PDA

View Full Version : Góc Thơ Cho Mẹ



luulytim_tttt
31-01-2010, 04:19 AM
Thiệp Xuân Gởi Mẹ


Kính Mẹ ! Đầu Xuân cánh én chao
Hai phương cách biệt nhớ cồn cào
Nơi đây đất khách sầu da diết
Thiệp đỏ buồn lây tự thưở nào

Kính Mẹ ! Dòng thơ chúc phúc người
Xin mùa tiết đẹp, nắng thêm tươi
Thân mình hết nhức, lưng thôi mỏi
Mắt tỏ, môi sim chín nụ cười

Con đàn cháu lũ lớn khôn ngoan
Đức hạnh, tài năng thật vẹn toàn
Sóng gió không về gieo bão lũ
Mùa thu gặt hái những huy hoàng

Kính Mẹ ! Thơ con có vụng về
Ngôn từ cạn hẹp chuyện mô tê
Nhưng lòng hiếu thảo xanh như ngọc
Để được người vui cũng ráng hề.

TTTT

luulytim_tttt
31-01-2010, 05:11 AM
Yêu Thương Mẹ Hiền !

Rồi một ngày con bổng dưng bật khóc
Thương Mẹ yêu ngồi đó chiếc lưng còng
Từng sợi khổ hắc vào trên màu tóc
Từng nếp sầu chạm da thịt rêu rong

Vẫn ánh mắt hiền từ chân chim vỡ
Ngàn ưu tư canh cánh giấc ngủ hờ
Đèn tắt ngọn sau mành đêm lẳng lặng
Chưa kịp hừng sáng đã gội cơn mơ

Mẹ cặm cụi may cuộc đời cơ cực
Bằng đôi tay run rẩy tuổi xế chiều
Đường chỉ nhỏ vá trăm ngàn vết nhức
Đã một thời vóc mảnh trót nâng niu

Con lại thấy từ năm mươi năm cũ
Như chuyện xưa, cổ tích đã lưu truyền
Người con gái bước vào đời bão lũ
Hóa đàn bà quanh quẩn bước truân chuyên

Tiếc lại tiếc suối tóc huyền óng ả
Sang thuyền hoa dọ dẫm bước nhân tình
Và quân tử chưa tròn vai quân tử
Hơn nửa đời son sắc ảo phồn vinh

Đành hụt hẫng trăm năm vôi đá bạc
Tiếng thủy chung giữ lại đáy tim hồng
Tình Mẫu Tử kê đôi vai gánh vác
Đơn thân cò lẻ bước dưới mưa giông

Rừng nước độc, cảnh nào không từng trải
Gót son ngoan cuộc đuổi rượt chưa cùng
Suốt năm tháng yêu thương con bảo bọc
Suốt cuộc đời chưa hủy tiếng tình chung

Để hôm nay vóc Người gầy hơn nữa
Sức khô mòn thui thủi bóng thiều qua
Con hiếu thảo đáp đền được bao đứa
Lắm tủi buồn nỡ để lệ sầu sa

Con muốn lắm ôm chầm hôn trán Mẹ
Xóa buồn thương từ tận đáy lòng đau
Đã ngưng rồi hơn nửa đời dâu bể
Vui vui lên ! Dẫu tóc đã bạc màu

Ước thấy Mẹ tháng ngày trôi thong thả
Tình yêu thương trang điểm chín nụ cười
Và Mẹ ơi, vui lên vì tất cả
Là tinh yêu đám con cháu dâng Người.

TTTT

luulytim_tttt
31-01-2010, 08:38 AM
Mẹ và Quê Hương

Tôi đã thấy mồ hôi chan trán Mẹ. Buổi trời trưa gùi nặng bó củi khô. Ngày nương rẫy đất hoang sơ đỏ bụi, đồi núi lam, mây đậu xám mặt hồ. Con nằm yên trong tấm choàng mơ ngủ. Gió mơn man ru mộng rất ngoan hiền. Giàn bầu trắng, ngọn bí hoa chớm nở, bếp lửa nồng, hương lúa ngọt vô biên. Bên suối nhỏ đàn chim non ca hát. Bụi tre xanh Mẹ đan võng con ngồi. Củ khoai lùi dù vỏ ngoài phai bạt, vẫn đậm đà, thơm lựng thuở nằm nôi. Mẹ hát ru khi hoàng hôn buông xuống. Con dế ghen rát cánh gáy đầu thềm. Bầy đom đóm loay hoay tìm giấc muộn, sáng hừng trời chưa nỡ ngủ qua đêm. Con bật khóc, Mẹ choàng sang âu yếm. Nụ cười tươi rực rở cánh hoa lòng. Mặt trời thắm tô nhung tình Mẩu Tử, là vạn màu ưa ái. Có thương không?
Tôi đã thấy rất nhiều, nhiều Người Mẹ, giữa núi rừng ôm ấp lấy con thơ. Họ là những mặt trời trên dương thế, là cội nguồn hạnh phúc giấc nồng mơ. Và Mẹ tôi trong muôn vàn Người Mẹ, đã hy sinh, dưởng dục đám trẻ. Nghèo ! Qua khốn khó, núi rừng nào trở ngại?! Cả cuộc đời xuôi ngược gánh gieo neo. Mẹ kiên cường, vâng ! Mẹ nào cũng vậy. Yêu quý con, yêu xứ sở quê hương. Tôi đã thấy muôn muôn vàn Người Mẹ, họ như nhau đầy ấp biển tình thương !

