PDA

View Full Version : Short space of time...



Virgin Widow
01-06-2010, 03:38 PM
- Em thật tuyệt vời!
- Chị cũng thật tuyệt với!
- Yes, chũng ta đều tuyệt vời!
- Ôi những 6h….!

Hahaha! Tuy đang nằm trên giường, xong vẫn như một thói quen, tôi ngửa mặt, oằn người lên cười sảng khoái.

Ba năm về trước, tôi đã từng viết một bài bên M về cảm giác ngậm rượu trong môi nhau, đun đẩy cho nhau từng ngụm rượu nóng, và khi rượu và máu quyện hòa trong nhau, thì mọi vật thể trên cõi đời đều có thể tan chảy.

Tôi ko ngờ bài viết đó đã tạo lên cảm hứng cho bạn bè tôi làm được những bài thơ và những đoản văn bất tuyệt, và điều tôi ngạc nhiên nhất là đã gây ảnh hưởng nhiều đến thế đối với HE bao năm nay.

Tôi và he thường hay tâm sự với nhau, về một mặt nào đó, cũng rất hợp.

Mỗi khi bên nhau ngồi đối ẩm, chỉ riêng hai người trong ks, he đều ngỏ ý muốn được hưởng cảm giác như nhân vật may mắn trong câu chuyện mà tôi đã tả.

Ngắm nhìn khuôn mặt đẹp trai, giọng nói ngọt ngào quyến rũ của he, tôi luôn phải kìm chế bản thân, và hướng câu chuyện đến một đề tài khác, để khỏi sa đà, vì khi đó, tôi ko phải chỉ sống cho riêng tôi.

Rồi đến một ngày. Tôi đã phải chấp nhận sự thật mà trong sâu thẳm của tiềm thức tôi luôn luôn chối bỏ, đó là mỗi con người, ai ai cũng tiềm ẩn hai gương mặt, và khi phá bỏ khuôn mặt bên ngoài đó đi, tôi có thể thấy một gương mặt hoàn toàn khác?

(Tôi cũng có thể như thế)

Khi tôi đã hiểu ra vấn đề, thì tôi cũng đã tự phong bế mình quá lâu, và tôi biết tôi ko thể tự mình giải thoát được.

Tôi biết tôi đã tự nhốt mình vào trong một pháo đài qua kiên cố mà chỉ có một cửa ra duy nhất, mà cách cửa đó lại bị khóa từ bên ngoài.

Tôi ko kiên cường như tôi tưởng, Tôi cần một ai đó giúp tôi.

Và tôi chợt nhớ ra HE, người đàn ông trẻ tuổi ái mộ tôi suốt bốn năm trời.

Buổi trưa hôm đó, tôi và he bên nhau, Tôi trút hết lòng mình với he, bắt đầu là những ly rượu đặc quánh nước mắt của tôi, sau đó áo của he cũng từ từ thấm ướt tự bao giờ. Nỗi đau đớn đã giày vò tôi bao lâu nay chợt bùng nổ. Tôi nức nở trong lòng he cho đến khi tôi chợt cảm thấy vị mặn của nước mắt ko còn mặn nữa, lưỡi tôi bỗng tê dại, cổ họng tôi như bị đốt cháy, trái tim tôi chợt ngừng đập. Cơ thể tôi như thiếu ôxy, và Tôi ko thể thở nổi….

Buông thả mình, tôi lịm đi để cảm nhận mỗi tế bào trong cơ thể đang được hòa tan sau từng ngụm rượu he đun đẩy thật mạnh mẽ trong đôi môi nóng bỏng của he….

Những cơn sóng cuồng cuộn dâng trào từ trái tim tôi, dồn lên não bộ, rồi tuôn như mưa trong khóe mắt. Như cảm nhận niềm bi ai mà tôi đang phải chịu đựng, He khẽ khàng nâng khuôn mặt tôi lên, và he áp môi thấm từng giọt nước mắt bi thương mặn chát, trộn lẫn với hương vi cay nồng của ly hồng đảo tửu đang vương vãi trên da thịt tôi.

