PDA

View Full Version : Những khoảnh khắc vui buồn



Pages : 1 2 3 [4] 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15

Boulevard
04-08-2010, 10:26 PM
Lạ nhỉ? Rõ ràng nhìn thấy bài của chị Triplec nhưng vào đọc thì lại không thấy... Chắc diễn đàn có vấn đề gì đó thật về kỹ thuật! hihi. Thử post thêm bài này xem có hiện không

Boulevard
04-08-2010, 10:49 PM
Vở kịch này chắc mới được Nhà hát Tuổi trẻ dựng lại. Chị nhớ đã xem vở này từ những năm 1980s, hình như là do Đoàn kịch nói Hà Nội diễn.

Giờ thì đọc được rồi. Chị có trí nhớ siêu thật, đúng là vở này ra đời vào những năm 80 của nhà viết kịch Lưu Quang Vũ. Nhưng vở này cũng bình thường không đặc sắc bằng một số vở khác trước đây. Em cho MA đi xem, bé lại thích vì câu chuyện về 1 cô gái yêu lầm mãi để rồi cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc khi đứng tuổi. Bé bảo: Mẹ ơi con thích xem những vở kịch thế này, lần sau mẹ lại cho con đi nhé. Và về nhớ cho con ăn kem nhé. hihi

Phu sinh
05-08-2010, 12:42 AM
...................Bour sắp chết vì đống bài vở ôn tập nghiên cứu sinh môn Tiếng Anh, trời đất ơi sao mà khó dã man với 1 đống những cấu trúc ngữ pháp. huhu. Với 2 phần thi triết học và lý luận báo chí và cả bảo vệ luận án trước hội đồng thì nhà em "xơi" ngon, thậm chí không cần học cũng ổn... Nghĩa vụ của em trong 20 ngày tới là phải học tiếng Anh tốt để đạt đầu vào là 7,0 điểm môn Tiếng Anh. Trời ơi là trời... Sao khó thế hả trời! Có phần nhụt chí nhưng vẫn cứ quyết tâm học, nếu không xong vụ này, em chuyển sang học văn bằng hai tiếng Anh. Cũng là có cơ sở để đi thi tiếp. Tự nhiên nghe đồng nghiệp xui đi học, giờ bày ra mới thấy tanh bành... Mọi người lại sui hay là thi Thạc sĩ cao học để môn tiếng Anh giảm xuống có 5,0 sẽ chắc ăn hơn. Nhưng thôi, nếu thế thì em đi học tiếng Anh thích hơn. Kêu tí để cho đỡ căng thẳng. ......

:haha: Bây giờ có hối hận chưa! Lúc rảnh kg lo học tiếng Anh đi, toàn chăm chăm rèn tiếng M kg hà, giờ vắt cổ lên mà cày! :haha:

Boulevard
05-08-2010, 12:57 PM
:haha: Bây giờ có hối hận chưa! Lúc rảnh kg lo học tiếng Anh đi, toàn chăm chăm rèn tiếng M kg hà, giờ vắt cổ lên mà cày! :haha:

hihi, Hối hận thì con người ai mà chẳng có cả đống hối hận. Em chăm rèn tiếng M thế mà giờ vẫn không giỏi. Nên cũng chẳng trách tiếng Anh không giỏi là đương nhiên ạ

:o:o:o

Boulevard
06-08-2010, 04:58 PM
Tâm trạng rối bời và lo lắng với bao nhiêu việc... Mệt mỏi, bơ phờ vào Vietshare làm 1 quẻ bói, không biết có đạt được như lời không nhưng mà thấy sướng...
Chín cơ - Già cơ - Đầm chuồn

Bổn Mạng: Quẻ này là quẻ tốt đẹp và rất thuận lợi cho bạn, cho nên điều mà bạn mong cầu chắc chắn sẽ được toại nguyện. Bạn là người rất nhân hậu, lại hay giúp đỡ cho mọi người, ưa thích làm việc phúc thiện. Vì thế, cuộc đời của bạn ít gặp tai họa hoặc bệnh tật lớn lao, nếu gặp khó khăn cũng được quý nhân che chở hoặc có cơ hội may mắn thoát khỏi một cách nhanh chóng. Ngoài ra, bạn còn được thừa hưởng phúc đức của tổ tiên để lại và sự phò trợ của các đấng linh thiêng vô hình.

Tài Lộc: Bạn là người hay gặp may mắn về mặt tiền bạc. Bạn nên thực hiện các việc đã dự tính, sẽ có bạn bè tốt ủng hộ giúp đỡ, những mặt khác đã có quý nhân hỗ trợ, bạn nên hùn hạp nếu có người đề nghị, các việc lợi lộc tự nhiên đưa đến, bạn không cần phải suy tính nhiều, tiền bạc thu hoạch dễ dàng.

Gia Đạo: Phúc đức giòng họ tích lũy đã lâu đời nên gia đình bạn hòa thuận, an vui, công danh, tình cảm, tài lộc đều tốt đẹp. Trong nhà bạn nếu có thờ các đấng thần linh, hoặc ông bà tổ phụ thì bạn chớ nên lơ là, bạn nên thường xuyên thờ cúng một cách thành tâm và trang nghiêm. Nếu bạn là người chưa lập gia đình, bạn muốn cầu về duyên nợ, thì quẻ này nói lên tình duyên của bạn tốt lành, người ấy là người thành thật, nhân hậu, đáng cho bạn tin cậy và rất thương yêu bạn, bạn sẽ hạnh phúc khi tiến đến hôn nhân.
Nhà mình có ai thích xem bói thì vào trang này, Boulevard thi thoảng cũng hay vào xem, nhất là khi có nhiều việc phải lo lắng... Nhiều khi để giải tỏa những lo lắng của mình thuihttp://bbgd.vietshare.com/tuvi/boibai.asp

Boulevard
07-08-2010, 11:49 AM
Nó chẳng bao giờ đi nghe giới thiệu truyện hay thơ của ai cả. Nhưng vì hôm nay giới thiệu cuốn sách của "sư phụ" nó, mà nó thì đang phải "nhờ vả" nên lọ mọ tới Trung tâm văn hóa Đông Tây để nghe giới thiệu về tập truyện ngắn của hai tác giả : TS Nguyễn Thị Minh Thái và TS Nguyễn Thị Hậu: "Ngắn và rất ngắn". Được nghe những lời chia sẻ của các nhà văn nổi tiếng và cả hai nữ tác giả nó mới ngộ ra 1 điều: Hóa ra hầu như ở đời chẳng ai hài lòng với cái nửa của mình cả, nhất là đối với những người phụ nữ có chút văn chương hoặc thuộc giới trí thức. Tác giả Nguyễn Thị Hậu nói rằng sau khi viết 1 số truyện ngắn về đề tài "Chồng", chị bị một số người hỏi rằng: Chị "ghê gớm", "đanh đá" trong câu chữ như vậy thì chắc là chị thù chồng lắm. Vậy rồi Tác giả Nguyễn Thị Minh Thái lại bày tỏ cái khao khát của những người đàn bà tuyệt vọng đi tìm đến 1/2 người đàn ông tử tế trong suy nghĩ của mình cũng không có... Những phút chống chếnh, những phút cô đơn khi không có người tri kỷ đã khiến các nhà văn nữ này xích lại gần nhau và chia sẻ những nỗi buồn và cả những trăn trở về cuộc sống và cả về những người đàn ông, những mối tình đi qua trong cuộc đời mình. Hóa ra chẳng phải chỉ có mình "chán chồng" cả nhà ạ, mà bản thân các nhà văn cũng chia sẻ cái chán ấy trên các phương tiện thông tin đại chúng rộng rãi, trước tiên là tìm sự đồng cảm :D.
Có rất nhiều truyện ngắn trong tập truyện của hai nhà văn mới bởi họ cũng mới nhảy sang lĩnh vực sáng tác truyện ngắn... Nhưng có lẽ trong vài phút ngâm cứu, thấy có 1 câu chuyện mà Boulevard khá đồng cảm, vì đôi khi cũng thấy mình là người "trong cuộc"...

Lưng
Thời con gái, khi ngồi bên người yêu cô hay ngả vào vai anh, đầy tin cậy.
Những năm đầu chung sống, mỗi đêm chồng ôm trong vòng tay, cô úp mặt vào ngực anh, âu yếm.
Bây giờ cô chỉ ước được chồng ôm choàng lưng mình, để cảm thấy mình có một chỗ dựa vững vàng, ấp áp.
Đã lâu rồi cô chỉ thường nhìn thấy cái lưng của chồng, chống chếnh và lạnh lẽo.
(Tác giả Nguyễn Thị Hậu)

Boulevard
07-08-2010, 09:14 PM
Anh ly dị vợ, còn chị một lần gãy đổ. Quanh anh là những cô gái xinh đẹp, những người đàn bà sắc sảo. Cạnh chị đôi lúc có một người đàn ông dung dị nào đấy.
Khi quyết định đến với nhau, anh nói: Mình cùng neo nhau lại trong cuộc đời chống chếnh này, em nhé!
Từ ấy, bên chị chỉ có mình anh.
Từ ấy, bên anh vẫn quanh quẩn những cô gái và những người đàn bà...
Đến một ngày, chị nhận ra cuộc đời mình đang neo vào một chùm bong bóng...
(Truyện ngắn của Nguyễn Thị Hậu trong tập truyện Ngắn và rất ngắn)

Tường Thụy
07-08-2010, 10:43 PM
Anh ly dị vợ, còn chị một lần gãy đổ. Quanh anh là những cô gái xinh đẹp, những người đàn bà sắc sảo. Cạnh chị đôi lúc có một người đàn ông dung dị nào đấy.
Khi quyết định đến với nhau, anh nói: Mình cùng neo nhau lại trong cuộc đời chống chếnh này, em nhé!
Từ ấy, bên chị chỉ có mình anh.
Từ ấy, bên anh vẫn quanh quẩn những cô gái và những người đàn bà...
Đến một ngày, chị nhận ra cuộc đời mình đang neo vào một chùm bong bóng...
(Truyện ngắn của Nguyễn Thị Hậu trong tập truyện Ngắn và rất ngắn)

Truyện này hay đấy nhỉ, chỉ ngắn vậy thôi à. Sao em không xui người ta neo vào anh, không phải là chùm bong bóng đâu mà là một bờ vai vững chãi thực sự.
Hi hi, rao vặt một tí. Nhưng cái chính là lâu nay không vào "Những khoảnh khắc" mà lại không biết viết gì.:acac::acac:

Phu sinh
08-08-2010, 01:04 AM
Lưng
[COLOR="darkred"]Thời con gái, khi ngồi bên người yêu cô hay ngả vào vai anh, đầy tin cậy.
Những năm đầu chung sống, mỗi đêm chồng ôm trong vòng tay, cô úp mặt vào ngực anh, âu yếm.
Bây giờ cô chỉ ước được chồng ôm choàng lưng mình, để cảm thấy mình có một chỗ dựa vững vàng, ấp áp.
Đã lâu rồi cô chỉ thường nhìn thấy cái lưng của chồng, chống chếnh và lạnh lẽo.
(Tác giả Nguyễn Thị Hậu)

:hutthuoc: Hic... Hình như là không còn gì để bàn cãi nữa! Hic... :hutthuoc:

Boulevard
08-08-2010, 09:04 AM
Truyện này hay đấy nhỉ, chỉ ngắn vậy thôi à. Sao em không xui người ta neo vào anh, không phải là chùm bong bóng đâu mà là một bờ vai vững chãi thực sự.
Hi hi, rao vặt một tí. Nhưng cái chính là lâu nay không vào "Những khoảnh khắc" mà lại không biết viết gì.:acac::acac:

Đại ca ơi ! Quảng cáo vẫn chỉ là quảng cáo, phải nhìn vào thực tiễn cơ ạ. Với lại ai lại đi xui người ta neo vào đại ca mềnh, rồi lại khổ thui. Đại ca sang topic Nhật ký đàn ông có vợ, thấy khổ không? Tóm lại ăn cơm cho nó lành đại cả nhở. Cuộc đời mỗi con người thường khao khát những cái mà mình không có, không thể đat được... Nhưng vấn đề là phải bằng lòng mà sống với cái mình đang có, thậm chí là khi chỉ có "cái lưng" chồng chống chếnh trước mặt thì ta đành ôm "cái lưng" đó thay cho nó ôm ta

:thodai::thodai:

Boulevard
08-08-2010, 09:06 AM
:hutthuoc: Hic... Hình như là không còn gì để bàn cãi nữa! Hic... :hutthuoc:

Đại ca về đừng quay lưng lại "nàng" nữa nhá... hãy thử làm cho cái khoảng chống chếnh ấy nó ấm áp hơn lên chút xem sao...Boulevard cóp những truyện ngắn cũng mong rằng các "đại ca" nhà mình hiểu tâm lý chị em phụ nữ hơn 1 tí...

:dethuongqua::dethuongqua::dethuongqua:

Boulevard
10-08-2010, 11:57 AM
Tự chúc cho mình 1 tháng thật may mắn! Vì đúng là ngoài những gì khả năng nó có thể cố thì cũng phụ thuộc rất nhiều vào sự may mắn... Gặp may là được mời mọc "vào cuộc" nhưng có đi mới biết chẳng có cái gì là dễ dàng cả, nhất là cái việc mà nó đang tự dấn thân vào. Cơ quan ai biết cũng bảo nó điên, tự nhiên lại đi học cao thế. Mất sức lực, tiền của và thời gian... Tối qua nó ngồi ở nhà sư phụ tới 11g30 đêm và ra về thì lòng chống chếnh, lại đổi đề tài, đồng nghĩa lại thu thập mọi thứ. Người ta làm đề cương chi tiết luận án cả năm trời... còn nó chỉ vẽ trong có 1 tuần. Nó đang bơi... Bơi giữa một dòng nước xoáy to... Nó chưa biết là cái việc học của nó đi về đâu. Nhưng dẫu có thế nào thì nó có thêm biết bao nhiêu là kinh nghiệm và kiến thức. Nó đang ôm ấp quá nhiều dự định, nên làm cái nào? nên bỏ cái nào? Nó cứ đi và hi vọng sẽ tới cái đích cuối cùng của nó. Nhiều người cứ bảo đời 1 người con gái chỉ cần tìm 1 ông chông nào giầu có 1 chút, học hành làm gì, bon chen với xã hội làm gì... Nhưng với nó, cuộc sống đưa đẩy khiến nó cứ phải tự lực cánh sinh và chẳng thể mong chờ ai cả. Và như vậy, nó lại thấy hạnh phúc. Cái hạnh phúc của 1 người tự do trong suy nghĩ, trong hành động và trong cả việc kiếm tiền, tiêu tiền... Cái được đầu tiên là giờ cái việc đi học lại giúp nó có thêm bao nhiêu là bạn bè. Đi học chậm 1 chút là có ngay 2 cô em mới quen ở lớp gọi điện thoại dục tới. Tới lớp muộn hết chỗ, lập tức có 1 anh bạn đứng lên nhường chỗ. Lang thang vật vờ chờ vào lớp thì lập tức được mời 1 cốc cà phê đá thơm lừng... Còn mới ráo đi học văn bằng hai tiếng Anh đã có cô bạn chí cốt đồng ý đi thi và đi học cùng. Thế là đi đâu cũng có đồng bọn! :D

Triplec
10-08-2010, 01:46 PM
Em ơi, chị cũng chúc em một tháng thật nhiều may mắn nhé.

Boulevard
10-08-2010, 05:43 PM
Em ơi, chị cũng chúc em một tháng thật nhiều may mắn nhé.

Em cảm ơn chị. Em cũng chúc chị cùng mọi người trong NR 1 tháng vui vẻ và tràn ngập niềm vui! Tự nhiên chị Thu Phong nhắc hôm nay là mồng 1, thế là ai cũng chúc nhau mùng 1. Kể cũng vui khi nhận được 1 lời chúc đầu tháng. Nhất là nó lại là 1 tháng vô cùng ý nghĩa... Học ôn thi nhưng cái tính của em thật chán, không có chịu ngồi yên, cứ lọ mọ vào NR, rồi đọc báo chí... Không bỏ được cái tật của nghề là ngó ngoáy... Chắc em không hợp với nghiên cứu thật... hihi

Boulevard
13-08-2010, 04:18 PM
hic. Hôm nay ngồi học post ảnh lên mạng mãi rốt cuộc thì tìm ra cách dễ dàng nhất là up lên sieuthinhanh. Ui, upload ảnh nhanh dã man và tiện nữa...
Đây là sản phẩm mới của Boulevard về post ảnh, vợ chồng anh trai và cháu trai được làm thí nghiệm. Họ đang sống ở bên Đức và mọi sinh hoạt đều với người nước ngoài.

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mzu2zgrjyz1116109.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432ogvkzdhlzd1030206.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mdzmytfjot1053144.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432njqzmzk5yz1169072.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432ytuymmzjmm1244560.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432yjdimwnkmj1115707.jpeg

Boulevard
13-08-2010, 05:03 PM
1 trong những chuyến đi công tác để lại ấn tượng nhất cho Boulevard chính là chuyến sang Bangkok tham dự Hội nghị Bộ trưởng ASEAN ATF 2008. Vẻ đẹp của những cô gái từ nhiều nước ASEAN đặc biệt là Thái Lan rất đằm thắm cùng các lễ hội nữa. Nhân tiện vừa học cách upload ảnh nhanh và vì là ngày 13, thứ 6, Boulevard trốn ở nhà để khỏi gây sự với ai ...

