PDA

View Full Version : Bia ôm



kehotro
18-08-2010, 10:42 AM
Bia ôm

Thức dậy với cảm giác toàn thân mệt mỏi, dư âm của bữa nhậu đêm qua như vẫn còn đâu đây. Cô bé đánh răng rửa mặt, trang điểm qua loa rồi cầm lấy ca nước đá mà nốc một hơi. Cảm giác mát lạnh làm cho người tỉnh táo, nhưng cũng chẳng bao lâu. Chất men còn sẵn trong ruột hòa cùng nước, tạo thành một hỗn hợp để người ta lại cảm thấy ngầy ngật. Bên ngoài, giọng thằng quản lý oang oang.

Chúng mày có nhanh lên không? Khách đang vào đợi trong phòng kìa. Con Lan, Ly, Trà My và Thanh nhanh lên cái nào. Khách yêu cầu bốn đứa mày đấy!

Trong cả đám con gái gần hai mươi đứa, được chủ nuôi cơm ba bữa. Đứa nào cũng nước da men mét, trắng thì có nhưng đó là cái trắng của người không được hưởng thụ ánh nắng mặt trời. Các cô gái không được phép đi ra ngoài, chỉ quanh quẩn trong phòng đánh bài tiêu khiển. Hay cùng lắm thì ngồi tâm sự với nhau về quê hương. Mà cái xó xỉnh ấy, không đủ tạo việc làm cho các cô, những người chưa được học đến cấp ba.
Cái thời mà nhiều người cầm mảnh bằng đại học, bằng C anh văn rồi bằng vi tính vẫn hằng ngày chạy đôn chạy đáo khắp nơi để xin việc. Rồi sau đó, lại về nhà ngồi chầu chực bữa cơm từ bố mẹ. Thì các cô có được việc làm, kiếm được chút đỉnh tiền gởi về phụ giúp gia đình cũng là may mắn lắm rồi. Bữa nào, ngồi được ba bàn thì chí ít cũng có hơn ba trăm bạc. Làm gì một ngày kiếm ra ngần ấy tiền!

Chủ không trả lương mà chỉ nuôi cơm, cần mua sắm thứ gì đã một tay bà chủ lo toan. Từ son phấn, dầu thơm cho đến áo quần. Nói chung là tất tần tần tật, đều được bán trước trả tiền sau. Và đương nhiên, cái giá cho sự sung sướng ấy cũng được tính giống như tính tiền bia cho khách. Phải đắt gấp ba, bốn lần so với bên ngoài. Các cô cứ thế mà sống với cảnh gà công nghiệp được nuôi nhốt , cho ăn nhưng không vỗ béo.

Phần lớn khách vào chơi, hầu như cũng đã ăn nhậu ở đâu đó rồi. Người nào, cũng nồng nặc hơi men. Những cặp mắt cứ vằn lên những tia máu. Họ như những con thú sẵn sàng lao vào xâu xé con mồi. Vào đây, họ chỉ gọi bia với đĩa trái cây thi thoảng mới kêu thêm con mực nướng hay hộp phô mai đầu bò. Các cô dù có kêu mồi cũng chẳng dám ăn. Vì ăn no thì làm sao uống bia được, làm sao đám khách khác vào lại có thể nốc tiếp để chủ vừa lòng.

Uống càng nhiều và ép khách uống càng nhiều là mục đích của các cô. Có như vậy mới không bị chủ chửi, không bị đuổi việc. Thậm chí, đôi chỗ người ta còn xui các cô đổ bia đi để được tính đầu chai. Khách mà say rồi đâu khi nào phát hiện ra.

Trong bọn, chỉ mỗi Lan là già nhất. Nói là già chứ tuổi của cô bé ấy cũng chỉ hai tư. Năm sau, hai lăm là đến ngưỡng phải ra ngoài tự bươn trải. Cái quy luật nghiệt ngã của bia ôm là thế! Độ tuổi càng bé càng tốt. Vào đây, có thể bắt gặp những khuôn mặt non choẹt chưa đến tuổi mười sáu. Trên cái thân thể còn chưa phát triển hết cái thì của thiếu nữ, chưa hưởng được hết thời kỳ đẹp nhất của kiếp người đã phải khoác lên mình đủ thứ lo toan.

