra là em dạo này thừa một số chỗ ở trên người roài đới!" hị hị. Em thề, em hứa, em bảo đảm, 2 tháng nữa... sau khi hoàn thành xong từng bước quan trọng, em sẽ đại tu toàn bộ và sẽ lại kiên trì với mục đích trở thành siêu mẫu... ka ka
http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?Mi83NC8yNzQ4Y2FjYWE1NzAyYmI0NmQ4MTJmYjRiOTYxM DM3Yy5cUIbaBmUsICDN8Q3XhdUng5ljIMSR4WeBdUngdaSB24W eBqrWeBiDEkeG6dUngXAgmUsIC2FvInagaMEfFRy4WeBdUngNW eBmmUsICgVOG6pW58fDE

Boulevard
22-03-2013, 09:50 PM
Hôm nay lịch vạn niên ghi ngày xung của Quý sửu làm mềnh cứ lo lo là... Vậy mà chạy như cờ lông công 8g sáng có mặt họp báo ở Hỏa Lò, 10g có mặt ở cơ quan rồi được lệnh của Bavaho về lấy máy ảnh để phục vụ các nàng. kế hoạch đùng đùng xuất hiện thé là phải đi xe ô tô cùng cơ quan tới Kho bạc ở Đội Cấn rùi cùng Thu Hoai nhảy taxi về nhà lấy máy ảnh, lấy váy, vì hôm nay mặc xấu như ma cấu... rồi lại ra kho bạc để cùng xe cơ quan về... Định đi ngắm hoa cải nhưng mềnh nghĩ mùa này hoa cải đã hết mùa chuyển lên
vườn hoa Bách Nhật Nhật Tân, thế nào lại lãng đãng chui vào Vườn Hoa Phương Linh... Không kịp cả ăn, cả hội "lót dạ" mỗi đứa 2 cái bánh mì với cân giò chả mà Hoa Vu đã kịp thời chuẩn bị.... Ăn xong cả đội quân oanh tạc khắp vườn hoa... Rồi chở về lót dạ thêm 1 cốc chè thập cẩm ở Trần Hưng Đạo... Chiều tối đi măm đám cưới của em Ngan Luong Tran trời ơi quá ư là ấn tượng như 1 dám cưới trong phim vậy, ăn rất ngon và trong 1 không cảnh cực kỳ lãng mạn.... Vui và rất vui!. Không thấy xung là mấy. ka ka


https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/544557_4699569255237_807610236_n.jpg

Hoa cô dâu đới... ka ka... có tới 5 nàng cô dâu cùng chú rể ở vườn hoa hôm nay, mềnh tranh thủ téo

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-snc7/578133_4699573735349_1973894647_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/602086_4699562335064_917808189_n.jpg

CẢ người và hoa đều nở toét... ka ka

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/576692_4699719178985_1431672856_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/527739_4699563255087_2031970067_n.jpg


https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/72370_4699565015131_735384672_n.jpg

Boulevard
23-03-2013, 03:17 PM
https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/554906_4699720179010_957131507_n.jpg

Anh sẽ đến

Ðường phố hoang vắng lúc đôi ta biệt ly,
Bóng em đi phai tàn theo năm tháng.
Từ ngày qua lẽ loi trong thu vàng hiu hắt,
mình anh thôi bước khuya trên đường côi.

Lời hứa năm đó, nhớ hay em vội quên,
nếu xa nhau vẫn gọi người yêu dấu.
Dù tình ta có phai sau bao ngày xa cách
mà hồn anh tiếng yêu còn vang mãi.

Nên anh sẽ đến dù chúng ta không còn nhau,
Anh sẽ đến dù biết ra sao ngày sau,
Anh sẽ đến dù nói lên câu biệt ly,
Anh sẽ đến dù nước mắt hoen bờ mi.

Nên anh sẽ đến dù bóng em xa dần xa,
Anh sẽ đến dù ngày tháng phôi pha tình ta,
Anh sẽ đến dù có đêm đêm lệ rơi,
Anh sẽ đến dù chỉ bên em một phút thôi
http://www.nhaccuatui.com/m/3UOiLMHENt

Boulevard
24-03-2013, 04:25 AM
1 đêm gần thức trắng... mềnh phục mềnh ghê lắm đó!

Boulevard
26-03-2013, 08:40 AM
Restart

Giữa lúc bộn bề công việc từ cơ quan cho tới những việc hệ trọng nhất của riêng mình: Cơ quan tổng kết, những cuộc họp vô cùng quan trọng, ở nhà chuẩn bị giao toàn bộ tiền mua nhà, sửa nhà, bảo vệ cao học, lo cho con gái... thì nó đùng đùng nghỉ luôn ở nhà 1 tuần và "Không làm gì cả"... Ở nhà lủi thủi 1 mình có 1 buổi chiều thôi đã thấy khó chịu và sẽ nghĩ tới biết bao sáng, chiều, tối cũng cứ lặng lẽ một mình... Có lẽ đây là lúc mà nó restart lại mình để sau 1 tháng nữa thôi, nó sẽ sống thật khác nhỉ? Đây cũng là lúc mà nó chiêm nghiệm lại tất cả mọi điều và nó biết cái nó cần là gì, con đường mà nó đi sẽ ra sao... Ngày trước nó nghĩ khác lắm, cứ phải nhăm nhăm đi tìm 1 nửa yêu thương để kết thành đôi lứa... giờ thì không, sau khi nó hoàn thành 5 nhiệm vụ quan trọng mà nó đã hoạch định ra, nó sẽ quyết những bước đi mới mạnh mẽ hơn, tự tin hơn và chắc chắn nó quyết sẽ không bao giờ phải khổ phải lụy vì tình nữa...

Đối với nó tìm được 1 người biết hi sinh, biết yêu thương, biết đồng cảm và mang lại cho nó nụ cười... không dễ dàng chút nào cả. Bởi nụ cười là nụ cười ở trong tim chứ không phải là một niềm vui trong chốc lát. Và có lẽ cho tới lúc này, nó không còn tin vào những tình cảm quyết liệt, những tình cảm mà con người ta trao cho nhau hết lòng nữa. Sự vị kỷ cá nhân đã khiến con người ta thành chai sạn, gỗ đá mất rồi. Nó sẽ học cách sống đó mặc dù con người nó, trái tim nó không bao giờ muốn sống như thế, nhưng cuộc đời đâu có như vậy. Bước sang tuổi 41 âm lịch rồi đấy, nó phải sống khác đi chứ... Con người nó công bằng lắm, sẽ yêu thương hết mình nếu ai đó yêu thương nó như vậy, trong tình bạn hay tình yêu nó luôn như thế. Có sòng phằng quá không nhỉ? Đúng nên thế, để không ai phải nợ ai nhiều nữa... Nó luôn có cảm giác mắc nợ một vài người bạn nào đó, vì cái tình họ giành cho nó nhiều quá mà nó không thể đáp lại nổi. Bởi trái tim chỉ có duy nhất 1 mà thôi, nó đâu có thể đi bên một người mà nó không có rung động và cảm xúc mặc dù đó là 1 người bạn tốt, rất tốt mà nó nhìn thấy rất rõ... ngay từ cả cái việc ngần ấy năm, họ vẫn bên nó, vẫn chở che cho nó... thậm chí từ xa rất xa...

1 tháng nữa thôi, nó quyết định sẽ thay áo mới nhỉ? hihi


http://www.nhaccuatui.com/m/YLgO50K_Xy

Boulevard
28-03-2013, 12:22 AM
Đêm dài quá... từ ngày con gái ngủ 1 mình, nó lại trở lại thói quen thức khuya... Lại muốn nghe lại những bản nhạc ngày xưa... Đời người là những ước vọng và khao khát...

Khúc Mùa Thu


Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung Hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng

Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Còn điều chi em mải miết đi tìm.

Tôi đã đến cùng em và tôi biết
Em cũng là như mọi người thôi
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người

Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời

Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi

http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMC8xMC82LzgvInagaMENjhkZjFiNzBjMjAzOT U3ZGFhZTIyNjVhZGQ4NDIxMDmUsICdUngWeBXAzfEcUIbaBow7 pjIE3DdUngWEgVGh1fE5n4WeBdUngNYyBBWeBmh8fDI

Nhudadauyeu
01-04-2013, 04:35 PM
Chúc chị bảo vệ thành công xuất sắc nhé
Em dạo này bận cv và hôm đó nhà em có giỗ nên k đến được

Boulevard
04-04-2013, 01:48 AM
Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành. Mai mặt mũi lại sưng hup cho coi... Sao mềnh tệ zậy ? Giấc ngủ ơi tới đi chứ ? Mọi hôm ngủ lăn lóc hôm nay thì tỉnh như sáo. Haizz

Độc hành
04-04-2013, 08:00 AM
Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành. Mai mặt mũi lại sưng hup cho coi... Sao mềnh tệ zậy ? Giấc ngủ ơi tới đi chứ ? Mọi hôm ngủ lăn lóc hôm nay thì tỉnh như sáo. Haizz

Quà cho người mất ngủ

http://sfc.vn/Images/images/diazepam.jpg

Lưu ý quan trọng:

- Chỉ uống lúc rảnh việc.

- Liều lượng nhiều ít tùy tâm trạng buồn vui. Chỉ cần ghi ra giấy cho người nhà biết mình đã uống lúc nào và uống bao nhiêu viên để tiện nếu có cấp cứu.

- Không được uống khi đã hết mất ngủ, vì uống lúc đó sẽ làm người khác mất ngủ.

:nguroi:

thuphong
04-04-2013, 10:29 AM
.

http://dsi.mpi.gov.vn/Includes/NewsImg/10_2011/144_12.jpg

Chúc Bou hôm nay bảo vệ luận văn thành công mỹ mãn nhé.

Khi mất ngủ TP hay uống rotunda, 1 viên theo mình hiểu thì thuốc này nhẹ, uống xong độ 30 phút thì đi vào giấc ngủ nhẹ nhàng... hôm sau tỉnh dậy đúng giờ đi làm như bình thường.

Bou giỏi thật đấy mua nhà mà quyết định cái rụp là xong, chúc mừng em nhé.

Boulevard
04-04-2013, 02:15 PM
Cảm ơn chị Thu Phong đã khen Bou em. cái vụ nhanh và quyết đoán thì đúng là em xin nhận! ke ke

@ Chi TP và anh ĐH: Bou em sẽ phòng bị một vỉ thuốc ngủ để đề phòng mất ngủ, thực ra thì có việc lo nghĩ mẹ cháu mới mất ngủ chứ bình thường thì ăn no ngủ kĩ lắm ạ!

Boulevard
04-04-2013, 08:53 PM
Trằn trọc mãi cả đêm nên 6g sáng đã bò dậy để chuẩn bị đi báo cáo tốt nghiệp luận văn. Gọi điện thoại nhắc từng thầy để các thầy không tới muộn. 7g sáng có mặt ở Trường ĐH Khoa học xã hội Nhân văn HN, nơi đã in bao kỷ niệm của thời sinh viên. Hì hụi tự dán cái tên mình thế vào tên người bạn báo cáo hôm trước. 7g30 cô bé gia sư người đã giúp nó làm slide chiếu phần trình bầy đã tới. Cô bé ôm tới 2 cái máy cho chắc. Tới 8g15 sư phụ nó mới tới khi mà toàn bộ hội đồng đều đã có mặt.

Ấy vậy mà khi hội đồng đọc các quyết định thì máy chiếu đơ... sợ gần chết...rốt cuộc thì đúng tới lúc cần nói thì máy hết đơ... ke ke
Bao nhiêu công lực của sự tự tin đã giúp nó thuyết trình và trả lời từng câu hỏi của các thầy cô trong hội đồng. Thực lạ vì 2 thầy phản biện thì khen nó hết lời và nói luận văn của nó xứng đáng làm cơ sở để làm tiến sĩ chứ không phải nghiên cứu sinh... Những tưởng mọi cái êm thì tới lượt sư phụ - thầy hướng dẫn nó... Oạch... Ai đời thầy lại chẳng bảo vệ gì trò, phê trò kịch liệt khiến cả hội đồng nghẹn thở vì bất ngờ... Nó chẳng bất ngờ mấy, vì nó đã biết tính sư phụ của nó và biết cái cách ăn nói khiến người khác phải tối tăm mặt mũi là như thế lào... Nên với nó chỉ là muỗi đốt gỗ vì quen nghe mắng roài... Rốt cuộc thì cũng trót lọt và bạn nó - trưởng khoa ra bắt tay mừng cho nó. Cô bạn vốn là học trò của người vợ của một người bạn thân thiết với nó làm ở khoa sau đại học, người đã giúp nó làm hồ sơ cấp tốc đi học ngày nào cũng tới tặng nó 1 bó hoa với nụ cười rạng rỡ chia sẻ. Và vẫn không thể thiếu Thảo - cô bạn chí cốt luôn bên nó trong các cuộc tác nghiệp và hành nghề, mặc dù bạn đang ở giai đoạn... cho con bú.

9g30 kết thúc phần báo cáo và trả lời chờ hội đồng chấm điểm, nó mở máy điện thoại bao nhiêu cuôc gọi nhỡ, trong đó có số máy của Ex. Gọi lại thì con gái đang trên đường vào bệnh viện cấp cứu, ex lại đang công tác ở Hải Dương nên nhờ anh trai cả của Ex tới đón con. Nó gọi cho con gái, con gái ngạc nhiên kêu : "Mẹ đang bảo vệ luận văn cơ mà. Mẹ cứ bảo vệ xong rồi vào bệnh viện với con". Lòng như lửa đốt, kết thúc nó bỏ lại tất cả những bó hoa, chạy vội ra chợ Hà Đông mua 1 bộ quần áo (vì lúc đó mặc váy vào bệnh viện rất bất tiện). Nó đi theo người đồng nghiệp ex nhờ xét nghiệm và rồi con gái cũng đã đỡ đau. Sau một loạt xét nghiệm vẫn là bệnh viêm dạ dày. 2 mẹ con lếch thếch định bò về nhà thì con gái kêu vẫn đau nhoi nhói. Nó lại tha con trở ngược lại 2 cây số về nhà bà nội nằm để cho yên tâm, nhỡ con có biến chứng thì vào viện ngay. nằm tới 2g30 con vẫn ngủ, gọi điện thoại về cơ quan thấy nói không có bài cần 1 bài hội thảo múa trên Nghi Tàm. Nó lại hò con gái dậy,chở gái về nhà với đống quần áo, bài vở thuốc thang, nó phóng lên Nghi Tàm để dự Hội thảo. Mang được tài liệu về nhà lúc 16g30, nó đánh vật với tài liệu và viết bài tới 17g30 thì xong. Lại phóng đi mua cháo cho con gái.
Đang mua cháu thì thầy nó, GS Hà Minh Đức gọi điện thoại chúc mừng. Thầy nói thầy đã nhận được thông tin nó đã hoàn thành nhiệm vụ và điểm tốt.Và thầy nói nó quá ư là năng động khi mà trong 1 ngày làm đủ thứ việc. Nó nhận lời chúc từ thầy giáo và bạn bè của nó. Vui nhất là thầy chủ tịch hội đồng chúc nó : "Thế là tai qua nạn khỏi rui. Chúc mừng lần nữa nhé!". Nó luôn yêu quý thầy nhất bởi lòng nhân ái mà thầy giành cho nó cũng như tất cả các học sinh của thầy.

Ông bạn vàng gọi điện thoại nói sẽ cho thợ chở đồ xây dựng vào thứ 7 và bắt đầu chiến dịch sửa nhà. Nó vẫn chưa về được quê rồi... Mai bằng mọi giá sẽ phải về.

Nhiều khi nó thấy cuộc đời nó thật gian nan, nhưng vượt qua rùi cũng thấy nhẹ nhõm. Xin nghỉ cho con gái học tối nay, cô gíao dạy toán lại cho nó cái địa chỉ nhà thuốc chữa trị bệnh dạ dày cho con. Có lẽ điều mong mỏi lớn nhất ngày hôm nay của nó đó là con gái luôn khỏe mạnh và học hành ngoan ngoãn.

1 ngày ghi chép để giải tỏa những xì trét. ĐÃ kết thúc 1 quãng thời gian học hành nhọc nhằn vất vả đúng vào giai đoạn mà bao biến động. Khiến nó phải xin hủy kết quả đỗ nghiên cứu sinh và bảo vệ cao học. Đời 1 người đàn bà đâu có cần học cao như thế nhỉ? Chỉ cần vậy là đủ dùng roài...

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-snc6/5316_4754203661063_1293093202_n.jpg
https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/66872_4754617231402_274639787_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/485225_4754608071173_257264455_n.jpg

Độc hành
05-04-2013, 06:16 PM
http://i1072.photobucket.com/albums/w366/designer210652/ThiepHoanTat350_zpsa28fb723.gif

Lão K
06-04-2013, 06:52 AM
http://forum.smartcanucks.ca/attachments/canadian-deals-bragging-discussion/135661d1346806852-my-wally-world-shop-today-congratulations-20-15-.gif

Chúc mừng Bou.

Nhớ mới hôm nào tiển Bou vào trường mà bây giờ đã đại đăng khoa.

Cầu mong những điều tốt đẹp nhất chờ đón Bou trên con đường trước mặt.

Boulevard
06-04-2013, 09:53 AM
Dạ cảm ơn các anh chị đã động viên Boulevard em. Cái bằng thạc sĩ không có là cái gì cả nhưng cái công theo học mới là đáng kể. Hihi... Sau bao nhiêu biến động, lo cho chuyện gia đình, chuyện con cái, học hành, công việc làm báo lại bận rộn và bao cơn sóng gió tình cảm... Boulevard em vẫn vững chãi và vẫn phấn đấu không mệt mỏi, đó là điều em thấy tự hào nhất. Rất nhiều người phụ nữ ở hoàn cảnh như em, họ khó có thể vững vàng, vượt qua sóng gió chưa nói là tới việc bỏ thời gian để đi học. Giờ em cũng mãn nguyện lắm rùi. Sẽ từng bước thực hiện những dự định thui ạ. Em vào facebook đón nhận tới cả trăm lời động viên của bạn bè, đồng nghiệp và đặc biệt là cả những người thuộc thế hệ của bố em, điều em vui nhất là đã làm một việc có ý nghĩa đó là theo đuổi một đề tài mà người bố đáng kính của em đã từng vô cùng tâm đắc : "Nâng cao chất lượng phê bình sân khấu". Ở cái thời này, dám làm cái nghề này cũng đã là 1 sự dũng cảm rồi ạ. Không có nhiều tiền, mà không cẩn thận lại mất đi quan hệ chỉ vì những lời chê. Hihi...

Có được con người mình ngày hôm nay, em phải cảm ơn rất nhiều tới bố em, người đã dẫn lối chỉ đường cho con đường sự nghiệp của em. Đó là điều em vui nhất. Được sống bằng cái nghề mà mình thích và hài lòng với nó không phải dễ ai cũng đạt được!

Boulevard
12-04-2013, 04:01 PM
Buổi sáng, mở mắt ra nó nhớ tới lời nhắc của cô bạn mua sữa cho con từ Đức về, mắt nhắm mắt mở nó nhắn cho anh bạn để hỏi sao mãi không thấy lô hàng sữa gửi qua bưu điện về cho nó mà không thấy. Con của bạn thì hết sữa mà nó thì cứ phải chờ đợi... cảm thấy áy náy quá trời...

Trời lạnh không muốn dậy nhưng nhớ tới việc phải đi mua bánh trôi bánh chay thắp hương tết hàn thực (vì tối qua con gái đã háo hức dặn mẹ từ hôm qua nhớ mua cho con 2 đĩa bánh trôi đấy, thấy con khoe nhà các bạn đều làm bánh trôi, bánh chay mà nhà mình thì không... cũng hơi chạnh lòng nhưng chỉ có 2 mẹ con, mà chỉ có con gái thích ăn, không lẽ bày ra khi mà mẹ đang cả đống việc! Mua bánh về thắp hương, nó lại phóng vội tới UBND quận để nộp giấy tờ, lại thiếu mất 2 tờ từ phía chủ nhà bán lại phải chờ chủ nhà mang tới... vậy là việc nộp hồ sơ chắc phải sang ngày mai.

Đang định chạy sang nhà mới đang sửa thì cô bạn phóng viên của VTV chương trình Diễn đàn văn nghệ gọi điện thoại: "Chị ơi, xe của chúng em tới nhà chị nhé". Oạch, tối qua cô bạn nài nỉ xin phỏng vấn về Cuộc thi tài năng đạo diễn trẻ... Lại phóng vội về nhà, mất điện!!! Gọi điện thoại để bảo đừng tới phỏng vấn nữa thì cô bạn nói: "Chị ơi. Giúp tụi em đi mà. Xe đang ở sân Quần Ngựa.. chị chạy ra đứng trước sân trả lời là được!". Oạch... Nể quá, lại phóng ra đứng hiên ngang giữa hè phố Văn Cao và trả lời 15 phút phỏng vấn... Cô bạn đồng nghiệp hỉ hả cám ơn rối rít vì trả lời hay... Nó trêu: "Chỉ mỗi tội là chẳng thấy có phong bì bồi dưỡng thù lao lấy chất xám cả nhể?". he he... Dạo này mẹ cháu không chỉ viết mà còn kiêm cả nghề "chém gió" trên truyền hình nữa chứ. 1 năm mà trả lời phỏng vấn tại trường quay và tại nhà tới 4 phát.

Tới nhà sửa nhìn thấy 2 thằng thợ lò dò, 1 thằng trát, 1 thằng phụ, nhà cửa thì tanh bành... ức chế gọi điện thoại "chửi nhau" với thằng thầu xây dựng, hóa ra nó kéo dài thời gian sửa nhà vì không có thợ... Bực và ức chế. Gọi điện thoại mắng tiếp ông bạn vàng của mình, cam kết là làm trong 10 ngày, giờ phình ra 15 ngày... Cứ mỗi lần sang nhìn cái cảnh nhà có 2 - 3 tên thợ làm mà chim cú và ức chế... Nó chỉ muốn sửa thật nhanh, thật nhanh cho ổn định cuộc sống của 2 mẹ con thôi. Sửa nhà nó phải lo đủ thứ từ việc tìm chất liệu gì cho cửa sổ, cửa ra vào, lợp mái tôn nào để cho phù hợp với việc không đổ trần, có nên tôn nền nhà lên không... Nó phải hỏi hết bạn nọ tới bạn kia để nhờ tư vấn... Những lúc như thế này mới thấy giá như mình là đàn ông nhỉ? huhu

Định lên cơ quan thì chợt nhớ vẫn còn 1 cái thanh lý hợp đồng quảng cáo với Trường xiếc chưa thanh toán với cơ quan để từ tết tới giờ vì nó quá bận chẳng thể đưa qua trường. Thế là phóng lên khu văn công Cầu Giấy và cũng tranh thủ úy lạo ông anh hiệu trưởng tốt bụng, người đã cổ vũ nó đi học cao học. Thì lại không gặp. Không gặp nhưng lại gặp kế toán trưởng cũng lại là người thân thiết và NSND Tâm Chính, Chủ tịch Hội Nghệ sĩ Xiếc VN. Thế là ngồi chém mây chém gió tới cả buổi sáng... oạch...

Buổi chiều cơ quan ra báo, thôi thì lại tranh thủ ở nhà viết bài để khỏi bị phê bình vì thiếu bài. Việc và việc cứ chồng chéo lên nhau, biết làm cái gì trước cái gì sau bây giờ.... Nhất là những ngày cuối tuần tự nhiên cảm thấy chán, chán toàn diện, chán kinh khủng... Đang rủ rê cô em ở cơ quan tổ chức cho đám không chồng, không vợ ở cơ quan đi chơi cho đỡ buồn... nàng ấy bảo chị đứng ra hò hét đi tụi em ủng hộ... Lại chán. Đơn giản là giờ chỉ thích ăn sẵn chứ mất công gọi hò đò... lại ngại! Túm lại là thấy mình chậm tiến quá, muốn đi chơi mà chẳng được chơi, muốn làm mà chẳng muốn làm, muốn nhanh mà chẳng nhanh nổi... ì ạch như 1 con bò vậy! Haizz

Boulevard
13-04-2013, 11:38 PM
Cuộc đời biết bao lâu mà hững hờ...