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mdnmzdu3ng1271306.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432odjinzc3yw1404522.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432zje2ywu4zj1410119.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432zjcyndq3yt676515.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mdy1zdy1mg1237419.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432nmqzodq5og1311740.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432m2m1ywzhnw1375484.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432ztuxmgixmm1335585.jpeg
http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432y2fkngfjzd1450217.jpeg
http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mwe5yji4nj1456691_1.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081322432mtuwotvmym1462159_1.jpegC OLOR][/I][/B]

Tường Thụy
13-08-2010, 06:12 PM
Ảnh đẹp quá, toàn mỹ nhân, em Boulevard post lại khéo tay.
Dưng mờ cái avatar sao như cô gái bị lông quặm í nhẩy

:acac::acac:

Chạy

Boulevard
13-08-2010, 08:17 PM
Ảnh đẹp quá, toàn mỹ nhân, em Boulevard post lại khéo tay.
Dưng mờ cái avatar sao như cô gái bị lông quặm í nhẩy

:acac::acac:

Chạy

Đại ca bảo sao là phải đúng! He he, thay avatar rồi đấy ạ. Nếu không đẹp thì nhà iem lại tiếp tục thay áo mới...

Boulevard
13-08-2010, 11:20 PM
Thứ 6, ngày 13... Không đen lắm... Cãi cọ tí (chuyện thường), chờ đợi tí (chuyện cũng thường), và án binh bất động (cũng lại thường)... Nhưng rốt cuộc là cho tới tối nay nó đã hoàn thành xong 1 phần việc lớn nhất trong việc đi thi là hoàn thành đề cương chi tiết luận án sau 15 ngày vất vả đổi đi đổi lại đề tài, rốt cuộc nó viết cái đề cương này + cả ý tưởng trong 4 ngày... Và "sư phụ" đã duyệt kèm theo những lời nhận xét rất "khó vào tai": 1 đứa rất vớ vẩn như mày mà lại đi nghiên cứu! Mày chẳng biết cái gì về công tác nghiên cứu cả! Đúng là bọn "NB" lăng nhăng, nói nhiều... Hihi. Chẳng lẽ nó lại cãi nhau với sư phụ là cái đề tài mà sư phụ đổi ngược hẳn với đề tài nó "tâm huyết", người ta viết đề cương luận án ấp ủ hàng năm trời, nó nghe vài ba lời chỉ dẫn của sư phụ, nó cày trong 3 ngày... Nó cũng giỏi đấy chứ. Nhưng mà nó nói thế sư phụ lại bảo nó là đồ tự phụ. Thế nên nó im lặng và cười cười... Tối nay là lần về sớm nhất. Sướng quá. Thư thái quá. Thứ 6, ngày 13 tuyệt vời...

mainhungayhomqua
13-08-2010, 11:48 PM
Cố lên nào, tân tiến sỹ tương lai !:D:D:D

Boulevard
14-08-2010, 12:02 AM
Cố lên nào, tân tiến sỹ tương lai !:D:D:D

Nói thế quá sớm. Thấy ngượng. Mình không có ý chí học hành như bạn đâu. Nhưng thôi đã đâm lao thì phải theo lao. Cũng là 1 lần lấy lại cảm giác học hành, thi cử... Nếu vượt thì cũng sẽ mất thời gian và tiền bạc + công sức. SẼ cố nếu không bị "quá cố" !:D

SunWild
14-08-2010, 12:07 AM
Chị làm em nhớ lại một thời đi học với bao hoài bão và dự định ấp ủ, em cũng có may mắn là lên kế hoạch nào cũng đều thực hiện được cả. Nếu làm NCS thì việc chọn thày cũng rất quan trọng, quan trọng nhất là thày không cản trở việc của mình :D Em nhớ ngày xưa có chị bạn nước ngoài làm NCS về Tin học với ông thày chức cũng to, nhưng ko hiểu sao cản trở chị ấy đủ thứ (chắc chị ấy cũng ngang ngạnh và cá tính), kết quả là 5 năm mới bảo vệ được rồi đi làm postdoc ở Canada, từ đó không liên lạc nữa nên không có tin tức gì :D Hihi kể chuyện vui thế thôi chứ phần lớn những người làm NCS em biết đều vượt qua được mọi khó khăn :)

Boulevard
14-08-2010, 12:15 AM
Chuẩn xác Sunwild ạ. May mà "sư phụ" của chị chỉ mắc bệnh cũng "lắm lời" như chị nên toàn mắng át trò... làm con bé hôm trước tức quá, nói lại với 1 cái giọng rất đau khổ: "Cháu chỉ có thế thôi. Không có tí kinh nghiệm gì. Cô cho cháu 1 lời khuyên nếu không làm nữa, cháu sẽ không làm. ". Thế là sư phụ bảo: "Thì tao đang cố gắng để giúp mày đây". Chị bảo: "Cháu mà cứ nghe ai quát cháu là cháu sợ lắm, không có tinh thần để làm gì đâu". Sư phụ bảo: "Thế thì mày phải tập nghe mắng mỏ đi vì đứa nào mà tao hướng dẫn cũng bị mắng te tua... Không mắng làm sao được!" hihihi. Sợ thật! Mà tính Bou thì ưa ngọt, nói ngọt thì bảo gì cũng nghe, cứ mắng mắng, quát quát là mất hết tinh thần... Nhưng nói thật là nhìn vào số điểm chuẩn đầu vào Tiếng Anh, Bou đau khổ lắm... Nhưng thôi đã cố thì phải cố hết mình. Nhưng đúng là già rồi, giờ giở lại chuyện học hành thấy ngại và chẳng vào tí nào. Ngán dã man... Nhưng thôi cứ nghĩ rằng, số mình nó vất vả... nhưng cái gì vất vả gì khi nó thành công mới thấy vui... Vừa làm đề cương luận án mà tối nào Bou cũng đi xem xiếc tại Liên hoan xiếc quốc tế, rồi cày kéo 3 bài cho báo, lại còn đi học tiếng Anh nữa... Bận như 1 con ma... vậy mà vẫn cứ lọ mọ chui ra chui vào NR nữa chứ. Cái tính thích chơi, thích tán dóc nó ngấm vào người... Khổ. Cảm ơn em đã nói gần nói xa về vụ làm NCS, hi vọng là Bou cũng sẽ được như bạn em , mà không được thì Bou cũng vẫn cứ vui mà... Mình đã làm hết sức mình còn cái mà mình không có khả năng thì rõ ràng có hết sức thì vẫn không được. Lại phải nhờ vào may mắn! Nhưng cuộc sống như những bậc thang ấy. Mình cứ bước lên từng bước từng bước đầy gian nan, khó khăn. Hết khó khăn này tới khó khăn khác... Thậm chí cả những khó khăn mà mình tự tạo nên ... Nào, cố lên... nhưng đừng "quá cố" tôi ơi! hic !:D

Đây là hai nghệ sĩ giành giải vàng duy nhất tại Liên hoan xiếc quốc tế lần 3 vừa kết thúc ngày 11.8 vừa qua. Họ là 2 anh em: Quốc Cơ và Quốc Nghiệp.Tiết mục của họ là "Sức mạnh đôi tay", Bou cũng mong mình sẽ đứng vững bằng cả hai tay và 2 chân của mình trong mọi việc... và có được sức mạnh phi thường nữa... he he. Ảnh này Bou chụp đấy. Máy ảnh vừa bán để chờ mua máy mới, dùng máy cơ quan chưa quen

http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081422532mmriotvkmd1423501.jpeg

http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081422532ztm1mtzlnz1470103_1.jpeg

SunWild
14-08-2010, 12:19 AM
Chuẩn xác Sunwild ạ. May mà "sư phụ" của chị chỉ mắc bệnh cũng "lắm lời" như chị nên toàn mắng át trò... làm con bé hôm trước tức quá, nói lại với 1 cái giọng rất đau khổ: "Cháu chỉ có thế thôi. Không có tí kinh nghiệm gì. Cô cho cháu 1 lời khuyên nếu không làm nữa, cháu sẽ không làm. ". Thế là sư phụ bảo: "Thì tao đang cố gắng để giúp mày đây". Chị bảo: "Cháu mà cứ nghe ai quát cháu là cháu sợ lắm, không có tinh thần để làm gì đâu". Sư phụ bảo: "Thế thì mày phải tập nghe mắng mỏ đi vì đứa nào mà tao hướng dẫn cũng bị mắng te tua... Không mắng làm sao được!" hihihi. Sợ thật! Mà tính Bou thì ưa ngọt, nói ngọt thì bảo gì cũng nghe, cứ mắng mắng, quát quát là mất hết tinh thần... Nhưng nói thật là nhìn vào số điểm chuẩn đầu vào Tiếng Anh, Bou đau khổ lắm... Nhưng thôi đã cố thì phải cố hết mình. Nhưng đúng là già rồi, giờ giở lại chuyện học hành thấy ngại và chẳng vào tí nào. Ngán dã man... Nhưng thôi cứ nghĩ rằng, số mình nó vất vả... nhưng cái gì vất vả gì khi nó thành công mới thấy vui... Vừa làm đề cương luận án mà tối nào Bou cũng đi xem xiếc tại Liên hoan xiếc quốc tế, rồi cày kéo 3 bài cho báo, lại còn đi học tiếng Anh nữa... Bận như 1 con ma... vậy mà vẫn cứ lọ mọ chui ra chui vào NR nữa chứ. Cái tính thích chơi, thích tán dóc nó ngấm vào người... Khổ!:D

Làm NCS trong nước vất vả lắm, nếu làm ở nước ngoài thì đơn giản hơn nhiều. Nhưng học trong nước thì vui, thôi không thành công cũng thành nhân chị à, sống có mục đích thấy dễ chịu lắm, mọi bức xúc đều hoá nhỏ như con thỏ hihi :D

mainhungayhomqua
14-08-2010, 01:21 PM
Làm NCS trong nước vất vả lắm, nếu làm ở nước ngoài thì đơn giản hơn nhiều. Nhưng học trong nước thì vui, thôi không thành công cũng thành nhân chị à, sống có mục đích thấy dễ chịu lắm, mọi bức xúc đều hoá nhỏ như con thỏ hihi :D

Cái gì cũng có tính 2 mặt cả. Làm trong nước thực sự rất "vất vả" đòi hỏi học viên phải đủ tính nhẫn nhịn và tiềm lực kinh tế để theo đuổi suốt 4 năm nhưng đổi lại chất xám yêu cầu lại không cao. Đa phần học viên đều theo phương châm "đi làm là chính, học là phụ" nên sau 4 năm phần lớn mọi người xin gia hạn, thậm chí cá biệt có trường hợp gia hạn kéo dài đén 7 năm mới xong cái bằng, không phải vì quá khó mà vì các học viên mải mê đi làm "quên" mất việc nghiên cứu. Cũng vì vấn đề kinh tế đi kèm với học vị này mà đa phần những người đi học đều khá lớn tuổi, có chức sắc, có nguồn thu ổn định, vững vàng hoặc có những "đường lối" cụ thể cho đường công danh, vì thế không ít người bỏ ngang khi "đường công danh" của họ rẽ sang lối khác. Học trong nước cũng nhàn hạ hơn vì số giờ trên lớp không nhiều, chủ yếu học viên làm việc với giáo viên hướng dẫn tại nhà nên thường chuyện học hành là của thầy trò với nhau, không ai can thiệp, thế nên cái mà một học viên Tiến sỹ phải "vất vả" nhất là tính nhẫn nhịn và tiềm lực kinh tế. Hợp thầy, chiều được thầy thì thuận mà không hợp thì liêu xiêu nhưng khả năng sau là cực thấp vì thường thầy trò chọn nhau từ trước.

@ Chủ topic: Theo những gì chủ topic viết thì hình như cái mà chủ topic gọi là đề cương chi tiết của luận án là "đề cương sơ bộ"? Đề cương sơ bộ có thể hoàn thiện trong vòng nửa giờ đến 1 ngày là cùng, nó thể hiện cái mà học viên định nghiên cứu. Còn đề cương chi tiết không thể hoàn thành trong vòng vài ngày mà phải mất cả năm, thậm chí hàng năm vì nó phản ánh kết quả nghiên cứu của học viên dựa trên quá trình đọc tài liệu, phỏng vấn, điều tra, chạy mô hình, ra kết quả...

Boulevard
14-08-2010, 02:51 PM
Hì. Nếu làm 1 đề cương luận án để bảo vệ trước 1 hội đồng toàn các nhà khoa học trong 1 ngày thì quả là siêu. Vì khi lập được 1 đề cương trong đó hệ thống đầy đủ các chương, các điều, các mục nhỏ... đòi hỏi người làm nó trước hết phải cực kỳ am hiểu cái đề tài và lĩnh vực mình đăng ký. Nếu 1 người không nắm đầy đủ lĩnh vực đó thì khó có thể viết ra cái gì ngay trong 1 ngày với đầy đủ các tiêu chí như: Tính cấp thiết, mục đích nghiên cứu, lịch sử nghiên cứu, phương pháp luận nghiên cứu, đóng góp lý luận và đặc biệt là Kết cấu chi tiết nội dung của luận án. Ngay việc dựng lên 1 kết cấu nội dung với các chương, mục và điều mục nhỏ đã đòi hỏi người làm phải thu thập tài liệu trong lĩnh vực mà mình đăng ký đã, mà thời gian để thu thập không thôi, chưa phải "nạp" và phân tích và đề ra đề cương đã là khó khăn lắm. Lập ra đề cương nếu không am hiểu và những câu chữ không chuẩn xác sẽ không thuyết phục được hội đồng khi bảo vệ. Theo thực tiễn từ "sư phụ" của mình cùng một số người làm tiến sĩ thì khi tiến hành bảo vệ đề cương luận án họ phải chuẩn bị cả năm trời và đề tài đó phải gắn bó với hoạt động thực tiễn và cả vấn đề mà họ quan tâm theo dõi rất lâu. Sư phụ mình còn bảo: "Mày là con "ất ơ" nhất trong những đứa làm luận án với tao. Những "thằng" khác chúng nó nung nấu tới cả năm trời mới dám đi bảo vệ. Còn để bảo vệ thành công luận án có "thằng" làm với tao tới 10 năm đấy :D". Nếu bạn nói làm 1 ngày thì có thể xong bản đề cương với 15 trang thì quả là siêu. Trình độ của chủ topic không thể làm nổi. Quả thực thì mình cũng không rõ cách gọi tên đề cương của mình là "sơ bộ" hay "chi tiết" theo cách gọi của bạn. Mà chỉ thấy sư phụ vẽ ra 1 form đầy đủ các yếu tố trên và tự mình phải về tìm mọi thứ mình có để bồi đắp thành. Việc làm nghiên cứu sinh ở VN đúng là nghe nhiều người nói là lâu và mất nhiều công sức, tiền bạc... như anh bạn mình vừa bảo vệ thành công anh ấy đã phải mất 10 năm đeo đuổi công trình đó. Còn 1 anh chuẩn bị bước vào bảo vệ đề cương luận án giống mình thì đề tài đó anh ấy đeo đuổi tới 3 năm trong công tác quản lý của anh ấy. Vậy mà cái đề tài mình đăng ký lúc đầu và đã từng là luận văn bảo vệ tốt nghiệp đại học đã bị "sư phụ" bỏ đi thay vào đó là 1 đề tài hoàn toàn khác. Dĩ nhiên đề tài đó cũng không xa lạ với mình nên mới có thể cày kéo trong 3 ngày cấp cập.
:youarethewoman:

Triplec
14-08-2010, 04:12 PM
@ Chủ topic: Theo những gì chủ topic viết thì hình như cái mà chủ topic gọi là đề cương chi tiết của luận án là "đề cương sơ bộ"? Đề cương sơ bộ có thể hoàn thiện trong vòng nửa giờ đến 1 ngày là cùng, nó thể hiện cái mà học viên định nghiên cứu. Còn đề cương chi tiết không thể hoàn thành trong vòng vài ngày mà phải mất cả năm, thậm chí hàng năm vì nó phản ánh kết quả nghiên cứu của học viên dựa trên quá trình đọc tài liệu, phỏng vấn, điều tra, chạy mô hình, ra kết quả...


Quả thực thì mình cũng không rõ cách gọi tên đề cương của mình là "sơ bộ" hay "chi tiết" theo cách gọi của bạn. Mà chỉ thấy sư phụ vẽ ra 1 form đầy đủ các yếu tố trên và tự mình phải về tìm mọi thứ mình có để bồi đắp thành. ...
:youarethewoman:

Triplec nghĩ đề cương Boulevard chuẩn bị bảo vệ là đề cương sơ bộ, bảo vệ trong kỳ thi tuyển đầu vào NSC trong nước. Đề cương chi tiết là sau khi đã là NCS rồi. Viết đề cương sơ bộ không phải quá phức tạp, không tốn mấy thời gian, nhất là với những người đã có thời gian đầu tư vào đề tài của mình kỹ lưỡng, biết rõ hướng nghiên cứu của mình là gì, mình dự định sẽ làm ntn..., có thể viết ra trong vòng 1 hoặc 1/2 ngày như Mainhungayhomqua nói (tất nhiên chỉ là viết ra thôi, mọi thứ thì phải có sẵn trong đầu và trong tay hết rồi). Tuy nhiên nếu bạn chưa chắc chắn hướng nghiên cứu của mình thì để "đẻ" ra được một bản đề cương 15 trang có sức thuyết phục với hội đồng các giáo sư cũng không phải đơn giản.

Chúc Boulevard may mắn và thành công với hướng đi đã chọn.

Boulevard
14-08-2010, 04:52 PM
Năm nay con gái đắt hàng đi chơi nhiều. Nên vui lắm. Về nhà hỉ hả đưa cho mẹ USB và nói: Mẹ post ảnh vào facebook cho con mẹ nhé. Nhìn vào 1 loạt những ảnh cô con gái chụp mới thấy con gái sắp thành thiếu nữ rồi. Và cũng đẹp như ai...