Rướn mình lên, hai tay tôi vươn tới he, trong khoảnh khắc tôi nghe phảng phất như có âm thanh phừng phựt của sợi xích ngục đứt đoạn, đứt đoạn... Nội tâm tôi chợt bung phá. Tôi đã tìm lại được chính tôi.

Lý trí tôi từ nay ko cần áp chế, tôi để mặc cho cơn cuồng say của khoái lạc dẫn dắt tôi bay bổng trong cung thăng, rồi chìm đắm trong cung trầm. Cứ thế, và như thế, giọng tôi khản khô trong tiếng hét hoan ca. Tôi ko ngờ những đớn đau và phẫn nỗ mà tôi đang bị ức chế đã kết tinh thành những luồng chân khí mới ào ạt cuộn chảy trong cơ thể, làm hồi sinh linh hồn và xác thân tôi như một phép nhiệm màu.

Nhắm mắt và mở mắt. Co quắp và buông thả…Trồi lên và trụt xuống. Sàn nhà nghiêng ngả. những tiếng gừ miên man của loài thú…Và đâu đó, tiếng vọng róc rách của dòng chảy từ ly rượu đang xối vào thịt da. những âm thanh hổn hển tiếp nối …Căn phòng dường như quá nhỏ bé để tích tụ bản giao hưởng mà nhạc và lời đã được âm ỉ viết trong bốn năm qua.

Niềm khát khao nhau qua nhiều năm làm thân xác của hai người căng cứng.
Da thịt rạn nứt. He và tôi ngậm rượu trong miệng nhau, hàn gắn những vết hằn trên da thịt, và làm dịu mát thân thể nhau bằng cách như thế.

Hai chai rượu đỏ vất trống trơ, mấy cái ly lăn lóc trên sàn nhà, mà cơ thể tôi và he vẫn như hai sa mạc khô rát..

He hỏi tôi?

-Vậy là em đã đi qua cuộc đời chị?
- Yes, em đã đi qua, và để lại dấu ấn rất sâu đậm. Thanks em!
- Thanks chị! Chúng mình sẽ gặp lại nhau nữa chứ?

-Lét it be! Em rất đẹp trai, quyến rũ, khéo léo, chị biết em là một PLB, Chị sợ chị sẽ siêu lòng, khi đó chị lại phải biết tìm ai để uống rượu giỏi được hơn em.
-Hahahhaha.

….

Lời hẹn ước uống rượu từ môi nhau của bốn năm về truớc đã không còn là hẹn ước…

06/2010

single
01-06-2010, 04:45 PM
Mình rất nể và có cảm giác hơi sợ ..... khi đọc những dòng cảm xúc của bạn, "Người đàn bà" trong bạn bạo liệt quá. Tks

Boulevard
01-06-2010, 04:58 PM
Ngôn từ nóng bỏng, cảm xúc mãnh liệt ... lại xuất hiện ở một mối tình giữa Chị và Em. Mình cũng nể bạn khi viết lên những dòng cảm xúc quá thật này. Lần đầu tiên mình gặp ở NR 1 bài viết ấn tượng như thế.
Xin nói một vài suy nghĩ nhỏ nhé. Nếu là mình, mình sẽ giữ riêng cho "người đó" những dòng chữ này hơn là đưa ra cho thiên hạ bình luận, nhất là khi nó đang có khoảng cách về tuổi tác thì phải. Hãy trân trọng người đàn bà trong mình và người đàn ông của mình nhé! Chúc tình cảm của bạn ngày càng được nuôi dưỡng khi nó bước vào một môi trường sống bình thường hơn là nhờ những cảm giác từ rượu...

Virgin Widow
01-06-2010, 05:06 PM
Chỉ là cách xưng hô thôi mà Bou, tình cảm và cảm xúc không có tuổi, mình nghĩ thế...

Còn về bài viết, ng trong bài viết đồng ý cho mình chia sẻ cảm xúc nên mình mới viết, đôi khi được chia sẻ ở 1 mức độ nào đó làm tâm hồn cảm thấy thoải mái hơn...