Nhìn vào ánh mắt ấy, không hiểu sao cái phần người trong con người, không thể nào sống lại được.Bởi nếu phần người mà sống lại, người ta phải đau một nỗi đau chắc xuyên suốt cả thế kỷ này. Trà My, một cái tên tương tự như nick name của những người hay chơi trên mạng. Nó như một ký danh, nhưng nó lại là một thương hiệu để khách quen vào biết đường mà gọi. Ai xem truyện kiều hẳn cũng chưa quên một cái tên rất đẹp nhưng cứ như mắc phải cái dớp.
Tiếc thay một đóa trà my
Con ong đã tỏ đường đi lối về.
Cô bé chưa đến cái tuổi trăng tròn, ánh mắt ngơ ngác như chim non rời tổ. Thỉnh thoảng lại cười rụt rè. Nhìn cô bé cứ nép mình vào vị khách như muốn dấu bớt mình đi, như muốn che lấp đi một phần nào tấm thân còm cõi. Tôi cứ có cảm giác nếu ngồi dịch sát vào tí nữa, ắt hẳn mình sẽ nghe được cả cái mùi thân thương của chốn đồng quê, cái mùi rơm rạ đốt đồng, cái mùi cỏ dại cỏ lác ven sông. Hay thậm chí cả mùi của bình bát, lục bình sắc tím chiều trôi hoang hoải.

Có những cơn sóng không phải đến từ biển khơi, không phải đến từ những dòng sông cuộn chảy. Những cơn sóng mà ta không thấy được, cứ nghèn nghẹn dâng lên trong lòng. Cứ trực trào qua mũi qua tai. Uhm! Có lẽ nó có màu đỏ của máu chứ không bàng bạc hay xanh thẫm của bầu trời.

Tôi như mơ màng trong sắc đỏ, tôi như say với cơn sóng trong lòng. Tiếng của ai đó quát lên:
Tụi em mà như thế này thì đi ra hết cho rồi. Anh nói thế là hiểu rồi đó. Nhanh đi.

Các cô gái nhìn nhau và khẽ cười, lũ lượt đi ra. Ít phút sau quay lại. Thì ra… tôi cũng bật cười vì sự quái ác của ai đó. Giờ thì nhìn vào cái chỗ đàn ông hay nhìn, tôi có cảm giác như thấy cái gì thuộc về bản thể của Eva. Những con rùa hồ gươm hình như đã trồi lên mặt nước. Thậm chí, chúng còn ló cái đầu be bé lên để mà cố hít thở cái không khí trong căn phòng nhỏ bé đầy người.

Bia cứ thế mà chạm ly côm cốp, cười nói râm ran. Nghe giọng thì đâu toàn như con gái miền tây. Có những từ cố hữu khi phát âm sẽ nhận ra ngay. Một môi trường thật đặc biệt! Người dân miền tây thật thà chất phát nhưng lọt vào đây rồi, tiếp xúc với bọn bảo kê chủ chứa, tiếp xúc với bọn người lưu manh, côn đồ nhiều quá nên thay đổi hết rồi. Cứng cáp hơn, nhanh nhạy hơn và cũng lừa khéo hơn. Các em biết tính cách của từng người để chìu, cái gì đó quá đáng cũng không bao giờ lên tiếng phản đối, chỉ xin phép đi ra ngoài để dừng cái quá trớn của khách.

Một khung( một két hay một thùng) đã đi qua, phần thủ tục cho chủ đã xong. Lúc này, các em thoải mái hơn mà chăm chút cho túi tiền riêng của mình. Cố chìu khách để được một số tiền kha khá. Lật người úp vào khách để che bớt những gì đang diển ra, nhưng cũng có em rất bạo, kéo lật cả áo lên để khoe hàng cho mọi người cùng xem. Và khi lâng lâng cái không khí vui vẻ dễ lan truyền. Từng người, từng người xoay tua cười cợt, những đường cong muôn hình vạn trạng của tuổi xuân xanh cứ như thách thức như mê hoặc lòng người.