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash2/hs129.ash2/39782_1414401408094_1474338264_31245867_3029018_n. jpg
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash2/hs130.ash2/39815_1414385927707_1474338264_31245769_1062448_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs293.snc4/40982_1414386527722_1474338264_31245779_262376_n.j pg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs307.snc4/40711_1414387207739_1474338264_31245789_8281898_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs280.snc4/40326_1414388007759_1474338264_31245804_6029044_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash2/hs143.ash2/40505_1414396087961_1474338264_31245848_2826880_n. jpg


http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs218.snc4/39219_1414396447970_1474338264_31245852_2243397_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash2/hs147.ash2/40711_1414387167738_1474338264_31245788_5140326_n. jpg

Tường Thụy
14-08-2010, 07:04 PM
Anh đẹp và rõ nét quá.
Mẹ to thế thì làm gì con chả chóng nhớn nhỉ
:tungtang::tungtang:

Boulevard
16-08-2010, 12:07 AM
Ngày hôm qua là thế
(Ca sĩ : Quang Dũng)
Là những gì nhẹ nhàng, tha thiết của ngày tháng cũ tưởng chừng như vẫn còn đâu đây nhưng ngày hôm qua là thế! Chìm khuất trong mưa xóa nhòa. Âm điệu và lời nhạc êm dịu đã dẫn đưa ta trở lại với ngày xưa, gợi lại cho ta những nỗi niềm riêng.
Là những gì nhẹ nhàng, tha thiết của ngày tháng cũ tưởng chừng như vẫn còn đâu đây nhưng ngày hôm qua là thế! Chìm khuất trong mưa xóa nhòa. Âm điệu và lời nhạc êm dịu đã dẫn đưa ta trở lại với ngày xưa, gợi lại cho ta những nỗi niềm riêng. Rồi cũng lại là ngày hôm qua, những kỷ niệm từ tháng năm cũ chợt tìm về thật dịu dàng không ồn ào, mãnh liệt, da diết mà là nỗi nhớ thật dịu êm thoáng hiện trong ta.

Mỗi ngày trôi qua với một nhịp sống khác nhau, có những sai sót, vội vàng, lãng quên, và có cả những điều nằm ngoài ý muốn. Có phải tất cả đều là những gì cần phải xảy đến cho ta mỗi một ngày, để cho ta hiểu biết thêm những khía cạnh khác nhau của cuộc đời. Chung quanh những bon chen, lo lắng và tất bật trong cuộc sống, chợt có lúc ta khao khát một ngày nắng ấm, thầm mong những điều đơn giản hay những ước mơ giản dị ngỡ như sẽ dễ dàng thực hiện nhưng rồi lại không đạt được. Cũng như ngày hôm qua, mình đã mơ ước một ước mơ dẫu bình thường, ngồi bên em hoàng hôn đâu đó rụng rơi.

Có những lúc bỗng thấy mình không là mình, như lạc lõng giữa xa lạ, cô đơn vây quanh, rồi tự lòng cảm giác ra được nỗi niềm triền miên, tâm hồn băng hoại. Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc, chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào. Sao nghe tha thiết, thật gần nơi đây, mặc dù là chơi vơi giữa xa lạ trong màn đêm nhưng chỉ có em biết, chỉ có tâm hồn đồng giao cảm mới nhận biết được đêm nay ta thức giấc.

Ngày hôm qua là thế, vui đó, buồn đây, nỗi nhớ và những ước mơ nhỏ bé vẫn từ từ, êm đềm xen kẽ vào trong cuộc sống bận rộn của mỗi người. Thời gian cứ thế dần trôi, ta cứ thầm ngỡ cuộc đời mãi là sóng yên biển lặng, nhưng rồi bất chợt trong phút chốc ta lại thấy rằng ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng, chợt nhận ra mình ... cô đơn giữa đời nhau.


Kết bài hát và kết cả lời bình cho bài hát:o

http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZCZBUE||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent

Boulevard
16-08-2010, 12:15 AM
Nó đã từng viết "Nơi sâu thẳm từ trái tim " và giờ nó lại lục lại "Kí gửi 1 tình yêu qua chát"... Sau khi đọc lại những gì nó đã từng viết (có thể là cường điệu chút để lấy tiền nhuận bút) nhưng giờ sao đọc lại nó thấy nó bây giờ sao cằn cỗi và mất dần đi sự lãng mạn, nó thèm được trở lại những cảm giác một thời mà nó có quá...



Kí gửi một tình yêu qua chát
2005,
Tôi và Hoàng thân nhau từ ngày học trường quân đội, Hoàng coi tôi như một người bạn đúng với nghĩa “tri kỷ”! Anh chẳng dấu diếm tôi chuyện gì, từ chuyện vui cho tới chuyện buồn. Hoàng kém tôi 1 tuổi nhưng anh lại rất chững chạc và hiểu biết, còn tôi luôn bị Hoàng đùa là “ngây thơ” bởi những chuyện va chạm trong xã hội, những tệ nạn xã hội tôi rất mù mờ, cũng nh u cách đối nhân xử thế với đủ loại ngu ời trong xã hội...

Tốt nghiệp, Hoàng phấn đấu làm việc và được giao vào một vị trí quan trọng của một cơ quan quân đội. Hiện giờ, mới 30 tuổi anh đã được bầu là bí thư chi bộ Đảng trong đơn vị, dưới quyền anh là những cán bộ đều đã có tuổi. Thành đạt về công danh thì Hoàng lại thất bại về tình cảm. Ngay khi rời ghế nhà tr­uờng, Hoàng đã gặp Hạnh và yêu Hạnh say đắm. Từ ngày Hoàng yêu thì quỹ thời gian để gặp bạn bè và tôi trở nên hiếm hoi. Hạnh kém Hoàng 7 tuổi và là một cô gái xinh đẹp. Hoàng đã giành toàn bộ công sức để nuôi Hạnh ăn học 4 năm bởi nhà Hạnh rất nghèo. Sau khi ôm tấm bằng đại học, Hạnh chia tay Hoàng... Từ ngày đó Hoàng rất buồn, mặc dù công việc vẫn được cấp trên tin tưởng, cấp dưới nể phục, nhưng ngoài giờ làm việc anh triền miên lao vào các cuộc nhậu nhẹt. Hễ có ai rủ đi chơi, đi nhậu, đi cà phê là anh nhận lời cốt để quên đi nỗi đau Hạnh để lại trong anh. Tôi gặp Hoàng nhiều hơn, cố gắng tìm mọi cách để an ủi, rủ anh đi chơi với bạn bè. Nhiều người khi buồn thường khó che dấu được tình cảm, với Hoàng lại khác, anh luôn biết che dấu nỗi buồn của mình! Nhưng, tôi biết đằng sau những nụ c uời, giọng nói đầy vui vẻ, anh dấu trong mình một nỗi đau... Tôi thấy rõ sự tuyệt vọng của anh mỗi khi anh hát những bài như: Đổi thay, Một lần nữa thôi, Chân tình...

Tôi không phải là một cô gái xấu xí, thậm chí theo nhận xét của mọi người thì tôi là cô gái ưa nhìn, năng động và hấp dẫn. Bên tôi luôn có những người bạn trai vây quanh, tìm mọi cơ hội để thể hiện “bản lĩnh” đàn ông! Thế nhưng, tôi chẳng có chút rung động nào với họ mà tất cả suy nghĩ và việc làm của tôi đều hướng về Hoàng. Nhìn Hoàng âm thầm chịu đựng nỗi đau khổ, đã bao đêm tôi đã khóc vì thu ơng anh và khóc vì sự bất lực khi không thể nói lên được tình cảm của mình. Tôi sợ nói ra sẽ mất anh bởi đã bao lần Hoàng nói rằng sự ra đi của Hạnh đã khiến anh không thể còn chút tình cảm để tới với người con gái khác, anh luôn tìm cách từ chối mọi lời mai mối...

Dịp may đã đến, Hoàng nối mạng vào máy tính, chúng tôi thường chát với nhau. Khi chát với tôi, Hoàng mới bộc lộ hết tất cả những suy nghĩ, tuyệt vọng của anh về cuộc sống, về hôn nhân và gia đình...Nhìn g uơng mặt anh ngày càng phờ phạc, gầy rộc bởi sự cô đơn, trống trải và những đêm không ngủ suy nghĩ về cuộc tình dang dở, tôi không thể cầm được nỗi lòng của mình. Nhưng giữa chúng tôi d uờng như vẫn có một ranh giới không cho tôi tự tin để bày tỏ tình cảm với anh. Mỗi tối đi qua nhà Hoàng, thấy đèn sáng lòng tôi cảm thấy rất vui, nếu không tôi biết anh lại đang tự đầy đọa mình ở một tiệc rượu nào đó...

Tôi nảy ra cách giới thiệu cho Hoàng một địa chỉ “chát”, nói rằng đó là một người bạn gái của tôi “chát” rất siêu. Hoàng từ chối, tôi nói với Hoàng rằng sẽ rất thú vị khi có đuợc một người bạn ở trên mạng mà mình không cần biết mặt mà chỉ để “tâm sự” mỗi khi “chẳng biết làm gì”! Tôi về lập địa chỉ chát mới với cái tên rất lãng mạn: Thanhtieuconuong! Từ hôm đó tôi phải đóng thêm một vai: Thanh, người bạn của mình. Lúc đầu Hoàng rất dè dặt nhưng có lẽ Thanh có cách trò chuyện gần gũi và rất đồng cảm nên anh trở nên say mê chát với Thanh. Có lẽ vì không sợ lộ mặt, Hoàng đã trò chuyện rất thật lòng với Thanh! Trong câu chuyện thỉnh thoảng tôi lại lái anh về mình – người đóng vai trò trung gian là bạn của Hoàng và Thanh. Hoàng chỉ nói về tôi với sự trân trọng và yêu quý một cô bạn gái thân. Có những lúc tôi phải ra cửa hàng để vào một lúc hai địa chỉ của tôi và Thanh. Cứ thỉnh thoảng tôi lại nhảy vào địa chỉ của Hoàng khi anh chát với Thanh, tỏ ý “Ta biết mi đang chát với...!”.

Đi chơi với tôi, Hoàng th uờng nhắc tới Thanh và hỏi tôi Thanh là nguời thế nào, vì sao mà không dám gặp Hoàng. Giờ đây, Thanh đã có một vị trí cực kì quan trọng vào những buổi tối của Hoàng. Ngày nào Hoàng cũng hẹn chát, có lúc máy bị tắt, Hoàng phóng ra cửa hàng như điên để kịp hẹn... Và dĩ nhiên những cuộc nhậu của Hoàng cũng ít dần đi. Chát với Thanh, Hoàng đã đem hết cả tình yêu và sự tha thiết muốn gặp Thanh, được bên Thanh, Thanh là người con gái quan trọng nhất đối với Hoàng, cả đời này Hoàng sẽ chẳng tìm ai được người tâm đầu ý hợp, tri kỷ như Thanh...

Tôi phải làm gì bây giờ? Khi đóng vai Thanh, tôi chỉ muốn một điều là làm thế nào để Hoàng vui, không bị cô đơn... Hoàng đã cài đặt webcam và chát bằng tiếng, chắc là hi vọng sẽ đu ợc nhìn thấy Thanh, nghe giọng của Thanh... Tôi đã phải nói dối anh rằng chỗ cửa hàng của Thanh không có chát hình, chát tiếng và Thanh cũng không muốn gặp một ng uời bạn trên mạng vì Thanh là một cô gái rất xấu và trông rất nhạt nhòa... Hoàng bảo tôi: “Dẫu em Thanh có xấu xí như em thường nói, nhưng qua chát tôi thấy em là một cô gái sâu sắc, có tâm hồn, đó mới là điều quan trọng đối với tôi!”. Hoàng đã yêu Thanh - một con người ảo ở trên mạng và đâu biết con người thật lại chính là tôi - người bạn gái thân luôn ở bên anh! Nói thật cho Hoàng, Thanh chính là tôi, liệu Hoàng có chấp nhận hay chúng tôi sẽ đánh mất đi tình bạn đáng trân trọng? Để Thanh tự nói với Hoàng là đã có người yêu hoặc đã có chồng? Nếu vậy vết thương lòng của Hoàng sẽ lại thêm một lần đau đớn! Sẽ lại thêm một cú sốc về tình cảm cho Hoàng. Không nói gì và lặng lẽ bặt vô âm tín... Tôi phải làm gì và sẽ ra sao nếu một ngày Hoàng nhận ra Thanh chính là tôi...

(Cái nick thanhtieuconuong sau câu chuyện này đã biết bao nhiêu bé teen làm quen và muốn nói chuyện, nhưng rồi thời gian đã làm nó quên mất cả pass để vào lại...)

Boulevard
16-08-2010, 04:20 PM
2g10 phút nó tỉnh dậy và chợt nhớ ra phải đi ngay. 4 cây số lên ĐH KHXH&NV, 10cây số về Bộ Văn hoá Thể thao & Du lịch để dự họp về Liên hoan các vở diễn lịch sử. 1 cây số tranh thủ chạy từ Ngô Quyền sang Trần Hưng Đạo lấy nhuận bút ở TTXVN tháng 6 và tháng 7 : "Chưa có, 2 ngày nữa em ạ". Từ Trần Hưng Đạo 1,5 cây về Báo Nhân dân - Hàng Trống được câu trả lời: "Cô thư ký ban bị động thai nên nhuận bút tạm ngừng trả 1 tháng". Từ Hàng Trống về Bùi Thị Xuân may cái quần (vải mua mấy ngày nay chưa kịp đi đo), từ Bùi Thị Xuân chạy về báo. Đang đi thì gặp trời mưa ngại không mặc áo mưa, ướt 30%. Ngưng nghỉ tới 4g30 lại từ cơ quan ngược lên ĐH KHXH&NV để học tiếng "em" tới 8g30 mới được về nhà. Ối rời ơi. Sao cái số nó không phải là con trâu mà là con ngựa. Thôi, tranh thủ điện thoại cho đối tác lấy tư liệu ... để đêm về cày.
:khoc::khoc::khoc:

Tường Thụy
16-08-2010, 07:07 PM
....................

Kí gửi một tình yêu qua chát
...................

Anh nghĩ lập một nick giả để nói chuyện với người mình đã từng quen biết hoàn toàn không nên, kể cả sự giao lưu chỉ bằng thơ hay những lời viết chung chung.
Mặt khác, với người chưa gặp cũng không nên khai khác những điều về mình ví dụ tuổi tác nghề nghiệp, học vấn ... Như vậy thể hiện sự tôn trọng bạn và khi giao lưu sẽ tự tin hơn. (điều gì không muốn nói ra thì thôi nhưng đã nói thì đừng nói khác đi). Nói tóm lại làm gì cũng tính đến hậu quả sau này.
Trong trường hợp em nêu trong bài viết, anh nghĩ cứ để cho nhân vật Thanh lặn mất tăm. Nếu nói ra sẽ mất cả tình bạn luôn đó.
Dẫu cho anh ta có nói dù Thanh như thế nào vẫn yêu thì đó chỉ là ngộ nhận.
Mà anh bạn ấy cũng dở nhỉ. Khi đã thân tới mức ấy rồi, chỉ cần xin Thanh số máy thì có cách ứng xử ngay thôi mà, ví dụ nếu không cho thì không nên giao tiếp nữa vì chắc chắn có vấn đề nào đó.
Hic hic, anh nói thế là theo quan điểm của anh, không biết có lạc hậu quá không.

Boulevard
16-08-2010, 08:32 PM
Đi xem nghệ thuật, con gái thích mê được chụp ảnh với nghệ sĩ và ca sĩ nổi tiếng. Thế nên con gái luôn có những bức ảnh rất ngộ nghĩnh

Chụp ảnh với chú Xuân Bắc này

http://a367.yahoofs.com/lifestory/tu0NfyKfCRvfkwMIeGCEMaS1ZA--_2/blog/ap_20090820123127898.jpg?lb_____DaOmqN7R1

NSƯT Chí Trung : "Bác biết mẹ con rồi nhé, mẹ con đang cầm ống kính lăm lăm chụp 2 bác cháu ở dưới kia kia...":D

http://upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010081622733zmezodu0zj1419738.jpeg
Chụp với chú diễn viên của Nhà hát Múa rối Trung ương

http://a367.yahoofs.com/lifestory/tu0NfyKfCRvfkwMIeGCEMaS1ZA--_1/blog/ap_20090716022842176.jpg?lb_____Dwxok776j

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash2/hs120.ash2/39339_1414432768878_1474338264_31246153_7352023_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs294.snc4/41041_1414433168888_1474338264_31246156_6315241_n. jpg

http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc4/hs149.snc4/36812_1414446769228_1474338264_31246377_4884987_n. jpg

Boulevard
16-08-2010, 10:22 PM
Đại ca à. Về logic thì nghĩ như đại ca là đúng, dưng mà là "con gái" đôi khi không dám nói thật lòng mình mà phải dùng 1 cái nick, hơn thế cái nick này, Thanh cũng đã nói : Sẽ chỉ là 1 người bạn trên mạng và giúp đỡ Hoàng vượt qua cơn khủng hoảng tinh thần thay cho việc đi nhậu nhẹt và hủy hoại con người mình thì ngồi trên chát, chia sẻ, tâm sự với 1 người bạn cũng tốt mà. Thực ra câu chuyện này viết trước câu chuyện "Nơi sâu thẳm trong trái tim", và chàng trai đó đã biết Thanhtieuconuong là ai... Sau đó chàng càng trân trọng cô bạn thân của mình hơn. Nhưng rốt cuộc họ đã không thể đến với nhau bởi giữa họ có quá nhiều rào cản. Đó là trách nhiệm gia đình.
Boulevard ở ngoài đời cũng vậy, cho tới giờ cũng có 1 vài cái nick làm bạn vài năm rồi nhưng chưa hề biết tên thực sự, biết mặt... Chỉ khi buồn thì vào chia và sẻ, thậm chí khóc tu tu... Đại ca "già rồi" nhá, chỉ thích "táp liền" thui. hichic... Chắc hay bị các em trêu đây mà!Đọc cái câu chuyện của bác trong nhà Tạp văn về vụ nick ảo rùi ạ.
:haha::haha::haha::haha:

TeacherABC
17-08-2010, 10:30 AM
Hi Bou, đã vào rảo quanh một vòng rồi đấy nhé! Good luck!

