View Full Version : Bát phở giá nửa triệu đồng
thuphong
21-08-2010, 08:07 PM
.
Được người bạn mời ăn, anh Phạm Nam giật mình khi hóa đơn thanh toán lên tới gần một triệu đồng cho hai bát phở.
Được người bạn mời ăn phở tại một nhà hàng Hà Nội, anh Phạm Nam (kinh doanh máy tính) giật mình khi hóa đơn thanh toán lên tới gần một triệu đồng cho hai bát phở. "Khi ăn mình cũng thấy khác khác, vị thịt đậm và rất thơm, nhưng vẫn không nghĩ được đãi món phở hạng sang đến vậy", anh Nam tươi cười kể lại. Anh Nam được bạn giải thích đó là món phở bò Kobe nên mới có giá 450.000 đồng mỗi bát.
"Loại phở này không được ăn thường xuyên như những tô phở thông thường vì giá cao nhưng khi ăn thấy rất ‘đã'. Thời gian gần đây, người bạn nào từ xa đến chơi hay tiếp đối tác, món đầu tiên mình chiêu đãi cũng là phở bò Kobe", bạn anh Nam cho biết.
http://giadinh.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2010/08/21/pho1.jpg
Bát phở đặc biệt có giá cao nhất là 650.000 đồng. Ảnh minh họa
Còn chú Thành, người từng nhiều lần ăn loại phở này cho hay, món này thiên về thưởng thức, chứ không thể ăn cho no như phở thông thường. Nhưng thỉnh thoảng đi ăn cùng bạn bè hay gia đình thì rất thú vị.
Sở dĩ, phở bò Kobe có mức giá gấp nhiều lần các loại phở truyền thống là bởi nó được chế biến từ thịt bò Kobe. Đây là loại bò được nuôi ở thành phố Kobe, tỉnh Hyogo của Nhật Bản. Các chú bò này được nuôi dưỡng với quy trình cầu kỳ. Bò được cho ăn toàn những thức ăn bổ dưỡng như bắp non, lúa mạch, uống bia thay nước, được tắm nước nóng, nghe nhạc Mozart, Chopin để thư giãn. Ngày ngày, chúng được xoa bóp bằng rượu sake hảo hạng
http://giadinh.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2010/08/21/pho2.jpg
Thị bò Kobe là nguyên liệu khiến cho bát phở có giá rất cao. Ảnh minh họa
Chưa hết, công đoạn chế biến của món phở này cũng rất "khó tính", từ chọn nhập thịt đến việc chế biến nước dùng. Đặc biệt, nước dùng món phở này được xem là bí quyết riêng làm nên thương hiệu phở bò Kobe của các mỗi nhà hàng, khách sạn. Do vậy, rất khó để người tiêu dùng có thể làm nên một bát phở Kobe thành công tại nhà dù cũng mua được thịt chính hiệu từ Nhật Bản.
Hiện nay, loại thịt bò hảo hạng này có giá 550 USD mỗi cân và 450.000 đồng cho mỗi bát phở bò Kobe. Còn phở Wagyu, loại phở được chế biến bởi bò nhập từ Úc với thức ăn chính là bắp non, có giá thành thấp hơn, 190.000 đồng mỗi bát.
Anh Phạm Văn Sơn, bếp trưởng Khách sạn Vườn Thủ đô cho biết món phở đắt nhất có giá lên đến 650.000 mỗi bát. Đó cũng là một loại phở từ thịt bò Kobe nhưng tùy thời gian nuôi, chế độ khi nuôi mà giá thành khác nhau.
Thịt càng đắt thì mỡ trên miếng thịt sẽ càng trắng, lượng mỡ xen kẽ đều trong từng thớ thịt tạo hoa văn càng đều. Khi nhúng vào nước sôi, bò Kobe nổi bật với lớp mỡ vằn có màu rất trong. Khi ăn, vị bò Kobe đậm, mềm, bát phở thơm đậm chứ không ngái.
Trong khi đó, thịt bò có chất lượng thấp thì mỡ không đều, chỗ thì nổi cả cục mỡ, ăn sẽ bị gây, chỗ toàn nạc, ăn lại khô, dai. Đó là những điểm cơ bản để khách hàng có thể phân biệt bát phở bò Kobe với các món phở thông thường, anh Sơn cho biết thêm. Theo VnExpress
Sưu tầm
tranquang
21-08-2010, 08:50 PM
"Phở bò Kobe" chắc không phải phở Hà Nội hay là phở ngựa Nam Định.
Lại nữa, cũng chả biết rau mùi, hành hay húng kiểu gì. Cho húng quế vào thì chắc lũ bò Kobe không nhắm mắt được nơi suối vàng.
Chưa thèm nói chanh, dấm, tương ớt...
Lại còn cái lão bán phở thái bánh kiểu gì, ngồi thế nào...
Đến là lắm chuyện với phở!
Ông Nguyễn Tuân còn chắc ông không ăn, mà ngày hôm sau thì báo tha hồ mà đăng.
Vì thế, lúc chết ông chẳng bảo :"Tao chết thì chôn theo một thằng phê bình, để... xuống đấy có đứa mà chửi (!)".
Hợm hĩnh kiểu bourgeois gentilhomme, Xuân tóc đỏ loại hai!
Tôi biết có những kẻ phàm phu tục tử sángn ào cũng ă nphở ở những nơi cố định, có khi tối rượu ngà ngà lại về đúng chỗ buổi sáng:
- Cho anh bát chín gầu, thêm mấy miếng "pín" nhé, anh say quá!!!
- Hôm nay có mấy cái "dây trắng" anh dùng không?
...
Hay là các em sinh viên bốc mả...
Phở phải thế chứ...
Than ôi, "phở Kobe" (!)
Sheiran
21-08-2010, 09:45 PM
Hên là mình hem thích ăn phở. hehe...
TeacherABC
21-08-2010, 10:18 PM
Phở là món mình thích nhất!
Phu sinh
21-08-2010, 11:00 PM
Ghiền phờ nhưng nhất định không thèm "kobe"! :acac:
Candy
21-08-2010, 11:17 PM
Món phở việt nam là ngon tuyệt, nhưng để trả tiền ăn bat "phở kobe" này thì... em chỉ đủ tiền ăn phở 24 thui, người việt dùng hàng việt cho chắc :nguong::nguong::nguong:
kehotro
21-08-2010, 11:42 PM
Hên là mình hem thích ăn phở. hehe...
Muội thích phở mới là chuyện lạ.
Phở là món mình thích nhất!
Em cũng thích Phở. Nhưng có điều lạ ở chỗ, ăn hoài không thấy ngán!
TeacherABC
21-08-2010, 11:59 PM
Em cũng thích Phở. Nhưng có điều lạ ở chỗ, ăn hoài không thấy ngán!
Sáng ăn Phở, trưa ăn phở rồi tối đến ăn phở vậy mà vẫn thấy ngon! :nguong::nguong:
@All: Xin thưa với các bác, em nói Phở đây là món ăn thuần túy chứ chẳng nghĩ gì đến điều gì khác!!!!:D:D:D
kehotro
22-08-2010, 12:14 AM
Sáng ăn Phở, trưa ăn phở rồi tối đến ăn phở vậy mà vẫn thấy ngon! :nguong::nguong:
@All: Xin thưa với các bác, em nói Phở đây là món ăn thuần túy chứ chẳng nghĩ gì đến điều gì khác!!!!:D:D:D
Em ăn phở đến nỗi, người bán phở, người yêu, cháu của người yêu rồi cả lính của người yêu cũng đều ngạc nhiên! Ngày xưa, sáng nào cũng ăn bún bò. Duy trì được hai năm, sau đó sáng điểm tâm bằng bánh con cua. Duy trì được trên hai năm. Còn giờ thì luân phiên Phở và Cháo vào buổi trưa cũng cỡ hai năm. Rút cuộc ai cũng biết nhưng người yêu phán: Chỉ có khùng mới ăn mãi một thứ mà không biết ngán. Em đốp lại: Không ngán vậy mới có người thích chứ. Nếu thay xoành xoạch thì ai sợ biết liền. Kakaka
Sheiran
22-08-2010, 12:36 AM
... sáng điểm tâm bằng bánh con cua. Duy trì được trên hai năm. ...