Giờ thì ai cũng say, mỗi người say riêng một chốn. Có cô ngồi hẳn lên đùi khách, chiếc váy thun ngắn với kiểu ngồi như thế chạy dạt cả lên phía trên. Hai bên tả hữu quan khách cứ thế mà ngắm trộm sắc màu của nhà anh hàng xóm. Có tay lại lén thò sang trộm đồ, véo vào mông vào đùi rồi cả bọn cười nghiêng ngả. Đôi lúc, chẳng biết tay nào làm cái gì mà có cô lại rú lên. Giờ thì loạn hẳn. Những chiếc áo giở ngược lên trên vượt qua cả khu đồi A1, Ngọn đèn vàng hiu hắt tỏa ánh sáng vàng vọt đọng trên ấy thành những vệt hư ảo. Đồi núi cũng khác nhau. Đồi thì tròn, phần chân rộng, đỉnh thấp. Núi thì chân gom nhưng ngọn lại vút lên, kiêu hãnh. Nó cứ như thách thức trêu ngươi cặp mắt của con thú say mồi.

Đúng là ngay tầm lửa đạn, mặt trận đang vào lúc dữ dội nhất, ác liệt nhất. Chỉ còn nghe những âm thanh lạ lẫm phát ra đâu đó. Cái âm thanh của chốn kín đáo, cứ như xoáy như chọc vào tai người. Khách thì chẳng còn biết mình là ai nhưng các cô luôn làm chủ, chỉ thoải mái được một chốc là: Em xin ra ngoài. Có lẽ, việc ấy là cần thiết với những cái đầu đang nóng, những bàn tay đang sốt và sự căng, thẳng đang cuồn cuộn dâng lên đâu đó.

Zô nào mấy anh ơi! Một cô nào đó khởi xướng để những chiếc cốc lại chạm nhau, bia lại rót và hai người thanh toán một cốc bia ngon lành. Lúc này, thời gian trôi nhanh quá! Có lẽ là khuya lắm nên các em có vẻ mệt và đuối hẳn. Một vài em hôm nay chắc ngồi nhiều lượt khách nên mặc kệ xung quanh, ngã lăn ra nằm sóng soãi trên cái ghế màu nâu đất cáu bẩn, đôi chỗ còn thủng để lộ ra cả màu vàng của nệm mút. Uhm! Cái ghế nào mà chẳng đến hồi hư hỏng, cái ghế nào mà chẳng đến hồi thủng rách, cũ kỹ và xấu xí. Mặt da bọc ghế nào chẳng dùn, chẳng rách. Những cái ghế ấy rồi sẽ được thay bằng những cái mới hơn, da bọc ghế còn mới nên sẽ căng hơn. Chẳng có gì lạ khi những cái ghế cũ rồi sẽ bị vất ra đường, nằm trơ trỏng với mưa gió sương đêm. Mai này, đời sẽ ra sao? Một câu trả lời ai nào đâu biết được! Nhưng chắc chắn chín phần mười là ngõ tối, ngõ cụt.

Đâu phải lúc nào cũng: Ngày mai trời lại sáng!

KHT

yeu100C
18-08-2010, 10:47 AM
Còn tiếp không anh tình hình là gay văn go rồi , anh cứ tuyên truyền thế này hỏng anh em hết !!!

kehotro
18-08-2010, 12:06 PM
Còn tiếp không anh tình hình là gay văn go rồi , anh cứ tuyên truyền thế này hỏng anh em hết !!!

Tuyên truyền cái gì cơ chứ! Đây là vùng xa, còn tại TP thì chưa viết. Kiểu này, các bà hiểu BO là gì sẽ không ch các ông bén mảng. Kakaka.

SunWild
18-08-2010, 12:10 PM
Kiểu này, các bà hiểu BO là gì sẽ không ch các ông bén mảng. Kakaka.

Bây giờ anh mới cảnh báo thì hơi muộn vì BO tồn tại từ chắc cả hơn chục năm nay rồi :)

kehotro
18-08-2010, 12:17 PM
Nhưng nếu viết chi tiết hơn nữa thì cánh PN sẽ ớ người ra. Bởi vì PN có thể nghe kể chứ chưa đặt chân đến đó bao giờ. Các ông cũng chỉ kể về phần nổi. Cái phần chìm mới hấp dẫn hơn.

TeacherABC
18-08-2010, 12:36 PM
KHT tả cảnh chân thật nhỉ! Mà cảnh thế này thì đầy rẫy ở SG! Bài viết hay quá!