Nó đã từng giúp mẹ sửa nhà bao lần nhưng cho tới lần này tự mua cho mình 1 ngôi nhà và sửa sang mọi thứ nó mới thấm cái mệt, thấm cái khổ của 1 người đàn bà chân yếu tay mềm. Động cái gì cũng phải đi hỏi, động cái gì cũng không biết phải xử lý ra sao. Làm hạch toán cho thợ xây bị đội lên 1/3 số tiền dự trù kinh phí. Tiền cửa nhôm làm cũng rất cao kiểm tra giá trên mạng thì cái giá thợ nhôm đưa ra rất đắt lại dùng nhôm trôi nổi không xuất xứ. Nó mất bao nhiêu công nghiên cứu và tìm ra Nhà máy nhôm Việt Pháp và Công ty Nhôm Việt Pháp ở Cầu Diễn. Nó đánh liều gọi điện thoại về số máy thường trực trên website. Ngay lập tức nó nhận được một lời chỉ dẫn chu đáo và nói sẽ cho người liên hệ với nó. Dĩ nhiên, nó cũng đành mượn các mác "nhà báo" ra để cho người ta vcũng nể nể nó chút xíu... Ngay lập tức buổi chiều cậu trưởng phòng dự án công ty nhôm Việt pháp đã tới nhà nó cùng với 1 người thợ đo đạc. Sau khi tính toán tiền chi phí đúng giá của công ty là 34,5 triệu. Nó nhận được email cũng như mọi thiết kế báo giá giảm chỉ còn 31 triệu... Nó gọi lại cho cậu và nói có lẽ chị chỉ đặt cửa ra vào to thui, còn các cửa sổ, cửa ra vào nhỏ dùng nhôm thường vì kinh phí có hạn em à... Cậu trưởng phòng dự án nói: "Chị à. Em gặp chị thấy chị là người rất cởi mở và em rất thích phong cách của chị. Chị chờ nhé, để em xin với giám đốc giảm giá ưu đãi hơn cho chị. Em sẽ cố gắng làm thế nào bớt một ít từ dự án cửa nhôm của công trình lớn gần nhà chị để giúp cho chị..." Thế rồi, rốt cuộc thì công ty đã giảm giá cho nó với 1 cái giá bất ngờ chỉ còn 27,5 triệu đồng. Nó thở phào nhẹ nhõm vì đã xong được 1 việc và cửa nhôm Việt Pháp được coi là xịn nhât hiện nay lại do chính nhà máy sản xuất và lắp thay vì đặt ở các cửa hàng bên ngoài trôi nổi...

Lại tới lượt dùng lợp mái tôn xốp 3 lớp để thay cho việc đổ trần tầng 3. Báo giá của thợ lợp mái lên tới 15 triệu mà mái tôn mà nó kiểm tra với cái giá đó thì cũng quá đắt so với giá thị trường mà tôn lại không xịn là loại Vikko gì đó... VÀ thợ nói nếu dùng mái Austnam xịn nhưng mà còn đắt hơn nữa... Oạch... Nó lại lọ mọ chui vào trang web Austnam để kiểm tra giá mái tôn và lại kiểm tra trên mạng xem thiên hạ thi công như thế nào... Nghiên cứu nó thấy website Austnam ghi tên 3 - 4 đại lý ở Hà Nội. Nó gọi luôn số điện thoại đầu tiên mà nó thấy... Nó trình bày rằng thì là mà... nào là em thấy thợ bên em nó báo giá không ổn và tôn lại không xịn, em là đàn bà con gái, em chẳng biết xử lý ra sao cả... Người trả lời điện thoại nó giọng cỡ khoảng hơn nó 10 tuổi thì phải rất nhiệt tình, hỏi hoàn cảnh của nó, hỏi vì sao em là đàn bà con gái lại đi hỏi về mái tôn lợp nhà, chồng em đâu... này nọ rồi thì anh ta nói: "Anh hiểu rồi. Em có 2 vấn đề. 1 vấn đề em là đàn bà con gái một thân một mình mà mấy thằng thợ của em nó không biết điều, người ta thân cô thế cô như thế thì phải giúp đỡ chứ không nên ép giá như thế. Thứ 2, em cũng có vấn đề về tài chính. Anh quyết định sẽ giúp em. Anh đang ở ... nếu em rảnh có thể qua ngồi uống nước với anh để anh em biết mặt nhau". Nó cáo từ vì phải nấu cơm và đưa con gái đi học buổi tối. Anh Austnam (gọi vậy cho dễ nhớ) nói ngày mai sẽ cho đệ sang giúp cho nó và nó yên tâm anh sẽ giảm tất cả những gì có thể giảm chỉ lấy tiền vật liệu gốc và nó trả tiền bồi dưỡng cho thợ thi công thôi... Nó ngỏ ý muốn anh cũng tới nhà nó... Anh Austnam đồng ý. 8g sáng đã thấy điện thoại của anh cho biết đã cho thợ tới trước và anh ấy đang đi ô tô không biết phải đỗ xe ở đâu vì con đường Đội Cấn vào nhà nó bị cấm ô tô. Nó vội lấy xe hướng dẫn và đón anh tới nhà nó bằng xe máy... Thầy trò nhà tôn Austnam hì hụi leo lên 3 tầng bẩn thỉu đầy đồ vật liệu lổn nhổn... hì hụi đo và còn giúp nó hướng dẫn thợ xây thay đổi 1 vài thiết kế. Để thợ lại, anh chàng tôn Ausntam về và nói với nó : "Em yên tâm. Anh sẽ không lấy em một đồng lãi nào cả. Sẽ giúp cho em tất cả. Tối sẽ cho ô tô chở cho em tôn tới, hôm nay thợ làm sắt cho em, sáng mai lắp là em có mái ngon lành rùi... Anh về sẽ thông báo giá cho em". Nó mời anh đi uống nước, rốt cuộc thì anh ấy nói nhà anh đang có ông chú ở Sài Gòn ra nên anh phải về. 1 tiếng sau nó nhận được điện thoại thông báo của anh là chỉ lấy nó 8,3 triệu đồng tiền vật liệu tất cả và tiền công cho thợ thì thợ sẽ tính cho nó. Thế là lại đỡ thêm được 1 việc... Rồi nó hỏi thợ xem anh bạn Austnam làm chức gì? Thợ nói anh ấy là "giám đốc kinh doanh của công ty Austnam ạ. Công ty thường chỉ nhận các hợp đồng lớn và sử dụng các tấm tôn lớn chứ chưa bao giờ làm nhỏ như thế này chị ạ. Chắc vì chị là bạn của giám đốc".... Oạch... Trời ạ, một vị giám đốc kinh doanh của công ty nhớn thế mà quá bộ tới tận cái nhà bé tí tẹo của nó và tính toán từng ly từng tý từ việc tận dụng cả cái cột sắt cũ để cho nó đỡ tốn tiền...

Ngày mai thì sẽ phải làm gì nhỉ? Nghe nói thợ nước sẽ phải đục đẽo khắp nhà để chạy đường dẫn thóat nước lại. Ngày mai sẽ làm gì nhỉ? Thợ điện nói chạy thêm 1 điều hòa và 1 nóng lạnh thì đường điện nguồn sẽ không tải được phải làm lại gần như tất cả... Sao lắm cái lo thế. Hôm nay cùng con gái đi xem gạch lát nền các tầng, xem gạch lát nền nhà vệ sinh, chọn thiết bị vệ sinh, chọn đèn phòng khách, chọn tủ mới cho con... Nhìn thấy những thứ đồ mẹ sẽ mua khi có nhà mới con gái phấn khởi nói: "Mẹ ơi. Con lại thấy muốn ở nhà mới rồi...". Nghe cái câu của con nó thấy vui hơn. Ừ thì mẹ của con phải cố gắng thui... Cuộc sống đấy mà. Trên đời này mẹ vẫn tin là mẹ con mình vẫn sẽ luôn gặp may gái nhỉ? Mệt mỏi lắm í khi cứ phải từng li, từng tí trong cuộc sống... Nhưng chắc nó và con sẽ thấy quý trọng hơn, yêu hơn cái nhà này, đơn giản vì nó đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức và tâm lực để lo lắng...

Khi đọc những bài tâm sự của nó, có 1 người bạn trai nói với nó: Đọc một số bài viết của em, những tâm sự của em. Anh cảm nhận được trong em - một con người tràn đầy năng lượng trong cuộc sống cũng như công việc. Một người đàn bà giàu lòng nhân ái, tính cách thẳng thắn chu đáo. Bên cạnh đó, anh cũng cảm nhận một điều: "Công việc, cuộc sống của em sao lúc nào cũng căng như dây đàn vậy? Phải chăng em sợ quy luật đào thải của cái mà người ta gọi là : Dừng lại hay cái đó là bản năng sinh tồn để em lấp đi những khoảng lặng về thời gian, lấp đi những khao khát trong mình về một điều gì đó mà anh cho là rất lớn lao... Có thể anh nói đúng, bạn ạ! Với nó, cuộc đời ngắn lắm và nó không muốn thời gian trôi đi hững hờ..Nó cũng thèm được như những người đàn bà khác có chồng lo lắng những việc lớn trong nhà như mua nhà, sửa nhà,thèm được những phút giây thư giãn nghỉ ngơi mà không phải lo toan một mình. Nhưng con đường nó đã chọn khiến nó phải tự đối diện với mọi khó khăn như 1 điều tất yếu, và như vậy nhịp sống đương nhiên là phải căng roài... Khi nào con gái học giỏi, trưởng thành nó tậu được nhà to, biệt thự, chắc hẳn nó sẽ không bao giờ quên những lúc mà mẹ nó đã phải lao tâm khổ tứ để lo mua nhà, sửa nhà như thế nào... Có vất vả thì mới thấy quý trọng cái mà mình đã có

Phu sinh
15-04-2013, 08:20 AM
Hì... Sao em lại ước là đàn ông nhỉ??? Cứ xem những việc em đã làm thì còn được việc hơn cả tá đàn ông ấy chứ... trong đó có... anh.:nguong:
Anh mờ điện thoại thì Tết Congo... cái ông giám đốc kinh doanh kia mới chịu xuống!!!! :thodai:

MinhThy
15-04-2013, 11:11 AM
Em cũng ước đc làm đàn ông :nguong:

Boulevard
15-04-2013, 09:11 PM
he he... Boulevard đổi cho anh Phù Sinh làm đàn bà nhá... Lúc đó, Boulevard sẽ bẩu: "Phù Sinh, cho em bé bú đi... ka ka"...
Nói chơi, trưa nay em lại nhận được điện thoại của anh Giám đốc kinh doanh Austnam anh ấy gọi và nói với đại ý rằng em có vừa ý với cái mái không? và nói rằng em đừng thuê thợ của em làm chuồng cọp sắt trên tầng 3 mà ra ngoài thuê hẳn cửa hàng cửa sắt, inox đặt và đặt loại gì... Sau đó còn dặn cẩn thận là phải làm phình ra lan can 30cm để có thể để thêm mấy chậu hoa cho đẹp! Ui... sướng ghê. Giá mà anh ấy chưa có vợ nhỉ? Anh chàng giám đốc ấy gặp em đúng lúc em ăn mặc xấu xí không hề trang điểm và người ngợm thì leo thoăn thoắt trên 3 tầng nhà, tay chân thì khua khoắng... Thế mà thật là rịu ràng... làm Boulevard em vô cùng cảm kích và ngưỡng mộ. Hẹn sẽ có 1 cuộc gặp vào 1 ngày trong thời gian tới... vì quả thực tới lúc này em không còn có thời gian để chém gió và tán giai nữa rùi... kaka. Nhưng em thấy 1 điều rằng, ở hiền thì sẽ gặp lành... và cuộc đời vẫn có những người giúp nhau mà không vụ lợi gì. Vì vị giám đốc ấy không hề có ý muốn gặp lại em hay gì cả... hihi... Nên mình mới quý và quyết định mời lại... Vì có lẽ cơ duyên cũng đã giúp cho em có thêm 1 người bạn mới tốt bụng và cho em nhiều ý tưởng tốt.

Còn vụ điện ở nhà thì sao? Hôm kia khi em phàn nàn tụi thợ nó xử em tiền công thợ điện lên tới 12 triệu đồng cho 2,5 tầng nhà bé tí. 1 người bạn làm thợ điện của em ở tận Sơn Tây nghe em phàn nàn dã tốn bao nhiêu điện thoại trao đổi với thợ và rốt cuộc thì anh ấy nhờ 1 người bạn khác tới giúp cho Boulevard em. Buồn cười dã man là khi anh chàng thợ diện tới giúp (dĩ nhiên là công xá sẽ phải chăng hơn nhiều) lại không chỉ hướng dẫn về điện mà còn góp ý cho em từng ly từng tý 1 cho ngôi nhà trở nên hoàn thiện với nhũng ý tưởng ... đúng là của đàn ông... he he... Ông em đó còn nói sau khi giúp chị phần điện em sẽ sửa giúp chị 1 số thứ như bảo dưỡng máy điều hòa, lắp tất cả những thứ gì chị cần, khuyến mại cho chị tuốt... Ui cuộc đời kể ra cũng nhiều điều thật là tuyệt !

Boulevard
19-04-2013, 01:48 PM
Vượt lên số phận ?

Đôi khi nó cảm thấy cuộc đời luôn tạo ra những khó khăn liên tiếp và dồn dập để thử thách sự chịu đựng kiên cường và bản lĩnh trong con người nó, khiến nó nếu có ngã thì cũng ngay lập tức đứng lên mặt mũi tươi cười và dường như mọi nỗi đau đều giấu kín vào tâm khảm hoặc chỉ là những con chữ xả xì trét trên mạng... Những ngày qua nó nhận được vô vàn những lời chúc, chia sẻ từ bạn bè, từ cả những bậc cha chú là bạn bè của bố và của nó...

Ngày hôm nay sau những bộn bề vất vả không có cả thời gian để nghĩ xem mình vui hay buồn... Nó chợt lắng lại... Hôm qua cô bé văn phòng khoa báo chí nhận tập luận văn in bìa cứng nhũ vàng trang trọng và nói chị chờ nhé chắc tháng 6 này chị sẽ nhận được giấy gọi tới dự lễ trao bằng... Và cũng chỉ vài ngày mới đây thôi, khâu cuối cùng của thủ tục làm sổ đỏ đã xong, chị tiếp nhận hồ sơ cười với nó nói: "Giờ thì ăn no ngủ kỹ đi nhé. Tháng sau là có sổ đỏ tên em chính chủ rồi". Nhà đã bán nhanh gọn, nó đã nghiên cứu và gửi được tiền cho anh chị ở nước ngoài mà không bị hạn chế vì đó là tài sản thừa kế. Mua nhà cân não tới kinh khủng khi cò kè với chủ nhà với cái giá 50 triệu. Để rồi sau 10 ngày kiên trì bám trụ nó cũng đã giảm được 50 triệu. Cái lúc khốn khó như thế này mà giảm chi tiêu được 50 triệu cũng là quý lắm rồi...2 tháng trời, nó vật lộn với đủ thứ lo lắng : nhà cửa, sửa chữa viết luận văn tốt nghiệp, công việc ở cơ quan, học hành đón rước cô con gái sắp thi cấp 3, và vật lộn và chiến đấu với bệnh tật tấn công cả hai mẹ con cùng một lúc... Đang ốm, đang mệt thì nó vẫn phải gắng gượng để nấu ăn, chở con gái đi học...

Nó chiêm nghiệm thấy 1 điều rằng, cuộc đời nó có những lúc thật bình lặng và nhàn rỗi khiến nó nhàn hạ tới bất thường nhưng cũng có những thời điểm việc dồn dập, lo lắng dồn dập khiến nó tưởng như nghẹn thở và không đủ sức tiếp bước... Ngày mẹ ốm nặng sắp mất, cũng là lúc nó đang đi học lớp lý luận phê bình - tác gỉa sân khấu... Cũng có lúc phải nghỉ học 1 - 2 buổi nhưng phần lớn nó luôn là người đi học đầy đủ nhất. Ngày đó thấy nó lao lực vất vả, 1 cô em ở lớp phê bình lý luận đã lôi 1 cô bé đồng hương đi làm ở nhà người khác về làm giúp nó vì thấy nó quá vất vả. Thế rồi cái cô bé người Thanh Hóa đó đã sống gắn bó như ruột thịt với gia đình nó 3 năm trời từ ngày mẹ ốm rồi mất, bố ốm rồi mất... Trong cái khó khăn, nó luôn tìm ra được lối thoát, có lẽ cái cung "nô bộc" của nó phát thế nên nó luôn nhận được những sự giúp đỡ bất thình lình nhất...

Ngày nó đi học cao học cũng là vì anh bạn Hiệu trưởng Trường xiếc cứ cổ vũ nó đi học, rồi nhờ cô học trò của vợ anh đang làm ở phòng cao học của trường nó lo mọi thủ tục giấy tờ để rồi nó chỉ có vẻn vẹn đúng 1 tháng để nhồi nhét 3 môn học thi vào đầu và nặng nhất là môn tiếng Anh... Lúc đầu làm hồ sơ anh bạn lấy cho nó hồ sơ thạc sĩ, nhưng nó tò mò nhìn vào hồ sơ tiến sĩ thì thấy nó có đủ tiêu chuẩn. A lê hấp thế là nhảy cóc thi luôn vào nghiên cứu sinh. VÀ rồi nó lại phải cùng sư phụ và cô bạn học đánh vật với cái đề cương nghiên cứu sinh để rồi cũng bảo vệ và tất cả... đều qua. Nó cầm cái quyết định đỗ nghiên cứu sinh mà lòng cứ lâng lâng tự hào, đơn giản là vì để có nó là cả một sự nhọc nhằn bỏ công trầy trật học hành. và cả cái việc hàng đêm 11 - 12 giờ đêm bước chân ra khỏi nhà sư phụ đầy uất ức vì bị mắng mỏ ... (tính sư phụ nó vẫn thế mà, mắng ầm ầm nhưng rồi vẫn cứ giúp nó)...

Thời điểm mà bố ốm nặng nằm ở BV K Thanh Trì. Cũng đúng vào thời điểm mà nó theo đuổi đề tài về cô Nhung - 1 người bi đồn nhiễm HIV. Nó cứ nhớ như in những ngày tháng đó, nó không hiểu vì sao nó có nhiều sức lực để vượt qua những quãng thời gian đầy rối rắm và mệt mỏi đó... Bố ốm nó không còn thiết học nữa, nên xin bỏ nghiên cứu sinh và chỉ bảo vệ tốt nghiệp cao học. Cô bạn trưởng khoa tới giờ vẫn áy náy vì việc đi xin cho bạn mình "giật lùi" xuống thạc sĩ. Thực ra thì nó muốn giành thời gian để lo cho bố nhiều hơn vì bố là người nó yêu quý nhất, trân trọng nhất và là người quan trọng nhất của nó... Nó còn nhớ giờ học buổi chiều là 18g. Bố ở nội trú cùng với cô bé giúp việc và không chịu ăn uống gì. Cứ hết giờ làm ở cơ quan nó đi mua cơm 123 ở phố Huế, mua chè ở Ngô Thì Nhậm mà khi bố khỏe bố rất thích, có hôm nó mua tới 2 loại : Bánh trôi tàu và chè đỗ xanh sen... Tới bệnh viện là 17g, nó hôc tốc phóng lên giường bệnh của bố và ngay lập tức lấy đồ ăn cho vào bát xúc từng thìa để ép bố ăn... Bố vừa ăn, vừa làu nhàu kêu nó nhồi ăn bố như nhồi vịt... khi thì nó nịnh nọt, khi thì nó giận dỗi... nhưng rồi rốt cuộc thì bố phải ăn đủ no nó mới rời khỏi bệnh viện và phóng như điện từ Thanh Trì về trường Đại học khoa học xã hội nhân văn (chắc con đường phải dài 10 cây số) chỉ vẻn vẹn trong 15 đến 18 phút... Và lần nào thì cũng vừa kịp giờ học... Nó còn nhớ trong 1 tháng như vậy thì nó chạy theo sự việc "giải oan" cho Nhung, 5 kỳ báo liên tục trên Báo VĂn hóa khiến nó đi đi lại lại con đường Lĩnh Nam, Mai Động, Thanh Nhàn như cơm bữa... Nó còn nhớ khi nó tìm ra manh mối là Trung tâm phòng chống HIV Hà Nội, lúc đó là 16g, nó phóng từ cơ quan vào Hà Đông đúng 16g30 và đưa 2 kỳ báo ra trước mặt vị Giám đốc trung tâm, anh đã ngay lập tức cho nó lên xe tới thẳng Lĩnh Nam nhà Nhung để trao đổi làm rõ sự việc... Nó vui lắm vì tháng đó nó được thưởng mức cao nhất. 3 sự việc phải lo trong 1 thời điểm: Đó là bố ốm nặng, đó là học hành căng như dây đàn với một mớ tiểu luận, và công việc... Thêm vào đó nó luôn luôn phải kèm sát cô nàng công chúa của nó... Lắng nghe những lời than thở của nàng, chia sẻ với nàng những khó khăn trong học hành, tìm thầy tìm gia sư để bù cho nàng những môn học mà nó biết nàng còn yếu...

Nó còn nhớ như in cái lần cô bé giúp việc bị ốm lên phát ban ngứa... Không có ai trông bố, nó bị ốm, con gái cũng bị ốm... Nó phải nhờ 3 ông anh con bác tới trông bố thay phiên nhau, còn nó thì dẫu có ốm thì cũng phải cố gắng bò dậy để nấu cơm, đi mua cháo để phục vụ cho con gái và cả cô bé giúp việc. Mua cháo, mua đồ ăn phục vụ cô bé giúp việc, cô bé không chịu ăn nó lại phải gào lên mắng mỏ... ép cô bé ăn để có sức... Còn nó bệnh tật thì cũng phải ngừng lại thôi để lo lắng cho mọi người...

Thời điểm viết luận văn tốt nghiệp là lúc nó buồn lắm, cú sốc tình cảm khiến nó không còn thiết làm gì nữa, không còn muốn cố gắng nữa... Nhưng, thế rồi nó đã phải gạt bỏ đi mọi suy nghĩ để tập trung viết... Nó hì hục viết với một trạng thái bị thúc vào đít và bị cưỡng ép... Để rồi khi viết xong có khi là 2 - 3 giờ sáng... Lúc đó, nó mới được là nó, được gặm nhắm nỗi buồn, và lúc đó nó có thể để cho dòng nước mắt tuôn rơi mà không sợ ai nhìn thấy mà cười chê nó... Áp lực quá lớn, sự hẫng hụt ra đi của người bố - điểm tựa tinh thần lớn nhất của nó, tình cảm cũng không cánh mà bay ... khiến nó trở thành một con dã tràng xe cát...

Nhưng rồi, mọi cái rồi cũng đã đi qua... ngày hôm nay, nó thực sự hài lòng với những nỗ lực và cố gắng của nó. Tấm bằng thạc sĩ đúng là chẳng thấm tháp gì, bõ bèn gì nhưng nếu hiểu rằng quãng thời gian qua với bao biến động của 1 con người, nó đã phải làm những việc lớn, rất lớn với một thân một mình thì mới hiểu rằng... mọi cái nó đang có giá trị tới nhường nào... Nó chỉ biết rằng, mỗi đêm về, cô con gái yêu của nó lại vòng đôi tay quàng qua người mẹ và thỏ thẻ : "Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm, yêu lắm í"...