Muội cũng rất thích bánh con cua ^^, thích cái nào có nhìu bơ :cool:
onesieuthi
22-08-2010, 02:21 AM
Bánh con cua nó thế nào nhỉ ? One dốt về ẩm thực xin được chỉ giáo
Nhỏ cũng thích phở lắm nhưng quê nhỏ tô phở chỉ có 12.000 đ, mà nhỏ hổng có mum bánh phở chỉ thích mum súp thôi cũng 12.000đ. Giờ vào đây, thấy tô phở mắc quá, tự dưng nhỏ hoảng hồn khi nghĩ nếu nhỏ lỡ vào quán đó, chắc người ta bắt nhỏ ở lại rửa tô trừ nợ quá hà...
Candy
22-08-2010, 09:00 AM
Nhỏ cũng thích phở lắm nhưng quê nhỏ tô phở chỉ có 12.000 đ, mà nhỏ hổng có mum bánh phở chỉ thích mum súp thôi cũng 12.000đ. Giờ vào đây, thấy tô phở mắc quá, tự dưng nhỏ hoảng hồn khi nghĩ nếu nhỏ lỡ vào quán đó, chắc người ta bắt nhỏ ở lại rửa tô trừ nợ quá hà...
Chị cũng thế nà bé, rất thích ăn phở nhưng là ít bánh phở thui ....hihi...nhưng nhỡ vào quán này thì ...là... mà... rửa chén trừ tiền phở là nguy cơ cao quá...
Candy
22-08-2010, 09:05 AM
Bánh con cua nó thế nào nhỉ ? One dốt về ẩm thực xin được chỉ giáo
Bánh con cua có bán ở những tiệm bánh ngọt như ABC, Kinh Đô, ...là loại bánh mì ngọt có hình dáng con cua, nhân bên trong thường là bơ kem, đâu xanh hay sầu riêng ...Ăn rất ngon.
p/s: phải lạoi bánh ấy kg sư huynh?
tranquang
22-08-2010, 09:22 AM
.
Thịt càng đắt thì mỡ trên miếng thịt sẽ càng trắng, lượng mỡ xen kẽ đều trong từng thớ thịt tạo hoa văn càng đều. Khi nhúng vào nước sôi, bò Kobe nổi bật với lớp mỡ vằn có màu rất trong. Khi ăn, vị bò Kobe đậm, mềm, bát phở thơm đậm chứ không ngái.
Trong khi đó, thịt bò có chất lượng thấp thì mỡ không đều, chỗ thì nổi cả cục mỡ, ăn sẽ bị gây, chỗ toàn nạc, ăn lại khô, dai. Đó là những điểm cơ bản để khách hàng có thể phân biệt bát phở bò Kobe với các món phở thông thường, anh Sơn cho biết thêm. Theo VnExpress
Sưu tầm
Càng đọc càng chán, một tên Phở dị giáo mà dám khen phở, cho mọi châu Phi chấm thi hoa hậu châu Âu. Hắn chắc chưa bao giờ ăn một bát chín, hay cái mỡ diềm gầu sần sật nhỉ... Nghe tả thì cái thịt bò Kobe này làm bát chín chắc... thua bò ta.
Sưu tầm trên mạng được áng văn kinh điển này cho mọi người đọc lại: Nguyễn Tuân - Phở. (http://ykien-binhluan.cz.cc/index.php/tan-van-tap-van/249-pho)
Boulevard
22-08-2010, 09:40 AM
Bou đã từng ăn phở ở Khách sạn Vườn thủ đô, mỗi bát phở thấp nhất khoảng 200K... nhưng chẳng thấy ngon bằng phở bò Bát Đàn hay phở gà ở Tôn Đức Thắng hay phở gà Đỗ Hạnh ở Hà Nội giá chỉ khoảng 20.000 đến 30.000đồng 1 bát. Được cái là ăn ở khách sạn thì sạch sẽ và không gian cũng sang trọng hơn khi phải xếp hàng mua phở như ở Bát Đàn.:D Cũng đã dòm menu thấy có phở giá như trong bài chị Thu Phong nói nhưng dĩ nhiên là không gọi. Để bỏ tiền ra ăn 1 bát phở giá 650K nói theo ngôn ngữ của các cụ: "Thà chết còn hơn" trừ phi có ai có "nhã ý" mời. Ăn để biết xem phở 650K có khác gì phở 30K nhỉ? Ở đời đôi khi phải thử xem thiên hạ nói có đúng không? Nếu quả là ngon thì cũng có 1 số đối tượng có khả năng thì kể cả 1 triệu họ cũng ăn nếu khoái khẩu. Nhưng bỏ tiền ra thì nhà em chẳng dại! ke ke
thuphong
22-08-2010, 10:19 AM
.
Hôm qua Thu Phong dạo nét thấy có món phở này... Lạ lạ nên mang về đây cho bà con mình tán chứ thực tình Thu Phong cũng chưa thử và chưa nghe. Trước đây cũng hay được mời những món lạ, có gì mới, ngon ở HN được ông xã mời ăn thử liền hihihi... Bi giờ tự bỏ tiền ăn món phở này thì chắc không ăn vì thấy nó không đáng.
Mình thấy món phở Bát Đàn hay phở Thìn cũng ok rồi :D:D:D
Đọc bài viết này chợt nhớ tới mấy món ăn của bà Từ Hi thái hậu đãi sứ thần, TP đọc lâu rồi mà vẫn nhớ. Quả là ẩm thực có những món kỳ lạ và cầu kỳ kinh khủng.
:botay::youarethewoman::eek:
Sheiran
22-08-2010, 11:29 AM
Bánh con cua có bán ở những tiệm bánh ngọt như ABC, Kinh Đô, ...là loại bánh mì ngọt có hình dáng con cua, nhân bên trong thường là bơ kem, đâu xanh hay sầu riêng ...Ăn rất ngon.
p/s: phải lạoi bánh ấy kg sư huynh?
Tui thích loại bánh bên trong ko có nhân, quanh bánh phủ 1 lớp bơ hay phomai gì đấy, nhiều nhất là phía dưới, khi nướng lên vàng - thơm phức...
kehotro
22-08-2010, 11:50 AM
Tui thích loại bánh bên trong ko có nhân, quanh bánh phủ 1 lớp bơ hay phomai gì đấy, nhiều nhất là phía dưới, khi nướng lên vàng - thơm phức...
Sư huynh cũng thích bánh có phô mai. Nhưng bột bánh phải làm sao mà người ăn không nhai mà nó như tự tan ra trong miệng. Cắn một miếng nhai nhỏ nhẽ rồi bột sẽ tự tan, quyện chặt vào nhau dẻo quánh. Lúc này, cái vị thơm vị ngọt và béo sẽ tỏa ra ngấm vào từng đầu dây vị giác. Cảm giác ngon phải nói là đạt đến đỉnh.
kehotro
22-08-2010, 12:00 PM
Càng đọc càng chán, một tên Phở dị giáo mà dám khen phở, cho mọi châu Phi chấm thi hoa hậu châu Âu. Hắn chắc chưa bao giờ ăn một bát chín, hay cái mỡ diềm gầu sần sật nhỉ... Nghe tả thì cái thịt bò Kobe này làm bát chín chắc... thua bò ta.
Sưu tầm trên mạng được áng văn kinh điển này cho mọi người đọc lại: Nguyễn Tuân - Phở. (http://ykien-binhluan.cz.cc/index.php/tan-van-tap-van/249-pho)
Theo mình có lẽ họ dùng giá cả để kích thích một số người. Tâm lý con người sẽ muốn thử nếu hầu bao hơi nặng. Thứ hai, người có tiền và thích chứng tỏ đẳng cấp sẽ tự tạo cho mình một cái vẻ khác người.
Tại sao có người bỏ ra 10.000 USD để mua một cái áo cưới, tại sao có người bỏ ra trên 25.000 USD để mua một chiếc túi xách hiệu Hermet? Con người thích mình là số một. Ngay cả thơ văn, cũng có người xem mình là đệ nhất nhân. Cái năng khiếu thể loại sở trường của mình cũng là đúng đắn nhất, hay nhất. Các loại khác cũng chỉ là rác rưởi! Bó tay!
tranquang
22-08-2010, 04:17 PM
Mỗi món ăn có một quy định riêng, như mỗi thể thơ có luật riêng, lộn tùng bậy với nhau có thể tạo ra một thể thơ mới bởi một tân vĩ nhân nhưng cũng có thể tạo ra một thùng nước gạo, một quái thai.
