phale
19-06-2009, 07:51 PM
ĐẰNG VƯƠNG CÁC
Đằng Vương cao các lâm giang chử
Bội ngọc minh loan bãi ca vũ
Họa đống triêu phi Nam Phố vân
Châu liêm mộ quyển Tây Sơn vũ
Nhàn vân đàm ảnh nhật du du
Vật hóa tinh di kỷ độ thu
Các trung đế tử kim hà tại
Hạn ngoại Trường Giang không tự lưu
(Vương Bột)
Dịch nghĩa:
Gác Đằng Vương cao ngất ở trên bến sông
(Người) đeo ngọc, tiếng nhạc kêu (và) ca múa (đều) hết
Buổi sớm mây đất Nam Phố bay (quanh) những cột vẽ
Buổi chiều cuốn rèm châu lên (thấy) mưa núi Tây Sơn
Bóng mây lờ lững trên đầm, ngày ngày cứ thong thả trôi
Vật đổi sao dời , đã mấy thu rồi
Con vua ở trong các nay đi đâu
Ngoài hiên, sông Trường Giang vẫn chảy mãi
Chú thích:
- Đằng Vương Các: Gác Đằng Vương do Nguyên Anh là con vua Đường Cao Tổ (610-627) làm Trấn thủ Hồng Châu xây. Nguyên Anh được phong Đằng Vương nên gọi Đằng Vương Các. Gác ở phía Tây huyện Tân Kiến, tỉnh Giang Tây, ngoài cửa sông Chương Giang, trông ra sông Trường Giang. Đến đời nhà Minh, gác bị đổ. Năm Cảnh Thái đời vua Minh Đại Tôn (1450-1457) xây lại và đề thêm 5 chữ: Giang Tây Đệ Nhất Lâu.
- Bội ngọc: Đeo ngọc. Kinh Lễ, thiên ngọc Tảo: Thiên Tử đeo ngọc trắng, chư hầu ngọc huyền, quan đại phu ngọc xanh nhạt, thái tử, hoàng tử ngọc du, kẻ sĩ ngọc nhu cửu.
- Minh loan: Tiếng nhạc kêu. Đời vua Hán Vũ Đế (140-86 tr.Tây lịch), xe đi thăm phi tần trên đặt một con chim loan bằng vàng, miệng ngậm nhạc. Khi xe đi, nhạc vàng rung động gọi là chim loan kêu.
- Bãi ca vũ: Thôi múa hát. Ý nói: Nay Đằng Vương không còn, nên tiếng hát điệu múa của cung nữ ngày trước cũng im.
- Nam Phố: Đất Nam Phố, ở bờ sông Trường Giang, phía Tây Nam huyện Nam Xương, tỉnh Giang Tây.
- Châu liêm: Rèm bằng hạt châu. Đời Xuân Thu, vua Việt Câu Tiễn dâng vua Ngô Phù Sai hai mỹ nhân là Tây Thi và Trịnh Đán. Vua Ngô yêu quý để ở đài Cô Tô có mành che cửa bằng những hạt minh châu.
- Tây Sơn: Núi Tây Sơn, ở phía Tây huyện Tân Kiến, tỉnh Giang Tây.
- Trường Giang: Sông Trường Giang, dài 9960 dặm là một sông lớn ở Á Châu. Phát nguyên từ Thanh Hải vòng theo núi Ba Nhan Lược Thích qua tỉnh Vân Nam, Tứ Xuyên, Hồ Bắc, Giang Tây, An Huy, Giang Tô, qua cửa Ngô Tùng rồi ra bể. Cửa sông có đảo Sùng Minh là chỗ giáp với bể Đông Hải.