Nó hạnh phúc. Nó hạnh phúc vì nó đã làm tròn đạo làm con với bố mẹ. Nó hạnh phúc vì nó là một người mẹ được con yêu quý như thần tượng. Và nó cũng hạnh phúc bởi quá khứ nó đã làm những điều mà nó không hề hổ thẹn, đó là lý do đôi khi nó vẫn nhận những lời chúc, lời chia sẻ từ những quá khứ của nó... Không hằn học, không thù hận, không tiếc nuối... với nó cái gì qua là qua, điều quan trọng nhất đó là con người đang sống và đang tồn tại, sao phải thù hận? sao phải tiếc nuối? Hãy bước tiếp có thể con đường đi vẫn cứ chông gai, vẫn cứ nhọc nhằn... nhưng với nó, mỗi bước đi là một nấc thang trong cuộc đời... Nó vẫn luôn thích và tâm đắc câu nói của Hamleth : "Phải sống! Sống không chỉ tồn tại!". Càng khó khăn thì con người càng tỏa sáng. Càng khó khăn thì con người càng trở nên bản lĩnh và dũng cảm hơn thì phải...

Nó còn nhớ khi nó đi từ bệnh viện của bố về, nó ghé vào hàng bánh giò để tạm trước khi vào giờ học... Trời mưa, nó vừa mặc áo mưa vừa ăn để cho khỏi ướt... Nó chợt nhận dòng tin nhắn của Nhung : "Chị ơi. Việc của em tới đâu rồi hả chị? Nhà em mất điện buồn quá. Vợ chồng em không biết phải sống ra sao...". Nó đọc cái tin nhắn lúc đó mà ứa nước mắt, miếng bánh giò trong miệng cảm thấy đắng làm sao... nó nhắn lại : "Chị và tòa soạn sẽ cố gắng hết sức. Em hãy vượt qua nhé". VÀ khi đó nó hiểu rằng, cuộc đời nó vẫn còn may mắn bởi còn rất nhiều người còn khổ hơn nó, vất vả hơn nó... Hôm vừa rồi sau khi được minh oan, được giúp tiền học cho con, Nhung thông báo cho nó là người chồng thứ 2, người đã cùng Nhung đi minh oan cho cô đã rời bỏ cô để tới với người đàn bà khác... Nó buồn quá... nhưng biết làm sao, mỗi con người đều có 1 số phận mà...

Gió chiều
19-04-2013, 10:45 PM
Cảm phục!

Boulevard
26-04-2013, 04:30 PM
Hôm qua là 1 ngay cao điểm khi mà mọi thứ đều đang tăng tốc để ngôi nhà của nó sắp hoàn thiện. 1 cái nhà 2,5 tầng 30 m2 bé tẻo teo mà có tới 5 loại thợ: Thợ xây. thợ điện, thợ làm trần thạch cao, thợ sơn, thợ cửa nhôm kính. Ấy vậy mà nó, bà chủ nhà thì vẫn cứ vi vu đi làm như thường và điều hành qua điện thoại, sáng đảo qua 1 tiếng, chiều chạy qua 1 tiếng... và buổi trưa... tranh thủ anh bạn kiến trúc sư làm quản lý công ty xây dựng mời ăn trưa và cũng tiện thể xem và góp ý luôn cho nó và thợ. Kết quả là lại vẽ thêm một vài chi tiết cho thợ xây xử lý... Trời nắng như đổ lửa, anh họp xong lấy xe máy của đồng nghiệp tới chở nó ở cơ quan rồi vòng ngược về nhà nó xem xét, chỉ đạo và rồi ăn trưa... 1 tiếng rưỡi đồng hồ cho việc đi lại, xem xét và ăn uống... kể ra thì người bạn cũng thuộc dạng "cơ động" y như nó... Nó mệt chẳng muốn ăn gì thế nên ngắc ngứ mãi mới được nửa đĩa cơm... Lần đầu tiên bạn mời đi ăn mà thấy cô nàng "khủng khỉnh" cỡ vậy, chắc ngán cho rằng chắc nàng "tủ lệch", "tủ kính" rồi...

Mọi việc cứ thay đổi như xoành xoạch khiến nó 1 kẻ vốn dĩ rất cơ động trong các trường hợp bất đắc dĩ cũng cảm thấy oải... Không nấu cơm cả ngày, chiều tối 19g mới xong việc, nó chở công chúa đi ăn cơm rang, còn nó chỉ nhét nổi nửa bát phở vào bụng... 20h lại có mặt ở rạp hát xem chương trình nghệ thuật mới. 7g giờ sáng có mặt ở nhà mới mở cửa cho 8 chú thợ xây chồm chỗm ngồi chờ (vì hôm nay thợ xây hứa sẽ tăng tốc làm xong). 7g20 nó đã có mặt tại cơ quan để thẳng tiến tới văn phòng quốc hội để cùng 2 lãnh đạo cao nhất báo tham dự phiên giải trình của Bộ trưởng Bộ Văn hóa Thể thao du lịch. Cố gắng nuốt nửa ổ bánh mì Như Lan vào bụng ở cơ quan thi đã tới giờ phải đi. Buổi trưa đang trên xe chở về tòa soạn đã lại nhận đường dây nóng của phi đội các em của Báo tham gia hội thi thể thao của Bộ, thế là ton tót xuống xe chạy vội ra quán ngồi chồm chỗm chén chú chén anh cùng các em... Điện thoại thợ gọi cả buổi cuộc thì nghe, cuộc thì nhỡ nào là thơ xây thì nhắn: "Em đã xây xong rồi, chị về nghiêm thu đi", thợ điện thì gọi "Chị làm thêm trần thạch cao tầng 1 làm gì cho phí tiền để tiền đó mời em đi sàn nhá" ... oạch.... Cứ từ từ khoai sẽ nhừ... chi mày phải làm xong cái bài trình Tổng biên tập đã nhóe... thế là giờ... vẫn ngồi chờ duyệt bài...

Hic hic... nó sinh ra vào cái giờ chi mà như 1 con ngựa vậy, may mà ngựa không hề bất kham và cũng không giống bản tính của 1 con trâu chậm chạp, ì ạch...

Ngồi chơi nghe thiên hạ bàn tán đi chơi 30/4 những đâu những đâu... còn nó, thì ngong ngóng ngày chuyển nhà để ổn định cuộc sống của 2 mẹ con. Con gái thì thắc mắc là tại sao thấy mẹ cứ lầm lũi ở nhà và làm việc, không chịu đi chơi, bạn bè réo gọi cũng cứ ì ra... đơn giản mỗi thời điểm con người có một mục tiêu riêng... Và giờ mục tiêu của nó là sửa sang nhà cửa và lo cho con gái... Mục tiêu tiếp theo là gì khi trở nên nhàn rỗi ? ke ke... chưa nhàn đâu nên cứ tạm như thế đã nhỉ ?

Boulevard
30-04-2013, 10:55 PM
Trời mưa to, sấm chớp ùng oàng... Nghe tiếng mưa, tiếng sấm mà thấy lòng thật buồn... Chỉ mong cơn mưa dứt... Ông trời ơi đừng mưa nữa... Nhà thì đang sơn, ngày mai làm lễ nhập trạch rồi. Sao người tốt mà luôn gặp khó khăn là vậy?

Phu sinh
01-05-2013, 01:43 PM
Trời mưa to, sấm chớp ùng oàng... Nghe tiếng mưa, tiếng sấm mà thấy lòng thật buồn... Chỉ mong cơn mưa dứt... Ông trời ơi đừng mưa nữa... Nhà thì đang sơn, ngày mai làm lễ nhập trạch rồi. Sao người tốt mà luôn gặp khó khăn là vậy?

Lỡ có thấm dột thì sửa luôn 1 lần!!!

Gió chiều
02-05-2013, 01:27 PM
Xây nhà xong mà gặp mưa là gặp nhiều may mắn, lộc phát lắm đấy ạ. :tungtang:

Boulevard
02-05-2013, 06:33 PM
Chủ nhật này là mẹ con nó chuyển sang nhà mới rồi. Dẫu khó khăn vất vả, dẫu tốn kém... nhưng có được cái nhà đứng tên riêng mình và con gái và tự tay đi mua sắm mọi thứ cũng thấy vui vui. Đúng là đàn bà đi xây nhà thế nên ngay cả cái gạch ốp nền tầng 1 với gạch lát cũng không mấy phù hợp với bố cục của phòng khách. Mọi thứ dường như vẫn còn rất vụng về. Vụng về từ cách xử lý các chi tiết cần sửa chữa trong nhà cho tới bài trí. Nhưng mà tổng thể khi vào nhà vẫn thấy vui.
Mẹ con nó khắc phục mọi chi tiết bằng đủ thứ chiêu. Bức tường tầng trệt nhìn lù lù, mẹ con nó mất cả ngày đi tham quan các cửa hàng tranh và khuân về một bức tranh to vật vã. Bức tranh xem ra đắt nhất trong kích cỡ chỉ vì "thích". Nó nghe con gái năn nỉ bác bán tranh: "Bác ơi. Bác bán 3 triệu đi. Mẹ con cháu chỉ còn từng đó thôi. Vì mẹ còn giành tiền mua tủ quần áo cho cháu nữa bác ạ!". Bác bán tranh thốt lên: "Ồ. Con gái dễ thương thế. Để bác xem thế nào nhé". Thế là bác gọi điện thoại cho con bác là chủ chính của cửa hàng tranh và thỏa thuận rốt cuộc thì giá bán từ 4 triệu tụt xuống cho mẹ con nó thành 3 triệu. Đắt tí nhưng 2 mẹ con ưng lắm vì bức tranh phù hợp và làm ấm cúng hơn ngôi nhà.

Cái cầu thang bị lọt thỏm bởi 1 góc vì thiếu khung sắt, nó bàn với con gái vậy là thay vào đó là một bình hoa đá - loài hoa mà 1 người bạn đã từng tặng cho nó và ví von nó giống như loài hoa đá, dẫu không được chăm bón nhưng vẫn sống hiên ngang, mạnh mẽ... Không yếu đuối, ủy mị như nhiều người đàn bà khác. Loài hoa mà người ta vẫn nói trồng trong nhà sẽ xua đuổi tà ma, những điều xấu.

Chiếc đèn chùm led hiện đại 3 màu dường như bị lệch tông với cái phào cổ của phòng khách. Bằng mọi cách không đổi được cái khác phù hợp, chú thợ điện đành lắp vào cho 2 mẹ con. Hôm nay trời mưa, 2 mẹ con nán lại nhà và con gái nằm ngửa trên xe máy của mẹ ngắm nghía chiếc đèn và nói : "Mẹ ơi con thích cái màu sắc của chiếc đèn lắm mẹ ạ"... hihi...

Thầy phong thủy tới xem thế và cúng nhập trạch cho 2 mẹ con, thấy 2 mẹ con hì hụi khuân bao nhiêu đồ sang làm lễ, thầy cũng hì hục gói gém cho nó và cũng giúp nó chở đồ về nhà mới. Hôm nay thì đã thanh toán xong tiền cho chú thợ điện, chú tủm tỉm nói:" Mẹ mày đừng tưởng là thoát chú. Thế nào rồi cũng sẽ lại suốt ngày léo nhéo Tuấn ơi cho mà xem. Bỏ thợ nào thì bỏ chứ thợ điện thì đừng có hòng mà bỏ nhé". Nó nịnh bợ: "Ui. Chú thợ điện tuyệt vời thế ai dám bỏ. Từ giờ chị "thu nạp" thằng em là bạn nhé. Vì mày rất tuyệt đấy". Quả thực là chú thợ điện mà bạn nó giới thiệu có đôi tay vàng, mọi cái cứ nhoay nhoáy khi vào tay cậu, sự khỏe mạnh cường tráng, vui tính, thông minh và nhiệt tình khiến nó mê tít thợ điện để rốt cuộc chú không mở mồm ra đề nghị thêm tiền như các thợ khác thì mẹ nó tự nguyên tặng thêm 1 triệu tiền "bo" cho chú em.

Sửa chữa nhà, khó khăn chồng chất, tiền dự trù tăng lên gần gấp đôi, nhưng tất cả đều đã lùi xa rồi. Giờ chỉ còn chờ thợ sơn do anh con bác nó giúp sơn là xong thôi. Những khó nhọc rồi đã qua... Ngày mai, 2 mẹ con nó sẽ lại dạo qua chợ Bưởi và mạn Âu Cơ để tìm mấy chậu cây hoa dừa cạn để trồng trên ban công tầng 3. Cây dừa cạn theo ý nghĩa phong thủy sẽ mang lại may mắn đặc biệt là con đường thi cử, học hành. Với mẹ con nó thì đó là điều vô cùng quan trọng trong thời điểm này...

Boulevard
12-05-2013, 08:13 PM
6h30p sáng vừa bật điện thoại đã thấy tin nhắn của bạn: "Trưa nay gặp nhau nhé!", nó "Ok", bạn nhắn lại ấm ức : "Ngủ 1 mình ở hotel chán quá. Mấy đứa kia ôm chồng ngủ không thèm trả lời!"... Nó bật cười vậy là buổi trưa gặp gỡ... Bạn là 1 đại gia về truyền thông nhưng lần nào về cũng chỉ thèm ăn những thứ rất "vớ vẩn": Bánh trôi tàu, bún đậu mắm tôm... Hôm nay bạn lôi cả nhóm đi ăn bún ngan ở phố cổ và đi cà phê Thủy Tạ. Cứ lâu lâu bạn ra Hà Nội là lại có dịp tụ tập buôn bán. Hôm nay con gái đi về ăn giỗ ông nội nên nó thư thả hơn lẽo đẽo theo bạn đi khắp nơi. Nó bật cười khi bạn bảo chủ cửa hàng bún ngan gói nguyên 1 con ngan cho vào hộp để mang đi sân bay, bạn kêu: "Ở TPHCM tao bói không ra món ngan ngon thế này..." và rồi nghe bạn tả 3 ngày qua bạn lang thang hết các chốn ở phố cổ: Bún đâu ở ngõ Phất Lộc, bánh trôi ở Phạm Bằng...
Bạn ra HN lần này để "dọn nhà" và ly dị với tập 2 (nói đúng hơn là không có giấy chứng minh là đã lấy nhau tập 2) nhưng sống với nhau cũng 8 năm trời... Tập 2 của bạn từ khi về sống với bạn không hề có 1 đồng tiền nào góp chung cả. Nhà của bạn, đồ đạc của bạn, xe ô tô cũng của bạn... Khi chia tay, tâp 2 cứ ở lì ngồi nhà đứng tên bạn, mỗi lần ra bạn lại "vật vờ" ở khách sạn còn tập 2 thì ở với bồ... Thế rồi thì bạn cũng phải đòi nhà, bạn "hảo hán" tặng tập 2 hẳn 1 chiếc xe ô tô trị giá trên 500 triệu ngỡ tưởng tập 2 sẽ trả nhà nhưng anh ta lại giao hẹn đòi chia 2 với lý do: "Cô tự ý ra đi thì cô phải chấp nhận hi sinh..."... Buồn cười quá, đàn ông gì mà hèn thế cơ chứ. Chia tay thì thôi, mình không hề góp tí của nả nào cho cuộc hôn nhân hờ này thì chí ít cũng biết điều lặng lẽ ra đi với chiếc ô tô đằng này vẫn mặt trơ ra đòi chia nhà cái nhà có trước cả khi bạn có tập 2)... Mặc dù không có giấy kết hôn với chàng, nhưng bạn bảo có lẽ tao cũng sẽ cho anh ta ít tiền nữa coi như bù lỗ"tuổi xuân" mà chàng ở với mình... Bạn dọn nhà nhưng không hề bước vào mà để cho 2 đứa em ruột vào dọn giúp và sắp xếp quần áo vào va li cho bạn. Những thứ đồ mà bạn mua rất ưng ý nên bạn gửi lại nhà cô bạn trong hội để khi nào đó sẽ sắm nhà mới... bạn muốn xóa đi những kỷ niệm cũ về ngôi nhà với tập 2...
Nó cảm thấy buồn... Bạn chán tập 2 vì tập 2 không phải là đàn ông. Đàn bà mà nó gặp thật là giỏi, còn đàn ông của bạn nó thì toàn là chuối cả nải. Nó cũng gặp như vậy... Lần này gặp nhau, chẳng đứa nào kể về "chàng" nào nữa... Lần đầu tiên trong cuộc gặp gỡ không có từ "đàn ông" ngoài cái câu chuyện về sự ra đi vừa rồi của bạn. Cũng chẳng mấy khả quan đâu, nhưng mà kể ra thì cũng chán, không nhắc để ăn uống cho nó ngon lành... Còn "quá khứ" của nó thì sao... nó cứ bật cười vì chàng tới thăm nhà nó, giọng rất chi là "kẻ cả" chê chỗ nọ, chê chỗ kia... Cái đặc tính của chàng thì nó thừa biết, không chê thì không phải là chàng... nên nó chỉ nghe tai nọ xọ sang tai kia cho nó đỡ tức...Nó chán cả việc đốp lại hay xỏ xiên lại... con người nó giờ hiền thế cơ chứ.. ka ka

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/934864_4920829986617_1126360696_n.jpg

Boulevard
12-05-2013, 11:54 PM
Con à, có thể mình đi đường vòng con nhé...

Con gái càng gần ngày thi càng căng thẳng, nó cảm nhận được rất nhiều từ tâm trạng lo lắng của con, tâm trạng đó còn ảnh hưởng luôn cả bệnh trào ngược dịch dạ dầy mỗi khi lo lắng... Trường con gái chọn là 1 trong những trường điểm cao và rất khó khăn, nếu trượt con sẽ phải học dân lập... Nếu thi ở chính quận của mình thì con có nhiều cơ hội để lựa chọn hơn rất nhiều và điểm thi cũng có những trường "ngon ăn" hơn, để vào được trường sắp tới, cộng điểm học sinh giỏi các năm, cộng điểm học nghề thì con phải đạt 1 điểm 8 và 1 điểm 8,5 . Trách nhiệm khá nặng nề đặt trên vai con, nó cảm nhận được tất cả... Nó đã nói với con: "Con hãy cứ bình tình làm bài bằng tất cả khả năng của mình, bỏ qua sự lo lắng hồi hộp để khỏi bị đau bụng, bỏ qua sự căng thẳng, vội vàng để đọc bài thi và làm bài cho kỹ... Con cứ làm tất cả những gì con có thể, còn đỗ hay không đỗ mẹ sẽ không bao giờ trách con. Đời người có những lúc phải đi thẳng, có những lúc phải đi vòng... Không vào công lập thì đã có dân lập, không vào dân lập, không đỗ đại học thì người ta học cao đẳng để rồi học tiếp liên thông... Con đường học đại học ở Đức có thể sáng rõ và thuận lợi nhưng cũng có thể sẽ khép lại... Đời 1 con người luôn phải đối diện với tất cả mọi khó khăn con gái của mẹ nhé. Khi mà mình đã làm hết bằng mọi khả năng của mình rồi thì mình có quyền tự hào với chính mình. Làm mẹ ai chẳng mong con mình học giỏi, đỗ cao... nhưng học tài thi phận ở đời sao biết được chữ ngờ... Nhưng mẹ có thể khẳng định với con rằng cánh cửa này khép lại thì sẽ có cánh cửa khác mở ra... miễn là con hãy chú tâm và dốc công sức của mình vào mục đích mà mình mong mỏi... Sức ép của kỳ thi cấp 3 lần này vô cùng căng thẳng khi mà chỉ tiêu vào các trường công lập giảm và tăng đầu vào cho các trường dân lập. Điều đó càng cạnh tranh khốc liệt hơn.

Hôm nay là ngày của mẹ, người mẹ nào chẳng mong con mình học hành đến nơi đến chốn, trưởng thành và có 1 cuộc sống hạnh phúc. Mẹ chỉ mong gái nhỏ của mẹ hãy cố gắng bằng tất cả khả năng (mẹ biết gái sẽ cố gắng bằng tất cả)... 2 mẹ con mình cùng cố gắng nhé. Nếu may mắn con trúng vào trường mà con mong mỏi, nếu không may thì hai mẹ con mình sẽ cùng đi con đường vòng nhé... Mọi con đường rốt cuộc đều đi tới cái đích mà mình cần đúng không? Mẹ chỉ muốn nói với con 1 điều: "Cố lên nhé và luôn nhớ rằng khi cánh cửa này khép lại thì sẽ có cánh cửa khác mở ra với mình..." trong cuộc sống, trong công việc, trong học hành và cả trong tình cảm đều có thể gái iu ạ...

Những ngày qua mẹ mệt lắm, mẹ phải tự làm tất cả có lẽ vì vậy mà mẹ đã có lúc nặng lời với gái... mẹ hứa từ mai mẹ và gái sẽ trở lại cuộc sống khi xưa... trưa mẹ lại về nấu cơm cho gái ăn thay vì 2 mẹ con lang thang cả tháng trời qua quán xá với KFC, Lotereal, Spati box, cơm 123, cơm tấm... Vừa giảm béo lại vừa đỡ tốn xiền gái nhỉ?

Boulevard
15-05-2013, 01:46 PM
Vậy là đã qua 1 thời gian khó và vất vả khi là 1 người phụ nữ nhưng phải lo những công việc của đấng mày râu. Nó vẫn tủm tỉm và khoái trí khi mà ngôi nhà mới bé tẻo teo của nó tập hợp tới 4 - 5 loại thợ : Thợ xây, thợ điện, thợ nước, thợ sắt, thợ mộc... Còn nhớ ông em mua nội thất cũ của nó thổ lộ sau khi đã xong việc mua bán : "em nói thật là em rất sợ chị, thợ của em cũng vậy. Thấy giọng chị cất lên qua điện thoại là em ngại rồi đó"... Mấy chàng thợ sơn cầu thang, sơn cửa trợn mắt khi thấy nó phóng về trên vai vác 1 cái thang dài 6m nghênh ngang giữa đường phố... Nó nghĩ bụng nếu "giai" nào mà đang tán tỉnh nó thấy cái cảnh nó như vậy chắc hổng dám tán nữa vì đâu rồi cái vẻ thục nữ mà thay vào đó là một hình ảnh quá "hoành" khiến các chàng thợ sơn lắc đầu lè lưỡi... Là đàn bà mà lại không am hiểu gì về cái vụ sửa chữa nhà cửa, nó thật là khổ, mượn anh thợ điện để hỏi về nước và xây dựng, mượn anh thợ lợp mái tôn để hỏi về vụ sửa chữa tôn nền... Cứ lấy người này để hỏi sang công việc của người kia và ít nhiều các thợ cũng có tính "cạnh tranh" nhau... Có hôm nhà tập trung 2 loại thợ sơn, 1 loại thợ sơn riêng chiếc cửa và 1 loại thợ sơn chỉ để sơn cầu thang, sơn cửa sổ sắt trên tầng... Thế rồi một ông thợ sơn này vô tình trêu 1 câu công việc của ông thợ sơn kia thế là gừ nhau, tranh luận... Nó lại phải đứng ra dàn xếp... Oài... Đàn ông gì mà như đàn bà vậy, lại để "đàn bà" như nó ra tay xử lý...