Không phải cái gì cũng căn cứ vào kích thước, khối lượng, thể tích (nói chung là định lượng) để xác định giá trị. Truyện Kiều hay đau phải ở chỗ nó dài nhất!!!
Tazang
22-08-2010, 05:51 PM
Sáng ăn Phở, trưa ăn phở rồi tối đến ăn phở vậy mà vẫn thấy ngon! :nguong::nguong:
Cái này thì em biết bác Tít...em biết Bác ý thường thế này:
" Sáng chở Cơm đi ăn Phở - Trưa chở Phở đi ăn Cơm - Chiều chở Cơm về nhà zùi lẻn đi ăn Phở tối"
...............em dzọt lẹ đây:cool:
kehotro
22-08-2010, 06:13 PM
Mỗi món ăn có một quy định riêng, như mỗi thể thơ có luật riêng, lộn tùng bậy với nhau có thể tạo ra một thể thơ mới bởi một tân vĩ nhân nhưng cũng có thể tạo ra một thùng nước gạo, một quái thai.
Không phải cái gì cũng căn cứ vào kích thước, khối lượng, thể tích (nói chung là định lượng) để xác định giá trị. Truyện Kiều hay đau phải ở chỗ nó dài nhất!!!
Bàn về thơ không khéo lại gây hiểu nhầm. Thôi KHT chỉ bàn riêng về Phở vậy! KHT cũng thích phở, nghe bạn bè mách chỗ nào ngon là hay tìm đến thưởng thức nhưng cuối cùng đều thất vọng. Chỉ mỗi quán phở gần nhà là hợp khẩu vị. Nếu có dịp thưởng thức món phở Kobe chắc cũng phải móc hầu bao để biết đường mà so sánh. Dù có bị lừa vẫn chấp nhận. Ăn phở 24 rồi, tạm được. Phở 2000 chỗ Bác Bill Clinton vào ăn cũng thử rồi. Dở tệ!
Boulevard
22-08-2010, 06:28 PM
Bàn về thơ không khéo lại gây hiểu nhầm. Thôi KHT chỉ bàn riêng về Phở vậy! KHT cũng thích phở, nghe bạn bè mách chỗ nào ngon là hay tìm đến thưởng thức nhưng cuối cùng đều thất vọng. Chỉ mỗi quán phở gần nhà là hợp khẩu vị. Nếu có dịp thưởng thức món phở Kobe chắc cũng phải móc hầu bao để biết đường mà so sánh. Dù có bị lừa vẫn chấp nhận. Ăn phở 24 rồi, tạm được. Phở 2000 chỗ Bác Bill Clinton vào ăn cũng thử rồi. Dở tệ!
Phở cũng là 1 món dễ ăn mỗi khi chán ăn cơm thì iem thường tìm phở :D nên cũng có thể góp bàn một vài quán phở mà em thích. Phở bò em duyệt phở ở 47 Bát Đàn và Phở Thìn, phở gà em duyệt ở số 1 Đỗ Hành, phở gà 42 Quán Thánh, phở Tôn Đức Thắng... Ăn thì thấy ngon hơn phở 24 vì phở 24 được cái cửa hàng sạch sẽ hơn nhưng vị phở không đậm đà như ở các hàng phở trên. Khi nào bác Kehotro ra Hà Nội, Boulevard nhất định mời bác đi ăn phở thử ở mấy quán trên để xem bác thấy sao. Vì miếng ngon với mỗi người lại một khác, quan trọng là phù hợp với sở thích của từng người. Boulevard đã tìm hiểu ra thương hiệu phở ở Khách sạn vườn thủ đô hóa ra là phở Cali báo chí cũng đã nhắc nhiều. Có lẽ đắt là vì thịt bò của họ toàn là bò nhập đắt tiền, ăn cũng ngon nhưng nếu để nói nước phở thì khó ngon được bằng phở Hà Nội xịn.:D
TeacherABC
22-08-2010, 06:41 PM
Sáng ăn Phở, trưa ăn phở rồi tối đến ăn phở vậy mà vẫn thấy ngon! :nguong::nguong:
Cái này thì em biết bác Tít...em biết Bác ý thường thế này:
" Sáng chở Cơm đi ăn Phở - Trưa chở Phở đi ăn Cơm - Chiều chở Cơm về nhà zùi lẻn đi ăn Phở tối"
...............em dzọt lẹ đây:cool:
Hè hè hè... biết ngay là TZ thế nào cũng trích dẫn thiếu để phá anh nên phải chú thích kỹ lưỡng thế mà TZ vẫn cố tình ghẹo anh nhỉ? :botay: :youarethewoman: :haha:
Sáng ăn Phở, trưa ăn phở rồi tối đến ăn phở vậy mà vẫn thấy ngon! :nguong::nguong:
@All: Xin thưa với các bác, em nói Phở đây là món ăn thuần túy chứ chẳng nghĩ gì đến điều gì khác!!!!:D:D:D
TeacherABC
22-08-2010, 06:43 PM
Bàn về thơ không khéo lại gây hiểu nhầm. Thôi KHT chỉ bàn riêng về Phở vậy! KHT cũng thích phở, nghe bạn bè mách chỗ nào ngon là hay tìm đến thưởng thức nhưng cuối cùng đều thất vọng. Chỉ mỗi quán phở gần nhà là hợp khẩu vị. Nếu có dịp thưởng thức món phở Kobe chắc cũng phải móc hầu bao để biết đường mà so sánh. Dù có bị lừa vẫn chấp nhận. Ăn phở 24 rồi, tạm được. Phở 2000 chỗ Bác Bill Clinton vào ăn cũng thử rồi. Dở tệ!
Hôm nào KHT thử một lần đi thưởng thức phở với anh ở khu TB và PN sẽ thấy ngon hết biết!:D:D:D
Đông Quân
22-08-2010, 07:00 PM
Khi nào bác Kehotro ra Hà Nội, Boulevard nhất định mời bác đi ăn phở thử... .:D
Đúng là ông này có... "duyên ngầm" :o :o :o
Phương Lê
22-08-2010, 08:51 PM
Em nhớ ở đâu đó có một câu..
"Bồ là Phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu"
:botay:
Boulevard
22-08-2010, 10:32 PM
Bác ơi cơm nhà em là cơm tám, cơm dẻo, cơm thơm... Và đôi khi nhà em cũng biết chế biến "cơm" thành "phở" nhá. Các bác cứ chê "Cơm" làm nhà em chạnh lòng... Mà đôi khi nhiều bác hàng xóm còn thèm "cơm" nhà em nhá!
:acac::acac::acac::acac::acac::acac::roiqua::roiqu a::roiqua::roiqua::roiqua::khoc1::khoc1::khoc1::kh oc1::khoc::khoc::khoc::khoc:
Phu sinh
24-08-2010, 01:15 AM
Bác ơi cơm nhà em là cơm tám, cơm dẻo, cơm thơm... Và đôi khi nhà em cũng biết chế biến "cơm" thành "phở" nhá. Các bác cứ chê "Cơm" làm nhà em chạnh lòng... Mà đôi khi nhiều bác hàng xóm còn thèm "cơm" nhà em nhá!
:haha: Em bé cái nhầm rùi! Mí bác hàng xóm ý thèm ... là .... thèm "phở em" chớ hổng phải "cơm em" đâu nhá! Rốt cuộc vẫn là "phở" thôi! :haha:
Lão K
24-08-2010, 05:54 AM
Em nhớ ở đâu đó có một câu..
"Bồ là Phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu"
:botay:
Đây là nguyên bài nè Phương
Bồ là phở nóng tuyệt vời.
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu.
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình.
Vợ là nước ở ao đình nhạt teo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo.
Dòm vợ đôi mắt trông sao gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền.
Vợ tiêu một tí thì liền kêu hoang.
Bồ giận thì phải xuống thang.
Vợ giận bị mắng, bị phang mập mình.
Một khi túi hãy còn tiền.
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh.
Một mai hết sạch sành sanh.
Bồ đi, vợ lại đón anh về nhà.
Bồ là lều, vợ là nhà.
Gió lớn, lều sập, mái nhà còn kia.
Vợ là cơm nguội của ta.
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng.
