khungbotinhyeu
14-05-2009, 01:22 PM
Nợ Tình
Trả lại cho người những dấu yêu
Và câu chung thuỷ lỡ phai nhiều
Băn khoăn thuyền tách đôi dòng bạc
Lặng lẽ mây vờn nữa dáng xiêu
Anh vấn vương hoa chờ đợi nắng
Em lưu luyến mộng nán xem chiều
Tình vay thuở trước chưa hoàn kịp
Nhung nhớ muôn đời khó huỷ tiêu
HồngHải
Nợ duyên
Ấm áp bên đời một bến yêu
Màu nâu mái ngói đã phai nhiều
Bướm hoa cõi mộng hương còn đậm
Cây lá vườn mơ dáng chẳng xiêu
Ánh mắt nồng nàn đưa nắng sớm
Làn môi thủ thỉ đón mưa chiều
Trăm năm duyên nợ đâu cần trả
Ấn ái vương đầy tóc muối tiêu
Hoàng Sa
Nợ Thơ
Ngày mai lạc lõng, cách trời yêu
Mây nhớ giăng giăng sẽ tiếc nhiều
Kỷ niệm theo đòi nghiêng mộng chếch
Ái ân tìm khóc lả tình xiêu
Nhạt nhòa hương sắc che giao điểm
Lỡ cỡ mùa xuân gặp xế chiều
Tao ngộ bên dòng thư nhuộm tím
lối về --- nhè nhẹ chút sầu tiêu.
HồngHải
Nợ mơ
Thơ đòi điệu nhớ với vần yêu
Để có chiêm bao, phải ngủ nhiều
Đón gió vu vơ mà loạng choạng
Chờ mây lãng đãng để liêu xiêu
Hương xuân rót xuống thu già cỗi
Dáng nguyệt trôi qua nắng úa chiều
Ảo ảnh tô hồng đêm xám xịt
Em à, mộng mãi chắc anh ... tiêu
Hoàng Sa
Nợ Internet
Lỡ trót ra đời phải biết yêu
Đùa năm bảy bữa hẳn mê nhiều
Cua hoài ngó bộ nay đà hoảng
Tán mãi xem tình hiện chẳng xiêu
Thây kệ dùng dằng qua cứ ghẹo
Ngẫu nhiên gặp gỡ bậu thôi chiều
Cô nàng bám riết theo ờ ỡm
Anh ráng vai gồng kẻo bị tiêu
HồngHải
Nợ...(gì không biết nữa)
Có lẽ thu rồi ta đã yêu
Giờ đây giữa hạ lá rơi nhiều
Trầm ngâm đám cỏ cành lay nhẹ
Ủ rũ hàng cây bóng đổ xiêu
Tiếc nhớ tràn lên tia nắng sáng
Ưu tư đọng lại áng mây chiều
Thuyền xưa lỡ đón dòng sông mộng
Một mảnh tim mình lạc mất tiêu
Hoàng Sa
Hồ Tiêu
Khi lòng đã biết chữ tình yêu
Nhận ít mà cho lại quá nhiều
Gác lạnh ưu sầu manh gối lẻ
Đêm dài quạnh quẽ mảnh hồn xiêu
Trông về chốn cũ bao tiềm thức
Nhớ lại ngày xưa những buổi chiều
Suối lệ từ đâu tuôn xuống mãi
Muôn trùng nghẹn đắng tựa Hồ Tiêu
KBTY
Trả lại cho người những dấu yêu
Và câu chung thuỷ lỡ phai nhiều
Băn khoăn thuyền tách đôi dòng bạc
Lặng lẽ mây vờn nữa dáng xiêu
Anh vấn vương hoa chờ đợi nắng
Em lưu luyến mộng nán xem chiều
Tình vay thuở trước chưa hoàn kịp
Nhung nhớ muôn đời khó huỷ tiêu
HồngHải
Nợ duyên
Ấm áp bên đời một bến yêu
Màu nâu mái ngói đã phai nhiều
Bướm hoa cõi mộng hương còn đậm
Cây lá vườn mơ dáng chẳng xiêu
Ánh mắt nồng nàn đưa nắng sớm
Làn môi thủ thỉ đón mưa chiều
Trăm năm duyên nợ đâu cần trả
Ấn ái vương đầy tóc muối tiêu
Hoàng Sa
Nợ Thơ
Ngày mai lạc lõng, cách trời yêu
Mây nhớ giăng giăng sẽ tiếc nhiều
Kỷ niệm theo đòi nghiêng mộng chếch
Ái ân tìm khóc lả tình xiêu
Nhạt nhòa hương sắc che giao điểm
Lỡ cỡ mùa xuân gặp xế chiều
Tao ngộ bên dòng thư nhuộm tím
lối về --- nhè nhẹ chút sầu tiêu.
HồngHải
Nợ mơ
Thơ đòi điệu nhớ với vần yêu
Để có chiêm bao, phải ngủ nhiều
Đón gió vu vơ mà loạng choạng
Chờ mây lãng đãng để liêu xiêu
Hương xuân rót xuống thu già cỗi
Dáng nguyệt trôi qua nắng úa chiều
Ảo ảnh tô hồng đêm xám xịt
Em à, mộng mãi chắc anh ... tiêu
Hoàng Sa
Nợ Internet
Lỡ trót ra đời phải biết yêu
Đùa năm bảy bữa hẳn mê nhiều
Cua hoài ngó bộ nay đà hoảng
Tán mãi xem tình hiện chẳng xiêu
Thây kệ dùng dằng qua cứ ghẹo
Ngẫu nhiên gặp gỡ bậu thôi chiều
Cô nàng bám riết theo ờ ỡm
Anh ráng vai gồng kẻo bị tiêu
HồngHải
Nợ...(gì không biết nữa)
Có lẽ thu rồi ta đã yêu
Giờ đây giữa hạ lá rơi nhiều
Trầm ngâm đám cỏ cành lay nhẹ
Ủ rũ hàng cây bóng đổ xiêu
Tiếc nhớ tràn lên tia nắng sáng
Ưu tư đọng lại áng mây chiều
Thuyền xưa lỡ đón dòng sông mộng
Một mảnh tim mình lạc mất tiêu
Hoàng Sa
Hồ Tiêu
Khi lòng đã biết chữ tình yêu
Nhận ít mà cho lại quá nhiều
Gác lạnh ưu sầu manh gối lẻ
Đêm dài quạnh quẽ mảnh hồn xiêu
Trông về chốn cũ bao tiềm thức
Nhớ lại ngày xưa những buổi chiều
Suối lệ từ đâu tuôn xuống mãi
Muôn trùng nghẹn đắng tựa Hồ Tiêu
KBTY