Bé thích làm điệu như thế chắc Bou cũng mệt với bé đây!

Boulevard
17-08-2010, 11:26 AM
Hi Bou, đã vào rảo quanh một vòng rồi đấy nhé! Good luck!

Bé thích làm điệu như thế chắc Bou cũng mệt với bé đây!

Không mệt tí nào đâu ạ. Bé đáng yêu lắm, nếu bác Teacher đọc 1 số bài về bé trong NKK sẽ thấy ngay mừ... Được bác đảo qua nhà dù chỉ là vài giây cũng cảm thấy hân hạnh lắm. Iem là iem hơi bị thích bạn bè tới thăm nom nhau đới ạ. Âu cũng biết hơn 1 chút về tình hình của nhau cũng như để hiểu nhau hơn. Giá mà bác Tea lập blog riêng nhỉ??? Em thấy bác chỉ trung thành với topic các bài hát. :o

TeacherABC
17-08-2010, 01:14 PM
Không mệt tí nào đâu ạ. Bé đáng yêu lắm, nếu bác Teacher đọc 1 số bài về bé trong NKK sẽ thấy ngay mừ... Được bác đảo qua nhà dù chỉ là vài giây cũng cảm thấy hân hạnh lắm. Iem là iem hơi bị thích bạn bè tới thăm nom nhau đới ạ. Âu cũng biết hơn 1 chút về tình hình của nhau cũng như để hiểu nhau hơn. Giá mà bác Tea lập blog riêng nhỉ??? Em thấy bác chỉ trung thành với topic các bài hát. :o

Anh thì dốt văn mà chữ nghĩa lại kém nên chẳng dám lập blog riêng! Chỉ biết mượn các bài hát để nói lên tâm trạng của mình thôi! Dù sao nghe nhạc nhiều cũng thấy lòng mình dịu lại...

Boulevard
17-08-2010, 02:37 PM
Anh thì dốt văn mà chữ nghĩa lại kém nên chẳng dám lập blog riêng! Chỉ biết mượn các bài hát để nói lên tâm trạng của mình thôi! Dù sao nghe nhạc nhiều cũng thấy lòng mình dịu lại...

Cái bác nì, lại khiêm tốn quá! Boulevard là người hay lọ mọ đọc các topic của bạn bè. Thấy bác tình củm đáo để, không chỉ với 1 vài chị em mà với cả bác Phương Lê, Bác Cùi Bắp... Có cảm giác là nếu ai mà được bác yêu, bác sẽ chăm sóc họ kỹ càng lắm. Người như vậy không thể nói là dốt văn được. Nhưng thôi, bác không lập blog nhưng những bài hát mà bác post và các bài viết trong các topic Ngày hôm nay bạn thế nào, Massage... tin nhắn thì hiểu ngay bác "dốt" thế nào. Nhiều khi đọc bài viết của bác cho "1" người tình củm quá... Boulevard cứ tủm tỉm cười bảo thời này mà có anh chàng còn si tình dã man thế ... Cái chị...mà được bác yêu thật hạnh phúc! Hôm nay Boulevard mới dám nói vì bác dạo qua nhà, nếu không chắc hổng dám nói thật suy nghĩ của mềnh.
:naonao::naonao::naonao::naonao::naonao::naonao::n aonao:

Boulevard
18-08-2010, 08:18 PM
Sao mà lắm liên hoan, hội diễn thế không biết. Trong 1 tháng lại đúng vào cái tháng nó cần thảnh thơi để học hành thì nó lại quay cuồng, tối nào cũng đi xem... Liên hoan xiếc quốc tế lần thứ hai, Liên hoan các vở diễn đề tài lịch sử từ 19 đến 22.8, Liên hoan múa rối quốc tế từ 4.9 đến 10.9... Đâu chỉ có đi xem tại thời gian liên hoan, đơn vị nào có chương trình dự thi lại mời đi xem duyệt trước... Nó còn trốn không theo dõi mấy cái vụ hoa hậu mà vẫn cứ thấy ngốt vì công việc. Lịch xem của nó choán hết cả các tối. Ban ngày thì tới cơ quan toàn bị nghe mọi người buôn dưa lê. Nó cố gắng để tĩnh tâm vào viết và học nhưng cũng không thể vì mọi người cứ vào phòng là nói chuyện như cái chợ... Mệt ghê. Tối nào cũng làm việc tới 1g30 sáng. Đến là xì trét...
:imdead::imdead::imdead:

Boulevard
18-08-2010, 11:20 PM
Buổi tối nay không phải đi làm, nó vào chát webcam trên mạng với bố và anh trai ở nước ngoài. Anh kể là bố sang bên này nhiều chuyện buồn cười lắm.
Chuyện thứ nhất là bố dùng vòi nước trong nhà tắm kêu tại sao nó không kêu mà lại êm re, bố khen đúng là thằng Đức nó hiện đại thật!
Chuyện thứ hai, bố soi gương trong nhà bảo : Ơ, sao cái gương nó trong thế nhỉ... Soi tận tường cả cái những nếp nhăn bé tí trên mặt... Bố bảo gương làm bố già đi!
Chuyện thứ ba, bố vào nhà anh chị cứ khen sao mà sạch sẽ thế không có thấy con gì như con dán, con muỗi hay con chuột... như ở Việt Nam
Chuyện thứ tư, ra đường đi dạo là 1 cái thú của bố vì thời tiết ở bên Đức thật đẹp và chẳng có 1 tí tẹo bụi nào trên đường cả
Chuyện thứ năm, bố là người rất mê bia nên từ chưa đầy 2 tuần, anh trai đã tốn tới 500 EUro để chiêu đãi bố các món bia tươi và rượu Đức... Bố khoe mỗi ngày bố uống 2 cốc bia tươi, mỗi cốc là 1 loại. Bố ước tính đã uống được khoảng 20 loại rồi...
Chuyện thứ sáu, bố đi dạo chui vào cửa hàng thời trang quần áo và mua 2 cái áo khoác màu trắng giống y nhau, 1 cái cỡ 40 và 1 cái cỡ nhỏ hơn mang về và nói là mua cho nó và cho cô bé giúp việc của nó. Trời trời. Nó giỏi lắm cũng chỉ mặc cỡ 38... Mà nó thì tròn tròn bố lại mua màu trắng, bố bảo màu trắng nó mới sang. Chị dâu và anh trai phải quyết liệt nói không hợp với nó, bố mới chịu mang trả...
Chuyện thứ 7, nó nhờ anh trai mua giúp cho 1 cái máy ảnh... Anh mang cái máy ra khoe trước màn hình bảo là màn hình máy to này, chụp siêu xa này... Bố bảo: Cái máy này hay con ạ. Chụp được cả máy báy trên trời đấy! :D
Chuyện của bố nghe nói còn dài nhưng mà nó mệt quá... nên để giành lần sau lại nói chuyện tiếp với bố. Chỉ nhớ nhất câu cửa miệng của bố: Đúng là thằng Đức có khác... Việt Nam
::dethuongqua::dethuongqua::dethuongqua:

Boulevard
19-08-2010, 09:26 AM
Với đồng lương ít ỏi và những khoản nhuận bút còm cõi nhận được từ những bài viết đều đặn, nó cũng có tý tiền gửi tiết kiệm... Thế nhưng nhìn nó ở cơ quan ai cũng nghĩ nó là người có của ăn, của để vì cái gì nó cũng là người đi đầu tiên: Xe máy xịn nhất cơ quan, máy tính model nhất, điện thoại hiện đại nhất... Không phải là nó là người thích tạo cho mình cái vẻ hào nhoáng mà nó là người thích công nghệ. Mọi thứ nó đều muốn sử dụng và đạt hiệu quả cao nhất. Thế nên ai cũng tưởng nó "kinh" lắm. Chị sếp nó đợt trước hỉ hả tới cơ quan bảo: "Em có tiền Việt thì đổi ra đô nhé, gửi đô nhiều tiền hơn và lãi. Chị vừa rút tiền tiết kiệm gửi ra đô đã lãi rồi..." Nó nghe vội vàng định đi rút tiền và đổi ngay. 1 anh bạn chát với nó cười phá lên bảo: Ối rời, người ta nhiều tiền mới lo đi đổi tiền. Em có bao nhiêu đổi chi cho mệt. Đúng là "cô bé". Đúng là nó là dân ngố thật. Ngẫm ra đổi đi đổi lại... có được bao nhiêu mà định ton ton chạy đi cho mất công, mất việc. Thấy bác Yeu100 post về ngoại tệ có vẻ mở rộng giá... Nó buồn, nó ngậm ngùi nhớ lại cái câu chuyện nho nhỏ của nó khi xưa. Giá đô tăng hay giảm với nó cũng không có mấy tiền để mua đô tích trữ hay bán đô lấy hời
:khoc::khoc::khoc:

Boulevard
19-08-2010, 03:34 PM
"Mùa thu trong em dịu dàng lời tạ lỗi"


Mùa thu Hà Nội có gì lạ ko anh?
Chắc cũng se sắt heo may, cũng ngập tràn hoa sữa.
Em ở phía bên này nỗi nhớ.
Chẳng biết bên kia Thu đến thế nào?

Em cũng không biết nữa tại vì sao...
Mỗi khi nhớ anh lại viết về Hà Nội.
Mùa Thu trong em dịu dàng lời tạ lỗi.
"Như phiến đá tật nguyền, như vết sẹo thời gian..."

Anh giờ này có còn hay lang thang.
Có nghe tiếng thời gian thở dài bên song cửa.
Dưới chân anh khoảng trời em vụn vỡ.
Chốn cũ hẹn hò như dài đến mênh mông.

Em 1 mình dạo bước giữa phố đông.
Chợt thấy thương anh...ở bên kia xa lắm.
HN mùa thu bầu trời còn thăm thẳm.
Như bên này em quay quắt nhớ ko?

Mới chớm Thu mà trời đã lạnh như Đông.
(Cũng có thể cô đơn nên là em nghĩ thế...)
Em xa anh thấy cái gì cũng lẻ.
Chỉ mùa Thu Hà Nội vẫn tròn đầy...


(St) (Không biết thơ của ai nhưng đọc thấy hay quá. Mượn phép nhà thơ mang thơ về nhà đọc)

Boulevard
19-08-2010, 03:51 PM
"Em mong chờ mùa thu, trời đất kia ngả màu xanh lơ…"
Mùa thu đem đến mơ màng, đánh thức lãng mạn giữa thế gian trần trụi.
Thu về cho đất trời làm điệu, khoác voan vàng kiêu sa.
Thu về cho nắng thuỷ tinh, để nắng có thể đi vào trong mắt em.

http://a367.yahoofs.com/lifestory/736g__DOT___yXHgHcIY0e4xIefg--_2/blog/ap_20090830090701939.jpg?lb_____DBCBRe7B8

http://farm4.static.flickr.com/3257/2820605757_e6584e78ec.jpg?v=0



huhu, nó thèm đi chơi quá. Cô bạn thân và con gái yêu, cạ cứng của nó lâu rồi mà chẳng được gặp. Nhớ bộ ảnh của 2 mẹ con khi chụp ở Sen Tây Hồ đẹp, mang về treo trong nhà để nó rảnh, 12 ngày nữa... nó sẽ phóng ra đó để kịp tận hưởng cái không khí của mùa thu trên khắp con đường ngóc ngách ở Hồ Tây.

http://i270.photobucket.com/albums/jj84/hanglinh05/DSC_1335-1.jpg?t=1217882035

http://i270.photobucket.com/albums/jj84/hanglinh05/DSC_1166-2.jpg?t=1217881497

http://i270.photobucket.com/albums/jj84/hanglinh05/DSC_1039-1.jpg?t=1217878813

Boulevard
20-08-2010, 11:07 PM
Tối qua nó đang dự khai mạc Liên hoan các vở diễn lịch sử ở Nhà hát lớn thì ông hiệu trưởng Trường Xiếc gọi cho nó sau 1 hồi hỏi thăm, ông bảo vừa đọc Báo Lao động xã hội thấy có bài về Liên hoan xiếc quốc tế rất hay của phóng viên tên T.Huế. Ông khen: "Cô phóng viên đó là ai mà viết hay và nghề lắm. Không gặp anh mà viết những chi tiết về tiết mục của trường cực kỳ sâu sát". Nó ấm ức vì nó đã viết tới 5 bài về Liên hoan xiếc và lần nào thì nó cũngkhen tiết mục của trường vậy mà chẳng nhận được lời khen nào từ ông bạn. Ức, nhưng nó vẫn bảo: " Thế hả anh. Thế thì tốt cho bọn anh rồi được ủng hộ". Vì nó bận quá nên chẳng có thời gian gửi báo biếu cho ông bạn ấy. Thế là bực, sáng nay nhờ anh qua trường đưa vào phòng bảo vệ 2 tờ báo có bài nó viết mà nó đang có. Chiều tối đang học, lại nhận được cuộc gọi của ông hiệu trường trường xiếc nói: "Em ơi! anh đọc 2 bài báo của em rồi. Hóa ra cái đứa ở báo Lao động nó "ăn trộm" toàn bộ mọi thông tin và nhận định của em sang báo nó". Nó ớ người ra và hiểu ngay vấn đề: "À anh ơi, dân báo chí thường thế mà, vì báo em là báo chuyên về lĩnh vực đó, lại hay ra trước nên mới bị chôm chỉa... ".
Thôi thì cũng giải oan cho nó vì có ai chăm chỉ như nó đi xem tỉ mỉ các buổi đâu, các báo thường chỉ tới khai mạc và bế mạc, làm sao có thể phân tích tỉ mỉ như nó khi nó đi từng buổi diễn, soi từng tiết mục và phỏng vấn từng đối tượng mà nó thích... Chắc ông bạn cảm thấy áy náy vì tội khen người khác mà quên cả khen cô bạn mà anh ấy vẫn yêu quý. Chỉ bực là báo trên mạng xào thì còn đỡ, đằng này giấy trắng mực đen in ra báo mà còn lấy cả bài của nhau thì cũng choáng. Nó lên mạng tìm báo Lao động xã hội số báo ra ngày hôm qua thì đúng số đó lại không thấy đăng lại trên Quang Minh. Thôi thì kệ, vì mình cũng biết cô bạn phóng viên đó. Hôm nào rảnh gặp sẽ nói: Chị bị cơ quan phê bình vì tội 'canh tác' trên báo bạn mà viết y xì như trên báo mình. Tại em đó. Xem cô bạn đó nói gì nhỉ???
:botay:

Boulevard
21-08-2010, 12:40 AM
Xin lỗi và xin lỗi

Một bạn gái cùng dòng người vào nhà hát khong may dẫm phải chân người đi bên, cô ngỏ lời: “Xin lỗi!”. Vậy là đương nhiên. Một thanh niên đang chuyện trò bỗ bã, dĩ nhiên có cả những chi tiết, với ngôn ngữ khá thoải mái với các bạn cùng giới bỗng có tốp bạn gái đến nhập hội, thanh niên ngừng chuyện, xin lỗi các bạn gái, rồi mới tiếp tục câu chuyện. Vậy là đương nhiên.

Những trường hợp xin lỗi trên tỏ rõ ý thức trách nhiệm, nghiêm túc và thái độ của người lịch sự có văn hóa. Song, có không ít trường hợp người ngỏ lời xin lỗi đấy mà bằng không xin lỗi, thậm chí còn có lỗi hơn!

Mới đây, một nhà xuất bản cho tái bản một quyển sach đã in hàng chục năm trước. NXB đã không có lời trao đổi hoặc tin cho tác giả bíet, còn tự ý rút bỏ bài vốn có, tự ý thêm vào bài của chính thành viên thuộc NXB. Khi sách phát hành, tác giả của nó mới biết và không khỏi bực dọc, phẫn nộ. NXB cho người đến xin lỗi tác giả rồi để sự việc buông trôi im lặng theo dòng thời gian? Kiểu cách xin lỗi ấy đã không chứng tỏ những người có học, có văn hóa, và cũng không ý thức đủ Luật bản quyền tác giả. Đó là một cách xin lỗi “lấy được”, xin lỗi “chạy làng”!

Lại nữa, hai gia đình kề liền, cùng chung một bức tường. Ông A lên thêm tầng trước, ông B ngỏ lời cho xây luôn bức tường, nguyên liệu công xá hết bao nhiêu xin sẵn sàng thanh toán. ây vậy, ông B lên tầng sau đã sẵn bức tường xây trước thực tiện, đã không có khe ngăn cách đôi bên, khong bị nước thấm xuống, dĩ nhiên tường liền khối càng bền chắc hơn. Xây xong ông A đưa giấy thợ đã kết toán phần bức tường của ông B phải trả. Nhưng ông B kêu kết toán cao quá, đắt! Ông tự tính lại, chưa bằng 3/4 kết toán trước. Tiếng bấc bay đi, tiếng chì ném lại, hai gia đình khó nhìn mặt nhau. Không lâu, gia đình ông b cũng lên tầng tiếp. Tốp thợ bên ông tính lại giá công và nguyên liệu bức tường đã xây chung. Kết cuộc ông B vẫn phải trả ông A như kết toán trước, còn phải bất đắc dĩ ngỏ lời: “Xin lỗi!”. Một lời xin lỗi, trăm nghìn lời xin lỗi vậy, cũng khó làm mất đi những lời lẽ và thái độ không đẹp để hai gia đình trở lại được quan hệ như trước.