Phở là món LK chưa bao giò chán, sáng trưa chiều tối gì cũng thấy ngon.:o
Nhớ lúc xưa còn ở bên nhà, đầu tháng lảnh lương, thế nào cũng hùng dũng vào tiệm làm một tô xe lửa tái nạm gầu gân sách thêm một phần bò viên. Vài ngày sau, khi túi cạn, thèm lắm thì rón rén vào tiệm khẻ gọi tô "không người lái".
Đến bây giờ, lâu lâu có thèm quá thì lén đi ăn phở. Nhưng khi cầm menu, nhớ đến đôi mắt của nàng, chỉ dám gọi tô "không người lái" thôi.
Hì Hì, đây là phở thật nhưng vì mức cholesterol của LK cao ngất trời nên bị cấm ăn phở ... bò, chỉ được ăn gà mà phải ăn ức chứ không được dòm ngó tới đùi.
:haha: :haha:
Boulevard
24-08-2010, 08:52 AM
Đây là nguyên bài nè Phương
Đến bây giờ, lâu lâu có thèm quá thì lén đi ăn phở. Nhưng khi cầm menu, nhớ đến đôi mắt của nàng, chỉ dám gọi tô "không người lái" thôi.
Hì Hì, đây là phở thật nhưng vì mức cholesterol của LK cao ngất trời nên bị cấm ăn phở ... bò, chỉ được ăn gà mà phải ăn ức chứ không được dòm ngó tới đùi.
:haha: :haha:
Hihi. Khổ thân lão K. Ở đời cái gì mà phải "nhịn" và phải kiềm chế "sự sung sướng" thì khổ lắm...
:haha::haha::haha:
NHAT NGUYET
24-08-2010, 09:07 AM
Trích dẫn Nguyên văn bởi Lão K Xem bài viết
Hì Hì... chỉ được ăn gà mà phải ăn ức chứ không được dòm ngó tới đùi.
Khổ thân anh... hèn chi chỉ thấy anh toàn... nhìn... đùi mà tưởng tượng... :o :D :o
Phương Lê
24-08-2010, 09:15 AM
... Phở Gà Hà Nội ngon lắm các anh chị ạ! Ngọt này, thơm này, nóng hổi này, thịt thì mềm, trắng... nước thì trong, ngọt! :cool:
thuphong
24-08-2010, 10:28 AM
.
Có lẽ Lão K phải làm cái từ điển riêng hay chú thích dưới bài viết chứ Lão viết rất dí dỏm nhưng có từ đọc chẳng hiểu gì...
Ví dụ cái tô phở xe lửa nè TP chưa nghe bao giờ... :D:D:D
tranquang
24-08-2010, 11:36 AM
Nhớ lúc xưa còn ở bên nhà, đầu tháng lảnh lương, thế nào cũng hùng dũng vào tiệm làm một tô xe lửa tái nạm gầu gân sách thêm một phần bò viên. Vài ngày sau, khi túi cạn, thèm lắm thì rón rén vào tiệm khẻ gọi tô "không người lái".
Cái này hơi khó hiểu, chắc là một chi phái phở mới, hoặc là một từ lóng khôi hài do tiên sinh tự chế...:D
... Phở Gà Hà Nội ngon lắm các anh chị ạ! Ngọt này, thơm này, nóng hổi này, thịt thì mềm, trắng... nước thì trong, ngọt! :cool:
Thịt gà mà mầu nâu bao giờ cũng "xịn' hơn thịt trắng, người vùng khác lên HN thì hay thích thịt gà trắng. Chưa muốn nói chuyện nước phở gà thế nào là "ngọt"...
Phu sinh
24-08-2010, 04:20 PM
Nhớ lúc xưa còn ở bên nhà, đầu tháng lảnh lương, thế nào cũng hùng dũng vào tiệm làm một tô xe lửa tái nạm gầu gân sách thêm một phần bò viên. Vài ngày sau, khi túi cạn, thèm lắm thì rón rén vào tiệm khẻ gọi tô "không người lái".
Cái này hơi khó hiểu, chắc là một chi phái phở mới, hoặc là một từ lóng khôi hài do tiên sinh tự chế...:D...[/quote]
Ơ! "Tái nạm gầu gân sách" trong phở là những tiếng cực kỳ phổ biến cơ mà! Bất kỳ menu một quán phở nào cũng có ngần ấy món!
"...Những hàng phở đầu tiên Do là thức quà bình dân có một thời phở bị những người giàu tiền lắm bạc ở Hà Nội xem thường. Phải đến năm 1918 - 1919, phở mới được nhiều giới tìm đến. Cửa hiệu phở đầu tiên của Hà Nội mở ở phố Hàng Quạt (nay là Lương Văn Can) gần rạp tuồng Thông Sáng và tuồng Năm Trăn để đón khách. Năm 1937, duy nhất có một hiệu phở của Hoa kiều mở ở phố Mã Vũ (nay là phố Hàng Quạt kéo dài) lấy tên là Nghi Xuân. Các cửa hàng này đua nhau cải tiến chất lượng. Lúc đầu chỉ có phở chín, sau có phở tái. Thêm thịt mỡ gầu, nạm, sách bò nên thành tên tái gầu, tái nạm, tái sách... Sau nữa có hiệu dùng thịt bò nấu sốt vang, thịt áp chảo nên lại thêm tên gọi phở sốt vang, phở áp chảo nước, áp chảo khô, phở xào, v.v..."
Nguồn: monngonhanoi.com
tranquang
24-08-2010, 09:44 PM
Ơ! "Tái nạm gầu gân sách" trong phở là những tiếng cực kỳ phổ biến cơ mà! Bất kỳ menu một quán phở nào cũng có ngần ấy món!
"...Những hàng phở đầu tiên Do là thức quà bình dân có một thời phở bị những người giàu tiền lắm bạc ở Hà Nội xem thường. Phải đến năm 1918 - 1919, phở mới được nhiều giới tìm đến. Cửa hiệu phở đầu tiên của Hà Nội mở ở phố Hàng Quạt (nay là Lương Văn Can) gần rạp tuồng Thông Sáng và tuồng Năm Trăn để đón khách. Năm 1937, duy nhất có một hiệu phở của Hoa kiều mở ở phố Mã Vũ (nay là phố Hàng Quạt kéo dài) lấy tên là Nghi Xuân. Các cửa hàng này đua nhau cải tiến chất lượng. Lúc đầu chỉ có phở chín, sau có phở tái. Thêm thịt mỡ gầu, nạm, sách bò nên thành tên tái gầu, tái nạm, tái sách... Sau nữa có hiệu dùng thịt bò nấu sốt vang, thịt áp chảo nên lại thêm tên gọi phở sốt vang, phở áp chảo nước, áp chảo khô, phở xào, v.v..."
Nguồn: monngonhanoi.com [/QUOTE]
Quan trọng là chẳng ai cho từng ấy thứ vào 1 bát phở cả, mùi vị khác nhau và cách chế biến, thời gian càng khác nhau. Tái + gần =? Tái + sách = ? (nhai sao nhỉ?). Hay là làm riêng rồi lúc ăn trộn chung vào? Vậyt hì khác gì nhà hàng "Cháo lòng tiết canh - Cafe giải khát" (!)
Boulevard
24-08-2010, 10:44 PM
Quan trọng là chẳng ai cho từng ấy thứ vào 1 bát phở cả, mùi vị khác nhau và cách chế biến, thời gian càng khác nhau. Tái + gần =? Tái + sách = ? (nhai sao nhỉ?). Hay là làm riêng rồi lúc ăn trộn chung vào? Vậyt hì khác gì nhà hàng "Cháo lòng tiết canh - Cafe giải khát" (!)
Bác TranQuang ơi. Đọc thì biết là bác có vẻ rất sành và rất mê món phở - một món ăn cổ truyền đặc sắc của Việt Nam. Chỉ có điều chẳng hạn bác thích ăn phở bò + gầu. Bác Lão K lại thích ăn một món phở bò "thập cẩm" gồm Tái + nạm + gầu + sách bò... nên bác gọi chung thành 1 món riêng "một tô xe lửa"... Hì hì. Boulervard thiết nghĩ. Mỗi người có một sở thích, 1 cách ăn riêng. Có những người thích ăn phở nhưng lại sợ không dám ăn hành, người thích ăn chín mà sợ ăn tái... Vẫn biết mỗi món ăn đều có một chuẩn mực riêng. Nhưng điều đó lại còn tùy theo sở thích mà mỗi người có thể tự mình lựa chọn. Nên việc bác gọi món phở của bác Lão K là món "cháo lòng tiết canh - cà phê giải khát" xem ra có phần quá nặng nề. Ví dụ như ở Hà Nội, Boulevard chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ ăn một món bún có tôm, có thịt lợn, có cá thập cẩm nhưng về Hải Phòng, Boulevard vẫn chén món bún tôm cá thập cẩm như thường. Và cũng thấy ngon. Hay Boulevard là người quá dễ tính nhở. Hic.