Thấy nước cứ hết vù vù mà mẹ con nó dùng ít, nó bắt bằng được ông thợ lắp phao điện lên kiểm tra cái phao trên thùng nước trên tầng thượng... Cậu chàng "chim cú" bắt nó phải leo theo tưởng nó không thể leo vì không có cầu thang, phải dùng thang sắt leo lên tầng nhà người khác để rồi leo tiếp lên thùng nước nhòm... Vậy mà nó leo tót phát lên... Cậu chàng khi xuống kêu: "Tôi sợ bà thật. Bà phải sang Thái để chuyển đổi giới tính đi. Đàn bà con gái gì mà leo như đàn ông vậy!". Hóa ra là cậu em thợ điện ngỡ tưởng bà chị gan thỏ nào ngờ bà chị á... không ngán leo như thường... Và đúng là tên thợ nước cũ rất đểu khi chơi xỏ nó lắp cái phao điện có nửa thùng, còn ông em thợ điện thì cứ nghĩ là ổn không coi lại nối đại vào đầu phao... thế là phải buộc lại phao điện cho nó. Vì ngưỡng mộ bà chị cậu em phải mời bằng được bà chị đi ăn sáng cùng giai trẻ. Vừa bưng bát phở lên thì thợ nước gọi : "Em tới rồi", thợ làm ghế sofa gọi: "Em tới lấy mẫu tủ nhà chị để làm cho đúng màu ghế", thợ internet: "Em sắp tới rồi"... Thế là chẳng kip cà phê theo lời mời của chàng thợ điện đẹp trai, nhiệt tình, hai chị em ăn vội vã bát phở rồi hùng hục phóng về trước sự chờ đợi của 3 loại thợ khác... Nó lại xí hổ tưởng các thợ nghĩ nó và đồng chí thợ điện có "tình ý" nên nói: "2 chị em vừa bưng bát phở lên thì đã về...".

Thôi thế là xong, nhưng giờ nó hiểu rằng làm đàn ông kể cũng mệt thật. Nhưng đàn ông có khi lại chẳng làm được những việc của đàn bà đâu nhể? Trưa qua trời nóng quá, bị ai đó chôm chỉa mất cái điều khiển điều hòa Carrier, nó cho con gái đi ăn rồi phóng thẳng vào cửa hàng đại lý Carrier hỏi điều khiển vào lúc 12g20p, thấy có 1 đ/c bảnh bao nhất và nhớn tuổi nhất vừa xới bát cơm ra đang ngồi trước cái mâm cơm... Đ/c ấy tận tình chỉ bảo và nói tới 600K 1 chiếc điều khiển (nó và con gái ngẩn ngơ vì dững 600K cơ à, hay là mua cái mới cho xong?). ngồi tán dóc vài câu ý nói rằng cái loại máy Carrier này rất chi là xịn, dùng 10 năm rùi mà vẫn chạy ngon.. Đ/c đó cười khì và nói : "Nếu em muốn đổi máy mới và không phải mất tiền mua điều khiển nữa, anh quyết định mua lại máy cũ của em với giá 3,5 triệu và em chỉ việc bù tiền để mua 1 cái máy mới khác mà em thích". Ưu ái thế là cùng, rồi chàng bảo nhân viên vác ra cái cac vi dit đưa cho mẹ con nó: Các ghi là : Giám đốc của đại lý Carrier... Oạch... Lại gặp đúng đ/c giám đốc mà lại còn quấy rối bữa cơm trưa của đ/c ấy nữa chứ. Nhưng chắc vì đ/c ấy thấy 2 mẹ con đỗ cái phịch trước cửa hàng điều hòa và mặt mũi phừng phừng vì nó nên thương quá quyết định không ăn mà tiếp chuyện 2 mẹ con tới 15 phút đồng hồ... Rồi đ/c ấy bảo: "Chồng em đâu mà để 2 mẹ con lọ mọ đi như thế?"... Con gái cười nói:"Nhà cháu chỉ cần có 2 mẹ con thôi ạ!"...
Có lẽ mềnh đi chuyển giới tính thật thôi... akkk

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/969190_4932595320743_728788419_n.jpg

"Mami ơi! Vậy là mềnh phải chia tay ngôi nhà cũ thật rùi" - Phút cuối chia tay nhà cũ thật ngậm ngùi, ngôi nhà ghi dấu bao kỷ niệm của nó và con...

Boulevard
18-05-2013, 10:53 PM
Lâu lắm rùi 2 mẹ con lại trở về quán buffet quen thuộc ở Hồ Tây. Thế là gái tranh thủ show hàng với mẹ, dạo này kiêu lắm nịnh mãi mới chịu chup hình với mẹ... đã vậy phải cướp ipod mới lấy được 1 số hình của nàng...

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/945203_4944966230008_802734299_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/970598_4944965829998_1422233265_n.jpg

Ra dáng thiếu nữ rồi...

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/971146_4944950389612_661380783_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/164978_4944950709620_258219233_n.jpg

Boulevard
20-05-2013, 10:48 PM
Hôm qua còn chăm chăm cái bài Nghệ thuật phục vụ thiếu nhi, hôm nay cả ngày chạy theo nghệ sĩ để phỏng vấn về vụ đặt ai vào ghế chủ tịch VFF của thể thao, buổi chiều tranh thủ phỏng vấn ở Nhà hát Tuổi Trẻ rồi xin 6 cái vé cho con cháu của cô bạn thân đi xem, chiều tối đi họp phụ huynh cuối năm cho con gái, tối đi xem hoa hậu các dân tộc phía bắc, ngày mai nếu còn thời gian thì qua Bệnh viện Nhi Trung ương để gặp các bác sĩ điều tra về vụ cậu bé bị nhiễm HIV... ka ka... mềnh quay cuồng và chật văn vật với cả đống các đề tài đủ các thể loại..

Ớ đây là các thí sinh thi hoa hậu dân tộc trong màn thi... áo tắm nhóe...Các em í cứ nhẩy giật giật theo nhạc làm mềnh thì cứ chóng hết cả mẹt! Nhìn các em người dân tộc gượng gạo trong trang phục áo tắm 2 mảnh, bước đi trên những đôi guốc cao như sắp ngã... mà thấy thương ghê... Có những người đẹp dân tộc nhìn trông... chẳng có dáng "hoa hậu" zì cả... ka ka. Mềnh đã xin rút không theo dõi hoa hậu cũng đúng... suốt ngày ngắm các người đẹp đi đi lại lại, trả lời thì vô duyên, chán k buồn chít! Xem xong về đón gái hai mẹ con lại vào quán cà phê chén trà sữa... kết thúc 1 ngày làm việc và cảm thấy hài lòng...

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/936241_4953311918645_1885476239_n.jpg

Boulevard
22-05-2013, 11:49 PM
Những vị khách đầu tiên tới nhà của nó
Mấy ngày nay từ khi chuyển nhà nó luôn nhận được những đề nghị mừng "tân gia" và "đòi" coi nhà mới... Có những người bạn thì thường xuyên qua nhà nó lâu nay và có cả những người bạn chưa hề đặt chân tới nhà cũ cũng như nhà mới của nó. Nói là mới kỳ thực là một ngôi nhà cũ nó mua lại, nó phải vá víu sửa chữa đủ kiểu để cho ngôi nhà khang trang hơn 1 chút để cho đúng nghĩa "nhà mới" - mới với mẹ con nó mà thôi. Phải khắc phục bao nhiêu thứ khiến khoản tiền dự trữ của nó xẹp lép... nhưng mà vui và hạnh phúc khi cầm số đỏ mang tên mình ở ngôi nhà ở cái quận mà ai cũng kêu là đắt giá nhất.

Bạn bè yêu nó, yêu mẹ con nó nên cứ "đòi" ăn tân gia và đòi tới chứng kiến nhà... Nhà người khác xây to hoành tráng có khi bạn lại chẳng nhòm nhưng bạn lại quan tâm tới cái nhà bé téo của hai mẹ con nó. Chỉ cốt để xem mẹ con nó đã yên ổn chưa? ăn ở có khang trang hay đúi xùi... Sáng nay sau nhiều lần hẹn hò thì rốt cuộc nhóm bạn đồng nghiệp cơ quan - những cổ động viên nhiệt tình nhất của nó trên facebook đã tổng động viên 10 đồng chí ồ ạt bước vào nhà, vì sự đột ngột này mà một số người bị rơi rụng vì không kịp tới...
Thông thường thì các bạn liên hoan thì mọi người thường lo mua đồ, nó chỉ việc giao mỗi chìa khóa cho bạn vào nhà oanh tạc... Lần này thì nó tự tay đi làm 2 món: Phở cuốn và miến lạnh Hàn Quốc. Rồi mỗi bạn lại ôm 1 việc: Nga mua vịt nướng và măng, Trang mua nem chua, Hoài mua nem xôi và thịt nướng... Anh xe ôm quen thuộc của nó thì chịu trách nhiệm mua dê ở Hàng Lược và mua chè Thái Lan ở đầu phố Ngọc Hà... Liên hoan vào mùa hè thật khó mà chọn món nên mỗi người 1 ý dẫn tới thực đơn rất chi là thập cẩm... khiến 1 bạn nói: "Hôm nay như được ăn buffet vậy!"... 2 người bạn tới giúp nó trước, trong đó phu quân của 1 bạn còn gửi tặng cho nó một chai rượu vang Chi Lê để góp vui... Ảnh liên hoan post lên nó biêt là thế nào bạn bè nó cũng nhảy vào comment và "trách" nó tại sao không cho bạn bè tới nhà, tại sao không làm tân gia... Nhưng nó thực sự ngượng vì cái nhà của nó thật là bé... Nhóm bạn đầu tiên tới nhà chính là những người đồng nghiệp mà hàng ngày nó và họ luôn gặp gỡ, luôn ở bên nhau... có khi chỉ có 1 bữa trưa tụ tập ăn một bát bánh đa cua và 1 bắp ngô luộc nhưng mà thấy vui và ấm áp ... Nhà vẫn chưa thực sự ổn định, đồ đạc sắm vẫn chưa xong, rèm mới lấy về chưa kjp cả là lại cho đỡ nhầu... nhưng mà rồi bạn vẫn khen, vẫn sà vào giúp nó làm các món và ăn chơi chất ngất không chỉ ăn mà còn ngủ nghỉ, ngả ngớn cho tới giờ phải đi họp, đi làm mới chịu chia tay... Vui vì ngôi nhà này sẽ mãi là điểm hẹn của bạn bè mỗi khi tụ tập bên nhau, vui vì bạn không phải ngồi đè lên nhau để ăn các món... thế là ổn rồi nhỉ...

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/922867_4960178770312_2059867166_n.jpg

Bức tranh mà mẹ con nó hì hui khuân về đới... bạn trêu bức tranh cô gái kia đáng giá hơn... dĩ nhiên, bức tranh con gái á... khó mà định giá trị gấp bội lần cái nhà và dĩ nhiên là không có giá! hihi

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/481839_4960250732111_2124790095_n.jpg

Căn nhà mới sơn của nó...
https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/969743_4960250212098_199411657_n.jpg

Quà tặng tân gia của các bạn, món quà này sẽ sưởi ấm những món đồ ăn hàng ngày của mẹ con nó...
https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/420299_4960697343276_320373908_n.jpg

Bữa ăn chuẩn bị trong 2 tiếng được mang vác từ khắp nơi về nhà nó...hihi

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/969637_4960175810238_1620658925_n.jpg

Hạnh phúc khi ở bên nhau...

https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/983703_4960177690285_1856937729_n.jpg

Boulevard
24-05-2013, 11:43 PM
VH- Nhìn gương mặt xinh xắn, dễ thương của cậu bé Quang Anh bị HIV dương tính khoảng 3 tháng tuổi đang nằm trong phòng bệnh của Bệnh viện Nhi TƯ, những người tới thăm không giấu nổi sự xót xa, thương cảm và đều đặt dấu hỏi vì sao người mẹ đã mang nặng đẻ đau cháu lại nhẫn tâm vứt con mình trước cửa bệnh viện để dứt lòng ra đi như vậy…

Sự phẫn nộ từ chính những người mẹ
http://www.baovanhoa.vn/Controls/ThumbnailSizeOrigin.aspx?swidth=200&sheight=0&imageurl=upload/20130524/IMG_0255.jpg
Mới lập nhóm có vài tháng mà số lượng thành viên của facebook mang tên cháu Quang Anh: http://www.facebook.com/groups/lequanganh/members/ đã lên tới hơn 1.800 thành viên. Facebook của cháu được lập bởi một nhóm các bà mẹ đang cócon ở tuổi ăn dặm.
Những thông tin đăng tải từ nhóm đã thực sự gây bất bình và xót xa với mọi người: “Bé tên Lê Quang Anh. Bé sinh ngày 18 tháng 3 năm 2013. Ngay khi sinh ra được 3 ngày, em đã bị mẹ ruột bỏ lại Viện Phụ sản.
Do bệnh viêm phổi nên bé được chuyển sang khoa sơ sinh của Viện Nhi để chăm sóc. Một cặp vợ chồng hiếm muộn đã nhận em về nuôi. Được 1 tháng, em ốm sốt, và viêm da. Cha mẹ nuôi đưa em vào Viện Nhi để khám chữa.
Sau 10 ngày điều trị tích cực nhưng bệnh tình em không thuyên giảm, các bác sĩ nghi ngờ và cho em làm các xét nghiệm. Sau các xét nghiệm, bé được xác định có HIV(+). Mẹ nuôi em không biết điều đó khi nhận nuôi em. Nên khi em được xuất viện (3.5) ba mẹ nuôi em đã bỏ em lại ngoài khoa khám bệnh. Vậy là mới chưa đầy 2 tháng tuổi em đã bị bỏ rơi 2 lần. Hiện giờ em vẫn nằm tại khoa Truyền nhiễm (Bệnh viện Nhi TƯ), các bác sĩ, y tá xếp cho một giường đẩy nhỏ tiện di chuyển giữa các phòng”.
Khi chúng tôi tới phòng bệnh của bé Quang Anh thì gặp một người phụ nữ trong nhóm các bà mẹ tình nguyện tới chăm sóc cháu đang cầm bình sữa cho cháu ăn. Cháu rất ngoan, chỉ trong 15 phút đã bú hết bình sữa.
Chị Hoài cho biết: “Tôi hiện có 2 con nhỏ, một cháu 8 tuổi và một cháu mới 15 tháng. Đây là lần thứ 3 tôi vào chăm sóc cháu. Một ngày, chúng tôi có khoảng 3 đến 4 bà mẹ tới chăm sóc cháu vào các buổi, có cả người đăng ký trông đêm.
Cứ nghĩ tới con mình ở nhà được ông bà, cha mẹ và cả người giúp việc lo lắng chăm sóc trong khi cháu Quang Anh thì bị bỏ rơi đúng vào lúc cháu còn quá non nớt mà thấy xót xa quá. Không sinh ra thì thôi nhưng đã cho các cháu ra đời thì thấy con mình bệnh tật càng phải thương hơn chứ ai lại làm việc nhẫn tâm đến vậy!”. Vào phòng bệnh thấy hầu như tất cả các đồ dùng của cháu từ quần áo, gối ôm cho tới những món đồ chơi, khăn ướt… đều do các bà mẹ mang tới nhằm bù đắp sự thiếu thốn cho cháu.
Bác sĩ Đỗ Thiện Hải, Phó trưởng khoa Truyền nhiễm Bệnh viện Nhi TƯ cho biết: “Tổ bảo vệ của bệnh viện đi tuần tra thì phát hiện ra cháu đang nằm tại phòng khám vào 20h22 tối ngày 25.4, cháu được đưa vào khoa sơ sinh và xét nghiệm phát hiện bị HIV dương tính. Sau đó cháu được chuyển sang khoa Truyền nhiễm trong tình trạng rất nguy kịch.
Hiện tại cháu đã được khoa tích cực điều trị vàsức khỏe đã ổn định, các điều dưỡng thường xuyên túc trực chăm sóc cho cháu. Nếu tình hình ổn định, chúng tôi sẽ làm thủ tục để cháu xuất viện. Việc bố mẹ bỏ rơi hoặc không đủ khả năng nuôi con vì nhiều nguyên nhân như quá khó khăn hoặc bị bệnh tật là một thực tế hiện nay.
Tuy nhiên, với tư cách là bác sĩ tôi chỉ mong rằng nếu những người mẹ ấy muốn “bỏ rơi” con mình thì cũng nên đưa các cháu vào những chỗ có người, vào ban ngày ban mặt để dễ phát hiện, nếu cứ để các cháu vào chỗ không có người các cháu sẽ bị viêm phổi vì lạnh. Rất có thể khi được phát hiện thì có cháu đã bị chết…”.

“Con không chê cha mẹ khó… xin đừng bỏ con!”

Bác sĩ Trần Văn Học, Trưởng phòng Kế hoạch tổng hợp Bệnh viện Nhi TƯ cho biết: " mỗi năm bệnh viện tiếp nhận khoảng 10 đến 20 trường hợp bị cha mẹ bỏ rơi như cháu Quang Anh. Cái tên của cháu cũng là do bệnh viện đặt. Đa phần các cháu bị dị tật hoặc cóvấn đề về sức khỏe. Người nhặt được trẻ bỏ rơi sẽ làm biên bản tường trình ngày giờ nhặt cháu, sau đó các cháu sẽ được đưa vào các khoa tùy theo từng bệnh.
Sau đó UBND phường tới xác nhận trường hợp của các cháu. Sau khi điều trị ổn các cháu sẽ được đưa lên Trung tâm nuôi dưỡng người giàvàtrẻ tàn tật Hà Nội trên Ba Vì. Theo quy định của Nhà nước những trường hợp trẻ em bị bỏ rơi khi vào bệnh viện sẽ được điều trị miễn phí 100%. Phòng Công tác xã hội của bệnh viện sẵn sàng tiếp nhận những nhóm sinh viên và tình nguyện viên hảo tâm vào chăm sóc từ thiện những trường hợp như thế này. “Có được sự phối hợp của các tình nguyện viên, chúng tôi càng yên tâm hơn rất nhiều.
Tôi cho rằng nếu những cha mẹ nào không có đủ khả năng để nuôi con, họ có thể trực tiếp tới gửi con ở các trung tâm thay vì bỏ rơi con như vậy. Có nhiều trường hợp cũng có những người khi bỏ con mình lại có để lại những thông tin như địa chỉ, điện thoại. Chúng tôi điều trị xong thì thường tìm cách liên lạc theo địa chỉ, điện thoại đó để báo cho gia đình các cháu. Có những bà mẹ còn rất trẻ đang đi học vì sợ điều tiếng mà lén bỏ rơi con mình. Có những cặp vợ chồng vì quá nghèo lại mắc những căn bệnh hiểm nghèo họ không có tiền nuôi và khám bệnh cho con mình nên việc họ đành từ bỏ quyền làm cha, làm mẹ cũng là điều dễ cảm thông. Nếu gia đình nào thay đổi có ý định đón con lại, chúng tôi cũng tạo mọi điều kiện. Cũng có những trường hợp cha mẹ bỏ con rất lâu nhưng khi quay lại tìm chúng tôi cũng sẵn sàng cung cấp thông tin và nơi nhận chăm sóc các cháu”, ông Học nói.
Hiện nay các trung tâm nhân đạo, các trung tâm bảo trợ xã hội luôn sẵn sàng đón những đứa trẻ non nớt bị bỏ rơi như cháu Quang Anh. Nhưng quả thực việc những người mẹ, người cha bỏ con mình ở ven đường, công viên, thậm chí ở trong thùng rác, nhà vệ sinh… rất đáng bị lên án.
Có trường hợp bị phát hiện muộn trẻ bị côn trùng động vật cắn đến thương tật suốt đời hoặc tử vong. Rõ ràng hành vi vứt bỏ con sau khi sinh đã trực tiếp xâm phạm đến quyền được sống của trẻ em, cần được xử lý nghiêm. Việc những bà mẹ lập nhóm để kêu gọi từ thiện và lên án những hành vi của những người làm cha, làm mẹ bỏ rơi con nhỏ như cháu Quang Anh cũng đã nói lên phần nào sự bất bình của dư luận xã hội đối với những hiện tượng này.

Thúy Hiền


http://www.baovanhoa.vn/Doisong/54303.vho



http://photo.ssc.vn/images/312IMG_0256.jpg (http://photo.ssc.vn/view.php?filename=312IMG_0256.jpg)

Boulevard
25-05-2013, 11:13 PM
Giờ này thì con đã ngủ với bạn rồi. Tối nay con xin phép mẹ cho cô bạn gái thân cùng lớp về nhà ngủ. Vậy là mẹ lại nằm 1 mình 1 giường... thấy cái giường nó trống trải làm sao mẹ bật đèn sáng trưng và không chịu ngủ... Hư 1 chút nhỉ.

Tối nay trời mưa to lắm, mẹ chờ mãi mới ngớt mưa, phóng tới trường của con lúc 19g30 để dự lễ chia tay của khối 9 với các thầy cô giáo. Mẹ muốn ghi lại hình ảnh con gái yêu phát biểu cảm tưởng đại diện cho toàn khối và tặng hoa cho thầy hiệu trưởng. Vậy là thêm được 1 chặng đường nữa rồi gái nhỉ? Những nấc thang cuộc đời của mẹ ngày xưa luôn có ông ngoại ở bên. Ngày hôm nay những nấc thang cuộc đời của gái, mẹ luôn cố gắng dõi bước bên con... Càng gần tới ngày thi vào cấp 3 và phải chia tay các bạn, tâm trạng gái càng phấp phỏng... Hôm rồi, gái bảo : "Mẹ ơi, cả hai thằng bạn lớp con chúng nó đều ngỏ lời yêu con, con không đồng ý thế là chúng nó khóc. Con phải làm sao hả mẹ?". hihi... Làm sao là làm sao, con hãy cứ chân thành với các bạn, còn yêu cái từ đó con chưa hiểu được đâu, tình yêu tuổi học trò chỉ là một thứ tình bạn mà thôi. Mẹ mong con vững vàng, bản lĩnh để lấy đủ dũng khí bước đi những bước đi chắc chắn nhé.

Hôm nay mẹ rất tự hào khi con là người duy nhất được nhà trường lựa chọn phát biểu. Đó là bằng chứng chứng tỏ con của mẹ tự đứng bằng đôi chân của con chứ không cần nhờ vào một thế lực nào khác. Mẹ của con không có nhiều tiền để phong bì, phong bao cho các cô giáo, mẹ của con cũng không cần con phải vào đội tuyển học sinh giỏi của trường, cũng không cần con phải làm chức nọ, chức kia trong lớp, và không khỏi xót xa khi con mình cứ bị gọi vào những công việc mà mẹ cho đó là "vô thưởng vô phạt" nào làm MC cho lớp, nào trong đội múa, đội hát, điều mẹ cần là con của mẹ học thật giỏi mà thôi... Mẹ biết thời gian qua nhiều lúc con bị ấm ức khi những bài viết của con mẹ bị bạn khác xào xáo lấy ý tưởng và điểm đôi lúc còn cao hơn cả con, con của mẹ bị ấm ức khi mà bạn luôn đùn đẩy những trách nhiệm và công việc vào tay con khi mà con không phải là "lãnh đạo" gì cả trong lớp, mẹ cũng đã từng chứng kiến cảnh con nức nở khóc khi một đứa bạn nào đó sống giả dối mà được cô giáo yêu chỉ vì mẹ của bạn nằm trong ban phụ huynh và cô bạn đó ra sức nói xấu, "dìm hàng" con mẹ...

Những lúc như vậy, mẹ luôn ở bên con, biến những giọt nươc mắt của con thành sự tự tin, bản lĩnh, biến những thất vọng của con trước những ứng xử không đẹp khi mới bước vào đời bằng niềm tin lớn hơn... Mẹ luôn nói với con: "Nếu con học giỏi thì hình ảnh của con mãi đẹp trong mắt mọi người. Mọi thứ khác chỉ là phù phiếm mà thôi!". Con đã luôn nghe mẹ, xin thôi đủ các loại chức vụ, xin không tham gia đội tuyển... và ngày hôm nay con của mẹ đã xứng đáng bước lên bục sân khấu để nói những cảm nghĩ của mình đại diện cho các bạn (trong đó có cả những người bạn không tốt khi ghen tỵ và nói xấu con mẹ)...