Phương Lê
18-08-2010, 03:06 PM
... Để có bài viết này... chắc tác giả phải tốn kém nhiều thời gian, công sức, tiền bạc... và sức khỏe nữa...:nguong: Lần sau anh đi tác nghiệp nhớ hú em nhé! Anh viết bài, em chụp ảnh!:D

Tazang
18-08-2010, 03:14 PM
Em hứa với các anh là món này em ko bao giờ biết. Vì từ Bia Ôm với em chân quê cứ chia ra làm hai phần Bia và....Ôm cho rõ ràng, dễ xử lý các anh ạ

TeacherABC
18-08-2010, 04:48 PM
Em hứa với các anh là món này em ko bao giờ biết. Vì từ Bia Ôm với em chân quê cứ chia ra làm hai phần Bia và....Ôm cho rõ ràng, dễ xử lý các anh ạ

Phần BIA em dành cho KHT còn phần ÔM em dành cho Phương Lê thử xem?

Phương Lê
18-08-2010, 06:05 PM
Phần BIA em dành cho KHT còn phần ÔM em dành cho Phương Lê thử xem?

Vâng! Em xin nhận. Từ trước đến giờ.... cái thanh tao thi vị mấy anh nhận hết rồi...... còn mấy zụ này thì lúc nào cũng là thằng em...!!!:youarethewoman:

Saturday
18-08-2010, 07:24 PM
Làm đàn ông khổ nhỉ, sinh ra từ chỗ ấy và cả đời cũng chỉ chăm chăm một điều là quay lại chỗ ấy :)

Tazang
18-08-2010, 07:31 PM
Làm đàn ông khổ nhỉ, sinh ra từ chỗ ấy và cả đời cũng chỉ chăm chăm một điều là quay lại chỗ ấy :)

Thế nhà cháu chửa hiểu là đàn bà sinh ra từ chỗ nào.....................????????????

Boulevard
18-08-2010, 08:06 PM
Iem nghe nói nhiều tới khái niệm "Bia ôm" nhưng hôm nay đọc mới hiểu thế nào là thực tế của việc bia ôm. Nó như 1 thú giải tỏa xì trét của đàn ông vậy nhỉ? Còn thực tế nếu để "giải quyết nhu cầu" thì đàn ông không cần phải vừa uống bia, vừa ôm bác nhở. Công nhận bác Kehotro viết hấp dẫn thật!
:D

Tường Thụy
18-08-2010, 08:10 PM
Chuyện lạ nhỉ, mềnh chẳng thấy bao giờ. Hay là kehotro ... bịa.
:haha::haha::haha:

Boulevard
18-08-2010, 08:13 PM
Chuyện lạ nhỉ, mềnh chẳng thấy bao giờ. Hay là kehotro ... bịa.
:haha::haha::haha:

Cái câu này thấy cứ điêu điêu thế nào ấy ạ... Chắc là bác bịa chuyện "chửa thấy bao giờ" để tỏ ra là mình "trong sạch' đây mờ...
:haha::haha::haha:

Tường Thụy
18-08-2010, 08:29 PM
Cái câu này thấy cứ điêu điêu thế nào ấy ạ... Chắc là bác bịa chuyện "chửa thấy bao giờ" để tỏ ra là mình "trong sạch' đây mờ...
:haha::haha::haha:

Đề nghị chị em ra hết để kehotro phổ biến nội bộ ợ (cái phần chìm ấy)

Sheiran
18-08-2010, 11:45 PM
Sư huynh viết rất thật, kiểu bia ôm đặc trưng của vùng tỉnh lẻ... Cà Mau là nơi BO dạng này cứ nhan nhản như cỏ dại... Những nơi kinh doanh "có nhân tính", tiếp viên sẽ được nuôi ăn ở ko tính tiền, nhưng ko trả lương, ai thích thì ở, ko thích thì đi, nói chung hoàn toàn tự do, nhưng đã ở thì khi chủ quán kêu vào bàn là phải vào, nếu làm việc "thiếu trách nhiệm" sẽ ko được làm việc tại quán nữa. Thu nhập khi "vào bàn" - ngoài tiền bo của khách (tiếp viên được giữ hết 100%), cứ 1 xị rượu trên bàn hết - chủ quán sẽ trả cho tiếp viên 5000 đồng, 1 chai bia từ 1500 đồng - 3000 đồng. Thu nhập của các quán kinh doanh tương đối "sạch" thế này chủ yếu là tiền bia và thức ăn thôi (dĩ nhiên là giá cả khá... trên trời so với ở tỉnh, chứ ko cao như ở SG), và những tiếp viên BO ở tỉnh lẻ, gần như đều kiếm khách để "đi ngoài" hết 99% - kiếm thêm thu nhập, làm ở quán chỉ là tiếp cận "thị trường tiềm năng và khách hàng tiềm năng" mà thôi, đối với họ BO và... hậu BO là 1 "nghề" hẳn hoi, công khai, vui vẻ...