Boulevard
24-08-2010, 11:12 PM
... Phở Gà Hà Nội ngon lắm các anh chị ạ! Ngọt này, thơm này, nóng hổi này, thịt thì mềm, trắng... nước thì trong, ngọt! :cool:
Nghe bác Tea tả món phở... mà Boulevard liên tưởng tới một khái niệm "phở" khác vì có từ mềm, từ trắng, từ ngọt... ngào... Đúng là ở Hà Nội mọi người thích ăn phở gà thì thường gọi cho 1 bát thịt gà đen (thường là thịt đùi) ... Cái thứ "thịt" mà lão K thèm mà chẳng dám ăn!
:haha::haha::haha::haha::haha:
thuphong
24-08-2010, 11:41 PM
Nghe bác Tea tả món phở... mà Boulevard liên tưởng tới một khái niệm "phở" khác vì có từ mềm, từ trắng, từ ngọt... ngào... Đúng là ở Hà Nội mọi người thích ăn phở gà thì thường gọi cho 1 bát thịt gà đen (thường là thịt đùi) ... Cái thứ "thịt" mà lão K thèm mà chẳng dám ăn!
:haha::haha::haha::haha::haha:
.
Thường thì mỗi người có một giới hạn , ví dụ một người như thế này thì chỉ đc ăn 100 kg thịt đen chẳng hạn, nếu ai hồi trẻ ăn nhiều quá tới lúc nhiều tuổi sẽ k được ăn nữa cho nên Bou chú ý nhé. Bây giờ mê món phở mà ăn nhiều quá là sau này bị kiêng đó ... có thèm cũng chỉ ngó mà thôi... :D:D:D
Boulevard
24-08-2010, 11:50 PM
.
Thường thì mỗi người có một giới hạn , ví dụ một người như thế này thì chỉ đc ăn 100 kg thịt đen chẳng hạn, nếu ai hồi trẻ ăn nhiều quá tới lúc nhiều tuổi sẽ k được ăn nữa cho nên Bou chú ý nhé. Bây giờ mê món phở mà ăn nhiều quá là sau này bị kiêng đó ... có thèm cũng chỉ ngó mà thôi... :D:D:D
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
thuphong
25-08-2010, 12:12 AM
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
Ấy ấy... chị chẳng dám chê ai cả, nói thế bị com hội đồng là chết dở.
Là chị nghe nói em cũng tròn trĩnh cho nên nhắc trêu thôi ( chị cũng thế không ăn thịt nhiều mà vẫn lên cân trong khi mấy người trong nhà được chăm sóc đầy đủ thì cứ gầy nhom. )
Lão K
25-08-2010, 06:52 AM
.
Có lẽ Lão K phải làm cái từ điển riêng hay chú thích dưới bài viết chứ Lão viết rất dí dỏm nhưng có từ đọc chẳng hiểu gì...
Ví dụ cái tô phở xe lửa nè TP chưa nghe bao giờ... :D:D:D
Xe lửa là kích cở của tô phở. Tô xe lửa là tô phở bự như cái xe lửa. :haha: :haha:
Từ này không phải của LK đâu. Lúc LK còn ở Saigon, phở Lý Thái Tổ ở đường Lý Thái Tổ gần chợ cá Trần Quốc Toản hồi xưa rất nổi tiếng. Chủ tiệm nói là phở gia truyền hàng Than từ ngoài Bắc vô. Phở tiệm này có hai cở, tô nhỏ và tô xe lửa. Dần dần tô xe lửa trở thành tiếng lóng để chỉ tô lớn.
Sang bên này, các tiệm phở thường bán 3 loại: tô nhỏ (small), tô trung (medium) và tô xe lửa (extra large). Còn tô đặc biệt xe lửa là tô có đủ thứ tái, nạm, vè, gầu, gân sách, ... thêm luôn hành trần, nước béo, cộng mấy cục bò viên. Còn pín thì phải gọi riêng :haha: :haha:
Để chị TP tưởng tượng tô xe lửa ra sao, LK kèm theo mấy tấm hình tô xe lửa ở bên này.
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/phothaibinhduong.jpg
Không phải LK đâu nha, đừng hiểu lầm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/pgc17.jpg
Đẹp trai gần bằng LK
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/2-1.jpg
Mới đầu rất hăng
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/3-1.jpg
Nhưng lực bất tòng tâm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/9-1.jpg
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/5.jpg
Lão K
25-08-2010, 07:57 AM
Nghe bác Tea tả món phở... mà Boulevard liên tưởng tới một khái niệm "phở" khác vì có từ mềm, từ trắng, từ ngọt... ngào... Đúng là ở Hà Nội mọi người thích ăn phở gà thì thường gọi cho 1 bát thịt gà đen (thường là thịt đùi) ... Cái thứ "thịt" mà lão K thèm mà chẳng dám ăn!
:haha::haha::haha::haha::haha:
Thèm thì có, nhưng chẳng dám ăn cũng không đến nỗi, lâu lâu cũng lén đi ăn một lần. Thường thì cái gì lén cũng ngon hơn :haha:
Lão K
25-08-2010, 08:38 AM
Ke ke vậy là gián tiếp chê lão K "ăn tham" đây mà nên giờ phải nhịn. Cảm ơn chị Thu Phong đã nhắc nhở. Bou cũng thuộc típ người tham sống sợ chết nên thực đơn hàng ngày cũng không dám ăn thịt nhiều mà thường có : Nước cà rốt ép, nước bí xanh ép, chè xanh tươi...
Hề hề, bây giờ Bou đã biết "đâm bị thóc, thọc bị gạo" rồi. LK phản đòn đừng có bù lu bù loa, khóc hu hu nha. :haha: :haha:
Nhắc đến tô xe lửa, LK nhớ đến một kỷ niệm xưa.
Sau mùa hè năm đầu tiên, LK trở về trường học lại. Nhờ một dịp may, LK được một ông thầy nhận làm "tà lọt". Ông ấy nhận các project của hãng về cho học trò làm. Sau vài tháng dạy nghề, ông thầy gởi LK đến làm thường trực luôn ở một hãng điện toán.
Trưa hôm đó, hai thầy trò đi ăn (dĩ nhiên là thấy trả tiền vì biết trò nghèo quá :o) ở một tiệm phở. LK gọi một tô đặc biệt xe lửa. Khi ông chủ đem ra, LK nhìn tô phở rồi làm bộ chê:
- Tô xe lửa gì nhỏ xíu vậy? Cái này ăn hai tô cũng chưa no.
Thời đó, tiệm ăn VN còn ít nên chủ tiệm chảnh lắm. Ông chủ đớp lại LK:
- Anh ăn nổi hai tô, tôi khỏi tính tiền.
Kỳ này ông chủ chết chắc rồi. Ổng không biết gặp thằng chết đói từ trại tỵ nạn mới qua. Ăn hết tô thứ nhất, LK gọi tô thứ nhì, thêm một ly café sửa đá. Hết tô thứ nhì, LK còn chọc tức ông chủ:
- Ông chủ ơi, chưa no. Ông cho tôi thêm một ổ bánh mì đặc biệt. Nhớ tính tiền bánh mì với café thôi nha, còn 2 tô kia free phải không ông?
- Thua cha rồi, tặng luôn cho cha ổ bánh mì với ly café, khỏi tính luôn.
:haha: :haha: :haha:
Sáu tháng làm việc với ông thầy, LK từ 100 lên 145 pound vị chi là 20.5 kg.
Như vậy bây giờ có thèm đùi cũng đáng đời lắm. :haha: :haha:
Boulevard
25-08-2010, 11:33 AM
Oa... Lão K sưu tầm được bộ ảnh về các tô phở đặc biệt ghê. Cái ảnh này Bou thấy có vẻ giống lão K.... thế nào ấy ạ. Mặc du đã được đính chính k phải. :) Bou không dám“đâm bịch thóc..” đâu ạ, chỉ trêu mọi người cho vui. Rất iu quý lÃo K nữa là khác. Lão K mà “phản đòn” là B lặn luôn,không dám ho he nữa, sợ lắm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/phothaibinhduong.jpg
:haha:
OA _ NỮ
25-08-2010, 02:07 PM
Oa Nữ cũng có nhiều kỉ niệm về phở lắm.