Phu sinh
02-06-2010, 12:15 AM
Hì... Những ngôn từ đã rất lâu rồi mới được thấy lại, thank Virgin Widow! Thật là ... nóng ... đến bỏng người!!

Sheiran
02-06-2010, 12:22 AM
Hì... Những ngôn từ đã rất lâu rồi mới được thấy lại, thank Virgin Widow! Thật là ... nóng ... đến bỏng người!!

Để muội gọi cho Lão huynh chai Dr Thanh nha :D

SunWild
02-06-2010, 12:24 AM
Để muội gọi cho Lão huynh chai Dr Thanh nha :D
Giờ này mà bỏng người thì không biết hậu quả thế nào, nhỡ đâu... 9 tháng nữa... :D

Phu sinh
02-06-2010, 12:42 AM
Để muội gọi cho Lão huynh chai Dr Thanh nha :D

Đang nhấm nháp Ken đó mà!!! Ken đi muội, Dr thanh hổng chơi!!! :botay:

Giờ này mà bỏng người thì không biết hậu quả thế nào, nhỡ đâu... 9 tháng nữa... :D

:tinhvi: Khà..Khà... Chưa có bao giờ phải lo đến hậu quả!!! :haha:

kehotro
02-06-2010, 11:56 AM
Xã hội ngày càng phát triển, quyền bình đẳng giời ngày càng được nâng lên. Việt Nam cũng không nằm ngoài quỹ đạo chung của các nước đang phát triển. Giờ PN làm ra tiền, có quan hệ XH rộng đã không còn gây kinh ngạc như trước đây. Góc nhìn về phạm trù đạo đức cũng đang dần thay đổi, mỗi ngày một ít. Nhưng chắc chắn, nó sẽ nhân rộng đến mức mà mọi người không còn trói buộc PN vào những qui định bất thành văn.

Khi đọc: Điên cuồng như Vệ Tuệ, Bóng đè. Hẳn các bạn nghĩ đến PN, cũng muốn bộc bạch những khao khát mà họ thầm dấu kín. Những trải nghiệm của bản thân về cuộc đời, cuộc tình dần dà được vén lên. Đọc báo Thanh Niên sáng nay với title : 43% đàn ông có gia đình từng ''ăn phở''. Trong đó, đề cập những con số thống kê tuy chưa thật chính xác, nhưng nó phản ánh nhận thức của người VN về những vấn đề nhạy cảm, đã khác xa so với trước đây rất nhiều.

Như vậy, vấn đề khác biệt về nhận thức, về lối sống đã không còn có những biên độ quá chênh lệch. Chúng ta, ít nhiều cũng là những người thuộc loại có thời gian để đọc nên việc chấp nhận các khác biệt cũng là chuyện đương nhiên. Nếu từng trải hơn, có mối quan hệ XH rộng hơn thì có lẽ còn được biết nhiều thứ không đụng hàng khác nữa.

Giới tính thứ ba hay thứ tư, giờ cũng được XH nhìn nhận. Thậm chí, vài nước còn cho phép việc kết hôn. Chuyện yêu đương từ lâu cũng không còn bàn về vấn đề tuổi tác. Đọc những trải nghiệm của người khác, có lẽ chúng ta chỉ xem nó đơn thuần là thông tin. Còn bản thân chúng ta,chắc chắn không bị điều đó làm ảnh hưởng đến lối sống hay nhân cách của riêng mình.