Tazang
19-08-2010, 12:14 AM
Sư huynh viết rất thật, kiểu bia ôm đặc trưng của vùng tỉnh lẻ... Cà Mau là nơi BO dạng này cứ nhan nhản như cỏ dại... Những nơi kinh doanh "có nhân tính", tiếp viên sẽ được nuôi ăn ở ko tính tiền, nhưng ko trả lương, ai thích thì ở, ko thích thì đi, nói chung hoàn toàn tự do, nhưng đã ở thì khi chủ quán kêu vào bàn là phải vào, nếu làm việc "thiếu trách nhiệm" sẽ ko được làm việc tại quán nữa. Thu nhập khi "vào bàn" - ngoài tiền bo của khách (tiếp viên được giữ hết 100%), cứ 1 xị rượu trên bàn hết - chủ quán sẽ trả cho tiếp viên 5000 đồng, 1 chai bia từ 1500 đồng - 3000 đồng. Thu nhập của các quán kinh doanh tương đối "sạch" thế này chủ yếu là tiền bia và thức ăn thôi (dĩ nhiên là giá cả khá... trên trời so với ở tỉnh, chứ ko cao như ở SG), và những tiếp viên BO ở tỉnh lẻ, gần như đều kiếm khách để "đi ngoài" hết 99% - kiếm thêm thu nhập, làm ở quán chỉ là tiếp cận "thị trường tiềm năng và khách hàng tiềm năng" mà thôi, đối với họ BO và... hậu BO là 1 "nghề" hẳn hoi, công khai, vui vẻ...

Ối giờ...hãi quá:cool::cool::cool:

kehotro
19-08-2010, 12:47 AM
Đề nghị chị em ra hết để kehotro phổ biến nội bộ ợ (cái phần chìm ấy)

Nói thì nói thế thôi. Chứ viết ra tuốt tuồn tuột thì khách khó mà kiếm cớ để đến chơi và các em thì cũng khó mà kiếm thêm tí chút. Cũng phải chừa đường cho người ta sống tí chứ bác.

Tazang
19-08-2010, 01:01 AM
Nói thì nói thế thôi. Chứ viết ra tuốt tuồn tuột thì khách khó mà kiếm cớ để đến chơi và các em thì cũng khó mà kiếm thêm tí chút. Cũng phải chừa đường cho người ta sống tí chứ bác.

Nghe có mùi " bảo kê" đấy nhá:cool::cool::cool::cool::cool:

TeacherABC
19-08-2010, 05:21 AM
Ối giờ...hãi quá:cool::cool::cool:

Tặc Zăng nói hãi mới kinh (?)
"Bia" thì em chả (?) "Ôm" rinh tài tình!
Không tin cứ ngắm bức hình
Avatar ấy chình ình ở trên...

:nguong: :botay: :nguong: :botay:

kehotro
19-08-2010, 08:16 AM
Sự phát xuất của bia ôm.

Trong bối cảnh của thập niên 90. Việt Nam là nước lạc hậu, nghèo nàn. Để thoát khỏi tình trạng ấy. Đảng và nhà nước đã đi đến quyết định mở cửa. Một quyết định đã và đang ngày càng làm Việt Nam phát triển và dần đi vào quỹ đạo chung của Thế giới.

Trong thời kỳ đầu đầy bở ngỡ ấy. Các thương gia Đài Loan là những người đặt chân đến Việt Nam đầu tiên để tìm cơ hội làm ăn. Họ tìm kiếm những hợp đồng để đầu tư vào ban ngày, và tìm cách tiêu những đồng tiền dư dả vào ban đêm. Những nhà hàng thuộc khu vực quận năm vốn có tiếng từ xưa là nơi tiêu khiển của họ. Trong Sài Gòn ngày xưa có câu:

Ăn quận năm, nằm quận ba, múa ca quận nhất, cướp giật quận tư.