Có một lần, đi ăn phở Hòa, khi trả tiền thì ko sao tìm thấy ví tiền. OA đành ra nói với chủ tiệm, xin rửa chén 1 giờ. He rất chi là lưỡng lự ngắm nhìn OA từ đầu tới chân. xong một lúc, he đưa tập báo kháng chiến HCM và phán.
- Nếu em bán hết tập báo này, tôi sẽ trả em thêm 20 $
Báo này ko có giá, tùy ai cho tiền ủng hộ thôi. Trong vòng 2h, phơi mặt ra cái lạnh gần 20 độ, OA bán hết. Ko nhơ bao nhiêu báo, xong bán được nhiều lắm, đến nỗi ông chủ mời thêm một tô phở nữa. Xong ko trả 20$ như đã hứa.
OA nhớ mãi cái cảnh đó, đổi 2 h để lấy tô phở, và OA thề, sẽ làm cho tiệm phở H này ko còn là một tiệp phở duy nhất nữa ở TRT.
Sau đó OA lấy chồng, gom góp tiền, mở một tiệm phở, trả công cho thợ nấu phở của phở H gấp đôi, rồi he lôi nhân viên về làm cùng với he...
Mãi 4 năm sau, hệ thống phở H bị hệ thống phở 88 đánh bật...OA lại sang tên... Về sau chủ phở H đi làm công cho OA
-
thuphong
25-08-2010, 11:43 PM
OA nhớ mãi cái cảnh đó, đổi 2 h để lấy tô phở, và OA thề, sẽ làm cho tiệm phở H này ko còn là một tiệp phở duy nhất nữa ở TRT.
Sau đó OA lấy chồng, gom góp tiền, mở một tiệm phở, trả công cho thợ nấu phở của phở H gấp đôi, rồi he lôi nhân viên về làm cùng với he...
Mãi 4 năm sau, hệ thống phở H bị hệ thống phở 88 đánh bật...OA lại sang tên... Về sau chủ phở H đi làm công cho OA
-
Hì... Kiểu này là OA ăn gian hay trả thù đây nhỉ :D:D:D
Có một câu nói thế này: Phụ nữ yếu đuối nhưng k nên làm cho PN giận bởi phụ nữ hay thù dai.
:cool:
Lão K
26-08-2010, 03:58 AM
Oa... Lão K sưu tầm được bộ ảnh về các tô phở đặc biệt ghê. Cái ảnh này Bou thấy có vẻ giống lão K.... thế nào ấy ạ. Mặc du đã được đính chính k phải. :) Bou không dám“đâm bịch thóc..” đâu ạ, chỉ trêu mọi người cho vui. Rất iu quý lÃo K nữa là khác. Lão K mà “phản đòn” là B lặn luôn,không dám ho he nữa, sợ lắm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/phothaibinhduong.jpg
:haha:
Đúng là Bou xạo bà cố. Bou có biết LK mặt mũi tròn méo ra sao đâu mà bảo la giống? :haha: :haha:
Boulevard
26-08-2010, 07:13 AM
Đúng là Bou xạo bà cố. Bou có biết LK mặt mũi tròn méo ra sao đâu mà bảo la giống? :haha: :haha:
Bou dùng phương pháp “liên tưởng” lão K ạ. May mà chưa liên tưởng Lão K mặt méo, mũi tròn đấy ạ. Tại lỗi lão K không cho Bou biết dung nhan nên phải sử dụng trí tưởng tượng thôi, mà trí tưởng tượng có hạn... nên chỉ hình dung được vậy, Lão K có đẹp như bên ngoài thì cũng thông cảm nhé. Mới tại Lão K lại còn "đính chính" kèm theo ảnh... nên lại càng nghi... Ke ke.
(Nói nhỏ tí thôi... Không lẽ lão K lại xí thế nhở)
:haha::haha:
Lão K
26-08-2010, 07:50 AM
Bou dùng phương pháp “liên tưởng” lão K ạ. May mà chưa liên tưởng Lão K mặt méo, mũi tròn đấy ạ. Tại lỗi lão K không cho Bou biết dung nhan nên phải sử dụng trí tưởng tượng thôi, mà trí tưởng tượng có hạn... nên chỉ hình dung được vậy, Lão K có đẹp như bên ngoài thì cũng thông cảm nhé. Mới tại Lão K lại còn "đính chính" kèm theo ảnh... nên lại càng nghi... Ke ke.
(Nói nhỏ tí thôi... Không lẽ lão K lại xí thế nhở)
:haha::haha:
Công nhận trí tưởng tượng của Bou hạn hẹp và nghèo nàn thật.
Khi nào Bou tưởng tượng gần thực tế thì LK sẽ "lộ diện" để Bou coi tài thầy bói của mình đúng được đến bao nhiêu phần trăm. :haha: :haha:
kehotro
26-08-2010, 08:47 AM
Cái này gọi là ngửi văn mà đoán người. Hehehe.
Boulevard
26-08-2010, 09:58 AM
Cái này gọi là ngửi văn mà đoán người. Hehehe.
Nói chung là Lão K phải "lộ diện" mới biết trí tưởng tượng của Bou đúng hay không chứ ạ? :D:D:D Bou cũng hi vọng việc "ngửi văn" của mình sai, biết đâu lão K còn "già hơn" cả cái ông ở trên nhở
:D:D:D
thuphong
26-08-2010, 01:23 PM
Xe lửa là kích cở của tô phở. Tô xe lửa là tô phở bự như cái xe lửa. :haha: :haha:
Từ này không phải của LK đâu. Lúc LK còn ở Saigon, phở Lý Thái Tổ ở đường Lý Thái Tổ gần chợ cá Trần Quốc Toản hồi xưa rất nổi tiếng. Chủ tiệm nói là phở gia truyền hàng Than từ ngoài Bắc vô. Phở tiệm này có hai cở, tô nhỏ và tô xe lửa. Dần dần tô xe lửa trở thành tiếng lóng để chỉ tô lớn.
Thu Phong ở gần Hàng Than mà sao k nhớ có tiệm phở nào ở Hàng Than nhỉ, trước có cô bạn thân ở HT ngày nào cũng chở nhau đi học. Bây giờ thì phố Hàng Than là phố bán đồ chuẩn bị đám cưới toàn là bánh cốm, bánh xu xê, chè, hạt sen... quả cưới...
Để chị TP tưởng tượng tô xe lửa ra sao, LK kèm theo mấy tấm hình
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/phothaibinhduong.jpg
Không phải LK đâu nha, đừng hiểu lầm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/pgc17.jpg
Đẹp trai gần bằng LK
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/9-1.jpg
Đây mới là Lão K chính hiệu con nai vàng nè...
:haha::haha:
Tô phở xe lửa này có lẽ 3 người ăn mới hết... :D:D:D
tranquang
26-08-2010, 02:19 PM
Thu Phong ở gần Hàng Than mà sao k nhớ có tiệm phở nào ở Hàng Than nhỉ, trước có cô bạn thân ở HT ngày nào cũng chở nhau đi học. Bây giờ thì phố Hàng Than là phố bán đồ chuẩn bị đám cưới toàn là bánh cốm, bánh xu xê, chè, hạt sen... quả cưới...
Tô phở xe lửa này có lẽ 3 người ăn mới hết... :D:D:D
Di cư vào Bắc chắc là từ lâu, ngày xưa Hàng Than có phở Tráng cực kỳ nổi tiếng.
thuphong
26-08-2010, 02:52 PM
Di cư vào Bắc chắc là từ lâu, ngày xưa Hàng Than có phở Tráng cực kỳ nổi tiếng.
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
Vậy thì ông vua ấy tên là Tráng, nhưng người ta vẫn gọi là phở Hàng Than.
Hình thù, vóc dáng của anh ta trông thật nản. Người gầy, môi hơi thưỡi, mắt thì lờ đờ như người chết rồi. Bất cứ lúc nào, nhìn thấy anh, ông cũng cảm giác đó là một người vừa mới thăng đồng, đương sống trong một cái thế giới u minh; thêm vào đó, lại bịt ở trên đầu một cái mùi soa trắng, trông mới lại càng... “thiểu số”.