Như vậy, tốt nhất là không để phải có những lời xin lỗi bất đắc dĩ.

Còn nữa, có những việc làm mà người ta không nghĩ rằng hậu quả có thể mang lại cho người khác sự tổn thương. Để rồi khi nghĩ lại họ ân hận, day dứt và thốt lên vô vàn lời xin lỗi… Liệu những lời xin lỗi ấy có lấy lại được tình cảm đã mất hay không? Vẫn biết có những lời xin lỗi như vậy và nó cũng có hiệu lực. Nhưng làm sao để khỏi phải thốt lên những lời xin lỗi như vậy nhỉ? Còn có những lời xin lỗi mà người thốt ra trong lòng chẳng muốn tí nào nhưng vì họ có lỗi và họ không thể tránh né lỗi lầm của mình, đành phải hạ mình xin lỗi kẻ dưới vậy! Lời xin lỗi này thì cũng đáng đồng tiền bát gạo đấy chứ! Bởi không dễ uy quyền chịu khuất phục dân đen đâu nhỉ?
Tác giả: BLV

yeu100C
21-08-2010, 08:05 AM
"Mùa thu trong em dịu dàng lời tạ lỗi"


Mùa thu Hà Nội có gì lạ ko anh?
Chắc cũng se sắt heo may, cũng ngập tràn hoa sữa.
Em ở phía bên này nỗi nhớ.
Chẳng biết bên kia Thu đến thế nào?

Em cũng không biết nữa tại vì sao...
Mỗi khi nhớ anh lại viết về Hà Nội.
Mùa Thu trong em dịu dàng lời tạ lỗi.
"Như phiến đá tật nguyền, như vết sẹo thời gian..."

Anh giờ này có còn hay lang thang.
Có nghe tiếng thời gian thở dài bên song cửa.
Dưới chân anh khoảng trời em vụn vỡ.
Chốn cũ hẹn hò như dài đến mênh mông.

Em 1 mình dạo bước giữa phố đông.
Chợt thấy thương anh...ở bên kia xa lắm.
HN mùa thu bầu trời còn thăm thẳm.
Như bên này em quay quắt nhớ ko?

Mới chớm Thu mà trời đã lạnh như Đông.
(Cũng có thể cô đơn nên là em nghĩ thế...)
Em xa anh thấy cái gì cũng lẻ.
Chỉ mùa Thu Hà Nội vẫn tròn đầy...


(St) (Không biết thơ của ai nhưng đọc thấy hay quá. Mượn phép nhà thơ mang thơ về nhà đọc)



Bài thơ này hay quá
Cảm giác chân thực, bởi khoảng không gian là rất xa và tình cảm thật nhẹ nhàng sâu lắng. Lâu rồi không đọc bài thơ nào mộc mạc nói về buồn mà không đau. Nói về yêu mà không cần dùng từ này. Nói về nhớ mà như rút ruột ra vậy vì đọc cảm thấy cồn cào thấy ray rứt.
Cảm ơn Bou nhé!

Boulevard
21-08-2010, 08:45 PM
Bài thơ này hay quá
Cảm giác chân thực, bởi khoảng không gian là rất xa và tình cảm thật nhẹ nhàng sâu lắng. Lâu rồi không đọc bài thơ nào mộc mạc nói về buồn mà không đau. Nói về yêu mà không cần dùng từ này. Nói về nhớ mà như rút ruột ra vậy vì đọc cảm thấy cồn cào thấy ray rứt.
Cảm ơn Bou nhé!

Hic. Bác bình thơ hay quá! Em cũng khoái vì có người đồng cảm với suy nghĩ của mình. Đúng là Bou thích những bài thơ không có từ yêu mà đọc lên lại cảm thấy được cái yêu nồng nàn. Giống như ngày trước ai mà nói yêu em, em nhẩy cồ cồ lên nhưng họ âm thầm thể hiện cái tình của họ qua câu nói, qua ánh mắt, qua cử chỉ quan tâm thì lại thấy sướng.
:dethuongqua::dethuongqua::dethuongqua:

Boulevard
26-08-2010, 10:14 AM
Sau 15 năm lại bước vào con đường học hành thi cử. Nó tự nhiên có một mong muốn vào sờ đầu rùa láy may như lời khuyên của cô con gái yêu. Cũng là để cho lòng thanh thản và vui vẻ và phấn chấn hơn khi bước vào 1 cuộc thi khá ư là gay go với nó. Nhưng nó lại thấy báo chí viết là cụ Rùa bia Tiến sĩ đã bị nhốt vào kính để khỏi bị bẹt hết cả đầu khi dân ta luôn tìm cách sờ đầu rùa lấy may... Nên nó bỏ cái ý định đó. Nhưng thật là kỳ lạ, có lẽ ở trên đời con người hay có cơ duyên thì phải. Chiều qua nó lại nhận được giấy mời dự khai mạc triển lãm ảnh của các nữ nhiếp ảnh CLB Nhiếp ảnh Nữ Hải Âu tại Văn Miếu Quốc Tử Giám. 1 ngày có tới 4 cuộc họp, nếu không ở Văn Miếu chắc nó bỏ vì mệt. Nhưng tại sao lại bỏ nhỉ khi tự nhiên ông trời lại run rủi cho nó được vào Văn Miếu Quốc Tử Giám. Thế là vào không ngờ không chỉ được sờ đúng vào đầu Cụ Rùa ở Bia Tiến Sĩ mà còn được vào dâng hương ở Nhà Thái học. Vài tấm ảnh để lưu lại 1 kỷ niệm nho nhỏ. Máy ảnh gửi anh trai mua chưa thể về nên chất lượng ảnh chụp lần này của nó kém dã man! :D
Các nữ nhiếp ảnh CLB Nhiếp ảnh nữ Hải Âu. Nó rất quý cô Đào Hoa Nữ là 1 người phụ nữ rất nhẹ nhàng, tế nhị và ảnh của cô cũng rất tinh tế, cô là người khởi xướng ra CLB (cô đeo kính đứng giữa trung tâm các nhà nhiếp ảnh)

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010082623734zdhmntvmmz1458161.jpeg

Nơi có "Cụ Rùa" Bia Tiến sĩ:D
http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010082623734y2qzogqxym1615432.jpeg

http://www.upnhanh.sieuthinhanh.com/tmpimages/images/sieuthiNHANH2010082623734ztq4ywvmmz1721313.jpeg

Boulevard
27-08-2010, 08:02 PM
Mai là bắt đầu vào cuộc... Học mãi mà chẳng thấy vào. Động tý là chân tay tí toáy, mồm miệng thì nhạt thích măm măm... Hôm nay nó quyết định trốn làm ở nhà dùi mài học. Rốt cuộc là cơ quan réo ầm ầm tới lấy tiền thưởng được 3 triệu. Có thêm 1 khoản, không tới lấy lại bị nói là "chê tiền", thế là lại tới... 1 lời tự nhủ với mình: Tôi ơi cố lên ! Bạn bè biết chuyện ai cũng bảo : Cố lên! Nào thì cố... Kể ra cuộc sống của nó bây giờ cũng khỏe. Chẳng cần phải cố gắng hơn thì mọi thứ vẫn rất ok. Bình yên. Vậy mà bản thân nó lại không thích cứ choi choi vươn lên bằng mọi giá. Năm ngoái nó kết thúc khóa học lý luận với bằng xuất sắc, rồi nhận Kỷ niệm chương của ngành Nhiếp ảnh. Năm nay nó làm 1 việc "động trời" mà cơ quan nó chưa ai làm, kể cả là cấp thạc sĩ. he he. Uống thuốc liều đây mà. Giờ cố thôi. Nó đã gắng hết sức lực có thể. Được hay không còn nhờ vào cơ may nữa. Trời ơi. Sao mưa to thế. Mai con lội đi thi à?

thuphong
27-08-2010, 09:06 PM
Mai là bắt đầu vào cuộc... Học mãi mà chẳng thấy vào. Động tý là chân tay tí toáy, mồm miệng thì nhạt thích măm măm... Hôm nay nó quyết định trốn làm ở nhà dùi mài học. Rốt cuộc là cơ quan réo ầm ầm tới lấy tiền thưởng được 3 triệu. Có thêm 1 khoản, không tới lấy lại bị nói là "chê tiền", thế là lại tới... 1 lời tự nhủ với mình: Tôi ơi cố lên ! Bạn bè biết chuyện ai cũng bảo : Cố lên! Nào thì cố... Kể ra cuộc sống của nó bây giờ cũng khỏe. Chẳng cần phải cố gắng hơn thì mọi thứ vẫn rất ok. Bình yên. Vậy mà bản thân nó lại không thích cứ choi choi vươn lên bằng mọi giá. Năm ngoái nó kết thúc khóa học lý luận với bằng xuất sắc, rồi nhận Kỷ niệm chương của ngành Nhiếp ảnh. Năm nay nó làm 1 việc "động trời" mà cơ quan nó chưa ai làm, kể cả là cấp thạc sĩ. he he. Uống thuốc liều đây mà. Giờ cố thôi. Nó đã gắng hết sức lực có thể. Được hay không còn nhờ vào cơ may nữa. Trời ơi. Sao mưa to thế. Mai con lội đi thi à?

Đi thi trời mưa là may mắn mà.
Cố gắng lên nhé.
Chúc em may mắn và đạt kết quả cao nhất.
:):):)

Tường Thụy
28-08-2010, 12:16 AM
Chúc em thi tốt, sau đó thì tính đến chuyện "Cử"
Cử em làm Tổng biên tập nhé
:haha::haha:

OA _ NỮ
28-08-2010, 02:49 AM
Chúc em thi cử may mắn, thôi thì mình cứ làm hết sức mình, còn kết quả ra sao thì nhớ câu. " mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên." Để an ủi.:rolleyes:

Lão K
28-08-2010, 03:31 AM
Mai là bắt đầu vào cuộc... Học mãi mà chẳng thấy vào. Động tý là chân tay tí toáy, mồm miệng thì nhạt thích măm măm... Hôm nay nó quyết định trốn làm ở nhà dùi mài học. Rốt cuộc là cơ quan réo ầm ầm tới lấy tiền thưởng được 3 triệu. Có thêm 1 khoản, không tới lấy lại bị nói là "chê tiền", thế là lại tới... 1 lời tự nhủ với mình: Tôi ơi cố lên ! Bạn bè biết chuyện ai cũng bảo : Cố lên! Nào thì cố... Kể ra cuộc sống của nó bây giờ cũng khỏe. Chẳng cần phải cố gắng hơn thì mọi thứ vẫn rất ok. Bình yên. Vậy mà bản thân nó lại không thích cứ choi choi vươn lên bằng mọi giá. Năm ngoái nó kết thúc khóa học lý luận với bằng xuất sắc, rồi nhận Kỷ niệm chương của ngành Nhiếp ảnh. Năm nay nó làm 1 việc "động trời" mà cơ quan nó chưa ai làm, kể cả là cấp thạc sĩ. he he. Uống thuốc liều đây mà. Giờ cố thôi. Nó đã gắng hết sức lực có thể. Được hay không còn nhờ vào cơ may nữa. Trời ơi. Sao mưa to thế. Mai con lội đi thi à?

Thiên hạ đi thi Bou cũng đi,
Vác ba lô lội đến trường thi
Đề ra, nhếch mép cười khi dể
Phóng bút giải liền, too easy.

Nghe đồn Bou đang luyện tiếng Anh nên LK mần thơ hybrid cho ... thời thượng. :haha: :haha:

Thân chúc Bou mã đáo thành công. Với sự thông minh của Bou, LK tin là mọi chuyện sẽ too easy. :o

Boulevard
29-08-2010, 05:30 PM
Mừng quá cả nhà ạ. Em đã hoàn thành xong 2/3 chặng là thi xong 3 môn. Chiều tối mai nhà em bảo vệ đề cương. Thế là xong. Ôi nếu có trúng thì con đường sao dài vậy, tới 5 năm lận... Nhưng thôi đã bước rồi thì không thể lùi. Cảm ơn lão K đã có 1 bài thơ chúc Bou hơi bị hay + thêm 1 lời chúc rất ngọt ngào và hơi bị "đánh bóng" cho nhau. Nhưng phụ nữ được "nịnh" ai mà chẳng sướng...Nhưng rõ ràng lời chúc của mọi người cũng đã giúp cho ước mơ của em thành hiện thực ! Chứ không phải là những lời chúc viển vông... Lão K gọi chị Oa bằng "chị" nghĩa là lão K vẫn còn trẻ chán nhở. Thảo nào mà bức xúc khi Bou tưởng tượng lão tới độ tuổi thất thập lai hy... ke ke.
:haha::haha::haha:

Boulevard
01-09-2010, 09:07 PM
Hôm nay nó đã rảnh... Sau bao nhiêu lo lắng thì mọi cái đều đã êm ả... Nó được nghỉ ngày 2.9, thông thường thì ngày này hàng năm nó thường phải đi làm, công việc của nó cứ thế, khi người ta nghỉ vui chơi, hội hè thì nó lại lọ mọ đi xem... Nó gọi điện thoại cho cô bạn thân tụ tập nhé, ok. Nhưng rồi gọi cho vợ chồng đứa thứ 2 : Về quê. Kế hoạch tắt ngóm. Thời gian trôi đi, nó đã bước vào cái tuổi gần tứ tuần... Thấy sợ. Vì ngày xưa khi còn bé nó nhìn những người phụ nữ bước qua tuổi 30 là đã thấy họ già lắm lắm rồi. Giờ là nó đã già... Có ai sợ già không nhỉ? Ai mà chẳng sợ. Thời gian dường như trôi đi nhanh quá, ngoảnh đi ngoảnh lại xem cuộc đời đã làm được gì cho mình, cho đời... Chằng làm được gì cho mình, cho đời... Nhưng thành công nhất mà nó thấy hạnh phúc đó là mang tới và có thể chăm sóc, phục vụ được những người thân trong gia đình mà nó yêu quý. Cuộc đời bể dâu, bao nỗi gian truân mà sao nó thấy nó vẫn cứ dại khờ, nó vẫn cứ ngô nghê... và đôi khi nghe một bản nhạc buồn nó vẫn bật khóc... Nghe câu chuyện của 1 người bạn gái thân dang dở, nó lại khóc... Sao nước mắt lại dễ dàng đến với nó nhiều thế cơ chứ. Ngày xưa, những lúc đau khổ cùng cực thì nó lại không khóc... Cái mà nó khóc lại chính là những gì nó cảm động, nó trân trọng những cái mà nó thấy đẹp hoặc thấy ai đó chịu đựng sự bất công của cuộc đời. Còn với nó, dẫu có bất công, dẫu có khó khăn... Nó câm lặng, không khóc và vượt qua dần từng bước.


http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZCZBUE||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent

Ngày hôm qua là thế
Ngày hôm qua là thế, chìm khuất trong mưa xóa nhoà
Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui.
Ngày hôm qua là thế, từ tháng năm cũ tìm về
Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên

Đợi em qua đường phố thao thức
Cả gió mưa cũng dịu dàng
Ngày hôm qua dù nắng bồi xóa, dù mưa còn rơi
Ngày hôm qua là thế, biển tiễn đưa cánh buồm về
Ngày hôm qua dù sao tôi đã chờ mong

Một sớm mai nắng về trên hàng cây và gió tha thiết
Chỉ có em biết nơi nào đại dương vẫn khát khao
Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc
Chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào.

Vàng phai đi mùa thu để lá hoa bớt phiền muộn
Ở ngoài kia còn có mây trắng trời xanh
Ngày hôm qua mình đã mơ ước, một ước mơ dẫu bình thường
Ngồi bên em, hoàng hôn đâu đó rụng rơi
Một sớm mai nắng về trên hàng cây và gió tha thiết
Chỉ có em biết nơi nào đại dương vẫn khát khao
Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc
Chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào.

Vàng phai đi mùa thu để lá hoa bớt phiền muộn
Ở ngoài kia còn có mây trắng, trời xanh
Ngày hôm qua cạn lỗi, chỉ có anh trước biển rộng
Chợt nhận ra mình cô đơn giữa đời nhau

Boulevard
03-09-2010, 11:28 PM
Một buổi tối đi xem 1 vở diễn "Dời đô" về vua Lý Công Uẩn của nhà hát kịch Quân đội với 1 lô những tên tuổi thuộc hạng đại gia, đặc biệt có "đèo vác" thêm 2 cố vấn lịch sử là Dương Trung Quốc và Nguyễn Minh Tường. Thông thường góp ý sau buổi diễn chỉ khoảng 40 phút là cùng, hầu hết là nói về nghệ thuật. lần này,riêng hai nhà nghiên cứu lịch sử ngồi "mổ xẻ" tới 40 phút phân tích kỹ càng từng nhân vật lịch sử cho quan khách cùng nghe, cứ như ở dưới họ là cả một dàn học sinh đang rất nghe giảng đạo về lịch sử. Cả hai ông đều "hỉ hả" khi cho rằng vua Lý Công Uẩn được xây dựng có "tính võ" mà ít văn là chuẩn y như lịch sử, khác với trong kịch bản tác giả đã hư cấu để cho vua Lý Công Uẩn quá ủy mị với nhiều cảnh diễn khiến mất hết cái "thần" của vua... Trời ơi là trời, thảo nào nhờ có 2 ông cố vấn này mà vở diễn chỉ thấy tung hô ầm ầm, nhân vật Lý Công Uẩn chẳng có 1 đời sống nội tâm nào cả, chỉ thấy hò hét : Dời đô và dời đô... Không thấy được những điều trắc ẩn, những khó khăn và đấu tranh nội tâm tự thân trong nhân vật Lý Công Uẩn. Sân khấu khác với lịch sử, cái "xính" mời các nhà lịch sử vào tư vấn đã khiến vở diễn cứ phải bám vào lịch sử, quên mất một khía cạnh rất quan trọng là nghệ thuật có quyền hư cấu lịch sử miễn là không xâm phạm tới nhân vật lịch sử để làm dày lên cho nhân vật, nếu không còn gì là tác phẩm sân khấu, vở diễn sẽ chỉ là mô phỏng lịch sử. Bực quá thôi. Thấy ghét mấy ông nghiên cứu lịch sử nói nhiều, ngay cái con đường mở rộng cuối đường Văn Cao nhà mình lẽ ra đã được hoàn thiện từ lâu rồi nhưng vì mấy ông lịch sử góp ý vì đường chạm vào vòng ngoài cùng của kinh thành Thăng Long thời Lý - Trần thế là rốt cuộc tiến độ bị ngưng trệ, người dân toàn phải đi đường vòng vèo... mãi giờ mới đang sắp hoàn thành sau một hồi các nhà nghiên cứu lịch sử ngâm cứu... May mà mình không chơi với ai làm lịch sử, không thì chắc suốt ngày động tới cái gì cũng được nghe "giải thích". Mệt. hì
:stress:

Boulevard
06-09-2010, 01:34 AM
Sau cơn bão tố ... phải chăng sẽ mang lại sự hồi sinh ?
Ngày hôm nay. Đánh dấu 1 bước đi mới. Ông trời vẫn thương con nó và thương nó, con bé chỉ mất 1 tuần nằm án binh bất động sau cơn chấn thương thần kinh... Và từ nay, cuộc đời nó đã bước sang 1 bước ngoặt mới! Nó có thể chấp nhận mọi đau khổ nhưng nó không thể chấp nhận kẻ tàn ác đã thô bạo với con gái - tài sản duy nhất và hạnh phúc hiếm hoi nhất của nó!