Nhưng chỉ đến nhà hàng để ăn không mãi cũng chán. Họ đã liên kết cùng các chủ nhà hàng để tạo nên cách giải trí mới, tương tự như ở đất nước của họ. Và các nhà hàng kiêm vũ trường ồ ạt mọc lên. Lúc ấy, những nơi mà khách tập trung đông nhất là nhà hàng Thiên Hồng và nhà hàng Đại La Thiên. Nhà hàng TH với hơn ba trăm vũ nữ tập trung hằng đêm còn ĐLT thì trên hai trăm rưỡi. Các vũ nữ lúc ấy người sang lắm thì đi chiếc cup còn toàn bộ thì cưỡi xe đạp. Thế nhưng, tiền boa cho mỗi đêm đã nhanh chóng thay đổi cuộc đời họ. Và sức mạnh đồng tiền đã cám dỗ họ tiến xa hơn vào cái nhu cầu cao hơn của khách.

Nhiều em đang làm bỗng xin đi ra ngoài, và tiếp theo là có một vị khách cũng rời bước. Có đêm, một cô rời khỏi vũ trường đến ba bốn lần. Và nhiều em đẹp, chịu chấp nhận đi tới cùng đã lập nên kỷ lục khi từ chiếc xe đạp khởi thủy đã sắm chiếc Dream cáu cạnh trong vòng hai tuần đi độ. Lúc ấy, toàn thương gia nên bo cũng sộp mà vung tay cũng choáng.

Tôi còn nhớ nhiều tay chơi ngông, ngồi xe cá mập cầm hàng xấp tiền mệnh giá cao vừa cho tài xế chạy loanh quanh vừa tung tiền bay tứ tán trên đường phố. Tiền bay rợp trời y như lạc vào Hồ Điệp Cốc. Hai mươi tờ tiền, tương đương với một tháng lương công nhân lúc bấy giờ. Tiền bo thì khỏi nói. Nếu bo mười đô là các em trả lại không thèm lấy. Việt kiều về chơi, chẳng có tay nào dám bén mảng đến những chốn ăn chơi như thế.

Một đĩa rau muống xào tỏi( không thịt ) , một chén súp được tính bằng 2/3 tháng lương của một công nhân. Bia lon vào khoảng ¼ thế thì đố anh nào dám vào ngoài thương gia. Có lần, một tay nhà báo được mời đi chơi cùng các quan chức ký hợp đồng khi ra đã hét toáng lên: Trời! Một lon bia mà tính giá như thế này thì tôi phải đưa lên báo. Kinh khủng quá!

Lúc này, các nhà hàng kiêm vũ trường lại lắp đặt thêm các phòng Vip mà ở đó, khách được phép ngồi riêng với các em. Thế là Karaoke ôm ra đời từ đó. Các em cũng được bo nhiều hơn và các cô lúc ấy cũng nhanh chóng đi học tiếng phổ thông, tiếng anh để mà dễ trao đổi hơn với các thương gia đến từ xứ Đài và một số khách hàng từ châu âu đến VN. Tôi còn nhớ nhiều cô say quá! Khi đi ra vừa đi vừa hát : Say you will, say you will be mine. I just keep missing you to night. Bú sữa chai nhiều nhiều, bú sữa C nhiều nhiều…Nghe mà cười vỡ bụng!

Khoảng độ hai năm sau, những người Việt đã bắt nhịp được với trò chơi mới hấp dẫn này và cho ra đời các phòng Karaoke với giá cả phù hợp cho người VN thuộc loại có tiền vào chơi. Tiếp theo là sự biến tướng, bành trướng của bia ôm ngày nay. Những nhà hàng mở ra mà không có khói ngày càng nhiều. Người ta đi tăng hai thường là ghé vào đây, các hợp đồng chưa thỏa thuận được họ liền mời khách giải trí kiểu này và rất thành công. Nhiều giao dịch, yêu cầu nếu đối tác chưa đồng ý cũng được mời trực chỉ…BO. Làm giấy tờ ngoài phong bì, người ta muốn công việc nhanh hơn cũng cố mời bằng được những người được phép ký tới những nơi kín đáo sang trọng.