OA _ NỮ
02-06-2010, 01:57 PM
Đang nhấm nháp Ken đó mà!!! Ken đi muội, Dr thanh hổng chơi!!! :botay:


:tinhvi: Khà..Khà... Chưa có bao giờ phải lo đến hậu quả!!! :haha:


Chỉ được cái mạnh mỏ, bao nhiêu lần cháy nhà rồi đều đổ tai cho Oa Nữ. ( à quên, Đỏ tại rượu của Oa Nữ):D

Phu sinh
02-06-2010, 02:40 PM
Chỉ được cái mạnh mỏ, bao nhiêu lần cháy nhà rồi đều đổ tai cho Oa Nữ. ( à quên, Đỏ tại rượu của Oa Nữ):D

Hi...Hi... Nhờ thế mà vẫn có thể tiếp... tiếp... đó! Hi...Hi... :rolleyes:

Boulevard
02-06-2010, 04:34 PM
Xã hội ngày càng phát triển, quyền bình đẳng giời ngày càng được nâng lên. Việt Nam cũng không nằm ngoài quỹ đạo chung của các nước đang phát triển. Giờ PN làm ra tiền, có quan hệ XH rộng đã không còn gây kinh ngạc như trước đây. Góc nhìn về phạm trù đạo đức cũng đang dần thay đổi, mỗi ngày một ít. Nhưng chắc chắn, nó sẽ nhân rộng đến mức mà mọi người không còn trói buộc PN vào những qui định bất thành văn.

Khi đọc: Điên cuồng như Vệ Tuệ, Bóng đè. Hẳn các bạn nghĩ đến PN, cũng muốn bộc bạch những khao khát mà họ thầm dấu kín. Những trải nghiệm của bản thân về cuộc đời, cuộc tình dần dà được vén lên. Đọc báo Thanh Niên sáng nay với title : 43% đàn ông có gia đình từng ''ăn phở''. Trong đó, đề cập những con số thống kê tuy chưa thật chính xác, nhưng nó phản ánh nhận thức của người VN về những vấn đề nhạy cảm, đã khác xa so với trước đây rất nhiều.

Như vậy, vấn đề khác biệt về nhận thức, về lối sống đã không còn có những biên độ quá chênh lệch. Chúng ta, ít nhiều cũng là những người thuộc loại có thời gian để đọc nên việc chấp nhận các khác biệt cũng là chuyện đương nhiên. Nếu từng trải hơn, có mối quan hệ XH rộng hơn thì có lẽ còn được biết nhiều thứ không đụng hàng khác nữa.

Giới tính thứ ba hay thứ tư, giờ cũng được XH nhìn nhận. Thậm chí, vài nước còn cho phép việc kết hôn. Chuyện yêu đương từ lâu cũng không còn bàn về vấn đề tuổi tác. Đọc những trải nghiệm của người khác, có lẽ chúng ta chỉ xem nó đơn thuần là thông tin. Còn bản thân chúng ta,chắc chắn không bị điều đó làm ảnh hưởng đến lối sống hay nhân cách của riêng mình.

1 bài viết rất hay và sắc sảo. Mình thích nhất câu kết của Kẻ hỗ trợ: "Đọc những trải nghiệm của người khác, có lẽ chúng ta chỉ xem nó đơn thuần là thông tin. Còn bản thân chúng ta,chắc chắn không bị điều đó làm ảnh hưởng đến lối sống hay nhân cách của riêng mình". :naonao::naonao:

Virgin Widow
02-06-2010, 06:12 PM
Nắng đổ lưng chiều gợi nhớ thương
Bao năm cố đắp mộng miên trường
Không hay mật hoá men thành rượu
Nhận lấy riêng mình vị đắng vươn…

Virgin Widow
07-06-2010, 01:29 AM
Lời nói dối cuối cùng của ai đó là gì nhỉ?

- Biết anh đang nghĩ gì ko? Anh đang nghĩ đến em, muốn gặp em, đang bực vì gọi cho em hoài ko được, cần em gọi lại ko thấy gọi, thì em xuất hiện, sao em linh vậy?

Anh mở rộng cửa:

- Vào đây với anh chút đi.

Anh mệt mỏi nằm xuống giường, nó ngồi xuống bên cạnh, anh nắm khẽ tay nó, nhìn nó hiền hoà, âu yếm... ánh nhìn ve vuốt miên man hơn cả một vòng tay... anh khép mắt lại, vùi mặt vào bàn tay nó, dịu dàng như chú mèo con, nó cảm thấy cảm giác bên cạnh nhau lúc này sao bình yên quá, thân thương quá...