SunWild
06-09-2010, 08:00 AM
Sau cơn bão tố ... phải chăng sẽ mang lại sự hồi sinh ?
Ngày hôm nay. Đánh dấu 1 bước đi mới. Ông trời vẫn thương con nó và thương nó, con bé chỉ mất 1 tuần nằm án binh bất động sau cơn chấn thương thần kinh... Và từ nay, cuộc đời nó đã bước sang 1 bước ngoặt mới! Nó có thể chấp nhận mọi đau khổ nhưng nó không thể chấp nhận kẻ tàn ác đã thô bạo với con gái - tài sản duy nhất và hạnh phúc hiếm hoi nhất của nó!

Chuyện gì xảy ra với bé vậy chị ơi???

Phu sinh
06-09-2010, 08:11 AM
Uh! Bé con bị gì thế?

Boulevard
06-09-2010, 06:56 PM
Bé bị chấn thương não nhẹ may mà không sao cả. Giờ phải nằm ở nhà 1 tuần tới 10 ngày. Có lẽ ông trời còn thương xót em.

Boulevard
06-09-2010, 06:59 PM
Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối

Boulevard
06-09-2010, 08:12 PM
Đã lâu lắm rồi nó mới bị cái cảm giác thức khuya mà chong chong không thể ngủ nổi. Nó vẫn còn nhớ cái cảm giác khi vào nick chát ở ẩn... nó sung sướng ngắm nghía khi thấy có biết bao người bạn cũng đang thức như nó. Hôm nay nó vào lại nick chát giờ này... Vắng tanh không 1 cái nick đỏ đèn. Lạ nhỉ? Hóa ra thiên hạ đều đã ngon giấc nồng, cả cái anh bạn thức khuya nhất nổi tiếng cũng lặn mất... Kể ra cái thời gian ngủ đó con người ta có thể làm nhiều điều thật. Yên tĩnh để viết, yên tĩnh để suy nghĩ, yên tĩnh để tĩnh lặng lòng mình... Mai rồi sẽ phải sống khác thôi... Nó có thể cười được không nhỉ? Hãy nuôi cho mình nụ cười đi tôi ơi! Bởi khi bạn cười được nghĩa là bạn vượt lên được tất cả đúng không nhỉ? Tối nay, nó ngồi chuyện trò với 2 người bạn cấp 3, 1 trai - 1 gái. chúng ở bên nó lăng nghe nó và hiểu nó. Để rồi ông bạn cấp 3 đúc kết 1 câu: Không tiếc. Mày nghỉ đi. Tiếc là mày đã để phí phạm một khoảng thời gian khá lớn. Và lẽ ra thời gian đó mày đã làm được khớ nhiều điều thú vị.
Ke ke... Nó thích bộ phim Cuộc sống tươi đẹp lắm! Lúc này nó cần 1 người bạn ở bên nó và nói với nó rằng: Cuộc sống tươi đẹp lắm. Và nó nhận được câu nói đó nhận được câu nói đó vừa mới đây thôi từ cô em xinh đẹp nổi tiếng trong làng báo.
Nào giờ phải ngủ để lấy sức thôi. Come on!!!

Boulevard
08-09-2010, 12:17 AM
Con ốm phải ở nhà cả tuần. Gọi điện thoại xin cô giáo chủ nhiệm cho con nghỉ cả tuần. Cô nghe tin vậy rất lo lắng và động viên: "Mẹ MA bình tĩnh, mọi việc sẽ ổn, con gái sẽ không sao. Cô sẽ tới thăm con". Tưởng cô nói thế lấy lệ khi nó từ chối thì chắc thôi, trưa nay cô giáo chủ nhiệm và cậu con trai của cô cũng chỉ hơn con nó khoảng 4 tuổi tới thăm con gái thật. Cô mua sữa và kem Marino cho con gái ăn.
Nó đứng nhìn cảnh cô giáo âu yếm nói chuyện với con gái. Nó thấy vui. Vì nền giáo dục bị lên án, thầy cô chỉ thích phong bì mà chẳng quan tâm gì tới trò. Nhưng với cô giáo chủ nhiệm cấp 2 của con gái. Năm nay là năm thứ 2 cô làm chủ nhiệm, nó đã cảm nhận rất khác về người giáo viên.
Khi con bị chuyển từ lớp chọn nhất về lớp chọn hạng nhì, con bức xúc gặp thẳng cô giáo chủ nhiệm bây giờ và hỏi: "Thưa cô, có phải vì kết quả thi của con kém nên con phải chuyển sang lớp cô không ạ?" Cô kể lại lúc đó cô bảo rằng cô cũng không biết còn kết quả thi của con không kém. Cô vẫn nhớ như in cái ánh mắt nhìn trung thực và sáng của con gái rọi vào cô. Những ngày đầu, nó không hề tiếp cận cô giáo... để lấy lòng. Thế nhưng, con gái sang lớp cô trở thành 1 sao khá nổi bật, cho tới bây giờ con được phân công đủ các vai trò : Lớp phó, Chi đội phó, Cán sự văn của lớp. Có lẽ vì thành phần "cốt cán" nên cô mới thân chinh tới thăm và thủ thỉ hai cô cháu nói chuyện. Ánh mắt con nhìn cô lấp lánh niềm vui, còn nụ cười của cô với con gái cũng thật cởi mở. Nó lặng lẽ ngắm hai cô cháu nói chuyện, nó vui vì niềm tin vào con người, vào người giáo viên nhân dân đôi khi đã không bị mất...
Khi tiễn cô ra về, nó cười và nói với con: "Con hạnh phúc hơn mẹ là được cô giáo chủ nhiệm lớp 1 mình thân chinh tới thăm con đấy. Cả đời đi học mẹ chưa được thầy cô nào tới thăm mẹ khi ốm cả!"
Tự nhiên đọc trong topic của chị TP nhắc tới niềm tin. Nó góp thêm 1 niềm tin để cuộc đời này còn có cái để vui.

Boulevard
10-09-2010, 04:23 PM
1 lời mời đi cà phê sao khó khăn với nó thế. Đã 2 năm qua, nó không hề ngồi cà phê với 1 người bạn khác giới nào cả. Giờ trong hoàn cảnh "dở hơi" như bây giờ nó lại nhận tới tấp 1 lời mời ngọt ngào mà lời đó có hiệu lực triền miên... Nó mệt mỏi, nó thấy nó bước vào những cuộc vui giờ sao xa lạ thế? Nó không muốn đi đâu, không muốn làm gì, nó chỉ muốn ngủ... Giấc ngủ làm cho nó nhẹ nhàng hơn. Đầu nó vẫn đau quay cuồng, người vẫn nhức mỏi... Sao nó thấy nó khác nó quá. Con người hoạt bát, năng nổ đã biến mất, nó trở nên già nua, cũ kỹ và cả mất đi sự hào hứng. Nó nhận được tin cả 3 môn thi của nó và cả đề cương luận án đều đã được điểm tốt và nó nghiễm nhiên sẽ lại bước chân vào ghế nhà trường, để ngồi mòn đít vài năm trên chiếc ghế mà xem ra quá bé nhỏ so với hình thể của nó. Vui không nhỉ? Phấn đấu đủ đường vậy nhưng cuộc sống lại không như mình mong ước... Nó lại lên đường đi công tác... Mỗi lần nó buồn, nó chỉ thích đi công tác thôi, để trốn tránh hiện tại và cũng không để cô bé yêu quý của nó thấy nó không yêu đời lắm. Nó vẫn gắng gượng cười và công việc thì nó làm với tần suất kinh khủng. 2 hôm nay nó viết tới 4 bài cho 4 tờ báo. Kể ra là nó cũng "ngoan cường" thật, lẽ ra thời điểm này như nhiều người chắc sẽ phải chật vật lắm cơ đấy. Phụ nữ Việt Nam anh hùng, dũng cảm và cả bất khuất nữa cơ mà...:D

Triplec
10-09-2010, 05:01 PM
Nó nhận được tin cả 3 môn thi của nó và cả đề cương luận án đều đã được điểm tốt và nó nghiễm nhiên sẽ lại bước chân vào ghế nhà trường, để ngồi mòn đít vài năm trên chiếc ghế mà xem ra quá bé nhỏ so với hình thể của nó. Vui không nhỉ? :D

Chúc mừng em. Vui lên đi chứ. Dẫu sao em cũng đạt được một mục tiêu mà em đã đặt ra phải không? Chị cũng chúc con gái MA của em mau lành bệnh nhé.

Boulevard
12-09-2010, 04:26 PM
Ai đó nói hãy dùng 1 người này để quên 1 người khác. Ngày đó, nó tới với anh cũng là vì như vậy. Để rồi khi con người đau khổ chỉ cần thấy 1 cái cọc là bấu víu vào. Cái cọc đó chiều chuộng, nâng niu, chăm sóc, vì cái cọc cũng đã có quá nhiều kinh nghiệm về đàn bà. Nó đơn độc, lạc lõng, nó đau khổ, khóc lóc... Cái cọc đó chứng minh là 1 người đàn ông tốt nhất hiếm hoi nhất, thánh thiện nhất, lăn xả vào chiến đấu để vạch trần bộ mặt của người đàn ông tới với nó khi trước... Người đàn ông đó cũng bất ngờ khi mất nó nhanh như điện vào tay cái cọc. Và bây giờ, nó cố gắng để đứng lên 1 mình, không cần 1 sự trợ giúp của cái cọc nào nữa. Bởi lẽ, sau 1 cuộc trầm luân, nó ngộ ra 1 điều chẳng ai là cọc của ai cả. Đó chỉ là sự giả dối, đó chỉ là sự ngộ nhận của nó mà thôi. Ngày hôm nay, nó đang lặn ngụp để đi tiếp... con đường với nó cũng dài thật dài... Nhìn lại nó chẳng còn cảm giác ân hận. Cay đắng có, hạnh phúc có, cái gì cũng dường như đã tới bước tột đỉnh rồi... Hạ cánh an toàn đi tìm sự bình yên cho mình. Anh trai nó muốn bay từ bên Đức trở về để giúp nó "xử lý" cái cọc vì tội đã không làm cọc cho nó mà còn chọc nó đau... Nó không muốn một cái gì uất hận nữa. 1 ngày cũng là nghĩa là tình, không sống được với nhau thì chí ít cũng nên đối đãi tử tế với nhau. Mặc dù nó nhận được không ít những đối đãi chẳng tử tế, thậm chí là đểu giả nữa cơ đấy. Đểu giả thì ông trời có mắt ấy mà. Có lẽ ông trời muốn nó sống như vậy, muốn nó dứt điểm mọi việc để còn định cho nó 1 con đường đi mới hơn, bình yên hơn. Nó chỉ biết rằng ngày hôm nay, nó vẫn vượt lên mọi khó khăn để làm được những điều mà ngay cả bạn bè nó cũng chưa thể làm được. Nó líu bíu hết chuyện bố mẹ ốm, rồi mẹ mất, rồi lo cho con nhỏ, rồi lo cả chuyện hỉ cho tới chuyện buồn của nó... Tất cả chỉ có 1 mình nó. Mấy hôm trước đầu nó đau ê ẩm, người nó thật trì trệ... Nó không muốn nghe điện thoại, nó không muốn làm 1 cái gì... nhưng rồi thì vẫn cứ phải làm vì công việc của nó đâu có cho nó ngưng nghỉ. Giờ thì nó đang cố gắng để mình khỏe khoắn hơn, tươi tắn hơn và trở lại với phong độ khi nào của nó. Nó nhìn vào những chị em trong NR, thấy chị Oa, chị Triplec, chị Thu Phong... tự tin, mạnh mẽ và cũng rất đàn bà... Có những lúc nó đau khổ lắm, nó thấy nó thua kém các chị quá... thua kém ngay từ trong cái suy nghĩ và sự tự tin của người đàn bà. Ai đó nói nó thiếu nữ tính, thiếu đàn bà vì nó bướng bỉnh và nó chẳng bao giờ biết thua ai bao giờ. Đó chỉ là cái biểu hiện bề ngoài của nó mà thôi. Thua hay thắng thì được cái gì nhỉ? Phù du hết mà thôi!

Boulevard
12-09-2010, 10:57 PM
Mỗi lần đi xem về là nó cắm đầu cắm cổ về nhà, nhưng hôm nay, sau khi xem vở kịch hình thể ở Nhà hát Tuổi Trẻ... Thấy nó nhởn nhơ và thong dong vỗ tay rầm rầm chào mừng các nghệ sĩ, anh phó GĐ NH Tuổi Trẻ, anh Phó Cục trưởng Cục NTBD, và tác giả kiêm đạo diễn chương trình tối ngày 2.9 đã dắt nó theo đi cà phê. Ke ke... Lâu lắm lắm rồi nó mới đi thưởng thức cà phê đúng nghĩa là cà phê xịn buổi tối... Vì nếu có uống cũng chỉ là nước hoa quả thôi. Lần này thấy cà phê chơi luôn... Mùi cà phê luôn quyến rũ nó 1 cách kỳ lạ, nhưng nó chẳng dám uống vì rất hay bị say cà phê... Say khiến nó chẳng tỉnh táo ra mà lại nôn nao, chộn rộn. Hôm nay, máu phát cho đời thử lâng lâng... Rốt cuộc là chẳng lâng lâng mấy gì cả. Nhưng mà vui. Nó lại đang hòa nhập lại với cái thế giới mà lâu nay nó chẳng dám la cà, buôn dưa lê, dưa cải... Mà có buôn thì mới ra chuyện, ra vấn đề để có thể giúp nó cày kéo ra những chuyện "hậu trường" trong làng nghệ thuật... Chuyện anh chàng tác giả ký nhiều hợp đồng với các chương trình nghệ thuật lớn nhưng chẳng qua số tiền anh ta nhận cũng phải chia chác các khoản ngoại giao tới chẳng còn là bao, lương của 1 quan chức quản lý ngành nghệ thuật biểu diễn thì cũng nhì nhằng nhỉnh hơn nó chút chút vì giờ cũng chẳng có bổng lộc gì mấy... Còn mọi người hỏi về nó... ke ke... Hỏi nhiều quá, nó toàn tránh, toàn lảng... Nó cũng có hơn gì đâu mà nói. Những cuộc như thế này nó chỉ đóng vai trò "châm chích" và nghe là chủ yếu, để có thể nạp đủ thứ chuyện của làng văn nghệ mà thôi.
Trời mùa thu se se lạnh, lại hơi mưa lâm thâm nữa... Cái lạnh khiến nó trở về nhà thấy sướng và khoan khoái. Ngày mai xa Hà Nội để tới Khách sạn Hải Âu khu 2 Đồ Sơn Hải Phòng để an dưỡng và tĩnh tại. Kể cũng hay. Đi cho thư giãn sau một loạt những căng thẳng và áp lực về mọi thứ. Nó vừa tậu quả USB 3G của Viettel rồi, giờ thì lúc nào cũng có thể ngồi đâu cũng online được... Thế thì nó mới đi.
:D

OA _ NỮ
12-09-2010, 10:58 PM
Những người phụ nữ bên ngoài thường tỏ ra bướng bỉnh, ngang tàng...Nhưng tận sâu thăm thẳm tâm hồn của họ, ai cũng thầm ước được có một bờ vai vững chắc để tựa vào. (Oa Nữ là một ví dụ điển hinh:youarethewoman:0.

Boulevard
12-09-2010, 11:44 PM
Mai nó đi Hải Phòng dự hội nghị bàn về thông tư hướng dẫn luật phòng chống bạo lực gia đình. ke ke... Trớ trêu và éo le thật !
:botay:

Triplec
12-09-2010, 11:50 PM
Những người phụ nữ bên ngoài thường tỏ ra bướng bỉnh, ngang tàng...Nhưng tận sâu thăm thẳm tâm hồn của họ, ai cũng thầm ước được có một bờ vai vững chắc để tựa vào. (Oa Nữ là một ví dụ điển hinh:youarethewoman:0.