Sau này, BO kiếm được nhiều xu quá nên nó phổ biến cả cho tầng lớp thuộc loại trung rồi hạ. Phát triển ra cả vùng sâu và vùng xa. Cả trên miền biên giới. Nhưng hải đảo thì có hay không KHT chẳng biết. Cái này, phải hỏi chàng Tazang nhà ta. Kakaka.

KHT

Boulevard
19-08-2010, 09:06 AM
Ối giờ...hãi quá:cool::cool::cool:

Ối giời... Lại 1 kẻ "giả dối"... Có mỗi bác Kehotro là xem ra thật thà nên mới kể cho mọi người ::D

kehotro
19-08-2010, 11:39 AM
Cái việc này là phải hết sức thông cảm thôi Bou ơi! KHT thì từ trước tới giờ không có cô nào quản lý, chẳng có em nào để ý. Muốn viết thế nào chẳng được. Còn các chàng nhà ta thì bị quản lý, kềm chặt. Léng phéng là không xong. Kakaka

Phu sinh
19-08-2010, 02:19 PM
Ối giời... Lại 1 kẻ "giả dối"... Có mỗi bác Kehotro là xem ra thật thà nên mới kể cho mọi người ::D

Hì... Đâu cứ phải thật thà, không có kinh nghiệm thì viết làm sao được nhỉ! :thutieu:

Boulevard
19-08-2010, 03:08 PM
Hì... Đâu cứ phải thật thà, không có kinh nghiệm thì viết làm sao được nhỉ! :thutieu:

Không phải bác ơi. Ý em không đề cập tới người biết hay không có kinh nghiệm. Mà chỉ đề cập tới người biết lại la toáng lên là : "Hãi quá!" hoặc giả bộ "chẳng biết gì" rất "vô tội". hichic. Em thấy cái câu ấy nó phản ánh không đúng sự thật! Chứ có phải "bẩu" ai không kể là "giả dối" đâu. Đúng là bác PS đang bị "chạm" gì rồi. Em phận đàn bà nên cũng tò mò. Thấy bác Kehotro kể chuyện của đàn ông thì dĩ nhiên là thích nghe rồi. Vì em có được mục kích bao giờ đâu? Lâu rồi, Boulevard phải làm 1 bài phóng sự về băng đĩa lậu, ra Chợ Giời để mua băng đĩa khiêu dâm và đĩa phim "mát" qua hết hàng này tới hàng kia bị chủ cửa hàng "lườm" rồi bảo không có. Em nhờ mấy cậu bạn giai đi mua, lập tức có ngay. Vì người ta biết em không phải là đối tượng "máu" cái vụ đó mà.

:haha::haha::haha::haha::haha:

onesieuthi
19-08-2010, 03:08 PM
Cuối bài có đề cập tới anh Tazang kìa, mong được câu trả lời :D

Phu sinh
19-08-2010, 11:19 PM
Không phải bác ơi. Ý em không đề cập tới người biết hay không có kinh nghiệm. Mà chỉ đề cập tới người biết lại la toáng lên là : "Hãi quá!" hoặc giả bộ "chẳng biết gì" rất "vô tội". hichic. Em thấy cái câu ấy nó phản ánh không đúng sự thật! Chứ có phải "bẩu" ai không kể là "giả dối" đâu. Đúng là bác PS đang bị "chạm" gì rồi. Em phận đàn bà nên cũng tò mò. Thấy bác Kehotro kể chuyện của đàn ông thì dĩ nhiên là thích nghe rồi. Vì em có được mục kích bao giờ đâu? Lâu rồi, Boulevard phải làm 1 bài phóng sự về băng đĩa lậu, ra Chợ Giời để mua băng đĩa khiêu dâm và đĩa phim "mát" qua hết hàng này tới hàng kia bị chủ cửa hàng "lườm" rồi bảo không có. Em nhờ mấy cậu bạn giai đi mua, lập tức có ngay. Vì người ta biết em không phải là đối tượng "máu" cái vụ đó mà.

:haha::haha::haha::haha::haha:

Không phải "máu" mà là mặt em khi ấy in cái chữ to tướng "not dân chơi"! Mí vụ kia cũng y như thế thôi, lơ ngơ là bị từ chối thẳng thừng! Anh cũng tính la y như mí ông í, mờ thấy em chẳng tin nên im re đấy thôi! :haha: :haha:

Phuc_tr
20-08-2010, 02:51 PM
Bia ôm á, kiểu Bắc thì khác tí, đại loai như này.