Người đâu mà lại “lỳ xì” đến thế là cùng! Hàng năm bảy chục người, hàng tám chín chục người đứng vòng lấy gánh hàng của anh ta, chật cả một cái hè đường để mua ăn, để “đòi ăn” - phải, họ đòi ăn thật - mà anh ta cứ làm như thể không trông thấy gì, không nghe thấy gì.
Anh ta cứ thản nhiên, thái thịt, dốc nước mắm, rưới nước dùng - ai đợi lâu, mặc; ai phát bẳn lên; mặc; mà ai chửi, anh ta cũng mặc.
Đi ôtô đến ăn cũng thế, mặc áo vải đến ăn cũng thế; các bà các cô đẹp đáo để, đến ăn cũng thế. Anh ta không đặc biệt riêng với ai - kể cũng dân chủ đấy! - nhưng có nhiều bà tức vì anh ta không nịnh đầm.
Ghét quá. Thế thì thuê một cái nhà rộng, mượn thêm người làm có phải lợi không? Hay là điều đình với xưởng củi người ta để cho một gian, bày mấy cái bàn, cái ghế, có người trông nom, tính tiền cẩn thận có phải không mất mát không?
Mặc cho ông cứ nói, anh phở Tráng không trả lời - nhất là không bao giờ cười.
Trông mà lộn ruột, muốn tát cho một cái. Chết một nỗi ghét người thì thế, nhưng đến cái phở của anh ta muốn ghét, không tài nào ghét được.
Có ai chen chúc vất vả, hò hét đứt hơi được một bát phở của anh, mà lại chưa ăn ngay, còn dừng lại một phút để ngắm nghía, phân tách bát phở đó ra thế nào không?
Thật là kỳ lạ! Bánh phở không trắng và dẻo hơn, thịt thì cũng chẳng nhiều, nhưng mà làm sao ngon lạ, ngon lùng đến thế? Chưa ăn đã biết là ngon rồi.
Cứ nhìn bát phở không thôi, cũng thú. Một nhúm bánh phở; một ít hành hoa thái nhỏ, điểm mấy ngọn rau thơm xanh biêng biếc; mấy nhát gừng màu vàng thái mướt như tơ; mấy miếng ớt mỏng vừa đỏ màu hoa hiên vừa đỏ sẫm như hoa lựu... ba bốn thứ màu sắc đó cho ta cái cảm giác được ngắm một bức họa lập thể của một họa sĩ trong phái văn nghệ tiền tiến dùng màu sắc hơi lố lỉnh, hơi bạo quá, nhưng mà đẹp mắt.
Trên tất cả mấy thứ đó, người bán hàng bây giờ mới thái thịt bò từng miếng bày lên.
Đến đây thì Tráng vẫn không nói năng gì, nhưng tỏ ra biết chiều ý khách hàng một cách đáng yêu.
Ông muốn xơi chỗ thịt nào cũng có: vè, sụn nạm, mỡ gầu, mỡ lật, vừa mỡ vừa nạc, vừa nạm vừa sụn, thứ gì anh ta cũng chọn cho kỳ được vừa ý ông - miễn là ông đến xơi phở đừng muộn quá.
Ăn phở chín thì như thế là xong, chỉ còn phải lấy nước dùng và rắc một chút hạt tiêu, hay vắt mấy giọt chanh (nếu không là tí dấm).
Nếu ông lại thích vừa tái vừa chín thì trước khi rưới nước dùng, anh Tráng vốc một ít thịt tái đã thái sẵn để ở trong một cái bát ôtô, bày lên trên cùng rồi mới rưới nước dùng sau.
Thế là “bài thơ phở” viết xong rồi đấy, mời ông cầm đũa. Húp một tí nước thôi, đừng nhiều nhé! Ông đã thấy tỉnh người rồi phải không?
Nước dùng nóng lắm đấy, nóng bỏng rẫy lên, nhưng ăn phở có như thế mới ngon. Thịt thì mềm, bánh thì dẻo, thỉnh thoảng lại thấy cay cái cay của gừng, cay cái cay của hạt tiêu, cay cái cay của ớt; thỉnh thoảng lại thấy thơm nhè nhẹ cái thơm của hành hoa, thơm hăng hắc cái thơm của rau thơm, thơm dìu dịu cái thơm của thịt bò tươi và mềm... rồi thì hòa hợp tất cả những vị đó lại, nước dùng ngọt cứ lừ đi, ngọt một cách hiền lành, êm dịu, ngọt một cách thành thực, thiên nhiên, không có chất gì là hóa học... không, ông phải thú nhận với tôi đi: “Có phải ăn một bát phở như thế thì khoan khoái quá, phải không?”
Quả vậy, ăn một bát phở như thế, phải nói rằng có thể “lâm li” hơn là nghe thấy một câu nói hữu tình của người yêu, ăn một bát phở như thế, thú có thể ví như sau một thời gian xa cách, được ngã vào trong vòng tay một người vợ đẹp mà lại đa tình vậy!
Y hẳn cũng có người cảm giác như tôi, cho nên biết bao nhiêu bận đứng chờ làm phở, tôi đã thấy những người đàn bà, đàn ông, người già, trẻ con, bưng lấy bát phở mà đôi mắt sáng ngời lên. Người ta chờ lâu thì bực thật đấy, nhưng cũng vẫn cứ chờ cho được, tuồng như đã đến mà không được ăn thì chính mình lại phải tội với mình, vì đã đánh lừa thần khẩu - hay nói một cách khác, đến đấy mà không cố ăn cho kỳ được thì rồi sẽ hối hận như một người tình đã để lỡ cơ hội chiếm người yêu...
Nhưng mà dù thiết tha đến bực nào, ông cũng rất có thể một hôm nào đó bị ra về mà không được ăn - dù một bát thôi. Ấy là vì chỉ độ chín giờ, chín rưỡi thì thường là phở Hàng Than đã hết.
Cho nên những người thật nghiện phở thường vẫn rủ nhau đi ăn thật sớm. Theo lời họ nói lại, muốn thưởng thức hoàn toàn hương vị phở Hàng Than, cần phải dậy đi ăn từ sáu giờ, vào lúc trời chưa sáng hẳn. Lúc đó, trời mờ mờ chưa rõ mặt người, phố xá họa hoằn mới có dăm ba người qua lại. Anh đi ăn sẽ thấy một cái thú khác lạ nữa là ăn ngon trong tịch mịch, ăn ngon trong không khí trong lành.
Khách chưa có ai, anh muốn ăn kiểu gì, muốn xơi chỗ thịt nào, muốn dùng nước thịt bò tươi rưới lên bánh, muốn có mỡ lật, mỡ gầu, muốn nước trong hay béo, tha hồ mà hạch! Anh được như ý và anh sẽ vừa ăn vừa nhìn mấy thanh củi tạ ở trong lò kêu lách tách và bắn ra ngoài trời sắc sữa những hoa lửa vi ti màu đỏ tươi
Dù sao, ta cũng phải nhận rằng đến vấn đề ăn phở thì người Việt Nam quả là khó tính lạ lùng.
Một người bạn đã từng nếm đủ hương vị của tất cả những hàng phở danh tiếng ở Hà thành khoảng ba mươi năm trở lại đây, một hôm, cho tôi biết rằng: “Đến cái năm 1952 này, phở hình như đã tiến tới chỗ tuyệt đỉnh của nó rồi, cũng như một bản nhạc tuyệt kỹ... không chê vào đâu được, nghĩa là không thể thêm một món gì hay giảm một món gì”.
Theo anh ta thì phở mà cho magi vào thì rất hỏng mà quấy “lạp chiếu chương” vào cũng lại dở vô cùng. Phải là hoàn toàn gia vị Việt Nam mới được: hồ tiêu Bắc, chanh, ớt, hành hoa, rau thơm hay là một tí mùi, thế thôi, ngoại giả cấm hết, không có thì là tục đấy!
Có người kể chuyện rằng trước đây mười lăm, hai mươi năm, đã có một hàng phở ở phố Mới tìm lối cải cách phở, cũng như Năm Châu, Phùng Há dạo nào cải cách cải lương Nam kỳ, tung ra sân khấu những bản “De đơ dà múa”. Họ cho mà dầu và đậu phụ vào phở, nhưng cố nhiên là thất bại.