Cuộc đời của mẹ cũng đã trải qua bao gian nan, bao đắng cay của cuộc đời và bây giờ mẹ chọn 1 con đường đó là hài lòng với những gì mà mình đang có. Và điều hài lòng nhất đó là mẹ đã sinh ra con trong cuộc đời, thực ra con luôn nói mẹ luôn là điểm tựa giúp con vượt qua mọi khó khăn, nhưng con có biết chính sự hiện diện của con trong cuộc đời mẹ đã giúp mẹ sống tốt, sống vui... Cuộc sống này còn rất nhiều khó khăn, nhiều gian nan cho cả hai mẹ con mình, nhưng mẹ tin con của mẹ sẽ vượt qua... Mẹ luôn nghĩ đã sinh ra 1 con gái giống mình thì phải thương nhiều hơn vì làm đàn bà khổ lắm, và mẹ cũng tự hào là mẹ sinh ra 1 cô con gái không bị xấu lắm bởi nếu sinh con gái mà xấu là có tội đấy. Con càng lớn càng xinh đẹp, cái đẹp không quá chói lóa nhưng đủ để một vài chàng trai phải ngước nhìn... như thế cũng là vui lắm rùi...
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/931273_4976058847304_1442155511_n.jpg

Con gái tặng hoa thầy hiệu trưởng
https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/391388_4975648117036_491702898_n.jpg

Tặng hoa cô giáo chủ nhiệm
https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/970129_4975664757452_1994138320_n.jpg

Nhudadauyeu
28-05-2013, 01:54 PM
keke nhà mới đẹp đấy chị, em nghĩ k nhỏ bé chút nào đâu
Chúc mừng chị và MA nhé

Boulevard
01-06-2013, 03:09 PM
Ngày 1.6 vào đọc các trang facebook của bạn bè thấy ai cũng giành cho con cái những bữa tiệc, những cuộc đi chơi sang trọng và đặc biệt hơn mọi ngày... Còn mềnh thì sao? Khó khăn lắm mới có 1 buổi con gái đi học muộn như hôm nay nên "tráng hoành" chở con gái đi ăn phở (hàng phở mà ông ngoại và cả nhà ai cũng thích chỉ bán buổi sáng), rồi lại về phỏng vấn NSUT Trung Kiên, phỏng vấn xong cũng kịp giờ đón con gái về... Buổi trưa ngủ dậy, trời nóng thấy con gái đã ở trên tầng 3 nóng rùi, hỏi ra thì nàng ấy sợ làm mẹ thức giấc nên tự động lặng lẽ lên tầng để học và chịu nóng... Quà cơ quan cho ngày 1.6 của con năm nay, con biết nhưng không hề đòi mẹ đơn giản vì thương mẹ đợt này đang đói kém, con bảo chờ mẹ "giầu có" trở lại để mẹ đưa MA đi mua quần áo... Vào facebook của Nguyễn Chung Thủy còn cảm động hơn khi thấy 3 cái tay chúc mừng nhau với món phở bò tự làm. Hạnh phúc là điều thật giản dị.

Con yêu của mẹ thật xinh. Nó bảo: "Mẹ ơi. Nếu anh nào chê mẹ chân ngắn thì mẹ nói là : Anh đừng chê em chân ngắn nếu mà em chân dài thì em ở trong lâu đài của các đại gia rùi" chết cười thui

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/575515_4979119323814_880442877_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/970797_4979118443792_504438827_n.jpg

Hãy thực hiện những mơ ước của hai mẹ con mình nhá gái yêu

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/945275_10200090764659930_815235102_n.jpg

Boulevard
02-06-2013, 11:16 AM
Hị hị... Sau cái bài không có ngày 1.6 cho gái. Mềnh đâm lại day dứt... Thế nên vừa đón gái tan học vào 22g tối qua lập tức đánh sang quán 86 độ của Thu Hương. Gái thì xơi chè trân châu Nhật còn mẹ thì chén món sữa chua mít... Cứ tưởng không có bà chủ ai dè vừa phi vào thì bà chủ đang khăn gói quả mướp cùng cô con gái nhớn định về, thế là bà chủ lại ngồi chém gió với mẹ con nó tới tận 11g10 phút.

Sáng nay mở mắt, việc thực hiện đầu tiên là cho gái đi ăn 2 món gái "mơ ước" đó là món phở cuốn và món chè khúc bạch... Món phở cuốn hôm trước ăn cùng với cô Thủy và cô Mít ướt mẹ về tả ngon hơn cả hàng Hương Mai Ngũ Xã thê nên gái cứ giãy đành đạch vì mẹ đi "ăn mảnh" mà có mảnh đâu có tới 3 mảnh còn zề... Đỗ xe tới quán thì cái quán phở cuốn Hưng Bền ở Ng Khắc Hiếu đó chưa mở cửa, 2 mẹ con mặt tiu nghỉu hỏi ra thì người ta nói làm ngay bây giờ... dưng mà thôi chờ người ta dọn hàng tốt nhất là tranh thủ đi chén 1 món khác cho nó hoành, mấy khi 2 mẹ con được dạo phố cổ nhể. Nhớ tới phố Hòe Nhai có bao nhiêu là món : Bún cá, búc ốc riêu, bánh chưng... thế là đỗ xịch luôn tới quán bún ốc rượu bò giò tai... Ngon phết đới... Bát bún của mẹ bị thiếu 1 cái giò tai, bỏ thêm vài nghìn để có cho đủ vị chứ nhỉ, kém miếng với gái là khó chịu lắm cơ...

Quay trở về thì cửa hàng phở cuốn đã mở nhưng cũng chưa cuốn... Thía là lại ngồi vểnh mặt chờ 2 cô cuốn cho 20 cái để mang về để ăn "bữa trưa"... Vẫn còn chưa thực hiện món chè khúc bạch cho gái. Thế là mẹ lại phóng tới cái quán mà mạng mô tả ngon nhất HN ở Hàng Bông giáp với Điện Biên Phủ... Oạch, người ta chỉ bán buổi chiều thôi... thích ăn luôn thì mua mang về... Cơn xèm lên rùi nên rẽ tạm vào ngõ Cấm Chỉ để ăn tạm 2 bát chè Khúc bạch (cái cửa hàng này đoán luôn là không chuẩn men như hàng ở đầu hàng Bông). Ăn xong gái nói, mẹ ơi con muốn tới nhòm cái Trường THPT Việt Đức xem sao... Chuyện nhỏ, mẹ giờ rảnh roài nhá, tha hồ phục vụ yêu cầu của thiếu nhi MA vào ngày 1.6 cuối cùng của tuổi "thiếu nhi" vì năm sau là cơ quan mẹ tạch không cho suất 1.6 nữa nhá... Tới và định vị lại từ trường về nhà mất có 15 phút với 5 cây số. Gái không tin thế là bấm điện thoại thời gian để coi lại... Ra tới Hàng Bông cơn thèm chè Khúc bạch vẫn thương trực và phần vì muốn ăn hàng ngon nhất HN theo lời quảng cáo của đồng nghiệp trên mạng... Thế là dừng chân mua 2 hộp chè để mang về. Gái và mẹ lại tạp vô vào cái quán ép thẻ nhà báo, cái thẻ đó bị rơi ảnh và trông rất kinh dị nên hôm nay thư thái mẹ tranh thủ ép dẻo (theo lời quảng cáo) là "xịn" nhất bây giờ... Và gái và mẹ lại lao vào nhòm cái áo mưa bóng chống thấm, tìm mãi mầu đẹp chỉ có loại áo mưa giành cho 2 người... mà lại chỉ muốn mua cái 1 người. Hóa ra cái gì giành cho 2 người cũng độc và đẹp thì phải, thế là mua cái 2 người vậy! hị hị...

Gái giống mẹ và ông, ăn cái gì kể cả là món chè, hay món bình dân nhất vẫn muốn tìm tới cái quán nào nổi tiếng... Thế nên kết thúc 1 ngày 2.6 hậu quốc tế 1.6, ăn chơi tẹt ga và mua áo mưa chỉ hết đúng số tiền cơ quan cho cháu là 400K (học sinh giỏi + quà 1.6)... Năm sau chắc là mẹ con cháu chỉ ngồi nhòm các cô lĩnh xiền thôi nhỉ, thôi thì cái gì cũng chỉ có từng giai đoạn "sướng sung"... khà khà
Lần lượt từng món nè.....
Bún riêu ốc bò giò tai Hòe Nhai
https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/931326_10200100819151286_113598270_n.jpg

Chè Khúc Hạo Điện Biên Phủ

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/426626_10200100820111310_1624042815_n.jpg

Phở cuốn Hưng Bền Nguyễn Khắc Hiếu

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/270168_10200100821391342_107233623_n.jpg

Phu sinh
02-06-2013, 02:21 PM
Haizzz... Bé con em vẫn còn hơn bé con nhà anh, 2 vợ chồng mệt nhoài sau 1 ngày vất vả nên bé con kg có được 1 ngày Quốc Tế Thiếu Nhi đúng nghĩa!!!:xiho:

Nhudadauyeu
03-06-2013, 10:26 AM
hihi công nhận là món phở cuốn ở đó ngon hơn đúng ko bà chị
....làm em lại xèm rồi:nguong::nguong::nguong:

Boulevard
03-06-2013, 12:36 PM
Công nhận là ngon hơn thật, từ nước chấm cho tới bánh phở cuốn ! Thèm thì lại đi tiếp! Chiện nhỏ hơn con thỏ mà!

Nhudadauyeu
03-06-2013, 03:25 PM
thi thoảng cứ dư thế lại vui chị ah
để hum nào linh rảnh rồi đi nữa nhé

get_out_cs
03-06-2013, 07:39 PM
Em cũng muốn đi măm nữa, oa oa oa oa :uchiu::uchiu::uchiu:

Boulevard
03-06-2013, 09:17 PM
Ra Hà Nội đê, tụ tập các đại ca thì khó ăn các món này lắm, nhưng chỉ có mấy chị em thì tha hồ mà chén các món vỉa hè trên phố cổ Hà Nội. Boulevard có 1 cô bạn làm tổng giám công ty truyền thông nhưng lần nào ra Hà Nội cô ấy cũng lê la các quán vỉa hè của phố cổ như: Bún đậu PHất Lộc, bún Ngan Lý Quốc Sư, chân gà cháo gà Nhà thờ... Lần vừa rồi ra Hà Nội sau khi xơi ngon lành bún ngan cùng hội bạn, cả lũ trợn mắt khi cô ấy mua nguyên 1 con ngan và gói ghém cẩn thận để mang ra sân bay mang về làm quà cho "bạn"... choáng luôn! Nhưng quả thực ăn vỉa hè phố cổ rất chi là ngon và cực rẻ nữa. Người Hà Nội sành ăn sẽ tìm những chỗ giản dị, đơn sơ nhưng lại cũng rất ngon, bổ, rẻ và sạch sẽ. he he

get_out_cs
05-06-2013, 08:40 AM
Ra Hà Nội đê, tụ tập các đại ca thì khó ăn các món này lắm, nhưng chỉ có mấy chị em thì tha hồ mà chén các món vỉa hè trên phố cổ Hà Nội. Boulevard có 1 cô bạn làm tổng giám công ty truyền thông nhưng lần nào ra Hà Nội cô ấy cũng lê la các quán vỉa hè của phố cổ như: Bún đậu PHất Lộc, bún Ngan Lý Quốc Sư, chân gà cháo gà Nhà thờ... Lần vừa rồi ra Hà Nội sau khi xơi ngon lành bún ngan cùng hội bạn, cả lũ trợn mắt khi cô ấy mua nguyên 1 con ngan và gói ghém cẩn thận để mang ra sân bay mang về làm quà cho "bạn"... choáng luôn! Nhưng quả thực ăn vỉa hè phố cổ rất chi là ngon và cực rẻ nữa. Người Hà Nội sành ăn sẽ tìm những chỗ giản dị, đơn sơ nhưng lại cũng rất ngon, bổ, rẻ và sạch sẽ. he he

:D :D, chừng nào em được nghỉ hè òi em nghỉ phép em ra, hjhj :nguong::nguong::nguong:

Boulevard
06-06-2013, 09:56 PM
Chiều nay, mẹ bận và cũng mệt sau mấy ngày quay cuồng với phỏng vấn viết bài về việc cấp thẻ hành nghề cho nghệ sĩ và chuyện hủy cuộc thi Nữ hoàng biển 2013, rồi lại trong ban tổ chức cuộc thi gia đình hạnh phúc ngồi soạn thảo thể lệ, thông cáo báo chí... Mẹ ngồi thừ trên máy tính cơ quan tới tận gần 17h30 mặc dù không còn việc. Mẹ chậm rãi lê gót ra khỏi phòng cuối cùng và ngồi nghĩ tới món chè khúc bạch ở tận Hàng Tre xa quá, mẹ đánh google thì search được địa chỉ cơ sở 2 ở Tây Sơn. Tới địa chỉ thì không có cửa hàng chè. Mẹ lại vòng về đón nàng đi ăn. Chắc lại Gà KFC thôi... nhưng mẹ chợt nhớ hôm trước lọ mọ đi tìm hàng buffe chay thì tìm ra một quán buffe ăn vặt Hà Nội với giá 65K/1 người. Mẹ ngỏ ý đưa nàng đi ăn, nàng ok ngay vì nàng và mẹ rất giống nhau ở cái sở thích thích ăn những món lạ, quán lạ để khám phá.

Quán buffe toàn là tuổi teen như nàng thôi, nên các cô bé, cậu bé sinh viên bưng bê quán chào đón chu đáo khi thấy một bậc bô lão như mẹ bước vào cùng nàng. Mẹ và nàng bị hoa mắt trước 1 đống đồ ăn mà mẹ nói bê ra mỗi thứ cho 2 người: Bánh gối, há cảo, trứng cút xào me, trứng cút lộn, nộm, pho mát que, thịt và tôm xiên nướng, nem cuốn, bánh đa miền trung, nem chua rán, bánh bột lọc, mì tôm trứng... ôi giời cơ man nào là các loại món, mẹ và nàng còn tự đi lấy một số món mà nhà hàng để sẵn...

1 bữa no lại quá no bởi các món tráng miệng đủ loại chè, kem... lúc đầu mẹ và nàng rất thích thú khi nhìn thấy bao nhiêu món trúng sở trường nhưng ăn thì mới biết là các món làm không tinh như các cửa hàng riêng từng thứ đồ ăn, chỉ thấy rẻ thôi chứ ngon thì túm lại là không xuất sắc, chắc là khó tới nhiều lần Được cái ghi nhận là chủ quán và người phục vụ rất tận tình...

Ăn uống xong hỉ hả mẹ và nàng rẽ vào Nhà sách Trí Tuệ cho nàng mua bút, tẩy, thước kẻ... để nàng chuẩn bị lên thớt vào cuộc thi nảy lửa... Tính tiền chỉ có 110K vậy mà cô bán hàng còn nói giảm nhân dịp tháng trẻ em 11K, tức là chỉ còn 99K... Mắt nàng sáng lên và bắt gặp ánh mắt cũng sáng lên của mẹ, cứ khuyến mại, giảm giá là hai mẹ con nàng ai cũng khoái trí, miễn là có giảm, không tăng!!!

Dạo này mẹ có nhiều thời gian để giành cho nàng khiến nàng có vẻ rất sung sướng, đêm đi ngủ nàng thủ thỉ ôm mẹ, rồi khi thấy mẹ đón thì nàng tung tăng từ xa nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh. Có hôm mẹ đón muộn thấy nàng đang ngồi bệt xuống vệ đường bên 1 cô bạn gái, phía xa xa cách 10m có 1 cậu bạn cùng lớp (fan hâm mộ nàng) đứng. Mẹ hỏi nàng thằng bé đó sao chưa về? Nàng cười nói: "Nó chờ mẹ tới đón con thì nó mới về. Bảo vệ bạn gái mà"... Oạch... lắm chuyện thế cơ chứ... Còn mẹ từ bé tới già như bây giờ... toàn đi đêm đi hôm 1 mình mà chẳng có sợ bố con thằng nào trêu nhá.

Ăn và mua đồ xong mẹ chở nàng về, nàng thò cái tay âu yếm ôm cái eo to của mẹ và nói: "Mẹ ơi sắp sinh nhật mẹ rồi. Con muốn tặng mẹ 1 món quà nhưng mà con chỉ có 20K thôi..." Oạch... 20K thì mua được cái zì nhỉ? Mẹ bảo bây giờ mà ước quà sinh nhật mẹ sẽ ước chiếc xe Honda Litttle Cub 14 để mua cho nàng, nó trị giá khoảng 12 triệu thì phải, giờ thì món quà đó nàng phải chờ để nhường chỗ cho một số thứ cho căn nhà mới rùi.

Mẹ yêu nàng lắm và buồn cười nhất cái câu của nàng khi làm lễ quy y có ngũ giới cấm ở nhà phật đối với phật tự khi giữ giới: Không sát sinh, Không trộm cắp, Không tà dâm, Không nói dối, Không uống rượu và chất say. Nàng lần đầu quy nên nàng thì thầm hỏi mẹ "Sao lại cấm "tè dầm" hả mẹ?", trời ạ, nàng nghe nhầm "tà dâm" thành "tè dầm" (hihi không biết nghĩa là không có tội)... và rồi nàng ỏn ẻn thổ lộ: "Mẹ ơi. Con chỉ giữ được 3 điều còn nói dối và sát sinh khó quá mẹ ạ...". Mẹ bật cười khi nghe nàng đi học về nói: "Mẹ ơi hôm nay con nhìn thấy con kiến nó bò vào sách vở của con, con đuổi nó mãi nó mới chịu đi... Bình thường trước kia là con giết nó rùi đấy mẹ ạ"...

Mẹ yêu nàng lắm vì cái sự hồn nhiên vô tư của nàng. Cuộc đời mẹ thì gặp biết bao người, có cả những người quy y nhà phật vẫn cứ nói dối nhem nhẻm, vẫn cứ cặp bồ, cặp bịch với người có chồng, có vợ... Nhưng cứ mở mồm ra là thấy bao điều hay, lời đẹp... Nàng đã bao lần buồn và khóc vì những lời nói điêu toa nhận xét về nàng, nhưng khi về nhà gặp mẹ cho nàng vài câu thì những giọt nước mắt cũng không còn rơi nữa... Xấu hay tốt, nói xấu sau lưng người khác chẳng hay ho gì mà chính cái người nói sau lưng đó thường bị coi khinh hơn là người "bị" nói xấu. Mẹ đã nghiệm ra 1 điều lời khen thì ít truyền nhanh nhưng lời chê bai, nói xấu nhau thì truyền nhanh lắm. Khi bước vào cái tuổi trung niên mẹ thấy rằng cuộc đời thật là ngắn, sống với nhau tốt đẹp thì khó chứ sống đểu giả thì dễ lắm, giữ được tình bạn đẹp khó chứ phá tan đi các mối quan hệ thì quá đơn giản... Và với mẹ cho tới thời điểm này mẹ chỉ mong mọi thứ bình yên để mẹ kiếm đủ tiền nuôi nàng khôn lớn, đủ lông đủ cánh để thực hiện mơ ước lớn nhất của nàng đó là được học ở nước ngoài... Mẹ giờ đang dần dần thực hiện những ước mơ nho nhỏ của hai mẹ con, từng thứ một và mỗi lần ước mơ được thực hiện thì mẹ và nàng lại thấy thật là vui...

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/944138_10200120617766239_1066917522_n.jpg

Boulevard
09-06-2013, 10:37 AM
Nhờ có chiếc máy scan của đồng chí Coolman mà mẹ con nhà cháu lưu được biết bao bức ảnh của thời quá khứ... Và một trong những bức ảnh mà mẹ cháu iu nhất vẫn là cháu Minh Anh ngày bé... Minh Anh bây giờ ngắm lại những bức ảnh cũ của cháu với một vẻ vô cùng ngỡ ngàng vì không ngờ "ngày xưa con xinh vậy" ha ha

Cái tên "Minh Anh" của tớ là do ông ngoại tớ đặt cho tớ đấy.

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/995867_10200130167484976_1080339639_n.jpg
Bé Minh Anh có tới gần 50 con gấu tính từ khi bé tới lớn để rồi khi chuyển nhà mấy lần, mẹ cháu vứt đi sạch vì lũ gấu không được mẹ chăm sóc bắt bụi bẩn dã man...

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/945085_10200130152164593_737127839_n.jpg

Hồi này là tớ bắt đầu biết đi rồi nhóe... ka ka

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/983846_10200130157444725_1505291977_n.jpg

Hoành tráng với quả xe ba bánh của tớ cả nhà sợ chưa ? ka ka


https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/600516_10200130159404774_524903183_n.jpg
Bà ngoại là yêu tớ lắm đấy, có đợt bà còn sắm nguyên 1 chiếc áo dài ở nhà may Hương Trầm cho tớ, cái áo tính ra phải trị giá tới 1.500.000 bây giờ đới...
https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/935592_10200130160164793_1169735797_n.jpg

Tớ là cái thằng bé áo len trắng trông như cục bông ấy nhỉ? Má hồng hồng như oánh son của mẹ vậy!
https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/485563_10200130162804859_2064270985_n.jpg

Mẹ ơi con xinh không ???

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/992884_10200130164044890_610546708_n.jpg

Con nhớn rùi nhá... biết suy tư đới

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/375726_10200129949919537_1838594986_n.jpg

Còn lúc này là lúc đầu gấu ạ

https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/972269_10200129948399499_105172496_n.jpg

Nấm lùn và mẹ Boulevard hihi

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/931169_10200130145004414_192783511_n.jpg

Boulevard
09-06-2013, 10:40 AM
Một sáng chủ nhật oi và nóng nhưng trong lòng thật thư thái. Dậy muộn hơn mọi khi ra chợ gặp cô hàng hoa quen thuộc nài nỉ mua giúp 2 bó hoa Tường Lan về cắm, ừa bỏ thói quen chơi hoa hồng mua thử hoa Tường Lan xem sao. Khó cắm quá trời mặc dù mầu thật là đẹp, màu sắc nhẹ nhàng của loài hoa này làm đỡ đi cái oi ả, nóng bức của 1 ngày hè khá nóng nưc như hôm nay. Nấu món chè đỗ đen thạch trân châu to vật để hai mẹ con chiến trong 1 ngày rảnh rỗi. Buổi trưa làm nửa con gà luộc, nấu miến, rá luộc, buổi chiều làm món cá diêu hồng hấp mà gái nhỏ ưa thích và món rau muống xào tỏi... Thế là xong 1 menu của 1 ngày chủ nhật.
Thư gian dạo facebook và ngắm lọ hoa bị ép mua của mình 1 cách khoái trá với 30K... hihi
Thấy mọi người nói hoa tường lan có ý nghĩa may mắn và mang lại cho người ta tình yêu. Mẹ con Boulevard chúc bạn bè 1 ngày chủ nhật vui vẻ, ngọt ngào và may mắn! :)

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/9786_10200133923058863_1162775428_n.jpg

Thảo_ANA
09-06-2013, 04:10 PM
Nhờ có chiếc máy scan của đồng chí Coolman mà mẹ con nhà cháu lưu được biết bao bức ảnh của thời quá khứ... Và một trong những bức ảnh mà mẹ cháu iu nhất vẫn là cháu Minh Anh ngày bé... Minh Anh bây giờ ngắm lại những bức ảnh cũ của cháu với một vẻ vô cùng ngỡ ngàng vì không ngờ "ngày xưa con xinh vậy" ha ha

Cái tên "Minh Anh" của tớ là do ông ngoại tớ đặt cho tớ đấy.