...

... Tắm rửa sạch sẽ, anh vừa ăn sáng vừa trả lời câu hỏi của một người quen:

- Số đt bà này em đâu có lưu...

Rồi anh gõ nhẹ 1 ngón tay lên thái dương:

- Mà nhớ trong đầu... - câu nói gắn liền với ánh nhìn ngọt ngào, nụ cười thật thà như trẻ thơ - gởi về phía nó...

Trái tim nó vừa khoá kín ko dằn nổi, bung ổ khoá... rung khe khẽ...

Nhưng tất cả cuối cùng là gì? Chỉ là con số 0 mà thôi...

Đâu mới là sự thật?

Nó chẳng cần biết nữa để làm gì...

1coidive
07-06-2010, 02:26 AM
Lời nói dối cuối cùng của ai đó là gì nhỉ?

Trái tim nó vừa khoá kín ko dằn nổi, bung ổ khoá... rung khe khẽ...

Nhưng tất cả cuối cùng là gì? Chỉ là con số 0 mà thôi...

Đâu mới là sự thật?

Nó chẳng cần biết nữa để làm gì...


Luôn luôn lắng nghe
Xui lắm mới hiểu

RIP
08-06-2010, 09:14 AM
Xã hội ngày càng phát triển, quyền bình đẳng giời ngày càng được nâng lên. Việt Nam cũng không nằm ngoài quỹ đạo chung của các nước đang phát triển. Giờ PN làm ra tiền, có quan hệ XH rộng đã không còn gây kinh ngạc như trước đây. Góc nhìn về phạm trù đạo đức cũng đang dần thay đổi, mỗi ngày một ít. Nhưng chắc chắn, nó sẽ nhân rộng đến mức mà mọi người không còn trói buộc PN vào những qui định bất thành văn.

Khi đọc: Điên cuồng như Vệ Tuệ, Bóng đè. Hẳn các bạn nghĩ đến PN, cũng muốn bộc bạch những khao khát mà họ thầm dấu kín. Những trải nghiệm của bản thân về cuộc đời, cuộc tình dần dà được vén lên. Đọc báo Thanh Niên sáng nay với title : 43% đàn ông có gia đình từng ''ăn phở''. Trong đó, đề cập những con số thống kê tuy chưa thật chính xác, nhưng nó phản ánh nhận thức của người VN về những vấn đề nhạy cảm, đã khác xa so với trước đây rất nhiều.

Như vậy, vấn đề khác biệt về nhận thức, về lối sống đã không còn có những biên độ quá chênh lệch. Chúng ta, ít nhiều cũng là những người thuộc loại có thời gian để đọc nên việc chấp nhận các khác biệt cũng là chuyện đương nhiên. Nếu từng trải hơn, có mối quan hệ XH rộng hơn thì có lẽ còn được biết nhiều thứ không đụng hàng khác nữa.

Giới tính thứ ba hay thứ tư, giờ cũng được XH nhìn nhận. Thậm chí, vài nước còn cho phép việc kết hôn. Chuyện yêu đương từ lâu cũng không còn bàn về vấn đề tuổi tác. Đọc những trải nghiệm của người khác, có lẽ chúng ta chỉ xem nó đơn thuần là thông tin. Còn bản thân chúng ta,chắc chắn không bị điều đó làm ảnh hưởng đến lối sống hay nhân cách của riêng mình.

Đối với em thì những cảm xúc tình cảm như thế này là 1 sự sẻ chia và người đọc cũng đồng cảm với người viết. Có 1 sự khác biệt ở đây đó là những dòng cảm xúc rất thật, sẽ khác so với 1 sự tưởng tượng phong phú.

THAI AN
09-06-2010, 12:27 PM
Chỉ là cách xưng hô thôi mà Bou, tình cảm và cảm xúc không có tuổi, mình nghĩ thế...

Còn về bài viết, ng trong bài viết đồng ý cho mình chia sẻ cảm xúc nên mình mới viết, đôi khi được chia sẻ ở 1 mức độ nào đó làm tâm hồn cảm thấy thoải mái hơn...