Chị ON ơi, Triplec thì lại thường thích tuýp phụ nữ có thể mang trong mình sức mạnh của một con sư tử nhưng lại luôn có vẻ bề ngoài là một chú mèo ngoan hiền, hay làm nũng, hihi...

thuphong
12-09-2010, 11:57 PM
Chị ON ơi, Triplec thì lại thường thích tuýp phụ nữ có thể mang trong mình sức mạnh của một con sư tử nhưng lại luôn có vẻ bề ngoài là một chú mèo ngoan hiền, hay làm nũng, hihi...

Giống như Triplec hở. :D

Boulevard
13-09-2010, 12:10 AM
Chị ON ơi, Triplec thì lại thường thích tuýp phụ nữ có thể mang trong mình sức mạnh của một con sư tử nhưng lại luôn có vẻ bề ngoài là một chú mèo ngoan hiền, hay làm nũng, hihi...

Chị ơi. Cho em vài chiêu đi! Em chẳng biết làm nũng, em lúc nào cũng tỏ ra mình là 1 người mạnh mẽ, bản lĩnh... Rồi đàn ông họ nhìn em, họ sợ, họ ngại, họ tránh... Các bà chị của em giời phải dậy cho em các chiêu đi, để em có 1 tổng lực sức mạnh để tạo thành 1 cục nam châm... Lúc cần thơ có thơ, lúc cần ngọt ngào có ngọt ngào...Tung chưởng đánh đâu thắng đó:D
:xiho::xiho::xiho:

Triplec
13-09-2010, 11:03 AM
Giống như Triplec hở. :D

Chị ui, em là "sử tử Hà Đông" chính hiệu, từ trong ra ngoài, hihi :youarethewoman:


Chị ơi. Cho em vài chiêu đi! Em chẳng biết làm nũng, em lúc nào cũng tỏ ra mình là 1 người mạnh mẽ, bản lĩnh... Rồi đàn ông họ nhìn em, họ sợ, họ ngại, họ tránh...


Em ơi, em viết thế là em đã biết phải làm như thế nào rồi mà. Là phụ nữ ai cũng mong muốn có một bờ vai vững chãi để dựa dẫm. Còn đàn ông thì người ta cũng muốn được là bờ vai, là chỗ dựa vững chãi của ai đó, để người ta được thể hiện là "phái mạnh" mà em lại cứ muốn mạnh hơn họ thì... :saoco:

Triplec
13-09-2010, 11:22 AM
Những người phụ nữ bên ngoài thường tỏ ra bướng bỉnh, ngang tàng...Nhưng tận sâu thăm thẳm tâm hồn của họ, ai cũng thầm ước được có một bờ vai vững chắc để tựa vào. (Oa Nữ là một ví dụ điển hinh:youarethewoman:0.

Người đàn ông nào chinh phục được những người phụ nữ như thế này và theo được với họ tới tận cùng phải là người vô cùng mạnh mẽ. Tuy vậy, người phụ nữa núp dưới những "bóng tùng" này sẽ có nguy cơ rất cao phải chung hoặc nhường bóng tùng đó cho vô số những nhành liễu khác. Biết làm sao được, một bóng tùng cao đẹp thế, vững chãi thế, liễu nào chẳng muốn nương!

Triplec ba xu tí, hihi...

Boulevard
13-09-2010, 06:04 PM
Em ơi, em viết thế là em đã biết phải làm như thế nào rồi mà. Là phụ nữ ai cũng mong muốn có một bờ vai vững chãi để dựa dẫm. Còn đàn ông thì người ta cũng muốn được là bờ vai, là chỗ dựa vững chãi của ai đó, để người ta được thể hiện là "phái mạnh" mà em lại cứ muốn mạnh hơn họ thì... :saoco:
[/QUOTE]
Về lý thuyết thì vẫn biết là thế nhưng thực hành sao mà khó quá cơ. Những câu nói " ngứa tai" mà mình cứ phải ve vuốt, đồng tình... ứ chịu được. Sự kiên nhẫn, chịu đựng em thiếu quá cơ. Nhìn sang bạn bè thì ai cũng thế, ai cũng hiểu nhưng khi làm thì chẳng ai làm được nổi cả. Mây hôm nay nhà em không có việc cho cô bé giúp việc sang giúp cho vợ ông anh họ vì nhà có con nhỏ. Cứ động tới chồng là chị ấy kêu ca, phàn nàn, mà anh ấy thì tốt tính nhất họ, lại là quan to nhất họ nữa. Nhưng mà mở miệng định nói gì là lại bảo anh em nhà cô bênh nhau. Hì hì...

:khoc::khoc::khoc:

OA _ NỮ
13-09-2010, 09:41 PM
Người đàn ông nào chinh phục được những người phụ nữ như thế này và theo được với họ tới tận cùng phải là người vô cùng mạnh mẽ. Tuy vậy, người phụ nữa núp dưới những "bóng tùng" này sẽ có nguy cơ rất cao phải chung hoặc nhường bóng tùng đó cho vô số những nhành liễu khác. Biết làm sao được, một bóng tùng cao đẹp thế, vững chãi thế, liễu nào chẳng muốn nương!

Triplec ba xu tí, hihi...

Đó ....Đó....Đó... Thế mới khổ, mà tính OA Nữ hế thấy đám đông thì lại muốn tránh xa...:ngap:

thuphong
13-09-2010, 10:32 PM
Em ơi, em viết thế là em đã biết phải làm như thế nào rồi mà. Là phụ nữ ai cũng mong muốn có một bờ vai vững chãi để dựa dẫm. Còn đàn ông thì người ta cũng muốn được là bờ vai, là chỗ dựa vững chãi của ai đó, để người ta được thể hiện là "phái mạnh" mà em lại cứ muốn mạnh hơn họ thì... :saoco:

Về lý thuyết thì vẫn biết là thế nhưng thực hành sao mà khó quá cơ. Những câu nói " ngứa tai" mà mình cứ phải ve vuốt, đồng tình... ứ chịu được. Sự kiên nhẫn, chịu đựng em thiếu quá cơ. Nhìn sang bạn bè thì ai cũng thế, ai cũng hiểu nhưng khi làm thì chẳng ai làm được nổi cả. Mây hôm nay nhà em không có việc cho cô bé giúp việc sang giúp cho vợ ông anh họ vì nhà có con nhỏ. Cứ động tới chồng là chị ấy kêu ca, phàn nàn, mà anh ấy thì tốt tính nhất họ, lại là quan to nhất họ nữa. Nhưng mà mở miệng định nói gì là lại bảo anh em nhà cô bênh nhau. Hì hì...

:khoc::khoc::khoc:

Các cụ đã có câu:
"Non sông dễ đổi, bản tính khó dời" cho nên việc thay đổi tính cách con người là điều vô cùng khó.
Mình rõ ràng biết làm thế là tốt, là có lợi nhưng làm theo là chuyện khác.

OA _ NỮ
13-09-2010, 11:25 PM
[B][I]
:khoc::khoc::khoc:

[COLOR="Purple"]Các cụ đã có câu:
"Non sông dễ đổi, bản tính khó dời" cho nên việc thay đổi tính cách con người là điều vô cùng khó.
Mình rõ ràng biết làm thế là tốt, là có lợi nhưng làm theo là chuyện khác.



Chị ơi, có những người pn đôi khi rất muốn bộc lộ bản chất nữ tính vỗn dĩ người pn phải nên có, nhưng cuộc đời của họ, lại thường phải chung đụng và đối diện với những người đàn ông có những một biểu hiện rất nhu mì dẫn đến nhu nhược. Nên trong họ đã từ từ hình thành những cá tính mạnh mẽ. độc lập và quyết đoán để bổ xung và cân bằng trong những giao tế hàng ngày, và trong sự quan hệ mật thiết với người đàn ông của họ...
Em hay nghe đàn ông họ tâm sự...Điều gì ở người pn hấp dẫn họ nhất...Đó chính là sự nữ tính, nhu mì, hiền thục...Tất cả những tính cách đó, có thể làm cho trái tim họ luôn luôn tan chảy, lõng bõng như cháo trắng ấy. Chỉ trực chờ có cơ hôi được gặp những người pn mềm mại đó là họ sẵn lòng mớm....Đút....Bón như là trẻ thơ ý...:rolleyes:
Hà hà hà.

langthang
13-09-2010, 11:53 PM
Chị ON ơi, Triplec thì lại thường thích tuýp phụ nữ có thể mang trong mình sức mạnh của một con sư tử nhưng lại luôn có vẻ bề ngoài là một chú mèo ngoan hiền, hay làm nũng, hihi...

LT cũng thích tuýp PN này. Nhưng mà nói thật, quản một lúc 2, 3 con mèo kiểu này thì LT cũng mang đầy thẹo. Ai ơi, đừng dại dột thích những con sư tử đội lốt mèo, hihi.

langthang
13-09-2010, 11:54 PM
Chị ơi, có những người pn đôi khi rất muốn bộc lộ bản chất nữ tính vỗn dĩ người pn phải nên có, nhưng cuộc đời của họ, lại thường phải chung đụng và đối diện với những người đàn ông có những một biểu hiện rất nhu mì dẫn đến nhu nhược. Nên trong họ đã từ từ hình thành những cá tính mạnh mẽ. độc lập và quyết đoán để bổ xung và cân bằng trong những giao tế hàng ngày, và trong sự quan hệ mật thiết với người đàn ông của họ...
Em hay nghe đàn ông họ tâm sự...Điều gì ở người pn hấp dẫn họ nhất...Đó chính là sự nữ tính, nhu mì, hiền thục...Tất cả những tính cách đó, có thể làm cho trái tim họ luôn luôn tan chảy, lõng bõng như cháo trắng ấy. Chỉ trực chờ có cơ hôi được gặp những người pn mềm mại đó là họ sẵn lòng mớm....Đút....Bón như là trẻ thơ ý...:rolleyes:
Hà hà hà.

Hình như tổng quản nói không sai, hihi.

Boulevard
14-09-2010, 09:26 AM
Dữ dội hay ngọt ngào? bản lĩnh hay yếu đuối? Khù khơ hay khôn ngoan? Túm lại là em vào đọc lại, em bị loạn hết cả rồi. Chẳng biết nên biến thành con mèo hay con sư tử... Thôi thì cứ sống bằng những gì mình có, già rồi, không thể thay đổi được nữa... Chắc sống 1 mình sẽ khỏi phải suy nghĩ xem làm thế nào để cho vừa lòng ai đó. Nhưng nói thật lòng... Nếu 1 ai đó làm cho em yêu, chắc em sẽ thành 1 con mèo ngọt ngào, còn hết yêu thì dĩ nhiên trở thành con sử tử roài. Thôi thì kệ đi...
@ Bác Langthang: Chẳng biết bác là nam hay nữ, trai hay gái, ông hay bà... Chỉ thấy bác dí dủm phết, bác cứ lang thang về nhà mình cho vui bác LT nhá!

:haha::haha::haha:

Triplec
14-09-2010, 10:30 AM
LT cũng thích tuýp PN này. Nhưng mà nói thật, quản một lúc 2, 3 con mèo kiểu này thì LT cũng mang đầy thẹo. Ai ơi, đừng dại dột thích những con sư tử đội lốt mèo, hihi.

Ừm, thích là một chuyện mà "quản" được hay không lại là chuyện khác! Mới có 2 -3 con mèo mà đã thẹo đầy người thế mà lại còn đòi xây tam cung lục viện một lúc tha về hai mươi mấy bà, không tay gậy tay bị đi lang thang mới là lạ, hihi... :nguong:

Triplec
14-09-2010, 10:37 AM
Dữ dội hay ngọt ngào? bản lĩnh hay yếu đuối? Khù khơ hay khôn ngoan? Túm lại là em vào đọc lại, em bị loạn hết cả rồi. Chẳng biết nên biến thành con mèo hay con sư tử... Thôi thì cứ sống bằng những gì mình có, già rồi, không thể thay đổi được nữa... Chắc sống 1 mình sẽ khỏi phải suy nghĩ xem làm thế nào để cho vừa lòng ai đó. Nhưng nói thật lòng... Nếu 1 ai đó làm cho em yêu, chắc em sẽ thành 1 con mèo ngọt ngào, còn hết yêu thì dĩ nhiên trở thành con sử tử roài. Thôi thì kệ đi...

"Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi", không biết Boulevard đã đọc cuốn sách này chưa? Sống là một chuỗi những nỗ lực để hoàn thiện mình, và quan trọng là đừng bao giờ cho rằng mình đã già để không thể học, không thể thay đổi và không thể tận hưởng cuộc sống.

Chúc em luôn thấy mình được hạnh phúc, được yêu thương.

Boulevard
14-09-2010, 10:48 AM
Chị ơi càng già thì càng cổ hủ... Chị không thấy đó sao, con người ai cũng vậy, càng già càng khó tính, khó nết và khó chiều... Có 1 điều là khi ta còn ham muốn và còn "cảm giác" thì mới có thể thay đổi chị ơi. Con người ai cũng có sai lầm và có những sai lầm không thể nào sửa chữa nổi, mặc dù đã cố gắng nhưng lòng nguội, tình tắt... em không thể nào hun đúc được lửa nữa. Nếu lòng mình không còn cảm giác thì mọi nỗ lực, cố gắng của mình và của người đều trở nên vô nghĩa. Nhất là cơ sở đi lại không phải từ "gốc" có một thời gian gắn bó từ trẻ tới già và những ràng buộc về con cái, kinh tế... Lúc đó con người ta mới chịu chấp nhận để đi tiếp... Em đã quyết định rồi. Em giờ đang giai đoạn nạp lại năng lượng và tìm lại sự cân bằng cho mình. Em nghĩ là em sẽ vui hơn, bình yên hơn giai đoạn em vừa trải qua. Được hạnh phúc thì chưa thể, nhưng được yêu thương... Em nghĩ rằng người có tâm ắt ông trời sẽ không phụ.

Boulevard
14-09-2010, 11:29 AM
Boulevard đang dự Hội thảo tham vấn xây dựng Hướng dẫn phối hợp thực hiện nhiệm vụ phòng chống bạo lực gia đình ở Đồ Sơn. Thấy việc đưa thực hiện, ngay từ cấp quản lý đã bất khả thi thực hiện, rối rắm với đủ luật, nghị định và hướng dẫn thực hiện. Chỉ thấy ràng khi "bạo lực gia đình" xảy ra thì chờ được cơ quan pháp luật và các tổ chức đoàn thể can thiệp thì người phụ nữ "chờ được vạ thì má đã sưng".

Boulevard
14-09-2010, 02:26 PM
Buồn quá ngồi hội thảo chẳng biết làm gì, làm 1 quẻ xin Khổng Minh trên vietshare...

Dục hành hoàn chỉ,
Bồi hồi bất dĩ.
Đông dao mạc cưỡng,
Đắc chỉ thả chỉ.

Muốn đi sao lại không đi,
Ngã ba quanh quẩn làm chi ngập ngừng.
Chớ nên rung động lưng chừng,
Việc gì vừa phải, nhớ đừng quá mong.
LỜI BÀN



Quẻ này chủ mọi việc khôngcó hy vọng bao nhiêu, tuy rằng lòng không phải là không có chủ kiến. Nhưng thật ra thời cơ quả gặp khó. Chi bằng hãy tỉnh lự trầm tư, ẩn dật nơi ruộng vườn, như thế lại đỡ hại. Người xin quẻ này nên chủ ý lời khuyên.

Quẻ ý nói rằng: Này khuyên dạy người làm gì cứ làm đi đừng quá cưỡng cầu và nên để việc tự nhiên. Nói cách khác quẻ này khuyên người nên tận nhân lực đi, đừng nên suy tính về lợi hại quá, còn việc thành đạt thế nào ắt có Trời định cho.

Căn cứ vào quẻ ý nói trên. Về sự cầu xin của bạn: việc tình duyên sẽ thành đạt và hạnh phúc, nếu đặt ái tình chí thượng, còn việc tương lai nên thuận theo. Câu thứ tư trong quẻ, mong cầu việc gì đều phải vừa xứng với sức mình, đừng nên làm những chuyện vượt quá tài năng, nếu không khó được hạnh phúc. Cũng như người xưa có câu: “Tri túc thường túc, bất tri túc thường âu” vậy.