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/995867_10200130167484976_1080339639_n.jpg
Bé Minh Anh có tới gần 50 con gấu tính từ khi bé tới lớn để rồi khi chuyển nhà mấy lần, mẹ cháu vứt đi sạch vì lũ gấu không được mẹ chăm sóc bắt bụi bẩn dã man...

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/945085_10200130152164593_737127839_n.jpg

Nấm lùn và mẹ Boulevard hihi

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/931169_10200130145004414_192783511_n.jpg




Có một cục cưng đáng iu như thế hèn chi chị Bou có động lực để sống là phải rồi, đánh đổi tất cả cũng đáng phải k chị?:D:D

Marat Safin
09-06-2013, 05:03 PM
Có một cục cưng đáng iu như thế hèn chi chị Bou có động lực để sống là phải rồi, đánh đổi tất cả cũng đáng phải k chị?:D:D

Cu tý nhà Boulevard nhìn dễ thương giống chú Masa ghê luôn! :nguong:

Boulevard
09-06-2013, 08:41 PM
@ Thảo Ana: Đúng rồi em. Mỗi bước đi là 1 nấc thang trong cuộc đời, cuộc đời của chị không bao giờ ân hận điều gì. Đã đi là không ân hận. Dẫu sao cũng cảm ơn ex đã cho chị 1 cô công chúa như bây giờ. Mặc dù càng ngày càng thấy nàng ấy "cá tính" và khá bướng bỉnh, chị Bou đôi khi cảm thấy mình thành ma ma tổng quản mất rùi... hihi

@ Anh Masa : Hê hê... Chú Masa mà giống "Cu tý" Minh Anh là phải sang Thái chuyển đổi giới tính đới... Vì Cu tý đó chính là cháu MA bây giờ... he he

Phu sinh
09-06-2013, 10:12 PM
Nhờ có chiếc máy scan của đồng chí Coolman mà mẹ con nhà cháu lưu được biết bao bức ảnh của thời quá khứ... Và một trong những bức ảnh mà mẹ cháu iu nhất vẫn là cháu Minh Anh ngày bé... Minh Anh bây giờ ngắm lại những bức ảnh cũ của cháu với một vẻ vô cùng ngỡ ngàng vì không ngờ "ngày xưa con xinh vậy" ha ha

...................
Nấm lùn và mẹ Boulevard hihi

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/931169_10200130145004414_192783511_n.jpg

:longlanh1:Cả 2 mẹ con ngày xưa.... đều.... xinh hơn bi giờ!!!! :tinhvi:
Dzọt nhanh kẻo bị... uýnh hội đồng!!!! :run:

get_out_cs
10-06-2013, 08:38 AM
:longlanh1:Cả 2 mẹ con ngày xưa.... đều.... xinh hơn bi giờ!!!! :tinhvi:
Dzọt nhanh kẻo bị... uýnh hội đồng!!!! :run:


Hi hi, vậy thì chị Bou và M.A khi cho người khác coi ảnh có thể nói thế này : "Hồi xưa tớ xinh lắm, bây giờ đỡ nhiều rồi... ", hehe, em chạy tiếp :nguong::nguong::nguong:

Boulevard
10-06-2013, 09:12 AM
Hế hế biết làm sao mà chiến đấu được với quy luật thời gian... dưng mà cháu MA thì kiện bác PS và chị Get_out_cs kìa... Cháu đang mơn mởn vậy sao lại so sanh với thằng "cu tí" ngày bé bụ bẫm... giờ cái gì của cháu cũng phải dài ra chứ... hê hê... Còn sếp em và 1 số người trên facebook lại bẩu trông mềnh bây giờ mặn mà, ngọt ngào hơn... mềnh cứ gọi là "tự sướng" đã... tới đâu thì cũng đã tới roài...

Ngày mẹ còn sống, năm nào mẹ cũng làm sinh nhật, năm cuối cùng, nó và con gái còn vác bánh ga tô vào BV Xanh Pôn để mẹ mừng sinh nhật...
https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/1771_10200129580350298_383354519_n.jpg

Còn sinh nhật nó năm nào cũng tràn ngập hoa là hoa... có năm có tới 80 người bạn gồm bạn đại học, bạn cấp 3, bạn chơi nhóm bên ngoài, bạn học vẽ... hê hê

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/995189_10200129568189994_1073881747_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/971985_10200135401255817_1416999483_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/1002785_10200135403775880_826878751_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/10752_10200135405695928_122136172_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/601944_10200135405615926_709918897_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/944995_10200134770280043_1004471830_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/998128_10200137930319042_470553472_n.jpg

Thế mới biết từ bé... mềnh đã rất "quảng giao" roài ... he he

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/5548_10200137931679076_2146282515_n.jpg

Mang bầu mà vưỡn làm sinh nhật mới choáng...

https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/5342_10200137938679251_863016806_n.jpg

Ngày đó khi có con mẹ rạng ngời hạnh phúc...
https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/375649_10200130150044540_1823875260_n.jpg

Áo dài xinh tươi đấy chứ nhỉ? Hồi này là chưa có gì...

https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/6662_10200135403455872_2105195254_n.jpg

Đã qua roài đới.... 1 thời em
https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/971975_10200135442376845_1687123131_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/941556_10200135409216016_488128566_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/972009_10200135419816281_1157545857_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/603070_10200129225301422_1649642528_n.jpg

Lão K
11-06-2013, 04:27 AM
Hế hế biết làm sao mà chiến đấu được với quy luật thời gian...



Hình nào cũng đẹp, có một tấm ... LK thích nhất. :nguong::nguong:

Lão K
12-06-2013, 12:30 AM
http://www.hdwallpapersbest.com/wp-content/uploads/2013/04/postal_de_cumplea_os_con_mensaje_happy_birthday_pa ra_compartir.jpg
HAPPY BIRTHDAY to BOU
Cầu chúc những điều tốt đẹp nhất đến với Bou trong tuổi mới.

Boulevard
12-06-2013, 02:04 AM
2 ngày bận rộn đã qua... Nó giành những giây phút mà nó đã già 40 tuổi để sang cái tuổi âm 41 để giành viết những dòng nhật ký này... Nó trở về diễn đàn mà nó chơi... hơi chạnh lòng 1 chút vì chỉ có duy nhất 1 lời chúc của Lão K... Không phải vì anh chị em Niềm riêng "bỏ rơi" nó mà vấn đề mọi người đã đổ dồn hết cả lên facebook để chúc nó cùng bạn bè, đồng nghiệp cả rồi...

1 ngày 11/6 vô tình cơ quan lại chọn đúng vào ngày Phát động Cuộc thi viết về "Gia đình hạnh phúc" và nó có cả trong chân Ban tổ chức lẫn thư ký của Hội đồng giám khảo cuộc thi. Đó là lý do chiều tối qua 17g30 nó cố gắng hoàn tất toàn bộ các thông cáo báo chí, thể lể cho vào cặp tài liệu để phát hôm nay. Và nó biết hôm nay nó sẽ bận rộn và vì vậy, trưa qua 11g em Trang - ban nó chát và kêu : "Trời mưa đấy. Mọi người ở hết cơ quan. Hay là mình ăn luôn đi chị". Thế là nó vừa chát, vừa mặc vội quần áo, khoác áo mưa phóng vù vù tới cơ quan để kjp ăn sinh nhật tổ chức sớm với mọi người. Cái thông tin vội vã chỉ khiến cho 6 người bạn (toàn là những tay chơi chinh chiến sẵn sàn giờ nào, lúc nào cũng lên đường) của Bavaho tới với nó. Những tin nhắn vội vã báo không đi được... không làm nhụt chí. Vậy là ăn sinh nhật trước 1 ngày...

Nửa đêm khi đồng hồ điểm sang ngày mới, nó định đi ngủ thì giật bắn mình vì anh Năm (Hồ Hồng Vân) tặng cho nó 2 phát ảnh, 2 bức ảnh mà anh ém nhẹm đúng 1 năm trời giờ mới tung ra tặng nó đúng thời điểm... Nó cũng giành 1 lời chúc cho 1 người bạn trai thân thiết của nó, kém nó 2 tuổi cũng sinh cùng ngày, cùng tháng và cùng hoàn cảnh giống nó... Hai mẹ con nó dùng con "mèo béo" để nói những lời dễ thương chúc mừng bạn...

Để rồi sáng hôm sau nó tới họp ở Hội Nghệ sĩ Sân khấu. Đang ngồi họp thì nhận được thông tin của em Trang: "chị có cần khiến bọn em ghen tị nhiều như thế không?!"... Chắc là... có vụ rồi nó lập tức chui vào facebook và nhận được 1 bài dài dằng dặc của loa phường cao thủ của Bavaho với giọng văn cực kỳ ngoa ngôn, với trí tưởng tượng vô cùng là xuất sắc: "Sáng ngày ra vừa bước vào phòng đã gặp cú sốc phản vệ. Một bó hồng to, bông nào bông đấy đỏ chót, diện tích phải bằng cái bắp cải Đà Lạt đặt sẵn trên bàn. Kèm theo là hai cái giò to bổ chảng, chắc để phục vụ bữa trưa...Quà của Bạch Mã hoàng tử, đáng tiếc là chẳng phải tặng mềnh. Ghen tị chết mất, nhỉ Đỗ Huyền, Hoài Thu Nguyễn, Thúy Hà Lại, Ha Le, Hoa Vu, Trinh Quynh Hoa,Góc Phố Dịu Dàng...Tag thêm cái mụ Hoàng thái hậu Tôi Tìm Tôi già nua, hôm nay tiếp tục khao lão nữa. Chúc mụ í lúc nào cũng ruyên ráng như thế, đặng lắm anh hâm mộ, bọn quần thần còn được nhờ", quả giật status của Trang khiến bạn bè nhẩy bổ vào chúc và cả trêu đùa... chắc chỉ có sinh nhật nó mới có những câu chuyện vui cười đến chảy nước mắt như thế... Nó bèn nhẩy bổ vào dọa là : "Câm sở vào hiện vật, chờ ta về xử lý...". Đi họp về gặp vô vàn tiếng cười trêu đùa và cả lời chúc của bạn bè đồng nghiệp, em Hà núp sau bó hoa và 2 cây giò khua khoắng... rốt cuộc thì nó cũng tranh thủ show hàng. Cảm ơn bó hoa của fan hâm mộ - người anh mà nó trân trọng yêu quý suốt hơn 10 năm qua, dường như năm nào nó cũng vinh dự được anh tặng cho 1 bó hoa thật to, thật đẹp... bó hoa luôn là lý do khiến mọi người trêu nó suốt suốt suột... Còn 2 cây giò là của em Hoài mua giúp cho nó để làm nổi lẩu tối, buổi sáng thì em Nga nhận tin nhắn đã lập tức vác cho nó mượn nồi lẩu điện để tối cho bà chị liên hoan. Ai cũng dọa khừ 2 cây giò nhưng mà cứ ai động tới thì em Hoài nhất định không cho sờ vì em biết tính nó rùi... ai chứ nó thì cho tất những gì mà nó đang có, người thảo nhất quả đất còn gì...
Buổi trưa nhận được lời chúc của 2 cô bạn gái thân, rủ đi ăn nhưng từ chối vì lịch họp của cuộc thi là 13g30. Chóng vánh dự họp báo cuộc thi, chóng vánh làm tin và nó ba chân bốn cẳng nhào vô về nhà và không quên để lại lời nhắn nhủ bạn bè yêu quý vì nó cứ thò vào facebook là nhận tới hàng chục cái comment mới : "Cảm ơn mọi người đã chúc mừng Tôi Tìm Tôi nhé... Vì cả chiều dính vụ Phát động cuộc thi viết về "Gia đình hạnh phúc" do Báo Văn Hóa tổ chức nên chẳng kịp vào facebook "like" và "comment" lại những lời iu quý mà bạn bè tặng cho mình. Xúc động quá... Giờ thì phải ba chưn bốn cẳng đi tiếp roài. Xin kính mời những ai chửa được ăn sinh nhật mềnh thì có mặt tối nay vào 18g30 tại nhà gia chủ... Nhà thì bé téo tèo teo nhưng tấm lòng í a vô cùng rộng và mở... nên kính mời tất cả những ai đã ăn hoặc chưa ăn sinh nhật thì cứ tới với mẹ con nhà mềnh nhá. Mời thật lòng đới, nhớ nhắn cho 1 cái tin để mẹ cháu còn chuẩn bị đồ nghênh tiếp ạ... Đề nghị Hoa Vu Ha Le Kim Tien Nguyễn Viết Hưng + thêm cả mấy cái loa phường Bavaho Nguyễn Thu Trang và Hoài Thu Nguyễn .... tuốt tuồn tuột... tất tần tật... ai tới cũng là niềm vinh dự và hân hạnh của mẹ con cháu nhá.... iu nắm cơ ạ!". Nó không kịp like và cảm ơn trên facebook cũng như không kịp cả trả lời tin nhắn chúc mừng của bạn bè... Nó hi vọng bài viết này những ai chúc và gọi đt cho nó mà nó không kịp trả lời cũng lượng thứ vì thực sự hôm nay rất chi là căng thẳng.

Buổi chiều tối về tới nhà là 17g, cô mẹ của bạn gái của con cũng hoàn cảnh như nó đã tới giúp nó làm các món. Rồi lần lượt là những người bạn, trong đó có ngừoi bạn sinh cùng ngày, cùng tháng của nó... dường như thành quy luật cứ tới dịp này là hai đứa lại cùng tổ chức sinh nhật với nhau và khách mời đều là những người bạn thân thiết nhất... Lời nhắn của nó trên facebook chỉ kjp gọi thêm anh Lao ái và Grang rỉ.. Nhưng nó không ngờ cô bạn gái thân cấp 3 bụng chửa vượt mặt, chỉ còn 2 tháng nữa là sinh, bỏ cả cô con gái nhỏ 2,5 tuổi ở nhà cho mẹ chồng trông để tới ngồi với nó cả buổi, rồi cặp vợ chồng cậu bạn cấp 3 đi ăn giỗ về cũng cố gắng tới chúc mừng sinh nhật nó... Anh bạn Lương Anh Dũng - người anh chơi với nó 3 - 4 năm rồi hễ nó cần thì chỉ cần 15 phút sau là anh có mặt... Anh đi từ Quảng Ninh về nhưng cũng cố gắng để tới tham dự cùng mọi người... Ăn uống xong thì cũng đã tới 22g30 phút. Theo để nghị của anh Lao Ái muốn mời tất cả mọi người đi tăng 2 hát karaoke vậy là những người nào còn "độc thân vui vẻ" không bị rằng buộc tiếp tục đi tiếp...

Những bài hát mọi người hát lần này đêu là những ca khúc trữ tình và dường như đều phù hợp với tâm trạng của mọi người... Những lời ca cứ như gợi nó và mọi người nhớ về những gì đã qua và thời gian....
"Chờ nhau hoài cố nhân ơi!
Sương buồn che kín nguồn đời
Hẹn nhau một kiếp xa xôi
Nhớ nhau muôn đời mà thôi!

Thời gian tựa cánh chim bay
Qua dần những tháng cùng ngày
Còn đâu mùa cũ êm vui?
Nhớ thương biết bao giờ nguôi?"

Với nó sao thời gian trôi đi nhanh quá vậy, nó chẳng kịp cả buồn, còn vui... nó dường như cũng cố gắng để không lỡ mọi cuộc vui. Với nó cuộc đời ngắn lắm và vì vậy nó không bao giờ chịu ngồi 1 chỗ để gặm nhắm quá khứ... Nó đã từng tự hứa sẽ không được phép làm tổn thương cho mình nữa mà...
Bài Đôi bờ mà các bạn hát khiến nó rưng rưng: "Đêm dài qua dưới mưa rơi, em mong chờ anh tới...", ừ vẫn chờ vẫn mong nhưng với nó sẽ chỉ chờ 1 người, 1 người mà sẽ mang lại cho nó 1 hạnh phúc thật sự, giống như thứ hạnh phúc mà cuộc thi của Báo nó đang hướng tới chứ không phải những thứ hạnh phúc tạm bợ, nửa vời .. Gần 12 giờ đêm, chúng nó mới dứt khỏi cuộc vui để trở về... Ngày mai, tăng 2 của Báo Văn hóa sẽ là món chè thập cẩm ở Trần Hưng Đạo vào buổi chiều... chắc chắn cũng sẽ vui lắm, chỉ là 1 cốc chè thôi nhưng ngồi bên nhau chém gió, tán phét và đôi khi cứ cường điệu hóa mọi câu chuyện, mọi tình tiết thế là vui lắm rồi...

Người bạn trai mới quen chở nó về nhà, anh Lao Ái giơ tay : "Anh bạn em rất được đấy, hiền ghê cơ"... ừm.. em không thích người hiền, em cũng không chỉ mong 1 người tốt, em cần 1 người làm cho trái tim em phải rung lên, phải nóng cơ... Điều đó dường như là còn "Mơ về nơi xa lắm"... Nhưng ngày hôm nay khi bước sang ngưỡng cửa của tuổi mới, nó rất vui, vui vì facebook đã khiến cho nó được gặp lại bạn bè cũ, vui vì ngay cả những người bạn đồng nghiệp vốn dĩ chỉ đi đi về chào nhau thì giờ đồng cảm hơn, chia sẻ và thông cảm với nhau hơn... Cuộc đời thật là ngắn... Sao phải sống bon chen cho khổ? Hãy cho đi bạn sẽ được tất cả. Đó là điều mà nó tâm niệm... Thiếu vắng 1 lời chúc mà nó nghĩ sẽ có bởi hơn 1 năm người đó tuy xa nó nhưng vẫn luôn dõi theo từng bước chân của nó, từ lời chúc nó bảo vệ luận văn tốt, lời khao nhà mới cho tới tặng cho nó một món quà tân gia, người đã cho nó mượn cái máy scan vào cái ngày ông trời nóng nực nhất ... và rốt cuộc thì hôm nay, người ấy không còn nhắn tin cho nó nữa... Cũng như ngày hôm nay, chiếc điện thoại của nó đã xóa đi 1 vài số điện thoại của những người mà nó yêu quý nhất vậy mà làm nó mât đi niềm tin hoặc có thể chỉ vì thời gian, khoảng cách cũng như công việc bộn bề, mỗi người 1 thế giới riêng nên sự xao lãng cũng là lẽ đương nhiên... Có thể Niềm riêng cũng vậy, vẫn yêu nhau lắm.... vẫn là bạn ở nhau ngoài đời... nhưng công việc và những hứng thú khác đặc biệt là mạng facebook đã khiến mọi người xao lãng diễn đàn... Không sao, cuộc sống mà...

Còn nó, chỉ biết rằng nó rất vui... Lời bài hát lúc chia tay cứ vương vấn bên nó:

"Nghìn trùng xa ai còn vấn vương sông hồ
Mà nơi đây bỗng dừng chân bước phiêu du
Ở đây có bếp lửa hồng
Và nơi đây có mối duyên nồng
Cùng nơi đây em đang chờ anh xây mộng kết "

Không vương vấn nữa nhé, tôi ơi... Hãy hướng tới 1 tương lai mới với những hi vọng mới. Mong rằng nó sẽ giành được những lời chúc mà bạn bè đã tặng cho nó.Nhận được cả trăm lời chúc từ facebook, tin nhắn của bạn bè, nhưng thực tình là rất cảm động khi đọc tin nhắn này của Hang Nga."Thế là chạm mốc 40 rồi nhỉ. Nhưng vẫn còn trẻ và tràn đầy sức sống. Sinh nhật không chúc chị nụ cười (vì vẫn hay thấy nụ cười thường trực), không chúc công việc (vì vẫn hay làm quá sức). Chúc chị gạt bỏ những phiền muộn, những gì không nhẹ nhõm ẩn chứa trong lòng, và tuổi mới sẽ chỉ đón nhận những gì mắt ưng và lòng cảm (thật sâu) thôi nhé". Nó thật ý nghĩa và nó được xuất phát từ 1 người bạn rất rất hiểu con người mình (Mặc dù thời gian gần đây, có khi phải tới gần 1,5 năm chúng mình ít có cơ hội chat, hoặc ngồi bên nhau...)... Nhưng biết và rất biết rằng có những người bạn như Nga tuy không gặp nhau nhưng sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau, mà bạn tốt thì sao nhỉ? Sẽ luôn giành cho bạn những lời nhận xét tốt đẹp và sự quan tâm đúng lúc... kể cả là không có điều kiện ở bên nhau

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/s720x720/931302_10200146131684071_1554019435_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/8505_10200146138004229_637188842_n.jpg

http://upanh.com/slider/?e=malihu&s=upload&start=1rr2egam5on
https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc3/993023_10200146224646395_756954428_n.jpg
Nó và bạn, 2 đứa cùng sinh 1 ngày, 1 tháng... còn nó hơn bạn 2 tuổi hihi

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/s720x720/969466_10200146142724347_789729733_n.jpg



https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/430022_10200146225246410_1207649454_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/945141_10200146228286486_940754040_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-h-a.akamaihd.net/hphotos-ak-frc1/1004582_10200146228246485_618135516_n.jpg
[/url]Bức ảnh này là con gái iu chụp mẹ lúc 12g00 đêm, mẹ về con gái xuống chụp và giúp mẹ rửa bát đũa, dọn dẹp nhà cửa tới 12g30 tươm tất mới chịu đi ngủ... hihi

https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/s720x720/931302_10200146155244660_1017800211_n.jpg

thuphong
12-06-2013, 10:09 AM
.

http://static3.depositphotos.com/1000438/105/i/950/depositphotos_1055720-Happy-birthday-candles-on-a-cake.jpg

Chúc Bou sinh nhật vui vẻ và luôn sống hạnh phúc nhé.

Phu sinh
13-06-2013, 08:39 AM
Sorry em! Thấy báo từ 2 hôm trước mờ nhậu lia lịa hông vào nổii!

Chúc Mừng sinh nhật em trễ vậy! Nhìn hình là thấy Sinh nhật em vui wá trời luôn!:xiho:

Boulevard
13-06-2013, 08:41 PM
Dạo này nàng rất tệ không cho mẹ đọc facebook của nàng nữa. Hôm nay lên máy nàng scan ảnh mới chôm chỉa được mẩu status này :
"Hôm nay là sinh nhật mẹ, sinh nhật tròn 40 tuổi của mẹ... Vậy mà con cảm thấy có lỗi quá! Vì bận ôn thi không có thời gian ăn sinh nhật với mẹ, đi học đến tận 10h30 mới về... Con chẳng biết làm gì, chỉ biết dọn dẹp lại nhà cửa đỡ mẹ con hỏi mẹ muốn quà sinh nhật là gì, mẹ bảo " muốn có một cái xe cup little làm quà vào cấp 3 cho con gái "! Con chỉ cười và im lặng mẹ đã hi sinh quá nhiều cho con ... Hi sinh tuổi trẻ và cả hạnh phúc của riêng mình nữa ... Con biết, vì con nên mẹ mới không đi lần tiếp... Vì mẹ sợ con buồn, con không thích ... Mẹ ạ, dù là sinh nhật của con chưa đến, nhưng bây giờ con lại muốn ước, ước rằng mẹ sẽ sớm tìm đc bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình, tìm lại nụ cười thật tươi như trong bức ảnh này ! Con yêu mẹ ... Thật nhiềuu

https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/970181_10200155553999623_307013416_n.jpg

Boulevard
14-06-2013, 07:36 AM
Nó nhận được 1 lá thư của 1 người bạn mới... Nó biết anh rất buồn vì những lời nói thẳng nói thật từ nó... Nó có phũ phàng quá không nhỉ? Nhưng con người nó là vậy, nó yêu và ghét, nó giận và hờn, nó buồn và vui và vượt lên cả đó là quan niệm của nó đối với tình yêu, gia đình có lẽ cũng có phần cứng nhắc theo 1 tiêu chí của riêng nó...
Nó đã phải rất chày cối khi sỗ sàng nói thẳng vào những người đàn ông có vợ muốn tiếp cận nó: "Tiêu chí của em là phi công già, vợ bỏ, vợ chết..."... Cộng thêm cái tiêu chí đó còn có biết bao những tiêu chí nhỏ? Nó là ai mà lại "cành cao tủ lệch" đến thế? Nó là ai mà tự cho mình cái quyền vẽ tiêu chuẩn cho người đàn ông của mình như vậy? Và nó là ai mà tự cho mình cái quyền cắt phụt những mối quan hệ mà mới chỉ là đang nhú lên, đang đâm chồi... Nó làm vậy rồi những người bạn tới với nó sẽ hiểu, nó không muốn ai mất thời gian cho nó, tốn công sức để nghĩ về nó và hơn cả là để người ta sáng suốt lựa chọn một con đường tình ái cho họ thay vì đi vào mê hồn trận...