Hóa ra đây là...người viết thuê à!? Thế mà mình cứ tưởng...hi hi hi, nhưng mà viết thuê là khó lắm lắm vì ít nhứt phải...tri âm thì mới ổn được (đấy là chủ quan nên TA nói thế, hì). Cảm xúc mà được chia sẻ-đồng điệu-hòa trộn và thăng hoa thì còn gì bằng! Hi hi hi...
Giá mà mình cũng được như...Anh ấy (câu này em nhặt trên dot com đấy ạ).

Ngày xưa, có đọc được vài dòng cũng tựa tựa kiểu này (nhật ký chị em), cũng của nhân vật trong bài viết này, đại ý là cuộn tròn vào nhau, không dùng môi, chỉ dùng lưỡi khám phá hết tận cùng, ngõ ngách, lồi lõm, thấp cao, ra vào, khô rồi ướt...ôi, không nói thêm nữa! Giờ đọc lại thấy nhân vật chính vẫn RẤT PHONG ĐỘ (từ này nên dùng cho phái mạnh thì hay hơn), vẫn hở nhưng mà kín, cánh cửa mở rộng nhưng mà kén người vào, vào được rồi thì ra cũng toát hết mồ hôi...(có đúng hông nhân vật chính? hi hi hi).

Còn nhân vật phụ thì...biết nói sao bây giờ? "Hắn" nếu đúng, là một PB chính hạng hoặc không thì cũng gần như thế (hơn thế thì đúng hơn). Bản chất PB thì dù ẩn dấu trong hình hài nào vẫn không mất đi! Bản nhạc khi đã ngân lên trong một khung cảnh Thời-Lợi-Hòa thì có lẽ "Hắn" là người chiến thắng-một chiến thẳng không làm cho người đối diện cảm thấy chiến bại, chiến thắng dựa trên bản ngã của cả hai người!!!

@Virgin Widow
Bạn? Người quen? Khách?...Nghi lắm, hi hi hi...

Virgin Widow
09-06-2010, 04:34 PM
Hóa ra đây là...người viết thuê à!? Thế mà mình cứ tưởng...

@Virgin Widow
Bạn? Người quen? Khách?...Nghi lắm, hi hi hi...

Bạn hiểu lầm rồi, VW nói "người trong bài viết" ý nói đến nhân vật nam, còn ng viết là mình, nhân vật nữ,ok?

Bạn, hay người quen, khách... có quan trọng ko?

warmlyheart
09-06-2010, 10:57 PM
- Em thật tuyệt vời!
- Chị cũng thật tuyệt với!
- Yes, chũng ta đều tuyệt vời!
- Ôi những 6h….!

Hahaha! Tuy đang nằm trên giường, xong vẫn như một thói quen, tôi ngửa mặt, oằn người lên cười sảng khoái.

Ba năm về trước, tôi đã từng viết một bài bên M về cảm giác ngậm rượu trong môi nhau, đun đẩy cho nhau từng ngụm rượu nóng, và khi rượu và máu quyện hòa trong nhau, thì mọi vật thể trên cõi đời đều có thể tan chảy.

Tôi ko ngờ bài viết đó đã tạo lên cảm hứng cho bạn bè tôi làm được những bài thơ và những đoản văn bất tuyệt, và điều tôi ngạc nhiên nhất là đã gây ảnh hưởng nhiều đến thế đối với HE bao năm nay.

Tôi và he thường hay tâm sự với nhau, về một mặt nào đó, cũng rất hợp.

Mỗi khi bên nhau ngồi đối ẩm, chỉ riêng hai người trong ks, he đều ngỏ ý muốn được hưởng cảm giác như nhân vật may mắn trong câu chuyện mà tôi đã tả.

Ngắm nhìn khuôn mặt đẹp trai, giọng nói ngọt ngào quyến rũ của he, tôi luôn phải kìm chế bản thân, và hướng câu chuyện đến một đề tài khác, để khỏi sa đà, vì khi đó, tôi ko phải chỉ sống cho riêng tôi.