Dịch thơ:
ĐẰNG VƯƠNG CÁC
Bến sông cao ngất Đằng Vương Các
Múa hát im rồi, loan ngọc đâu
Nam Phố mây bay quanh cột vẽ
Tây Sơn mưa cuốn trước rèm châu
Mây trôi đầm ánh từ bao độ
Vật đổi sao dời đã mấy thu
Đế tử không còn trơ gác vắng
Trường Giang muôn thuở chảy bên lầu
(Bùi Khánh Đản)
Đằng Vương cao các lâm giang chử
Bội ngọc minh loan bãi ca vũ
Họa đống triêu phi Nam Phố vân
Châu liêm mộ quyển Tây Sơn vũ
Nhàn vân đàm ảnh nhật du du
Vật hóa tinh di kỷ độ thu
Các trung đế tử kim hà tại
Hạn ngoại Trường Giang không tự lưu
(Vương Bột)
Dịch nghĩa:
Gác Đằng Vương cao ngất ở trên bến sông
(Người) đeo ngọc, tiếng nhạc kêu (và) ca múa (đều) hết
Buổi sớm mây đất Nam Phố bay (quanh) những cột vẽ
Buổi chiều cuốn rèm châu lên (thấy) mưa núi Tây Sơn
Bóng mây lờ lững trên đầm, ngày ngày cứ thong thả trôi
Vật đổi sao dời , đã mấy thu rồi
Con vua ở trong các nay đi đâu
Ngoài hiên, sông Trường Giang vẫn chảy mãi
Chú thích:
- Đằng Vương Các: Gác Đằng Vương do Nguyên Anh là con vua Đường Cao Tổ (610-627) làm Trấn thủ Hồng Châu xây. Nguyên Anh được phong Đằng Vương nên gọi Đằng Vương Các. Gác ở phía Tây huyện Tân Kiến, tỉnh Giang Tây, ngoài cửa sông Chương Giang, trông ra sông Trường Giang. Đến đời nhà Minh, gác bị đổ. Năm Cảnh Thái đời vua Minh Đại Tôn (1450-1457) xây lại và đề thêm 5 chữ: Giang Tây Đệ Nhất Lâu.
- Bội ngọc: Đeo ngọc. Kinh Lễ, thiên ngọc Tảo: Thiên Tử đeo ngọc trắng, chư hầu ngọc huyền, quan đại phu ngọc xanh nhạt, thái tử, hoàng tử ngọc du, kẻ sĩ ngọc nhu cửu.
- Minh loan: Tiếng nhạc kêu. Đời vua Hán Vũ Đế (140-86 tr.Tây lịch), xe đi thăm phi tần trên đặt một con chim loan bằng vàng, miệng ngậm nhạc. Khi xe đi, nhạc vàng rung động gọi là chim loan kêu.
- Bãi ca vũ: Thôi múa hát. Ý nói: Nay Đằng Vương không còn, nên tiếng hát điệu múa của cung nữ ngày trước cũng im.
- Nam Phố: Đất Nam Phố, ở bờ sông Trường Giang, phía Tây Nam huyện Nam Xương, tỉnh Giang Tây.
- Châu liêm: Rèm bằng hạt châu. Đời Xuân Thu, vua Việt Câu Tiễn dâng vua Ngô Phù Sai hai mỹ nhân là Tây Thi và Trịnh Đán. Vua Ngô yêu quý để ở đài Cô Tô có mành che cửa bằng những hạt minh châu.
- Tây Sơn: Núi Tây Sơn, ở phía Tây huyện Tân Kiến, tỉnh Giang Tây.
- Trường Giang: Sông Trường Giang, dài 9960 dặm là một sông lớn ở Á Châu. Phát nguyên từ Thanh Hải vòng theo núi Ba Nhan Lược Thích qua tỉnh Vân Nam, Tứ Xuyên, Hồ Bắc, Giang Tây, An Huy, Giang Tô, qua cửa Ngô Tùng rồi ra bể. Cửa sông có đảo Sùng Minh là chỗ giáp với bể Đông Hải.
Dịch thơ:
ĐẰNG VƯƠNG CÁC
Bến sông cao ngất Đằng Vương Các
Múa hát im rồi, loan ngọc đâu
Nam Phố mây bay quanh cột vẽ
Tây Sơn mưa cuốn trước rèm châu
Mây trôi đầm ánh từ bao độ
Vật đổi sao dời đã mấy thu
Đế tử không còn trơ gác vắng
Trường Giang muôn thuở chảy bên lầu
(Bùi Khánh Đản)