TTTT

luulytim_tttt
02-02-2010, 04:20 AM
Má ơi,
Con thương Má biết làm sao kể hết
Thương vô cùng, thương vinh viễn hoài thương !

Từ lâu lắm người ta vinh danh Mẹ
Lúc lọt lòng con hiểu biết chưa thông
Thấy bóng Má độc hành, đêm lặng lẽ
Gánh trên vai mơn mởn sáu búp hồng
Có bao giờ Má nằm cho trọn giấc
Sáng bán mua, tối gói bánh, nung sầu
Nhà vách mỏng, nắng nồng, sương thấm lạnh
Nước mắt ròng, ngày bão, gió tìm nhau.
Con trẻ dại ôm chầm lưng Má ốm
Nửa đêm gầy cơn sốt tới hành hung
Gà gáy sáng Má rao "ai mua bánh..."
Tiếng như van, lắm lúc lệ đoanh tròng.
Má kiên cường vững lòng khi vượt khó
Dạy dổ con, những đứa trẻ nên người
Chân son mòn chạm đá thô, gai cỏ
Nổi nhọc nhằn mấy lúc sẽ mong vơi.
Anh chị lớn, rồi con, rồi em lớn
Má còn lo dẩn dắt hết đoạn đường
Nghoảnh mặt nhìn sáu búp hồng mơn mởn
Giờ trưởng thành vửng chắc giữa đời vươn.
Má vẫn vậy, sớm hôm cùng con cháu
Bữa cơm no, Má lại chẳng được no
Tuổi về chiều, cử kiêng cùng cơn bệnh
Lại còn đau thêm lắm nổi dày vò.
Má ơi Má, con thương Người vô tận
Biển trời nào sánh được để mà so
Tình hiếu thảo con đáp đền chưa thỏa
Nhưng một điều con hiểu nhất bây giờ

Con thương Má, thương, thương, thương, thương Má
Thương vô cùng, thương vĩnh viễn con thương !

TTTT

luulytim_tttt
02-02-2010, 04:21 AM
Má ơi !

Con nhớ Má làm sao mà nói hết
Ngày tháng dài đăng đẳng kiếp xa quê
Hẹn ngày đi rồi lại đợi ngày về
Khi nao gặp lau giùm muôn giọt lệ

Con nhớ Má, những ngày trưa nắng xế
Đất Sebring nực nội mấy cho vừa
Vườn rau rồi thiếu rấm rức giọt mưa
Lá cháy xém khô khan lần chăm bón

Tấm lưng gầy Má tưới xong lại dọn
Cọng hành thơm sực nức chén canh chiều
Cháu nhớ Ngoại bật dậy giấc thiu thiu
Buổi tắm mát mùa Hè đơm lửa rực

Má về quê nhớ dâng đầy lòng ngực
Con ôm con liên tưởng thưở ấu thời
Tóc Má dài quấn chặt tuổi đôi mươi
Sáu đứa trẻ dắt dìu đời bấn loạn

Má bây giờ có gì đâu đổi khác
Vẫn vì con, vì cháu tóc bạc dần
Quê hương mình, Má nhắc chữ nghĩa, ân
Nơi đất tổ quay về vui chòm xóm

Chữ thảo hiếu con chưa đền
Chơm chớm
Mắt lệ rơi nhớ Má tháng ngày ròng
Biết bao giờ bồi đắp cả biển sông
Tình Mẩu Tử. Má ơi , làm sao kể

Con nhớ má , ôm con, lệ theo lệ
Đời lưu hương đây đó biết khi dừng
Ngày trở về có lẽ đã sang xuân
Tóc Má lại cọng bạc theo cọng bạc.....

TTTT

huongnhu
02-02-2010, 07:31 AM
Nào giờ HNhu mới biết chị Lu Ly có góc thơ này.
HNhu thăm Mẹ của chị nà.