Tính gì cứ tính đi đừng lưng chừng và cũng đừng quá tham vọng, quá sức mình thì việc mau thành. Cầu tài, cầu danh chậm. Đánh số, tính toán kỹ mới xong. Số hên: 3, 8, 1, 38, 83, 18, 81, 13, 31
http://tuvi.vietshare.com/tuvi/quekhongminh.asp

Boulevard
14-09-2010, 02:28 PM
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi
(Trích trong Truyện Kiều)

Boulevard
15-09-2010, 07:18 PM
Vô tình, đêm thứ nhất nó ngủ với cô bạn trong ban tổ chức. Cô bạn kể rằng thứ 5 cô ra tòa ly dị. Chồng cô đánh đập cô thâm tím hết cả người (cô giơ ra trên người vẫn còn những vệt tím). 10g đêm cô bạn gọi về cho con, con gái cô học lớp 4 đang phơi quần áo. Bé nói bố còn bắt con rửa bát nữa mẹ ạ. Cô kể rằng ở nhà cô làm hết mọi việc mà chồng cô vẫn không vừa ý, đơn cử như là 1 cái ly quần hay áo chệch là lập tức cô bị ăn mắng té tát... Cô bảo với cô ly dị là mừng, sẽ thoát khỏi những cơn đánh khi lên cơn của chồng.
Đêm thứ hai, cô bạn ban tổ chức phải lên họp bàn với 1 chị khác trong nhóm, 1 cô bạn trẻ sinh năm 1982 ở Bộ Tư pháp ngủ với nó. Cô bạn cũng đang chịu cảnh ái tình nguội lạnh với chồng. Hai vợ chồng nghèo chưa đủ tiền mua nhà, phải đi thuê một căn nhà nhỏ hẹp, đã vậy 2 năm lấy nhau thì ông em chồng ở quê ra cứ án ngữ ở nhờ anh chị không chịu đi. Vợ chồng anh thì ở trên gác xép, em chồng nằm ở dưới bao nhiêu là bất tiện. 2 tháng nay mẹ chồng lại ra ở cùng. Bao nhiêu con người ở chung 1 căn nhà nhỏ 20 m2 quả là đầy đọa, cô bức xúc, mệt mỏi nói với chồng, bị chồng mắng te tua... Vậy là cô phải mang đứa con nhỏ 15 tháng ra ở riêng cho đỡ bức xúc, ngột ngạt. 1 tháng nay, chồng cô tới ăn cơm với 2 mẹ con rồi lại bỏ về nhà thuê cùng mẹ và em trai. Anh ta không thèm nói chuyện với vợ, về ăn chỉ cốt để gặp con. Cô không biết làm thế nào để cải tổ mối quan hệ này mặc dù biết cả chồng và mình vẫn còn yêu nhau da diết.
Với cô bạn thứ nhất, nó xót xa vì biết cô vốn là người nhu mì, cam chịu nhưng rồi cũng không thể... Nó đồng tình với phương án chia tay của bạn. Với cô thứ hai, nó biết cô bạn còn yêu chồng lắm, còn khao khát chồng. Nó bày cách để cô bạn trẻ làm mới mình ngay từ việc mang con ra để níu kéo chồng ở lại cho tới cách ăn mặc, cách âu yếm chồng...
Nó xót xa thật sự khi những thành viên ban soạn thảo hướng dẫn Luật phòng, chống bạo lực gia đình mà lại chịu cảnh bị bạo lực của chồng, cảnh đàn áp về tinh thần của chồng nhưng vẫn cam chịu. Nhưng cuộc sống đã thay đổi rồi, cam chịu là khi còn tình cảm, còn cam chịu để đau khổ thì thôi, dứt đi, sống với con, cuộc sống sẽ bình yên hơn. Nó thấy nó còn may mắn hơn chán vạn người, khi chứng kiến cảnh bạn bè ly dị phải chịu cảnh thuê nhà, chịu cảnh trở về nhà ngoại bị mắng chửi... Nó bắt đầu tính tới việc mua nhà trả góp để có 1 cái nhà tử tế cho hai mẹ con. Hôm nay mặc dù chưa nhận được giấy báo chính thức là đỗ. Nhưng nó hoàn toàn bất ngờ vì cô bạn "tay trong" của nó thông báo, điểm của nó cao gần như nhất trong số thí sinh dự thi cao học. May và rủi. Rủi và may. Chị Triplec nói đúng, nó đã đạt được 1 cái đích mặc dù đó chưa phải là cái đích chính của đời nó. Nhưng cũng là 1 nấc thang bước lên trong cuộc đời.
Chứng kiến nhiều chị phụ nữ cuộc sống cá nhân thiệt thòi nhưng các chị vẫn phải đi hòa giải, đi tuyên truyền phòng chống bạo lực gia đình, nó hiểu rằng trong xã hội ngày hôm nay, người phụ nữ còn chịu rất nhiều áp lực bởi điều tiếng của dư luận xã hội. Nhẫn nhịn chịu đựng là một thói quen của người phụ nữ Việt Nam, nhưng với xã hội hôm nay, cần có một cái nhìn cởi mở hơn về những người phụ nữ đã tự giải phóng cho mình những xiềng xích của sự thô bạo, gia trưởng.

TeacherABC
15-09-2010, 07:26 PM
Cuộc sống với những người bạn của Boulevard thật như là một địa ngục! Mong sao những mảnh đời như vậy sẽ tìm thấy một hạnh phúc cho riêng mình...!!!!

thuphong
15-09-2010, 10:46 PM
.
Ui... sao nhiều cảnh ngộ éo le quanh em thế.

Boulevard
15-09-2010, 11:31 PM
Thế đấy chị ơi! Có lẽ em là người đã trải qua những cảnh ngộ đó nên bạn bè cũng dễ chia sẻ... Nếu em gặp những người đàn bà hạnh phúc hơn, chắc em sẽ có cái nhìn khả quan hơn.:o

Boulevard
16-09-2010, 10:23 PM
Anh bảo em sẽ giữ kín chuyện mà sao em mang nó lên diễn đàn để nói. Đơn giản 1 điều ngoài cuộc sống em không thể nói với ai được, mọi cái em đều phải giữ cho anh 1 cái vỏ an toàn, để nếu dẫu có điều gì xảy ra anh còn có đường quay trở lại... Tối nay, chúng ta đã giành cho nhau 3 tiếng ngồi bên nhau lần cuối để nói tất cả mọi suy nghĩ. Mọi cái đều đã giải quyết ổn thỏa...nhưng anh muốn em giành thêm 1 thời gian nữa để thẩm định lại tình cảm của nhau... Ngần ấy năm tháng anh cũng biết chúng ta đã cố gắng nhưng không thể. Anh ôm em và hôn em lần cuối... Anh nói anh vẫn yêu em... Anh nói anh có lỗi khi và cái lỗi đó sẽ chỉ là 1 lần duy nhất trong cuộc đời. Nhưng con đường trở lại không thể nữa rồi, em không thể hàn gán những rạn nứt mà anh đã làm tổn thương tới con...Em không phải là người đàn bà để giành cho anh, trong cuộc chia tay, em biết em cũng là người có lỗi... Không đi với nhau hết đoạn đường nhưng trong thâm tâm em luôn mong anh có được 1 cuộc sống tốt hơn như bây giờ. Lần cuối cùng em nói tới anh trong blog này. Thanh thản để bước tiếp anh nhé!

Boulevard
16-09-2010, 10:50 PM
Tác giả: Nguyễn Phong Việt

Nếu không muốn đi hết con đường…
Thì nên dừng lại trước lúc kịp hoàng hôn
không ai bắt ta phải sống cuộc đời cho người khác
muôn triệu tình yêu có muôn triệu lần đích đến
làm ơn đi mà!
Khi ta khóc không cần ai lau nước mắt cho ta?
khi ta cười không cần ai chia sẻ?
cần một quãng đời tự do hơn là cần một hơi ấm mặc cả
hãy thử cắn chặt môi…
Giữa mùa đông đôi khi một cơn bão tuyết còn quí hơn một đốm lửa trong tim người
Giữa nỗi đau biết đâu lại tìm ra một sự bình yên khác
Giữa đêm đen cũng phải đến lúc tự ta làm ra ánh sáng
Giữa những ngày qua phố đôi khi cần một lần lạc bước
đi khỏi cuộc đời của mình…

Nếu không muốn đi hết con đường…
thì nên dừng lại, rồi bước đi một con đường khác bằng niềm tin
đừng bắt ta phải sống cho hạnh phúc của người khác
(khi hạnh phúc của ta chỉ là bề ngoài của những giọt nước mắt cay đắng
như một hạt mưa giữa trời nắng gắt…)
làm ơn đi mà!…
Làm ơn đi…
vẫn luôn có một người giang tay ôm chiếc bóng của ta
chờ tìm thấy một người trong đời thật
vẫn luôn có một người đau khi thấy ta hạnh phúc
mà vẫn tự đấm vào ngực mình khi biết ta đơn độc
nghiệt ngã đến tận cùng…
Không ai muốn mình sống mà chỉ được đứng bên cạnh đời người mình yêu thương
cũng chẳng ai muốn đày đọa mình trong mất mát
nhưng tình yêu nào cũng có cái giá xứng đáng…
sao không thử một lần đặt cược với trái tim?
Làm ơn đi mà…
vẫn luôn có một người chờ ta cùng thắp sáng trời đêm!

Boulevard
18-09-2010, 03:22 PM
Bạn gọi cho mình rủ đi cà phê. Bạn sửng sốt vì cái thông tin mà nó đưa ra... Nhưng rồi nó chỉ cần nói 1 câu bạn đã hiểu vấn đề, bạn muốn rủ nó đi cà phê như những lần bạn buồn, nó buồn, hoặc khi chồng bạn vắng nhà là bạn lập tức phone cho nó. Tối qua nó không thể đi được, nó đã từ chối mặc dù bạn muốn gặp nó, muốn chia sẻ với nó. Bạn cũng như những người bạn thân của nó đều muốn gặp nó lúc này. Khi xưa nhờ có bạn và các bạn bè thân thiết nó đã vượt qua được sự khủng hoảng tinh thần ở lần thứ nhất. Nhưng ở lần này, nó không muốn gặp ai cả, không muốn nói gì cả, sự chán nản, mệt mỏi khiến nó chỉ muốn ngủ... Hôm nay 2 cuộc họp khiến nó lại phải son phấn để bước ra đường, phải cười nói... Sáng nay dự Ngày sân khấu Việt nam ở Nhà hát Lớn, nhìn cái ảnh nó chụp với NSND Lan Hương và đạo diễn, NSND Phạm Thị Thành, NSND Đoàn Dũng trông thì có vẻ tươi tắn nhưng thực ra thì trông nó xuống cấp trầm trọng vừa già, vừa béo mặc dù đã mặc 1 cái áo trông rất lòe loẹt. Chắc trên mặt nó có 1 chữ "chán" to quá! Mà cũng tại bác Nguyễn Đình Toán chụp ảnh nó cái góc xấu dã man như con ngan!

thuphong
18-09-2010, 04:40 PM
.
Hì... Chị nhìn quanh mãi mà chẳng nhìn thấy chữ CHÁN nào hết mà cũng chẳng thấy già xấu đâu cả...
Cứ yên tâm mà bước tới đi nhé

Boulevard
18-09-2010, 05:49 PM
.
Hì... Chị nhìn quanh mãi mà chẳng nhìn thấy chữ CHÁN nào hết mà cũng chẳng thấy già xấu đâu cả...
Cứ yên tâm mà bước tới đi nhé
Được lời của chị Thu Phong, em sẽ cứ tiến... Hiện giờ trước khi tiến em phải giảm eo, tút tát lại nhan sắc đang xuống cấp trầm trọng đã và cũng phải mua sắm shoping quần áo, váy vóc tí... Dạo này em bỏ bê vụ mua sắm tới mấy tháng rồi.

:xiho::xiho::xiho:

Boulevard
21-09-2010, 06:00 AM
Thế nào là tình bạn chân chính?


Ông cha ta từng có câu:

“Bạn bè là nghĩa tương thân
Khó khăn hoạn nạn, ân cần có nhau”

Con nguời không ai có thể sống thiếu bạn. Tình bạn là một trong những tình cảm cao đẹp và trong sáng nhất. Như nhà văn Thomas Hughs từng nói: “Phước thay người nào đó có tài kết bạn, vì đó là một trong những quà tặng quý nhất của Thượng Đế.” Quả thật như thế, tình bạn có một sức ảnh hưởng vô cùng to lớn đến cuộc sống của mỗi chúng ta.

Con người từ khi sinh ra đến ngày trưởng thành không ai không có bạn. Tình bạn rất gần gũi, giản dị chứ không xa vời hay khó nói như nhiều thứ tình cảm khác. Tình bạn là một phạm trù xã hội, được dùng để chỉ quan hệ giữa người với người có những nét giống nhau về tâm tư, tình cảm, quan điểm hay hoàn cảnh… mà họ có thể chia sẻ, đồng cảm, giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Tình bạn có thể là bạn tri kỉ, bạn nối khố, bạn học, bạn đồng hương, bạn đồng lứa, bạn đồng minh hay bạn chiến đấu. Bạn là người có cùng sở thích, cùng lí tưởng, quan niệm sống với chúng ta. Bạn là người cho ta một bờ vai mỗi khi ta khóc, cho ta một điểm tựa khi ta rơi vào tuyệt vọng, cho ta một bầu trời ánh sáng khi ta lạc bước vào thế giới tăm tối, là người sẽ luôn bên ta dù cuộc đời có đổi thay, khi ta gặp hoạn nạn cũng như tìm thấy hạnh phúc.

Nhưng tại sao ta cần phải có bạn? Phải chăng vì bạn là người luôn ở bên ta như câu nói: “Ở nhà thì nhờ ba mẹ, ra đường thì nhờ bạn bè”. Có lẽ vì vậy mà bạn bè rất quan trọng, nếu ai không có bạn thì đó là một thiệt thòi lớn trong đời. Có bạn là điều hạnh phúc nhất của mỗi cuộc đời như nhà văn A.Manzoni đã nói: “Một trong những hạnh phúc lớn nhất đời này là tình bạn, và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm tâm sự thầm kín. Tình bạn đến với mỗi chúng ta một cách rất tự nhiên bởi lẽ nó xuất phát từ trái tim của mỗi người.

Trong cuộc sống, tình bạn được biều hiện trên nhiều phương diện khác nhau. Bất cứ thời đại nào cung tồn tại rất nhiều tình bạn đẹp. Chẳng hạn như tình bạn của Lưu Bình và Dương Lễ ngày xưa. Khi Dương Lễ là một thư sinh nghèo khổ, Lưu Bình không những không chê bai mà còn kết giao bạn hữu và tạo điều kiện cho Dương Lễ ăn học. Đến khi Dương Lễ công thành danh toại, Lưu Bình chỉ là một kẻ ăn mày rượu chè bê tha. Nhớ đến nghĩa tình bạn bè năm xưa, Dương Lễ đã nhờ vợ mình giúp nuôi và đốc thúc việc học của Lưu Bình. Sau đó, Lưu Bình đỗ đạt làm quan. Hay tình bạn vô cùng tốt đẹp và sâu sắc của hai nhà chính trị lớn là Các-mác và Ăng-ghen. Tình bạn của hai ông bắt nguồn từ việc có cùng chung mục đích và lí tưởng. Trong suốt thời gian nghiên cứu và làm việc, hai ông đã không ngừng viết thư cho nhau và vô cùng vui sướng khi gặp lai nhau. Có lần Ăng-ghen bị bệnh, Các-mác đã bỏ ra rất nhiều thời gian và tâm huyết nghiên cứu sách vở để tự tìm ra cách trị bệnh cho bạn.. Đó mới chính là tình bạn chân thành và cao quý.

Bên cạnh tình bạn chân chính còn có tình bạn không chân chính. Đó là tinh bạn dựa trên sự giả dối và lợi dụng. Tình bạn ấy sẽ không bao giờ vĩnh cửu cả. Bởi tình bạn được xây dựng dựa trên những tình cảm, những cảm xúc chân thành nhất. Chính vì vậy, nếu thiếu đi những thứ này, tình bạn sẽ không bao giờ bền vững.Viên pha lê “tình bạn” óng ánh kia sẽ không còn sáng lấp lánh nữa mà thay vào đó là những ánh sáng mờ nhạt, đen tối.Tình bạn dối lừa sẽ làm cho con người ta mất đi nhân phẩm, đạo đức của mình. Tình bạn dối trá sẽ khiến cho hai chữ “tình bạn” không còn thiêng liêng và cao quý nữa. Tình bạn này sẽ khiến cho bất cứ ai trong cuộc đều cảm thấy buồn phiền và thất vọng. Không những ta đã gây cho người khác sự tổn thương mà chính ta cũng bị tổn thương ngược lại bởi những gì ta đã gây ra. Vì vậy, chúng ta cần tránh xa thứ tình bạn đáng xấu xa này.

Tình bạn là một trải nghiệm lí thú của cuộc đời mỗi người. Tình bạn giúp chúng ta hoàn thiện nhân cách của mình. Chính nhờ tình bạn mà ta trưởng thành hơn, giàu nghị lực hơn trong cuộc sống. Không những thế, tình bạn giúp cuộc sống trở nên vô cùng ý nghĩa, đúng như Democrite đã nói: “Ai không có một người bạn chân chính thì người đó không xứng đáng được sống.”

(Sưu tầm)

lovedaisy
21-09-2010, 09:08 AM
H ơi em thương chị, hôm trước e có nhận được offline của c & T, thực sự em đứng giữa cũng ko biết phải làm gì, phải nói gì, có mấy chị e cùng cảnh chơi lại được với nhau, khi xảy ra chuyện này em cũng buồn lắm, tốt nhất là ko nghe gì, ko nói gì. E chỉ nói thế này, dù 2 người thế nào thì chúng mình vẫn là những người phụ nữ, yếu đuối, ngu dại, hợp thì chơi còn ko hợp thì lại đi tìm những người bạn khác cho riêng minh. Tóm lại e thương H, mong H luôn hạnh phúc, vậy mà trước khi H kể, em vẫn kể với bạn bè em chắc bà ý đang ngất ngây trong hp nên ko hỏi han gì mình, hic hic, vậy mà.... Chuyện của "nó & bạn" em ko bg đề cập đến nữa. Hy vọng H bỏ qua mọi chuyện, bg chỉ thêm yêu thương vui vẻ thôi nhé.

Boulevard
21-09-2010, 11:48 AM
L à, chị đọc những dòng em viết cho chị. Chị đã không dừng nổi nước mắt chảy tràn khi ngồi giữa đám đông người trong nhà hát lớn sáng nay, may mà ai cũng chú ý theo dõi vở kịch nếu không thì chẳng biết làm sao. Thái độ và cách ứng xử của em đúng nghĩa là của 1 người bạn. Từ trước tới nay em luôn là người có quan điểm thẳng thắn nhất. Em thích ai thì em chơi, không thích ai thì em tránh, nhiều khi chị kéo vào những cuộc vui của mình 1 - 2 người bạn mà chị biết em không thích, nhưng vì chị em vẫn cứ vui vẻ, chan hòa. Chị và em không gặp nhau, không chát với nhau như nhiều người bạn khác nhưng chị biết dẫu thế nào trong em chị vẫn luôn là 1 người bạn. Chị và em sẽ cùng cố gắng nhé. Chẳng biết nói gì nữa...