Nó nói chuyện với bạn cũ khi anh quên mất cả ngày sinh nhật nó, nó nói : "Anh không phải lo. Hoa sinh nhật năm này em nhiều lắm, hoa đẹp lắm, không phải hoa ướp tủ lạnh như của ai đâu...". Cũng vẫn là những bông hồng đỏ thắm, to rực rỡ vào 1 ngày hè nắng chói chang rất khó kiếm nhưng những người bạn của nó vẫn tìm được những bông hoa mà nó ưng ý nhất. Vắng cô thì chợ vẫn đông, cô đi lấy chồng thì chợ vẫn vui...
Mới gặp lần thứ 3 thôi nhưng theo chân nó theo bạn bè, theo công việc anh đã vội "cảm nắng", "cảm gió" vì nó mất rồi... để rồi cả 1 ngày nó để lại cho anh 1 tâm trạng bứt rứt buồn... Nó cứ vào email là lại nhận được một vài dòng từ anh... Sáng nay nó nhận được 2 lá thư, 1 lá thư viết như nhật ký về nó, 1 lá thư xin lỗi vì gửi nhầm vì anh muốn "cất riêng" cho anh... Tuổi này liệu có còn nhầm nhọt như vậy không? Anh tự hỏi tại sao anh lại có cảm giác như nam châm đang bị hút như vậy, anh lang thang vô định và chờ đợi cả một buổi tối tin nhắn, cuộc gọi từ bạn mới...

Biết trả lời sao bây giờ vì mỗi người 1 tiêu chí để lựa chọn người yêu... Bạn gái bảo nó chị đừng vẽ ra tiêu chí như thế hãy sống bằng cảm nhận từ trái tim mình... Trái tim nó có còn rung động nổi không để cảm nhận ??? Đó là mới là điều mà nó lo sợ nhất... 1 năm qua, nó sống khép kín, nó ẩn mình trong cô đơn, trong công việc... Và giờ nó đang cố gắng để lại vui, lại cười đùa tếu táo và trở lại 1 cuộc sống "Là nó" thay vì bị hút bởi sức hút từ người khác...

1 buổi sáng đầu tinh mơ... nó gửi anh - bạn mới cũng như những ai đã vô tình "vấp" phải nó trong cuộc đời họ một lời chúc an lành, bình yên và họ và nó cứ đi... Cứ đi rồi sẽ tới, gái có công thì chồng chẳng phụ... Nhưng đúng như câu thơ mà nó . Nó tặng anh, bạn mới và cả những người bạn của nó bài thơ "Tôi đi tìm một nửa" của Đặng Quốc Vinh

"Tôi đang đi tìm một nửa của đời tôi
Nhưng cố tìm, tìm mãi mà không thấy
Người yêu ơi anh là ai vậy
Để một mình em lầm lũi đi tìm

Xé màn sương tôi lê bước trong đêm
Và ngơ ngẩn từng đôi tình nhân góc phố
Họ tươi cười quên chuyện đời đau khổ
Một nửa bên nhau quyên lấy một mãng đời

Tôi đi tìm một nửa của cuộc đời
Khi sớm bao lần yêu đương rồi phụt tắt
Một nửa cô đơn tâm hồn lay lắt
Không có anh tôi chắc sống một mình

Tôi đi tìm một nửa của mình
Trăm ngàn đàn ông nhưng tình yêu thì chỉ một
Khi gặp anh ngỡ cửa đã then cài chốt
Nhưng cuối cùng người ấy cũng ra đi

Tôi đi tìm một nửa, cố đi
Biết bao lần tôi cứ luôn lầm tưởng
Tình yêu bao la biết nơi nào là hướng
Một người yêu thành thật chỉ riêng mình

Tôi mãi đi tìm mãi đi tìm
Xa xôi ấy chắc anh thì cũng vậy
Cũng tại ta hai người đâu thấy
Xui ngược trên đời khốn khó để tìm nhau."


Vội vã tới, vội vã đi, ồ ạt như cơn gió rồi lại trở về với khung trời lặng lẽ, bình yên... cuộc đời sau những xáo trộn thì con người vẫn cứ cân bằng và tĩnh tại. Có tình yêu con người ta vui hơn, có hi vọng con người ta thấy phấn chấn và yêu đời hơn... nhưng không có thì con người ta vẫn cứ sống bởi xung quanh ta còn bao nỗi lo của cơm áo, gạo tiền, của con cái, bố mẹ .... Hãy sống vì mọi người - những người thân yêu của mình trước đi nhé... Còn vì mình... hãy cứ từ từ... rồi ván cũng sẽ đóng thuyền, rồi trâu cũng tìm được cọc thôi...

Boulevard
15-06-2013, 12:36 AM
Con gái cứ ngắm những bức ảnh ngày mẹ trẻ và bẩu mẹ hiền hơn bây giờ... hihi... Ừa.. thời gian khiến con người ta phải cứng rắn, phải mạnh mẽ và dĩ nhiên là không thể hiền được rồi nhỉ? Một thời quá khứ vàng son... he he

https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/181230_10200165171160046_659995001_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-f-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/1012366_10200165162119820_1649179138_n.jpg

https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash3/600315_10200155545919421_564623117_n.jpg

Boulevard
16-06-2013, 01:56 PM
Đơn giản chỉ là yêu?

Vậy là đã bước vào cái tuổi "tứ tuần" nghe mà phát sợ nhưng không hiểu sao bản thân nó thấy nó còn rất trẻ, trẻ từ trong suy nghĩ cho tới lối sống và sinh hoạt. Có lẽ vì cái già không đều này mà nhìn nó ai cũng khen trẻ hơn tuổi nhiều. Âu cũng là cái vui khi được khen là trẻ. Nhưng bản thân nó giờ cảm thấy nó có cách đi lỗi nhịp với rất nhiều người bạn như nó. Đặc biệt là những người đàn ông cùng cảnh ngộ. Nó vốn dĩ nổi tiếng là có nhiều người đàn ông ưu ái mà bạn bè thường đùa là các fan hâm mộ cuồng nhiệt... Ừm... Cũng chẳng có gì phải tự hào vì điều đó, đơn giản là vì nó chỉ cần tìm 1 người trong số muôn vạn con người có hoàn cảnh éo le như nó mà thôi. Rất nhiều người bạn của nó chơi đã 3 - 4 năm nay vẫn ở vậy không tiến lên 1 chút nào, vẫn cô độc để rồi khi nó cần gọi phát là a lê hấp anh có mặt trong các cuộc chơi.
Nhưng gần đây nó bắt đầu thấy những "fan" hâm mộ của nó thưa dần đi... he he... Nó chỉ có cảm giác đơn giản vì có chàng lâu lâu lại lặn mất tích dăm bữa, vài tháng rồi lại thò cổ lên than với nó : "Anh vẫn cô đơn"... Có anh vừa than cô đơn cách đây chưa đầy nửa tháng với nó và trên facebook thì tháng này đã đổi hồ sơ sang "đã kết hôn" với 1 cô bạn gái. Từ ngày nó quen anh tới giờ thấm thoắt đã 3 cái mùa lá rụng trong vườn thì nó tính sơ sơ áng chừng chắc anh phải ào ạt dào dạt tới gần cả chục mối tình chứ không ít. Lần nào cũng quyết định anh yêu và sắp cưới... Hihi... Nó vào facebook của anh và ngắm hình cô bạn gái của anh... dường như cái ranh giới tình cảm có vẻ như mong manh lắm vì nàng cũng có vẻ "lá cải, lá gừng" không kém gì chàng cả...

Rồi một buổi sáng nó còn bị sốc toàn phần khi vô tình đọc những đoạn chém gió tơi bời của 1 người bạn mà nó vô cùng trân trọng, trân trọng bởi vì anh tốt với nó vô cùng, hễ nó hú là anh lập tức có mặt, không quản đang đi ăn cỗ, đang nấu ăn cho con .... Và nó cú hay trêu anh: "Anh mà không tán em là người khác tán mất đới", anh bảo : "Anh vẫn luôn bên em mà. Hễ em cần là có anh liền"... Nhưng anh thật kỳ lạ là chỉ thích cho mà không có ý định nhận lại cái gì từ nó... Có lẽ vì anh thương mến nó theo kiểu tình thương của những người đồng khổ. Nhưng nó thực sự choáng hơn khi cái buổi sáng sớm tinh mơ có việc phải dạy sớm nó chui vào facebook và nghe biết bao lời chửi bới nhau giữa anh và 1 người bạn gái của anh. Họ giành tặng cho nhau biết bao mỹ từ kinh khủng nhất mà người đời có thể tặng: Nào là thàng con hoang, nào là con đĩ.... Nó đọc mà cảm thấy ngượng vô cùng là ngượng... Nhưng cũng vẫn có khả năng đọc được một vài câu đại ý như : "Anh thích con thạc sĩ vì nó có trình độ hơn em", "Anh hứa đưa nó đi chụp hoa sen chẳng qua nó không đi vì bận"... Oạch... Hóa ra là nó cũng là 1 nguyên nhân xuất hiện trong câu chuyện của họ... Đơn giản vì tính nó nghịch ngợm thích comment trêu đùa bông lơn những người bạn nó yêu quý. Mặt khác thì nó cũng thấy anh bạn mà nó quý có những ưu điểm mà nó thích nhưng cũng hơi là lạ là vì chưa bao giò thấy anh có nhu cầu "tấn công" nó... Hóa ra anh vướng vào một lưới tình ái của một người đàn bà có chồng và qua trao đi đổi lại thì người đàn bà đó chấp nhận cảnh tình tay ba chỉ vì người chồng có kinh tế và dường như nàng đang bao bọc anh khoản tình phí của hai người... Kiểu như lấy tiền của người mình không yêu để chăm bẵm cho người đàn ông mình yêu vậy...

Nó ngao ngán cho cuộc đời này. Đàn ông tốt bụng thì quá nghèo, quá hèn để phải ẩn nấp trong vai tình nhân để đón nhận tình yêu của người phụ nữ của mình và cả khoản tình phí của "chồng người yêu" chi trả. Nó ngao ngán vì 1 anh bạn có 1 nguồn gốc gia đình gia giáo, hoàn cảnh địa vị rất ok nhưng lại rất chi là lãng mạn trong tình yêu, lúc thì căng phồng lên như cánh buồm lúc thì xịt như bánh đa ngấm nước...

Con gái như 1 nhà thông thái hiểu nó lắc lắc cái đầu : "Mẹ ơi. Mẹ yêu thật là khó. Đàn ông đến với mẹ phải thành đạt, lại còn phải hơn mẹ 1 cái đầu thì mẹ mới yêu, mới phục ! Mà những người thành đạt, thông minh thường đi kèm với sự đa tình mẹ ạ. Tóm lại là mẹ H của con sẽ mãi mãi cô đơn trọn đời thôi!"...

Quả thực là giờ bản thân nó cũng cảm thấy nó "chuối cả nải", nó rất sợ những lời tán tỉnh đầu môi chót lưỡi, nó sợ cả những người đàn ông quá ủy mị cải lương mà thiếu đi bản lĩnh và sự cứng rắn cần có để đứng mũi chịu sào cho một ngôi nhà hạnh phúc. Nó quá sợ trước những lời ong bướm của cánh đàn ông có vợ. Nó có cưc đoan không khi mà nó luôn mang những chiếc áo giáp để đối phó với cánh đàn ông có vợ mà vẫn giả bộ anh đang ly thân, anh sống mà không có tình yêu sống vì các con.... Tất cả những cách thể hiện đó chỉ là đạo đức giả để che dấu cho cái sự đa tình, lăng nhăng lang chạ của cánh đàn ông mà thôi...

"Sao em cứ giữ mãi cái tiêu chí phi công già, vợ bỏ, vợ ế thế... Em thử đổi món đi, đàn ông có vợ sẽ khác đấy. Ngon lắm đấy!". Xời, cứ làm như nó không biết điều đó ấy nhỉ? Nhưng vấn đề là nó không thích mất thời gian cho những cuộc tình chóng vánh, tạm bợ... Tính nó thì lại rất chi là thích "chiếm hữu" thế nên nếu chẳng may mà có cặp bồ thì chắc chắn người đàn ông đó sẽ bỏ vợ mất. Như vậy lại mắc thêm tội ác rồi nhỉ? Mà sống trên đời là phải tu nhân tích đức chứ. Đó là lý do mà giờ nó vẫn cứ cô đơn 1 mình. Nó vào trong những đám bạn, lặng lẽ ngắm nhìn những đôi ôm ấp nhau tình tứ cứ như teen vậy... Nó nghe lời "tỏ tình rơi" của 1 hot man nổi tiếng giầu có, thành đạt và ga lăng : "Mình sẽ chờ nửa năm nữa nếu H vẫn cô đơn, mình sẽ ngỏ lời với bạn!". oạch oạch.... Cứ ngỏ lời ngay bây giờ cũng có mất gì đâu... Nếu nó đã ngất chàng thì nó đã ngất cách đây gần 3 năm rùi khi mà chàng tận tụy chát chít, điện thoại ân cần rồi gọi mời nó đi ăn nhậu, đón đưa... Nó đã được học bài học cảnh giác từ lâu rồi nhé... Trước khi mà gặp chàng cơ. Thế nên nó thản nhiên nhìn lại ánh mắt đa tình của ai đó, nó thản nhiên để cho đôi tay ai đó khoác lên vai nó để rồi chính họ ngượng phải rút lại vì thấy một sự hờ hững đến vô cảm từ con người nó...

Có vô cảm không nhỉ? Nó biết từ trong sâu thẳm con người nó, chất đàn bà rất dữ dội và mạnh mẽ... nhưng có lẽ cái lửa đó chỉ có thể thổi lên khi mà nó hòa chung 1 nhịp đập giữa trái tim và lý trí... Ngày hôm nay chân nó bước đi cô đơn nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ...Vì nó đã xác định dẫu có phải 1 mình đi hết cuộc đời này thì vẫn cứ sống với những quan niệm của mình... Mặc cho lòng người có thay đổi, mặc cho ai đó cười nó bảo rằng "áo rách còn đòi giữ lề"...

thuphong
16-06-2013, 04:48 PM
Đơn giản chỉ là yêu?

Có vô cảm không nhỉ? Nó biết từ trong sâu thẳm con người nó, chất đàn bà rất dữ dội và mạnh mẽ... nhưng có lẽ cái lửa đó chỉ có thể thổi lên khi mà nó hòa chung 1 nhịp đập giữa trái tim và lý trí... Ngày hôm nay chân nó bước đi cô đơn nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ...Vì nó đã xác định dẫu có phải 1 mình đi hết cuộc đời này thì vẫn cứ sống với những quan niệm của mình... Mặc cho lòng người có thay đổi, mặc cho ai đó cười nó bảo rằng "áo rách còn đòi giữ lề"...




Đơn giản nhất mà cũng phức tạp nhất chính là tình yêu. Chúc em luôn vững vàng trong cuộc sống nhé, nhất định em sẽ tìm được hạnh phúc của chính mình và một người đàn ông của riêng em.

Sẽ có một ngày...

Này em hỡi sẽ có ngày người đến
Mang bờ vai cho em dựa vui buồn
Lúc sớm mai hay khi hoàng hôn buông
Nghe thủ thỉ suối tóc mềm kể chuyện

Rồi một ngày không còn buồn lướng vướng
Trên bước chân thoang thả lối đi về
Cùng nhóm lên một ngọn lửa đam mê
Niềm hạnh phúc không hề xa xôi quá

Rồi một ngày sẽ chẳng còn xa lạ
Hai mảnh đời thôi hai nẻo song song
Hai con tim một sợi chỉ tình chung
Không chia lìa không bao giờ xa cách

Ngày hôm nay rồi sẽ thành kỷ niệm
Niềm vui nào cũng miên viễn mênh mang
Trong bờ khuya con sóng vỗ nhịp nhàng
Xa một chút là cả trời mong nhớ

Sẽ có ngày con thuyền tìm được bến
Không mãi riêng mình đi đến lui cui
Giấc mơ xưa tỉnh dậy sau giấc vùi
Người sẽ đến em ơi… xin đợi nhé.

06/2013
Thu Phong

1100i
18-06-2013, 02:02 AM
Người sẽ đến em ơi xin đợi nhé
Dẫu một ngày, một tháng hay một năm
Có thể dài hơn một vài thập kỷ
Hãy vững tin rằng hạnh phúc sẽ ghé thăm

Em tưởng tượng một sớm mai bình dị
Ông bà lão già dắt chó dạo công viên
Móm mém cười mái tóc đẹp như tiên
Sớm hay muộn quan trọng là đúng lúc

Em hẳn nhớ câu: "Sông còn có khúc..."
Giữ vững niềm tin mà chắc tay chèo
Sóng cả, biển sâu ghềnh đá cheo leo
Nếu có mệt bạn bè hò reo giúp sức

Con thuyền tình cập bến bờ hạnh phúc
Mắt long lanh, tha thiết rạng ngời
Không chỉ em mà tất cả cùng cười
Bởi em xứng đáng nhận nhiều hơn như thế.

Hì, cùng chị TP cổ vũ chị B ....

Boulevard
18-06-2013, 08:05 PM
Hôm nay mẹ muốn thấy con cười...

Mấy ngày nay mẹ không nói ra nhưng tâm trạng vô cùng lo lắng, đêm qua hầu như mẹ ngủ rất ít...mẹ biết con cũng ở tâm trạng của mẹ đó là việc con trở mình liên tục... Sáng nay đặt chuông 5g30 nhưng 5g mẹ đã dậy mẹ nằm im chỉ sợ mẹ cựa quậy sẽ đánh thức con mẹ dậy sẽ làm con mệt. Tiếng chuông báo thức điện thoại của con vang lên mẹ bật dậy đi đánh răng rửa mặt và chạy ngay ra hàng bánh cuốn trở thành vị khách đầu tiên của cửa hàng và dặn làm bánh cuốn tráng trứng và thịt theo sở thích của con. Rồi ra chợ quá sớm chỉ có 1 hàng hoa và 1 hàng vải. Mẹ mua về và đặt lên bàn thờ thắp hương. Đưa con vào trường mẹ rất muốn mở 1 lời chúc con thi tốt nhưng mẹ rất sợ lời chúc đôi khi lại là điềm ngược lại và mẹ đăm đắm nhìn theo cái dáng con thoăn thoắt đi vào trường đầy tự tin (mặc dù mẹ biết con mẹ rất lo, lo lắm đấy)... Chở về nhà mẹ hì hục rim thịt gà, luộc bí xanh và cho tất cả vào tủ lạnh (bí xanh luộc xong cho vào tủ lạnh khi bỏ ra ăn mùa hè rất ngon cũng là món con và mẹ rất thích mà).

Đúng 9h mẹ đã có mặt ở Bộ Văn hóa Thể Thao Du lịch để họp báo về Ngày hội gia đình VN 2013. Chăm chắm chờ hết cuộc họp, mẹ có mặt đúng 10g ở cổng trường đón con. Mẹ nín thở và cầu trời phật sẽ nhìn thấy con xuất hiện với 1 nụ cười... Mẹ của 1 học sinh nói chuyện bên cạnh rằng đề thi năm nay có bình câu thơ Mùa xuân nho nhỏ của nhà thơ Thanh Hải... Mẹ giật mình hơi lo lắng bởi hai hôm qua con nhờ mẹ kiểm tra bài ôn không hề thấy con nhắc nhở gì tới bài thơ này cả, thậm chí cả nhắc tới tên bài cho tới tên tác giả, xuất xứ bài thơ như những bài khác... Nhưng mẹ vẫn vững tin là để bình thơ, dẫu có không học thì với khả năng mà con có mẹ tin là con sẽ vượt qua...

Đường Thụy Khuê rất đông, con không mang điện thoại, mẹ đứng đối diện dưới vỉa hè của trường để con dễ nhận ra vì sợ trời nắng con tìm mẹ không ra... Và rồi con xuất hiện với nụ cười... Cái nụ cười mà mẹ vẫn ngắm mỗi khi con vui. Mẹ thở phào nhẹ nhõm khi con bi bô kể lể... Mẹ chỉ hỏi : "Sao mẹ không thấy con ông bài thơ Mùa xuân nhỏ nhỏ mà lại bảo làm được hết ?". Con cười khì và nói: "Những bài khó như Hoàng Lê Nhất Thống Chí, Truyện Kiều, Đoàn thuyền đánh cá, Ánh trăng... con mới nhờ mẹ kiểm tra. Còn những khổ thơ phân tích cô Giang đã bắt phải học con thuộc làu làu rồi mẹ yêu ạ nên con không cần mẹ kiểm tra nữa"... Mẹ vẫn tin cái khiếu di truyền của ông ngoại và của dòng họ nhà mình sẽ giúp con mẹ vượt cạn môn văn dễ dàng và quả không uổng. Điều mà mẹ lo nhất vẫn là môn toán, con không được giỏi cho lắm mà...