Rồi đến một ngày. Tôi đã phải chấp nhận sự thật mà trong sâu thẳm của tiềm thức tôi luôn luôn chối bỏ, đó là mỗi con người, ai ai cũng tiềm ẩn hai gương mặt, và khi phá bỏ khuôn mặt bên ngoài đó đi, tôi có thể thấy một gương mặt hoàn toàn khác?

(Tôi cũng có thể như thế)

Khi tôi đã hiểu ra vấn đề, thì tôi cũng đã tự phong bế mình quá lâu, và tôi biết tôi ko thể tự mình giải thoát được.

Tôi biết tôi đã tự nhốt mình vào trong một pháo đài qua kiên cố mà chỉ có một cửa ra duy nhất, mà cách cửa đó lại bị khóa từ bên ngoài.

Tôi ko kiên cường như tôi tưởng, Tôi cần một ai đó giúp tôi.

Và tôi chợt nhớ ra HE, người đàn ông trẻ tuổi ái mộ tôi suốt bốn năm trời.

Buổi trưa hôm đó, tôi và he bên nhau, Tôi trút hết lòng mình với he, bắt đầu là những ly rượu đặc quánh nước mắt của tôi, sau đó áo của he cũng từ từ thấm ướt tự bao giờ. Nỗi đau đớn đã giày vò tôi bao lâu nay chợt bùng nổ. Tôi nức nở trong lòng he cho đến khi tôi chợt cảm thấy vị mặn của nước mắt ko còn mặn nữa, lưỡi tôi bỗng tê dại, cổ họng tôi như bị đốt cháy, trái tim tôi chợt ngừng đập. Cơ thể tôi như thiếu ôxy, và Tôi ko thể thở nổi….

Buông thả mình, tôi lịm đi để cảm nhận mỗi tế bào trong cơ thể đang được hòa tan sau từng ngụm rượu he đun đẩy thật mạnh mẽ trong đôi môi nóng bỏng của he….

Những cơn sóng cuồng cuộn dâng trào từ trái tim tôi, dồn lên não bộ, rồi tuôn như mưa trong khóe mắt. Như cảm nhận niềm bi ai mà tôi đang phải chịu đựng, He khẽ khàng nâng khuôn mặt tôi lên, và he áp môi thấm từng giọt nước mắt bi thương mặn chát, trộn lẫn với hương vi cay nồng của ly hồng đảo tửu đang vương vãi trên da thịt tôi.

Rướn mình lên, hai tay tôi vươn tới he, trong khoảnh khắc tôi nghe phảng phất như có âm thanh phừng phựt của sợi xích ngục đứt đoạn, đứt đoạn... Nội tâm tôi chợt bung phá. Tôi đã tìm lại được chính tôi.

Lý trí tôi từ nay ko cần áp chế, tôi để mặc cho cơn cuồng say của khoái lạc dẫn dắt tôi bay bổng trong cung thăng, rồi chìm đắm trong cung trầm. Cứ thế, và như thế, giọng tôi khản khô trong tiếng hét hoan ca. Tôi ko ngờ những đớn đau và phẫn nỗ mà tôi đang bị ức chế đã kết tinh thành những luồng chân khí mới ào ạt cuộn chảy trong cơ thể, làm hồi sinh linh hồn và xác thân tôi như một phép nhiệm màu.

Nhắm mắt và mở mắt. Co quắp và buông thả…Trồi lên và trụt xuống. Sàn nhà nghiêng ngả. những tiếng gừ miên man của loài thú…Và đâu đó, tiếng vọng róc rách của dòng chảy từ ly rượu đang xối vào thịt da. những âm thanh hổn hển tiếp nối …Căn phòng dường như quá nhỏ bé để tích tụ bản giao hưởng mà nhạc và lời đã được âm ỉ viết trong bốn năm qua.

Niềm khát khao nhau qua nhiều năm làm thân xác của hai người căng cứng.
Da thịt rạn nứt. He và tôi ngậm rượu trong miệng nhau, hàn gắn những vết hằn trên da thịt, và làm dịu mát thân thể nhau bằng cách như thế.

Hai chai rượu đỏ vất trống trơ, mấy cái ly lăn lóc trên sàn nhà, mà cơ thể tôi và he vẫn như hai sa mạc khô rát..

He hỏi tôi?

-Vậy là em đã đi qua cuộc đời chị?
- Yes, em đã đi qua, và để lại dấu ấn rất sâu đậm. Thanks em!
- Thanks chị! Chúng mình sẽ gặp lại nhau nữa chứ?

-Lét it be! Em rất đẹp trai, quyến rũ, khéo léo, chị biết em là một PLB, Chị sợ chị sẽ siêu lòng, khi đó chị lại phải biết tìm ai để uống rượu giỏi được hơn em.
-Hahahhaha.

….

Lời hẹn ước uống rượu từ môi nhau của bốn năm về truớc đã không còn là hẹn ước…

06/2010

Giống hệt BVCD ?! Phải vậy không ?

Black Widow
07-07-2010, 05:21 PM
Sau những giờ làm việc căng thẳng, nó hạnh phúc khi được ôm gọn trong vòng tay mạnh mẽ và rắn rỏi của hắn.

Ngả đầu vào gối, nó nhìn từng bước chân hắn đi lên, đi xuống một cách đều đặn. Rời khỏi cuộc điện thoại, hắn vùi đầu vào người nó rồi nhắm nghiền mắt lại để mặc từng ngón tay của nó đan nhẹ nhàng vào tóc

- Anh già lắm rồi phải không em?
- Già đâu, còn trẻ trung chán

Nó cuối người, mi nhẹ vào má hắn ... Hắn ghì chặt lấy nó, im lặng một lúc

- Sắp bị bà xã chê rồi.
- Chê gì cơ?
- Thì công việc anh nhiều quá, không có thời gian cho em. Đầu óc suy nghĩ nhiều nên một số thứ cũng bị hạn chế.
- Vậy để em thử nhé.

Khúc khích cười, nó ôm lấy hắn hôn. Cái cảm giác của nụ hôn bây giờ vẫn còn nguyên vẹn như nụ hôn đầu tiên của hơn 1 năm về trước, vẫn rạo rực, vẫn thèm khát một cách mãnh liệt. Trái tim nó rộn ràng ... Ừ, hắn là của nó ... một phần nào đó.

......................

- Anh này, không mặc gì chắc đẹp hơn đấy.

Chống cằm, nó đung đưa chân nhìn hắn đang choàng cái áo vào người. Nheo mắt với nó, hắn xoay qua xoay lại trước gương như kiểu người mẫu đang xăm xoi lần cuối để ra sàn diễn. Chồm dậy, nó kéo rị hắn xuống giường.

- Thôi thôi, đến giờ anh phải ....

Câu nói của hắn bị bỏ lửng nửa chừng, hắn rũ người, buông thõng theo từng cử động của nó. Thoáng, nó dừng lại nhìn thẳng vào mắt hắn .... Phải có điểm dừng ... nó tự nhủ rồi đứng lên

- Em đi tắm đây.
- Đừng buồn cưng à, yêu lắm.

Hắn ôm lấy nó từ phía sau, gục đầu vào vai nó ... im lặng. Nó khẽ khàng vuốt nhè nhẹ lên tóc hắn, trái tim nó bây giờ như bị ai bóp nghẹn lại.

- Không, em hiểu mà.

Nó mỉm cười, ngả đầu vào vai hắn ... bờ vai hắn to lớn vững chãi. Khoảng khắc này, hắn là của nó.

Từ ... một ngày nào đấy

OA _ NỮ
08-07-2010, 02:08 AM
Nick thì dữ dội, mà NKTX thì chẳng dữ dội một chút nào.:rolleyes:
Làm mấy ly CV đi em, để viết cho nó sôi động chút.

...Những cũng đủ làm Oa Nữ để cho trí tưởng tưởng bay bổng rất chi là phong phú.