CÁNH CÒ.
Đồng xuân, xanh mướt lúa xuân.
Từng đàn cánh trắng chao lưng chừng chiều.
Dáng cò nhẹ nhỏm thân yêu.
Chắt chiu tôm cá bầu diều con - no.
Dòng sông nặng khẳm con đò.
Lom khom bóng mẹ co ro gió lùa.
Nước ròng mẹ kịp về chưa?
Cò chiều về tổ. Mẹ vừa lại đi!
( 2/2/2010 - HNhu )

Má HNhu đó chị.

luulytim_tttt
02-02-2010, 06:41 PM
Người Mẹ nào cũng vĩ đại hén bé HN . Cám ơn bài thơ dễ thương của em ! Muahz
Hôm nay chị đi đón Mẹ về từ North Carolina nè . Florida ấm áp dễ chịu, Mẹ thích hơn, nhưng vì phải giúp Út trong nhà nên Mẹ ở NC, hôm nay chạy xe 9- 12 tiếng đón Mẹ mà hùi hụp quá không ngủ được, nửa trông được gặp Mẹ, nửa lo chạy xa ... thức luôn . Nhà tới 6 chị em, có 1 Mẹ chia hông đủ, lúc ở VN, lúc đi tùm lum làm mình mong nhoi nhói :haha:
Nãy chừ thức, chui vào chia sẻ cảm nhựn trong kia cho noá xôm tụ cái topic mà sợ bà con đọc bài của sis nữa họ có gì hông đúng họ quánh thí tía :haha: 6 am rồi , trèo lên khò lấy sức nè cưng . Àh, mà cưng rảnh thì vào đó tía lia với sis đi, mình sis tía lia hoài bà con chán ... họ rày cái tánh pon chen xã hụi đen của sis :haha:

luulytim_tttt
06-02-2010, 07:07 PM
Mùa Xuân Ru Mẹ!

Trên đồi sợi nắng mong manh
Chúa Xuân khoác áo thiên thanh dịu dàng
Cỏ như sóng gợn trăm hàng
Gió mùa nhẹ thổi miên man dập dìu

Nhớ xưa dáng Mẹ mỹ miều
Thương con tần tảo trải nhiều đắng cay
Luồn trong cọng bạc ngần mây
Gót son lận đận xuân nay cổi cằn

Thân gầy đánh đuổi khó khăn
Thìa cơm tách nước đổi bằng nhát lao
Buồn thương kể xiết là bao
Lòng không biến đổi ngọt ngào yêu thương

Bôn ba bể khổ dặm trường
Áo nâu thêm rộng, má hường thêm phai
Nuôi con gánh nặng đôi vai
Câu răn lễ nghĩa đúng sai vẫn còn

Môi mềm câu hát nỉ non
À ơi Mẹ ngủ để con ru hời
Câu thơ trẻ dại vụng lời
Nghêu ngao mẩu tử suốt đời tình thâm

Xuân này khắc lấy chữ tâm
Dành riêng thờ mẹ muôn năm kính người!

TTTT

huongnhu
06-02-2010, 07:38 PM
Mùa Xuân Ru Mẹ!

Môi mềm câu hát nỉ non ( Chị chỉnh chỗ này chút ạ. )
À ơi Mẹ ngủ để con ru hời
Câu thơ trẻ dại vụng lời
Nghêu ngao mẩu tử suốt đời tình thâm

Xuân này khắc lấy chữ tâm
Dành riêng thờ mẹ muôn năm kính người!

TTTT

Đọc bài thơ chị.
Nhớ câu thơ của nhà thơ Nguyễn Duy:
"Con đi trọn kiếp con người.
Cũng không đi hết một lời mẹ ru..."
Thương mấy cho vừa tấm tình của mẹ. Tuổi xuân của mẹ xưa chắc chẳng có bao ngày. Ngày ấy xã hội khốn khó hơn bi giờ. Ngày ấy mẹ có chồng sớm hơn thế hệ các chị bi giờ. Ngày ấy mẹ sinh nhiều con hơn ...
Cho nên, mẹ phải bươn chải nhiều lắm.
Cho nên, giờ mẹ yếu nhiều lắm.
Dù đời mẹ khổ thế nào, thì, mẹ cũng chăm chút nuôi và dạy con thành nhân. Vĩ đại hơn, mẹ lại dạy cho con gái ngày xưa biết làm mẹ, như xưa mẹ đã từng.
Con mẹ, học theo mẹ, biết hy sinh tất cả vì con, và, biết cả hiếu kính với mẹ.
Xưa, mẹ ru nôi cho giấc con say. Nay, con dỗ cho giấc mẹ nồng.
Mẹ ngủ bình yên nhé. Giấc yêu thương.
HNhu có mấy dòng cảm nhận gửi chị.
Chị ngoan lắm. :D

luulytim_tttt
06-02-2010, 11:17 PM
Làm chị mắc cở mún chít :D Lúc bé đã thương Mẹ, khi làm mẹ rồi cái tình thương dành cho Mẹ tăng gấp ngàn lần . Bật mí cho em thôi, khi tới giai đoạn đó em sẽ thấy .
Cám ơn em nhắc bài cho chị luôn nha, không phải là typo đâu, vì đi Mỹ từ nhỏ nên chính tả chị í ẹ lắm . Chị đang ráng học tiếp nè .

Cám ơn cưng !