Con ăn xong rồi đi ngủ, mẹ lụi cụi ra chỗ có ánh sáng cửa sổ để làm thông tin về cuộc họp báo buổi sáng, rồi cũng lên giường nằm cùng con. Con chồm lên ôm ngang mẹ và nói : "Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm. Yêu vô cùng. Lâu lắm rồi mẹ không ôm con mẹ ôm đi nào!"... Buổi chiều chở con tới trường thi môn toán, mẹ lại phóng tới tòa soạn rồi cùng các cô lên dự lễ kỷ niệm Ngày nhà báo Việt Nam tại Bộ Văn hóa thể thao du lịch. Lòng như lửa đốt vì mẹ biết môn này là môn rất khó khăn và cũng khiến con lo lắm. Thời gian trôi đi thật là chậm. 3g mẹ rẽ qua cửa hàng Cơm Tấm mua giò chay rồi vòng lên hàng chè tự nhiên mua chè bí ngô đều là những món con thích cả. Tới cổng trường vẫn chỉ là 3g40 (theo lịch thì 4g chiều con tan). Mẹ nghĩ giờ này chắc con gái mẹ đang chật vật với những câu cuối cùng của đề thi đây... Mẹ lầm rầm cầu xin trời phật phù hộ cho gái yêu có đủ minh mẫn, tự tin để tìm ra lời giải... Trời nắng nhưng mẹ ngồi trên xe 50 phút, cái nóng không làm cho mẹ cảm thấy gì mà tất cả chỉ tập trung ngong ngóng 1 bóng học sinh bước ra cửa... Nhưng mẹ lại muốn đồng hồ ngừng lại để con mẹ có đủ thời gian tìm ra lời giải đáp... Hóa ra tới tận 16g30 con mới thi xong... Mẹ ngong ngóng nhìn từng đứa trẻ bước ra khỏi cánh cửa trường mà không thấy đâu bóng dáng con... Lo lắng mẹ dùng điện thoại gọi vào số điện thoại của cậu bạn trai học cùng lớp. Mẹ cất giọng hỏi thì mới phát hiện người mẹ đứng bên mẹ đang cầm chiếc điện thoại của bạn con... Mẹ của bạn nói rằng đã nhìn thấy con trai ra rồi nhưng lại chui vào trường... Mẹ gửi xe chạy vào trường thì thấy con đang đứng túm tụm với vài người bạn khác cùng lớp để bàn về đề thị. Khi nghe tiếng mẹ, con quay lại và nụ cười rạng rỡ trên môi, lần này thì nụ cười còn tươi tắn hơn cả buổi sáng... Con líu lô kể chuyện, mẹ ơi câu C toán hình con nghĩ mãi không ra mất 1 tiếng đồng hồ cuối giờ, con suýt phát khóc đấy mẹ ạ. Vậy mà tới khoảng 16h tự nhiên con tìm ra cách giải, tuy dài hơn các bạn nhưng vẫn ra được đáp án. Xung quanh con một số bạn còn không làm được....
Mẹ hỏi con có mệt không? Nếu không mệt thì theo mẹ đến cơ quan, sếp mẹ yêu cầu mẹ thực hiện 1 cuộc phỏng vấn điện thoại gấp. Con nói con đi đâu cũng được... Vậy là mẹ lại chở con gái phóng tới cơ quan phỏng vấn và làm bài luôn trong vòng 1 tiếng... Vì sợ giò và chè thịu hai mẹ con tha cả hai thứ lên phòng làm việc... Chở con về vào lúc trời đã mát hơn, nghe tiếng con hát líu lo yêu đời mẹ thật hạnh phúc... Tuần vừa rồi mẹ rất chi là "quân phiệt" khi thấy con xem phim hoặc vào facebook tám chuyện với bạn. Dĩ nhiên cũng chỉ là những lời hô quyết tâm cùng nhau thi đỗ nhưng mẹ cũng sợ con xao lãng việc học... Mẹ đã có lúc gắt gỏng với con khiến con nói: "Tại sao gần tới ngày thi con thấy mẹ bắt đầu gây áp lực đấy!"...

Cả ngày nay mẹ rất muốn giật một câu gì đó chúc con mẹ thi tốt trên status hoặc chỉ để trải nỗi lo lắng của mình về con cho 1 ngày trọng đại... Nhưng mẹ nhịn, đơn giản mẹ chỉ chờ đón con và nhận được những nụ cười tươi tắn... Điểm thi vào trường rất cao xác suất đỗ có thể là tỷ lệ dao động giữa đỗ và không... Nhưng hi vọng nhiều hơn và vì vậy mà mẹ thấy rất vui đấy gái yêu của mẹ ạ. Mẹ đã từng đi thi bao nhiêu bận đã từng trải qua bao nhiêu cảm giác lo lắng, hồi hộp, nhưng lần này khi con đi thi, mẹ còn thấy lo lắng và hồi hộp hơn cả khi mẹ phải "lâm trận". Thời mẹ đi thi đâu có vất vả như con và vì vậy những gì con nỗ lực cố gắng là điều mà mẹ của con rất chi là nể đấy...

Buổi sáng khi con nói rằng mẹ ơi con thi xong mẹ cho con đi chơi với bạn trai cùng lớp cũng như nhóm bạn thân mẹ nhé... Mẹ răn đe:"Đồng ý nhưng chỉ đi 1 buổi và mẹ phải biêt địa điểm con chơi ở đâu. Mà nếu con đi thì mẹ sẽ đi theo đứng ngoài và làm "vệ sĩ"". Hihi... Con nói : "Mẹ không tin con của mẹ đúng không? Mẹ phải có niềm tin vào con chứ?". Ờ hình như là mẹ bắt đầu khó tính rồi đấy nhỉ? Những cậu bạn trai "thích" con gái mẹ cũng bị bố mẹ quản lý ráo riết những ngày ôn thi. Câu thì bị tống lên ông nội là giáo viên để luyện đề thi, điện thoại thì bị tịch thu. Để rồi hở ra thì cậu bé mượn điện thoại của người thân để nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho con những cuộc gọi vội vã vì sợ bị phát hiện...

Con về rối rít kiểm tra đề và hỏi thăm các bạn của mình, có những người bạn cũng vui như con và có cả những người giọng đầy lo lắng, chán nản... Khi gọi điện thoại cho cô bạn gái thân nhất lớp thì không gặp vì bạn ấy đang trong nhà tắm nhưng mẹ bạn nói là bạn ấy thi xong về thì khóc...

Con có biết không? Chiều nay khi con ra muộn và cậu bạn thân của con ra rồi lại đi vào làm mẹ chột dạ hay con làm không tốt và con cũng đang ôm mặt khóc ở trong trường mà không dám ra gặp mẹ? Thực ra mẹ đã sẵn sàng tất cả tinh thần đón nhận cả sự thành công lẫn thất bại từ việc thi cử của con. Bởi mẹ nghĩ nếu con có không thi tốt thì cuộc đời của 1 con người vẫn còn rất nhiều con đường để mẹ có thể giúp con đi. Vất vả hơn, khó khăn hơn thì mẹ cũng sẽ không bỏ mặc con mẹ khi con chưa trưởng thành một người lớn.

Con ngồi sau xe mẹ và líu lo: "Vậy là sắp sửa lại tới thời điểm con làm ô sin cho mẹ rồi mẹ nhỉ? Mẹ phải cho con đi tập thể hình cho người đẹp nhé. Mẹ mua cho con cái vỏ Ipod mới nhé, cái vỏ cũ mẹ rửa làm tróc luôn ra rồi mẹ nhỉ? Hôm nào con cũng được mẹ cho ăn ngon và bê lên tận phòng điều hòa để ăn thì có phải hạnh phúc biết mấy không?". Buồn cười nhất là trưa hôm qua con ngồi chén ngon lành món thịt bò luộc và rau muống xào tỏi , vừa ăn vừa nói: "Mẹ ơi, con hạnh phúc lắm!"... Đó là cái cách bộc lộ của con mỗi khi được ăn những món mà con khoái khẩu, con còn đùa nói: "Ngon quá mẹ ơi. Con chảy cả nước mắt vì hạnh phúc vì ăn ngon đây mà". He he... Con chưa yêu cầu nhưng ngày tới rảnh mẹ sẽ chiêu đãi con món bún ốc chuối đậu nhé. Món này là món con thích nhất đấy!

Chưa đi rửa bát, chưa đi tắm... nhưng mẹ vẫn kịp ghi những dòng cảm xúc này để con biết và hiểu rằng con luôn là niềm tự hào và hạnh phúc của mẹ! Những ngày qua mẹ luôn nhận được những lời chúc con mẹ thi tốt từ bạn bè. Còn con, không đi học buổi học cuối cùng của cô giáo chủ nhiệm vì trùng lịch, cô gửi cho con những phần tóm tắt để ôn thi. Cô giáo dạy thêm môn toán con cũng không đi học buổi cuối vì trùng lịch với học thêm môn văn, vậy mà chiều hôm qua cô đã gọi điện thoại về nhà và dặn dò con phải chuẩn bị những gì khi đối diện với thi toán... Sáng nay con bảo mẹ mua kẹo cao su bạc hà Cool air, con nói cô Giang (cô giáo dạy thêm môn văn của con) dặn là khi nào căng thẳng hãy lôi một chiếc kẹo ra ăn, vị bạc hà sẽ giúp cho con minh mẫn hơn... Mỗi bước đi của con không chỉ có mẹ mà những cô giáo dạy con cũng chăm chắm mong cho con thi đỗ. Mặc dù xã hội này còn rất nhiều những thầy cô giáo sống không ra gì, chỉ chăm chắm với mục đích dạy để kiếm tiền... thì con mẹ may mắn gặp những người giáo viên thật tuyệt vời... Mẹ còn nhớ mẹ và các vị phụ huynh đứng chờ hàng tiếng chỉ vì cô Dung dạy toán dạy quá giờ tới cả tiếng đồng hồ, rồi đứa nào làm không xong bài cô không cho về. Lịch học kết thúc 22g00, có đứa tới tận 23g đêm mới được cô "thả" cho về... Nhớ ngày nào khi nghe tiếng cô Dung khét tiếng "tàn bạo" nhưng dạy rất giỏi nên mẹ vẫn cứ cho con thử đi học, buổi đầu tiên con ra nói con học được mẹ ạ. Mẹ đã thở phào nhẹ nhõm... Rồi môn văn của cô Giang nữa chứ. Ngày nào cô cũng kiểm tra bài cô cho ôn, đứa nào mà không thuộc đáp áp bài hôm trước cô cho thì y như là giơ tay ra ăn vài cái thước kẻ rõ đau... Con của mẹ cũng đã không ít lần bị ăn vụt như vậy...

Mẹ định bảo con gọi thông báo cho các cô để các cô vui. Con nói để chờ tới khi có kết quả chắc chắn đã mẹ nhé. Oài... Con gái mẹ đã lớn và chín chắn thật rồi...

Boulevard
28-06-2013, 08:04 AM
Nhân ngày Gia đình Việt Nam, Boulevard chúc bạn bè của niềm riêng luôn ấm áp và hạnh phúc trong ngôi nhà của mình. Ngôi nhà nhỏ bé của mẹ con Boulevard chỉ còn có 2 thành viên thôi nhưng cũng luôn là điểm dừng chân cuối cùng trong 1 ngày của mình. Nơi đó có 1 người luôn ngong ngóng lo lắng và chờ đợi, đó là bé Minh Anh yêu quý. Con gái giúp cho Boulevard luôn cảm thấy vững vàng hơn để trở thành trụ cột trong ngôi nhà yêu quý của mình... Tự nhiên thích 1 câu : "Ta không chọn được nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cho mình cách sống"
https://fbcdn-sphotos-g-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn1/1012117_10200251445716856_1745692861_n.jpg

Boulevard
04-07-2013, 12:03 AM
Buổi sáng nàng lao ầm ầm xuống phòng mẹ và gào lên : "Mẹ ơi, mẹ có biết con được bao nhiêu điểm không? Con trượt rồi...". Mẹ thờ ơ lãnh đạm: "Trượt thì trượt... có sao đâu"... nhưng mà nàng làm sao có thể dấu nổi niềm vui và sự tự hào trên ánh mắt nàng... rồi nàng hét lên sung sướng: "Con được : 8,75 và 8,5 điểm cho hai môn Toán và Văn mẹ ạ. Tổng cộng là 56 điểm". Mẹ bình thản vào tra lại điểm cho nàng và mẹ biết chắc là ok rùi. Vẫn cẩn thận nhắn cho người bạn quen ở bên giáo dục và nhận được tin nhắn : "Chắc chắn đỗ!". Mấy tối qua mẹ cũng thật lo vì đọc báo bạn thấy hội đồng thi vào trường Việt Đức, thí sinh nào ra cũng kêu làm bài rất tốt... Vậy biết đâu nàng chỉ là "thằng chột làm vua xứ mù" như cái giọng răn đe của mẹ đối với nàng mỗi khi nàng lười học, ngủ nướng quên đi học... Mẹ còn cẩn thận lấy những cái tên được báo chí phỏng vấn là thi đỗ tốt tra thử trên web và thấy những cái tên đó điểm không cao bằng nàng... Thế là yên tâm rồi.

Mẹ chở nàng đi ăn buffet cao cấp ở tận Mỹ Đình. 2 mẹ con xơi đã các món hải sản ưa thích: tu tài, sò lông, ghẹ, tôm ... đủ loại. Nàng vui lắm nên ăn uống rất ngon lành, hôm qua mẹ rủ nàng đi nàng nhất định không đi nói để chờ tới hôm nay biết kết quả kể cả là không đỗ thì cũng sẽ đi... Trời nắng mẹ cũng không ngờ cái voucher mua ở Nhà hàng Thùy Dương lại xa thế, tới tận đường Phạm Hùng rồi tới sân vận động quốc gia... Ăn xong cũng đã tới 13g20 rùi... Mẹ lại phóng vội xe về nhà. Nằm thêm với gái 15 phút và lóc cóc bò tới cơ quan... Đi làm về, làm món nem nàng thích vậy mà tới 19g30 nàng vẫn không thèm dậy. hihi... thôi thì hôm nay mẹ cho nàng xả láng cuộc đời tí. Bởi vì những tháng ngày qua mẹ vẫn thường bảo : "Nếu không phải là mẹ thì chắc là con gái hư từ đời nào rùi".

Nàng thông minh, cá tính và rất bướng bỉnh. Nếu những điều mà mẹ nói hoặc phản ứng lại nàng không chuẩn xác lập tức mẹ sẽ bị nàng bật lại như chơi. 1 năm qua là 1 năm vất vả nhất, nàng phải thức khuya, dậy sớm để lo học thi, kiểm tra... Có những buổi trưa nàng ngủ mê mệt, mẹ phải hò hét, thậm chí dựng cổ nàng ngồi dậy nàng mới chịu tới lớp học thêm. Có những lúc nàng mệt, nàng không muốn theo học cô giáo nữa vì cô vốn là 1 người thầy vô cùng "hà khắc", vớ vẩn là nàng sẽ bị mắng, bị oánh vào tay... Không biết bao lần nàng phải chìa tay ra cho cô giáo văn nện chỉ vì không thuộc 1 đoạn phân tích văn hoặc 1 bài thơ, và cũng không biết bao lần mẹ phải chờ nàng tới hàng chục phút chỉ vì nàng không làm bài xong nên chậm giờ ra khỏi lớp... Đã có lúc nàng cự nự đòi buông xuôi, mẹ vẫn cứ nói : "Mẹ không ép con. Nhưng thực lòng thì mẹ muốn... con học cô ấy". Vậy là vì cái "thực lòng" của mẹ mà nàng lại cố gắng...

Nàng có biết rằng mẹ cũng có lúc chùn chân mỏi gối lắm không? Đi làm cả ngày đã mệt, buổi tối lại chở nàng đi học, rồi có lúc lại phóng xe tới rạp hát ngồi chồm chỗm xem rồi vội vã phóng thật nhanh để kịp đón nàng tan học... Có những lúc trời mưa như trút mẹ vẫn hì hụi chở nàng đằng sau vì không muốn nàng bỏ học. Có những lúc trời nóng nực hầm hập mẹ lại bò về nhà để chở nàng đi học thêm tiếng Anh vì lớp học quá xa... Mẹ lại còn tiện thể đèo luôn cả bạn gái của nàng nữa vì cô bạn gái của nàng bố mất, mẹ đi nấu ăn cho người nước ngoài. Mẹ thấy thương cho hoàn cảnh của bạn nàng nên cũng cố gắng giúp cho bạn con trong phạm vi có thể...

Vậy là nàng đã vượt qua 1 nấc thang cuộc đời của nàng. Con đường học hành còn rất chông gai, và cái đích của nàng cũng khá là xa vời vợi... Nhưng đã quyết tâm thì phải làm đúng không nào? Mẹ vui vì những gì mà mẹ vạch đường chỉ lối cho nàng đều đã ổn. Những thầy cô giáo mà mẹ chọn dạy nàng từ những năm nàng học cấp 1 cho tới cấp 2 đều là những thầy cô tâm huyết với trò. Kể cả những cô bé gia sư đang còn ngồi trên ghế trường đại học... Và nàng cũng thương mẹ nên nếu gia sư nào, cô giáo nào dạy không ổn, nàng không tiếp thu được nàng cũng sẽ nói để xin mẹ cho dừng học. Mẹ biết những môn học nào nàng sợ... và cố gắng mời gia sư để dạy riêng cho nàng để bù đắp lại kiến thức hẫng hụt. ĐÃ bao lần mẹ search google để xem mọi người nói thầy nào, cô nào dạy giỏi môn nào... để rồi lại cạy cục nhờ vả người quen để tiếp cận...

Có lẽ cảm nhận được phần nào những điều mà mẹ nói : "Con phải học. Nếu không học thì ngay cả nghề ô sin con cũng không làm nổi đâu!". Bởi làm ô sin cũng phải có sức khỏe mới có thể làm nổi. Nàng thì không được khỏe như bạn bè, động tý là đau dạ dày, động tý là kêu mệt. Vậy những nghề đòi hỏi sự lao động chân tay thì làm sao mà nàng gánh vác nổi ? VÀ ước mơ của nàng thì thật là vô bờ... Con muốn nhà to và có bể bơi cơ mẹ ạ. Con muốn được shopping xả láng cuộc đời mà không phải nghĩ tới túi tiền sẽ cạn như mẹ. Mẹ vẫn thường đùa nàng là con nhà lính tính nhà quan. Quần áo mà nàng chọn thường khá là đắt tiền, đắt hơn cả của mẹ. Nàng thích đi biển nhưng lại không thích loanh quanh Cửa Lò, Cát Bà, Sầm Sơn mà muốn đi Đà Nẵng, Nha Trang... Vậy muốn sống được chỉ có con đường duy nhất là phải học mà thôi.

Niềm vui trước thành quả của nàng đã khiến ông bố của nàng trở nên dễ dãi bằng cách sẽ tặng cho con 1 chiếc xe đạp điện để con đi học xa... Nhưng thấy nói rằng mẹ và nàng có ý định muốn mua 1 chiếc xe máy 50cc cho tiện đỡ bị nạp điện sau mỗi ngày đi học về thì bố nàng chỉ có thể nói là cho 1 nửa số tiền. Vậy là mẹ sẽ lại phải bù rồi nhỉ? Mùa hè năm nay, hai mẹ con nàng phải nhịn không đi Nha Trang như lời hứa của mẹ. Nàng phải nhịn tập Zym ở trung tâm thẩm mỹ Elite hiện đại để đi tập ở một trung tâm hạng thường để đỡ tốn. Và nàng chắc cũng sẽ phải nhịn cơn thèm thời trang quần áo ....

Mẹ thường đùa nàng, giá như nàng sinh ra vào 1 nhà giàu có hơn 1 chút thì những sở thích đó sẽ được đáp ứng liền. Nhưng mẹ với đồng lương công chức thì quả là 1 vấn đề khá lớn khi mọi sinh hoạt cứ vượt trội. Mẹ đùa nàng : "Thời buổi kinh tế suy thoái. Người giàu còn lo chứ nói chi người nghèo như hai mẹ con mình gái nhỉ? Thế nên chúng ta nhịn nhé!". Năm nay mẹ không còn lê la ở các cửa hàng thời trang hàng hiệu như Nem, Yvi nữa... Suốt cả 6 tháng trời mẹ chẳng mua một chiếc áo hay chiếc quần mới nào cả... Dường như mọi nhu cầu và ham muốn thời trang của mẹ như bị triệt tiêu hết cả rồi. Đống quần áo, váy vóc của năm ngoái xem ra là quá đủ đối với mẹ. Ngôi nhà mới sửa sang lại thì đồ đạc của nàng hầu như được mẹ mua mới, phòng của mẹ vẫn là chiếc giường và chiếc tủ cũ... Chúng vẫn đẹp và bền đối với mẹ mà...

Cuộc sống của hai mẹ con mình còn khó khăn lắm. Mong nàng sẽ hiểu và cùng chia sẻ với mẹ nàng nhé! Chỉ biết rằng ngày hôm nay mẹ vui lắm. Vui vì hạnh phúc. Đời 1 con người chỉ có giá trị khi mà những đứa con của mình xinh đẹp, chăm ngoan... Con cái là của cải, thứ của để giành mà... hihi

https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/1044633_10200276688627913_1650955320_n.jpg

Triplec
04-07-2013, 07:21 AM
Chúc mừng MA và mẹ Boulevard! Thế là MA đã đạt được mong ước và không phụ công chăm sóc, lo lắng của mẹ Bou rồi. Thư giãn và enjoy những ngày hè còn lại nhé hai mẹ con.

Phu sinh
04-07-2013, 07:30 AM
Cố lên... Cố lên... Bước lên được bậc thang nào là mừng bậc đó... Mừng vui để có sức bước tiếp... Chúc mừng bé con thi đỗ nhé!!!!

thuphong
04-07-2013, 08:29 AM
.
Chúc mừng hai me con nhé, cứ cố gắng bước dần từng bước thôi, cũng còn dài lắm... được bước nào là mừng bước đó. Chúc cháu MA những ngày hè còn lại thật vui để chuẩn bị đón năm học mới nhé.

http://dienhoavietnam.com/images/N4.jpg

OA _ NỮ
04-07-2013, 11:38 PM
Cứ vào nhà em lại thấy các loại đồ ăn ê hề. Thảo nào con gái thì phổng phao, mẹ thì bầu bĩnh. Thèm ghê cơ,
Chúc mừng con gái em cứ mãi xinh tươi, ngoan ngoan và học giỏi như thế nhé.

Boulevard
10-07-2013, 10:58 AM
Hichic... Mẹ con cháu nhịn cả tuần để hoành tráng 1 buổi cuối tuần đới bác Oa Nữ ạ. Chứ không phải là ăn triền miên thế thì em còn hoành tráng tới cỡ nào... ka ka.

Boulevard
15-07-2013, 08:20 AM
Cứ Lừa Dối Đi

Cứ lừa dối đi, để đôi ta còn có nhau trong cuộc đời
Cứ lừa dối đi, để anh đây còn có những ngày vui
Dù anh, đam mê trong vòng tay người
Dù anh, đang phôi pha lời ân ái
Dù anh, anh đan tâm vùi chôn mãi mối tình em.

Cứ lừa dối đi, để anh đây còn mãi mê quên đường về
Cứ lừa dối đi, để đôi ta còn ôm ấp giấc mộng say.
Rồi mai anh ra đi không trở lại
Mình em câu ăn năn lời sám hối
Tìm nhau, ta tìm nhau suốt kiếp
Rồi chia tay tình cờ.

Một mai vui bên ai, em quên hình bóng xưa
Một mai vui bên ai, em quên lời yêu đầu.
Anh vô tình lạnh lùng đến thế sao?
Anh ơ thờ nhạt nhòa đến thế sao?
Yêu đương này, cuộc tình này quá đắng cay.

Cứ lừa dối đi, để đôi ta còn những giấc mộng đẹp
Cứ lừa dối đi, để chia tay còn những kỷ niệm vui.
Tìm quên trong hư hao đời mộng mị
Tìm quên trong men cay lời gian dối
Rồi mai khi tỉnh giấc còn mê mãi
Nụ hôn đầu.


http://static.mp3.zdn.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMC8wNi9hLzQvInagaMEYTQ3ZGUzZDdhZDZkYj U4NGJjMWMwZGIzZTM1ODmUsICxYjgdUngWeBXAzfEPhdUng6kg TOG7q2EgROG7kWkgxJBpfFRoYW5oIFRo4WeBqjWeB3x8Mg

Phu sinh
28-07-2013, 12:41 PM
Hì... Dường như cả cô em nói nhiều nì cũng bắt đầu lười về NR!!! :hutthuoc:

Boulevard
28-07-2013, 02:48 PM
Anh PHù Sinh ơi... Em vẫn về đấy... nhưng giờ đây em cảm thấy chỉ muốn post ảnh chơi, chém gió lung tung thui... Cả nhà thông cảm cho em nhé. Cho em thời gian để em vào chiến dịch mới... Khi nào tâm tại tĩnh ngoại... em sẽ lại chém tiếp bởi giờ không hiểu sao nuôi cảm xúc cho em khó quá. Nuôi cảm xúc rung rinh trước ai đó, nuôi cảm xúc viết tràn những dòng chữ lãng mạn... hay em đã già mất rồi? 2 ngày thứ 7 và chủ nhật, em ẩn dật ở nhà không đi đâu. Bạn bè phải đột kích tới tận nhà... Ôi em thấy em thật già... Chán chơi, chán ăn, chán cười và chán cả khóc nữa...