Tập 1:

Cưòng oể oải ngồi dậy, hơi rượu váng vất từ hôm qua khiến anh dùng cả 2 tay phải xoa mặt vài lần cho tỉnh táo mà ra khỏi giường. Cánh tay bên trái nhìn như vẫn còn vết hồng hồng, như là son môi của cô nàng tối qua. Chơi công nhận cũng vất vả chứ không phải là chỉ có sướng không. Anh Hải hôm qua về kiểu gì ý nhỉ? Cường chỉ láng máng nhớ mình leo lên taxi, đọc 1 cái địa chỉ, vịn vào cột điện và hàng rào mấy lần mới lên được nhà.

Thực ra Cường cũng chẳng phải là dân chơi gì, công việc mà nhậu, thế thôi. Làm quản lý dự án, là B cho mảng thi công xây lắp công trình viễn thông cũng nhiều áp lực. Ngoài chuyện ăn, ở cho anh em, kiểm tra thiết bị, thiết kế, đóng gói, vận hành, chạy thử thí nghiêm đến bàn giao, không chuyện gì là không đến tay. Đi nhậu cũng là một hình thức làm việc, khi các anh, các chú bên A ra Hà nội công tác, ký kết rồi tổ chức chiêu đãi thân mật. Ban đầu sẽ là một cái nhà hàng, rượu bia 1 -2 chập và giới thứ nhất thì đi về. Chập 2 bắt đầu khi Cường nói các a để em đưa về cho nó đỡ lạ đường Hà nội. Vậy là taxi thẳng tiến. Liên Trì, Nhất Thống, Bùi Thị Xuân, Thái Hà... loanh quanh chỉ có vậy.

Dân bắc kiểu Hà thành thì hơi khác các nơi. Đi ăn, thường là ăn 1 mạch, uống 1 mạch ban đầu lấy không khí đặng còn phân nhóm. Ai phải về, cứ việc. Ai cần, tiếp tục đi. Cái món Bia ôm thuần, vừa nhậu vừa ôm đã tuyệt chủng ở ngoài này do, nói thật, ăn và ấy cùng một chỗ kinh bỏ mẹ. Ăn cứ phải xong rồi mới tính tiếp.

Thì tính thế nào? anh em mình đi hát cho xả rượu. Vào phòng, chon chỗ, các em lục tục kéo đến. Ai ưng cô nào thì vẫy vào chỗ mình.

(thôi coi như đặt gạch, vui hôm nào viết tiếp, hnay lười rồi)

Phương Lê
20-08-2010, 10:54 PM
.... nhất định hôm nào sẽ đi thực tế..... nếu có chuyện gì xảy ra với em... thì nguyên nhân đầu tiên là từ bài viết của anh KHT, còn nếu kỹ một chút, cẩn thận một chút thì rủ anh PS đi theo là chắc ăn nhất! :nguong:

kehotro
21-08-2010, 12:26 AM
.... nhất định hôm nào sẽ đi thực tế..... nếu có chuyện gì xảy ra với em... thì nguyên nhân đầu tiên là từ bài viết của anh KHT, còn nếu kỹ một chút, cẩn thận một chút thì rủ anh PS đi theo là chắc ăn nhất! :nguong:

Hình như chuyến đi thực tế của PL diễn ra trước khi KHT choang bài này lên mà! Anh PS có đi chung hay không thì vào xác nhận đê.Kakaka

Phu sinh
21-08-2010, 12:36 AM
.... nhất định hôm nào sẽ đi thực tế..... nếu có chuyện gì xảy ra với em... thì nguyên nhân đầu tiên là từ bài viết của anh KHT, còn nếu kỹ một chút, cẩn thận một chút thì rủ anh PS đi theo là chắc ăn nhất! :nguong:

Hic... Hic.... Chẳng dại đi chung với PL, biết chắc là kg ma nào thèm ngó! Hì... Hì... :rolleyes:


Hình như chuyến đi thực tế của PL diễn ra trước khi KHT choang bài này lên mà! Anh PS có đi chung hay không thì vào xác nhận đê.Kakaka

:haha: Xác nhận là.... là.... chưa có đi chung chuyện ý bao giờ! :cool: