PDA

View Full Version : Thư gửi bạn



COCKOO
13-10-2009, 12:23 PM
Gửi ông!

Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, còn ông sắp toi cả cuộc đời...

Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông (Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu).

Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.

Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.

Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...

Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2,3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.

Mụ thuê ô-sin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi.

Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn... 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?”. Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...

Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.

Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội!

Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.

Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ.

Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.

Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi:

Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con.
Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí.
Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận.
Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng “phải” có bồ.

Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay một chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.

Hôm nay, tôi có hẳn 1h tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.
Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu.

Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...


Chào ông,

Sheiran
13-10-2009, 12:36 PM
Hay quá, đọc thật là vui :D


cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên.

Phở còn có thể xào đấy ạ :D (Tình cờ đi ăn dzới 1 ng em cũng mới phát hiện ra thui ^^)

Phu sinh
13-10-2009, 12:48 PM
[color="brown"]Phở còn có thể xào đấy ạ :D (Tình cờ đi ăn dzới 1 ng em cũng mới phát hiện ra thui ^^)

Phở xào cháy cạnh ngon lắm muội! :D

Sheiran
13-10-2009, 12:50 PM
Phở xào cháy cạnh ngon lắm muội! :D

Dzụ này thì em chưa bít :D, hum đó ăn 2 ng mà chủ quán mang ra 1 dĩa đầy và to như... cái mâm, em lại đang no, nên chả thấy ngon gì cả :botay:

Phu sinh
13-10-2009, 12:58 PM
Dzụ này thì em chưa bít :D, hum đó ăn 2 ng mà chủ quán mang ra 1 dĩa đầy và to như... cái mâm, em lại đang no, nên chả thấy ngon gì cả :botay:

Thế thì chẳng phải rồi! Muốn biết ngon phải đói meo và cái dĩa nho nhỏ thôi! :D

langthang
13-10-2009, 01:13 PM
Dzụ này thì em chưa bít :D, hum đó ăn 2 ng mà chủ quán mang ra 1 dĩa đầy và to như... cái mâm, em lại đang no, nên chả thấy ngon gì cả :botay:

Hihi, ăn phở phải ăn ít mới ngon. Ngon nhất là ăn nhón trong nồi nước lèo, vừa ăn vừa xít xoa :D

Sheiran
13-10-2009, 01:28 PM
Thế thì chẳng phải rồi! Muốn biết ngon phải đói meo và cái dĩa nho nhỏ thôi! :D


Hihi, ăn phở phải ăn ít mới ngon. Ngon nhất là ăn nhón trong nồi nước lèo, vừa ăn vừa xít xoa

Tại chủ quán thui ạ, lúc bà chủ mang dĩa đặt xuống bàn mà cả 2 chỉ bít tròn mắt nhìn nhau... cười :D

langthang
13-10-2009, 02:09 PM
Tại chủ quán thui ạ, lúc bà chủ mang dĩa đặt xuống bàn mà cả 2 chỉ bít tròn mắt nhìn nhau... cười :D

Phở áp chảo ngon lắm đó em. Nhanh gọn lẹ mà mùi vị cũng tuyệt.:D

OA _ NỮ
13-10-2009, 04:41 PM
Hay quá, đọc thật là vui :D



Phở còn có thể xào đấy ạ :D (Tình cờ đi ăn dzới 1 ng em cũng mới phát hiện ra thui ^^)

Phở cũng có thể làm pat thái nữa đó, còn phở cuốn, phở trộn, phở sá tế...Nói chung phở đa dạng lắm.
Biết nấu thì ngon hơn cơm đấy. Nhưng chung quy cũng là một loại bột gạo...Nên tránh ăn chất bột ko thì dễ bị bệnh lắm. Tốt nhất nên ăn rau, mà phải là rau sạch tự mình trồng cơ, nêu ko thì cũng bị ung thư đó.:D

Sheiran
13-10-2009, 05:02 PM
Phở cũng có thể làm pat thái nữa đó, còn phở cuốn, phở trộn, phở sá tế...Nói chung phở đa dạng lắm.
Biết nấu thì ngon hơn cơm đấy. Nhưng chung quy cũng là một loại bột gạo...Nên tránh ăn chất bột ko thì dễ bị bệnh lắm. Tốt nhất nên ăn rau, mà phải là rau sạch tự mình trồng cơ, nêu ko thì cũng bị ung thư đó.:D

Ai muốn hỉu nghĩa đen thì nghĩ, nghĩ nghĩa bóng thì nghỉ phải hem chị :D

Tường Thụy
13-10-2009, 06:58 PM
Ông COCKOO
Tôi đọc lén bức thư ông gửi cho bạn ông. Thì ra cảnh ngộ ông cũng không hơn gì tôi, điều đó cũng an ủi tôi được đôi phần. Tôi thương ông, và nhận được thư này, chắc ông cũng không khỏi thương lại tôi. Nghĩa là chúng ta thương lấy nhau vậy.
Tôi dám chắc ông còn nhiều nỗi đau mà không tiện kể ra, cũng như tôi, tôi cũng chẳng dám kể hết với ông.
Ông quan niệm lấy vợ đồng nghĩa với đi tù, điều đó đúng. Nhưng các ông còn được tự nguyện đi tù, còn tôi thì gần như bắt phải đi tù. Các ông ít nhiều có tình yêu với vợ, chí ít là cho đến lúc cưới, còn tôi làm quái gì có tình yêu dù chỉ một ngày.
Tôi chẳng bao giờ có ý định lấy mụ làm vợ nhưng mụ đã nhằm vào tôi từ khi nào, tôi đâu có hay. Quen mụ chừng ba tháng, mụ bắt tôi phải cưới. Tôi không chịu, mụ dọa đang có bầu. Tôi hốt hoảng: “Anh có mần chi mà mang bầu”. Mụ đắc chí: “Anh quên cái hôm hôn em ở gốc cây đầu ngõ rồi à”. Tôi ngẩn người, thì ra hôm ấy say rượu, tôi mới hôn bừa một phát xem da thịt đàn bà nó thế nào. Ừ nhỉ, mẹ Thánh Gióng chỉ cần ướm vào vết chân có sẵn mà cũng mang thai, huống chi mình hôn con người ta hẳn hoi. Cũng may trước đó tôi chưa cầm tay người đàn bà nào, nếu không, bây giờ đi lượm con rơi con vãi cũng khổ.
Lấy nhau rồi, à quên, lấy được tôi rồi, mụ mới dạy cho tôi cách làm thế nào để có con. Lúc ấy, tôi mới biết là trước đây bị mụ lừa. Tôi trách, mụ bảo: “Em không thế làm gì có hạnh phúc, có tình yêu”. Giời ơi, mụ mà cũng nói đến tình yêu ư?
Ông còn sướng hơn tôi là dẫu sao vợ ông tuy đáng ghét thật nhưng nó vẫn để cho ông thở hắt. Còn tôi bị mụ quản lý theo kiểu trại lính. Không bao giờ mụ để cho tôi mua xăng ở cây. Mụ mua từng thùng phuy to tướng, mỗi lần tôi đi đâu, mụ căn cứ vào định mức đã được khảo sát kỹ, căn cứ vào quãng đường đi về mà rỏ cho từng cc xăng một, xong khóa cái khóa to đùng vào. Xe tôi, mụ quan tâm nhất là cái dây công tơ mét, rủi đứt cái là mụ bắt thay ngay: “Cứ ra hàng lão chột mà lấy, em trả tiền sau”, chắc là mụ sợ tôi ăn giá đây mà.
Ông vẫn sướng hơn tôi ở chỗ nhà ông còn có ô sin, ra vào ông có thể véo một phát. Còn tôi cứ phải làm nghĩa vụ thuế đến nhàm chán. Tôi phải nai lưng ra cày để nộp đều đặn hai kỳ lương cho mụ, để nuôi con mụ (con mụ thì chắc rồi, chứ có thằng chồng nào dám chắc là con mình?), cho mụ đi họp lớp, đi siêu thị, chơi phường họ, đánh đề. Mụ không cho dùng máy giặt, mụ bảo giặt tay vừa là lao động, vừa là tập thể dục, mà theo học thuyết Mác thì “lao động sáng tạo ra con người”. Thì ra mụ vẫn coi tôi chưa thành người ông ạ. Tôi hãi nhất là cái đoạn giặt phụ tùng cho mụ. Thông thường đến đoạn này, tôi đóng chặt cửa nhà tắm lại, dùng chân nhảy vào chậu đạp, vò, rồi lấy que khều từng cái đựng ti của mụ bêu lên dây, may mà mụ chưa lần nào.bắt gặp.
Ông đừng quá phàn nàn về việc bị nghi là có bồ. Tư tưởng ấy đã thâm căn cố đế trong đầu óc các mụ, gột rửa làm sao nổi. Hôm trước chatbox với ông, mụ liếc mắt vào rồi cứ căn vặn tôi: “Cái con bé COCKOO là con nào? Con này hót hay phải biết đây, cúc cu mà lị”. Tôi giải thích mãi mụ cũng không tin. Mụ đòi xem nội dung chat nhưng mấy dòng chữ đã chạy đi mất. Thế là mụ cứ đổ thừa cho tôi cố tình xóa đi.
Thôi, kể lể nhiều, ông chỉ thêm thương tôi mà thôi. Tôi cũng muốn khởi nghĩa lắm nhưng vẫn sợ bị dìm trong bể máu. Mụ vợ tôi tuy thế nhưng từ đầu năm đến giờ tôi cũng ky cóp được gần 100 nghìn nhập vào tài khoản quĩ đen rồi. Khi nào tôi rủ ông ra Hoàng Diệu uống bia hơi rồi ông dạy tôi khởi nghĩa với.

LÃO HẠC
13-10-2009, 07:42 PM
Tôi cũng muốn khởi nghĩa lắm nhưng vẫn sợ bị dìm trong bể máu. Mụ vợ tôi tuy thế nhưng từ đầu năm đến giờ tôi cũng ky cóp được gần 100 nghìn nhập vào tài khoản quĩ đen rồi. Khi nào tôi rủ ông ra Hoàng Diệu uống bia hơi rồi ông dạy tôi khởi nghĩa với.



Đoc thư bác TT mà lòng tui cảm thấy "Tội nghiệp"cho cánh mày râu quá,(ko biết các bả nghĩ gì nhể)...Chúng ta là "những người cùng khổ"..mong rằng bác đứng đầu cuộc "khởi nghĩa" để anh em theo....Chừng nào tui Dím dc 100 nghìn góp vào quỹ chung để cánh mày râu mình làm 1 bữa bia hơi nha bác TT....xin "Thành kính phân ưu"...đến bác....hịc hịc...:hokchiuthua::hokchiuthua:

TeacherABC
14-10-2009, 08:36 AM
Bài viết của COCKOO và anh TT quá tuyệt! Bái phục!:botay::D

votinh
14-10-2009, 09:11 AM
Bó tay với 2 ông này! Hai ông nên để dành tiền lén lút ky cóp được để vào nhập học lớp này của ông lang thang. Nếu ky bo thì thôi bữa nào đãi vô tình chầu cafe rồi tớ giới thiệu cho vào lớp học.
Thông báo chiêu sinh
Lớp CHỒNG HỌC
Khoá 1: Dành cho các học viên nam chuẩn bị lập gia đình
(không giới hạn độ tuổi)

Lời nói đầu: Trong những năm gần đây, tình trạng phụ nam bị đàn áp tàn bạo trong các vụ "bạo lực gia đình" mà nhất là trong ngày 8-3, chúng tôi đã cùng một số người có tâm huyết và có kinh nghiệm (tức là đã bị hành hạ dã man) thành lập trung tâm KOSOVO với mong ước có thể truyền đạt lại kinh nghiệm cho các bạn trẻ đang tha thiết muốn tìm hiểu. Cũng là để tránh phải nhìn thấy cảnh "sinh linh đồ thán", long đong lận đận một kiếp chồng - nay chúng tôi quyết định chiêu sinh lớp chồng học - dạy về đạo làm chồng cho các bạn nam đang muốn lập gia đình.
Ðặc biệt: Do các giáo sư, tiến sĩ có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này phụ trách giảng dạy. Trong đó có lang thang khách - giáo đầu, học sĩ chuyên ngành "Thú Lạ Học" (hay còn gọi là Phụ nữ học) đảm nhận. Khi bạn tốt nghiệp, trung tâm KOSOVO (Viết tắt của "Không sợ vợ") sẽ đảm bảo cho học viên có đủ trình độ ứng phó với mọi tình huống của gia đình.
Ưu đãi: Những học viên có kết quả học tập xuất sắc của học phần trước sẽ được miễn 15% học phí học phần kế tiếp.
Giáo trình đào tạo cụ thể như sau:
Tuần 1:
Môn học : Lễ
Ðặc điểm : tiên học lễ hậu học văn
Mục đích : Học viên sẽ hiểu được các chân lý và nội qui gia đình để biết cách cư xử lễ phép với vợ nhằm tránh bị thương vô ích.
"Nhất vợ nhì trời",
"Nấu cơm, nấu nước, giặt đồ....
Vợ gọi thì Dạ bẩm bà, có con",
Nội qui gia đình:
Ðiều1: Vợ luôn luôn đúng
Ðiều 2: Nếu vợ sai xin xem lại điều thứ nhất
Ðiều 3: Phải nghiêm túc chấp hành tuyệt đối hai điều trên.
Tuần 2:
Môn học : Chạy
Ðặc điểm : Học viên được thực hành 90% thời gian
Mục đích : Ðào tạo đủ cách chạy xuất sắc, chạy vượt địa hình, vượt chướng ngại vật: giường, tủ, bàn, ghế, chạy dập vách, bám vách, xuyên vách..........
Tuần 3:
Môn học : Chạy kép
Ðặc điểm : Rèn luyện bản lĩnh đàn ông
Mục đích : Hoàn tất học phần này, bạn có thể bồng con trong khi chạy mà vẫn đảm bảo cho con của bạn bình yên giấc ngủ, bình thản bú bình. Kết hợp chạy hình chữ Z để tránh né những vật nguy hiểm truy sát từ phía sau như : bình bông, dép, guốc cao gót ......
Tuần 4:
Môn học : Té
Ðặc điểm : Rèn luyện thể lực
Mục đích : Ðào tạo cho học viên có khả năng chịu đựng được những cú té bất ngờ: đang ngủ trên giường té bay xuống đất, lăn xuống cầu thang, thậm chí với các học viên rèn luyện chăm chỉ có thể chịu đựng được những cú lọt lầu, té giếng....
Tuần 5:
Môn học : Nội trợ
Ðặc điểm : Thay thế hoàn hảo chiếc máy nội trợ
Mục đích : Học viên sẽ biết cách đi chợ, nấu cơm, giặt đồ, phơi phóng, đơm nút áo nếu bị mất, quét nhà, lau nhà, chăm sóc chu đáo chó (mèo) cưng của vợ...... và hàng loạt các công việc không tên khác để không hứng chịu cơn thịnh nộ của vợ.
Tuần 6:
Môn học : Nghi binh
Ðặc điểm : Thực tập 99%
Mục đích : Rèn luyện các kĩ năng nói dối, nói láo, nói dóc ..... mà vợ không phát hiện để có thể giấu 1.000-2.000VND uống cafe với bạn bè ở nhà kho, tất, đế giày, từ điển, sách danh nhân, sách khoa học (nói chung là những nơi vợ ít lui tới).
Tuần 7-9:
Môn học : Nịnh
Ðặc điểm : Lưỡi có thể cong 360 độ. Do độ khó của môn học nên thời gian kéo dài để bạn có thể thực hành một cách trơn tru mà không cảm thấy có cảm giác mình đã nói dối khi .... khen vợ.
Mục đích : Hoàn tất học phần này, học viên có thể uốn lưỡi 7*7=49 lần để khen vợ : xinh, đẹp, dịu dàng, đảm đang, phúc hậu, phụ nữ mới, ..... mà không hề có cảm giác............ ngượng miệng. Ngoài ra các bạn còn có thể sử dụng các kĩ năng đã học để xin tiền vợ nếu muốn đi uống cafe với bạn bè.
Tuần 10:
Môn học : Phản xạ
Ðặc điểm : Rèn luyện phản xạ với các tình huống bất ngờ
Mục đích : Hoàn tất học phần này học viên sẽ có một phản xạ tuyệt vời tới mức độ chỉ cần nghe tiếng gọi, học viên sẽ có thể nghiêng người qua một bên, mặt chỉ hơi quay lại nhằm tránh những vật thể lạ bay như : ly, chén, đĩa, tách, điện thoại di động "mẹ bồng con",......
** Hoàn tất kì thi tốt nghiệp cuối khoá, học viên sẽ được cấp giấy chứng nhận có khả năng lập gia đình (KCMA - Kosovo Certificate Married Ability) do trung tâm KOSOVO cấp, bằng chứng nhận được công nhận trên toàn thế giới. Lúc này trung tâm đảm bảo học viên đã có thể lập gia đình với các kĩ năng tuyệt vời đã được trui rèn và học viên có thể làm tốt công việc hàng ngày của người làm chồng qua các bài test sau:
1/ Hai chân đạp hai thau quần áo, tay đưa võng, miệng ru con và mắt trông chừng nồi cơm trên bếp.
2/ Tay đấm lưng cho vợ, miệng ru con, tai nghe vợ cằn nhằn, mắt trông chừng nồi cơm trên bếp.
3/ Tay pha sữa, tay cho con bú, miệng nịnh vợ, chân đẩy giẻ lau nhà.
.................................
Với bằng chứng nhận KCMA, học viên có thể ra vào bệnh viện bất cứ lúc nào nếu chứng minh được những thương tích trên người là do vợ gây ra. Hướng dẫn cụ thể các thủ tục:
1/ Trình giấy kết hôn, KCMA.
2/ Cho bác sĩ coi những thương tích trên người học viên
Như vậy là học viên có thể nhập viện điều trị miễn phí.
Các chi phí trên sẽ được trung tâm KOSOVO thanh toán toàn bộ với bệnh viện và học phí của học viên sẽ được hoàn trả toàn bộ sau khi ra viện.
** Lưu ý : Trung tâm chỉ chịu trách nhiệm thanh toán viện phí cho các trường hợp bị thương từ phía sau (tức bị thương trong quá trình đang ....... bỏ chạy).
Ho Chi Minh, 18/1/2006
Giáo đầu – học sĩ lang thang khách