Sau còn có người làm phở cho cà rốt thái nhỏ, hay làm phở ăn đệm với đu đủ ngâm giấm hoặc là cần Tây, nhưng thảy thảy đều hỏng bét vì cái bản nhạc soạn bừa bãi như thế, nó không... êm giọng chút nào.
Một chú khách ở chợ Hôm, chuyên về lối “phở nhừ”, bánh thì thái to, thịt thì thái con cờ hầm chín, nước cho húng lìu, một dạo cũng đã làm cho người nói tới, song những người sành phở chỉ dùng một vài lần thôi, vì không những đã không có vị phở, thịt ăn lại bã, mà nước thì đục mà ngấy quá.
Một hàng phở ngon là một hàng phở ăn một bát, lại muốn ăn hai và nếu còn sức ăn nữa thì phải ăn ba không thấy chán.
Gặp phải ngày ta se mình, ngửi mùi thịt thấy sợ, hàng phở ngon vẫn có thể làm cho ta ăn ngon miệng với một bát phở chay, chỉ có bánh và nước thôi. Làm như thế mà ngon, thế mới là ngon đấy.
Một bát phở vừa tái vừa chín ngon, chưa đủ để định giá trị của hàng phở được; muốn biết chân giá trị của nó, theo lời người biết ăn phở, phải là thứ phở chín không thôi, phở chín mà ngon thì mới thật là ngon đấy.
Thực ra, điều quan hệ trong một bát phở là cái bánh, nhưng thứ nhứt, như trên kia đã nói, cần phải có nước dùng thật ngọt. Bí quyết là ở chỗ đó. Và tất cả những hàng phở ngon đều giữ cái bí quyết ấy rất kín đáo, y như người Tàu giữ của, vì thế cho nên trong làng ăn phở, vấn đề nước vẫn là một vấn đề then chốt để cho người ta tranh luận.
Hầu hết người ta đều nhận thấy rằng muốn có một nồi nước dùng ngon, cần phải pha mì chính. Nhưng chưa chắc thế đã hoàn toàn là phải.
Thuyết cho đường nhất định là bị loại rồi. Có người cho rằng phải có nhiều đầu cá mực bỏ vào; có người chủ trương cần phải có thứ nước mắm tốt lại có người quả quyết với tôi rằng muốn có nước dùng ngọt, không thể thoát được món cua đồng - cua đồng giã nhỏ ra, lọc lấy nước, cho vào hầm với nhiều xương ống, nhưng phải chú ý tẩy cho thật khéo, mà cũng đừng ninh kỹ quá sợ nồng.
Đến bây giờ, ai đã thật biết cái bí mật ấy chưa? Riêng tôi, tôi cũng đã tìm tòi suy nghĩ rất cẩn thận mỗi khi trịnh trọng nâng một bát phở lên ăn, nhưng thú thực, tôi vẫn chưa biết rằng trong tất cả những “giả
thuyết” về “phương pháp làm nước dùng phở” người ta kể ra đó, giả thuyết nào là đúng.
Kết cục, tôi đã gạt bỏ tất cả những sự băn khoăn đó sang một bên và không buồn nghĩ nữa, vì tôi thấy rằng ăn một miếng phở, húp một tí nước dùng ngon thỉnh thoảng điểm một lá thơm hăng ngát mà không biết tại sao phở lại ngon như thế thì có phần hứng thú hơn là mình biết rõ ràng quá cái bí quyết ngon của phở.
Bài sưu tầm
Boulevard
26-08-2010, 04:04 PM
Nhưng lực bất tòng tâm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/9-1.jpg
:naonao::naonao::naonao::naonao::love2::love2::lov e2:
tranquang
26-08-2010, 07:37 PM
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
...
Bài sưu tầm
Đây là bài của Vũ Bằng trong "Miếng ngon Hà Nội".
SunWild
26-08-2010, 07:41 PM
Phố Hàng than bây giờ có ốc nướng, thịt chó và bánh cốm :D
kehotro
26-08-2010, 08:40 PM
Mình chẳng bao giờ vắt chanh vào thức ăn, ngoại trừ những món tái chanh hay nước mắm pha. Vị giác mất đi cái cảm giác đậm đà, mùi chanh át đi hương vị của mùi quế mùi sao đối với bát phở.
Candy
26-08-2010, 08:44 PM
Mình chẳng bao giờ vắt chanh vào thức ăn, ngoại trừ những món tái chanh hay nước mắm pha. Vị giác mất đi cái cảm giác đậm đà, mùi chanh át đi hương vị của mùi quế mùi sao đối với bát phở.
Muội muội thì ăn phở mà kg có chanh thì cảm giác thiếu thiếu gì ấy...không ngon:nguong:
Nhudadauyeu
26-08-2010, 09:47 PM
Phố Hàng than bây giờ có ốc nướng, thịt chó và bánh cốm :D
và có cả Bún chả khá ngon cùng Thạch dừa quả, kem Caramen nữa
Nhắc đến mà thèm quá :nguong::nguong:
Lão K
27-08-2010, 06:20 AM
Nhưng lực bất tòng tâm
http://i216.photobucket.com/albums/cc126/kecuongsi/9-1.jpg
Đây mới là Lão K chính hiệu con nai vàng nè...
:naonao::naonao::naonao::naonao::love2::love2::lov e2:
Trật luôn rồi, Angel không phải là đội nhà của LK :haha: :haha:
Mình vừa đọc lại rồi.
Phở Tráng là có từ lâu lắm "Vua phở 1952" lúc đó mình còn chưa ra đời, sau này chắc là đã di cư nên mình k biết.
1952 LK chưa ra đời, mừng quá chưa chắc đã già hơn :haha: :haha:
Boulevard
27-08-2010, 08:41 AM
Trật luôn rồi, Angel không phải là đội nhà của LK :haha: :haha:
1952 LK chưa ra đời, mừng quá chưa chắc đã già hơn :haha: :haha:
Ke ke. Hóa ra lão K cũng sợ chữ già... Vậy khi đặt nick đừng đặt mình vào chữ "Lão", người ta lại nghĩ lão đang bước vào tuổi thất thập cổ lai hy, vì Bou thấy Lão vẫn còn khao khát bụi trần lắm sau bài com trong topic Các ông ngủ, hãy đề phòng...
:haha::haha::haha::haha:
tranquang
27-08-2010, 12:23 PM
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
Friday
27-08-2010, 12:45 PM
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
Bác chiêu đãi 1 tuần ăn phở nửa triệu đồng nhé? nếu đúng thế thì sẽ phải đầu tư viết ngay :D
tranquang
27-08-2010, 01:34 PM
Bác chiêu đãi 1 tuần ăn phở nửa triệu đồng nhé? nếu đúng thế thì sẽ phải đầu tư viết ngay :D
Loại được 1 tên!
OA _ NỮ
28-08-2010, 02:59 AM
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
OA thích 2 bài nói về phở của VB và NT, sẽ thử viết cảm nghĩ ra sao, ko dám nhận là phê bình đâu ạ.
(ON cũng là một trong những tín đồ của phở, xong ko quá nghiêm khác như TQ, vì đã đi nhiều nơi trên thế giới, đổi khi thèm bắt gặp một tiệm phở nào đó, dù viết ko dấu. PHO)
Boulevard
28-08-2010, 09:13 AM
Trong 3 bài về phở (của Nguyễn Tuân, Vũ Bằng và Thạch Lam) các huynh đệ muội thấy cảm bài nào nhất?
tranquang xin được chiêu đãi 1 tuần ăn phở HN cho người có bài phê bình phê nhất.
He he. Để nhà em đỡ bận sẽ thử "bình loạn" về cái cảm xem sao. Nhưng nhà em chẳng dám đi "ăn phở" với bác Trần Quang. Bác ấy ăn phở theo niêm luật giống thơ... Nhà em sợ sai luật thì lại làm bác ấy "mất ngon" thì phiền! Còn như chị Oa có cảm tác hay thì cơ hội để "dùng phở" 1 tuần với bác Trần Quang là quá ư hiếm hoi. Nên là bác Trần Quang sẽ loại được nhiều đối thủ bằng 1 lời mời tưởng dễ xơi mà cũng không dễ! :D
Powered by vBulletin® Version 4.2.2 Copyright © 2024 vBulletin Solutions, Inc. All rights reserved.