Trang 17 / 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 7151617181927 ... LastLast
Bài 161 đến 170/271

Chủ đề: Nỗi lòng của nhỏ!

  1. #161
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Vậy là nhỏ nghỉ hè có bao nhiêu đâu, giờ lại phải đi học thêm nữa, mệt mỏi ghê đi...Tự dưng nhỏ nghĩ nếu như có một điều ước, nhỏ ước mình hổng đi học mà vẫn giỏi ơi là giỏi...Nhưng đó chỉ là mơ ước chứ làm gì có được ở cuộc sống đời thường này nhỉ???
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  2. #162
    Super Moderator PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Phu sinh's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2009
    Bài viết
    3.423
    Thanks
    10.473
    Thanked 3.852 Times in 1.190 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trích dẫn Trích dẫn của hamy Xem bài viết
    Vậy là nhỏ nghỉ hè có bao nhiêu đâu, giờ lại phải đi học thêm nữa, mệt mỏi ghê đi...Tự dưng nhỏ nghĩ nếu như có một điều ước, nhỏ ước mình hổng đi học mà vẫn giỏi ơi là giỏi...Nhưng đó chỉ là mơ ước chứ làm gì có được ở cuộc sống đời thường này nhỉ???
    Hì... Học trò dạo này đúng là cực thiệt, bé con ở nhà mới xong lớp một thôi. Định cho chơi đến tháng 8, dè đâu thấy mọi gia đình đều đăng ký học từ đầu hè, hoảng hồn luôn.

    Cho chơi thoải mái nửa tháng rồi bố kêu từ hôm nay mỗi ngày con phải luyện chữ 1 trang, thế là phán ngay: "Bố ơi! Nghỉ hè nghĩa là không bị bắt học nữa, sao con lại phải học vậy?" Hic... Hic... Nhớ xưa 3 tháng hè là những ngày tháng chỉ chơi và chơi suốt, bó tay thật!

    Chiều nay vửa coi 1 tập phim Việt Nam, gia đình nọ bé con nghe thấy bố mẹ phê phán ông hàng xóm tuy giàu bậc nhất nhưng lại dốt đặc cán mai học 4 năm mới xong 1 lớp, thế là tự rút ra kết luận chẳng cần học nữa và nhất định sau này sẽ giàu hơn cái ông hàng xóm kia. Hì... Bố mẹ nghe mà ớ cả người kg sao giải thích được.

    Nhỏ ước sao mà nghe giông giống bé con trong phim thế nhỉ!

  3. #163
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Chú ơi, giờ ai cũng kiếm thầy để học hết nên đành phải nghe theo mẹ luôn. Đôi khi nhỏ thấy học nhiều cũng đâu có hay..., nhưng đáng tiếc mẹ nhỏ hổng nghĩ tới điều ấy...Nghe ba kể ngày xưa nhà ở vùng quê, nghỉ hè chuyên gia đi thả diều, câu cá, còn mẹ nhỏ thì ở chợ nên đâu có diều, cá để câu và thả...
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  4. #164
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Hôm nay, ba và mẹ nhỏ lại mở điệp khúc cũ...Vẫn biết là chuyện thường ngày ở huyện nhưng sao tận đáy lòng nhỏ, nhỏ thấy thật đau xót làm sao! Nhớ lại bài văn cô cho làm về người cha của mình...nhỏ nghĩ chả lẽ nếu được nói nhỏ nói hết một cách chân thật nhất...Nhưng rồi, sau đó sẽ thế nào đây hở! Nhỏ thật buồn cười khi những gì mình không thích mà ép phải nói khác đi suy nghĩ của mình, chứ không thôi thiên hạ sẽ lên án mình là người con bất hiếu! Chua chát hơn bao giờ hết. Thôi thì đành hư cấu, người cha trong suy nghĩ của nhỏ thật đáng yêu và vĩ đại, đáng là tấm gương cho con cái noi theo! Còn thực tế ông chẳng khác gì ba của cô bé bán diêm!
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  5. #165
    Diamond Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Nhudadauyeu's Avatar
    Ngày gia nhập
    Jun 2009
    Bài viết
    3.692
    Thanks
    1.803
    Thanked 1.542 Times in 492 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trích dẫn Trích dẫn của hamy Xem bài viết
    Hôm nay, ba và mẹ nhỏ lại mở điệp khúc cũ...Vẫn biết là chuyện thường ngày ở huyện nhưng sao tận đáy lòng nhỏ, nhỏ thấy thật đau xót làm sao! Nhớ lại bài văn cô cho làm về người cha của mình...nhỏ nghĩ chả lẽ nếu được nói nhỏ nói hết một cách chân thật nhất...Nhưng rồi, sau đó sẽ thế nào đây hở! Nhỏ thật buồn cười khi những gì mình không thích mà ép phải nói khác đi suy nghĩ của mình, chứ không thôi thiên hạ sẽ lên án mình là người con bất hiếu! Chua chát hơn bao giờ hết. Thôi thì đành hư cấu, người cha trong suy nghĩ của nhỏ thật đáng yêu và vĩ đại, đáng là tấm gương cho con cái noi theo! Còn thực tế ông chẳng khác gì ba của cô bé bán diêm!
    Bé à, đọc suy nghĩ này của bé mà chị rớt nc mắt, cố gắng bé nhé, chuyện của ng lớn khó hiểu lắm, ko ai muốn con cái phải chứng kiến, phải buồn đâu.
    Cũng chính vì thế mà chị mới có ngày hnay...Hình như chị đi đúng đường rùi....
    ------------------------------------------------------------------------
    Trong đôi mắt em, anh là tất cả ...!!!

  6. Thành viên cám ơn bài của Nhudadauyeu:

    hamy (10-08-2010)

  7. #166
    Yêu cái đẹp Ghét cái xấu! PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket Boulevard's Avatar
    Ngày gia nhập
    May 2010
    Location
    Hà Nội
    Bài viết
    2.784
    Thanks
    5.803
    Thanked 12.551 Times in 2.470 Posts

    Thumbs down Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Chị rất chia sẻ với Hà My về sự thất vọng về bố. Nhưng trên thực tế thì có rất nhiều gia đình cũng có những người bố, người mẹ vô trách nhiệm, nhưng đáng mừng là những người con vẫn vượt lên để trở thành người tốt. Chị còn khổ hơn Hà My nhiều lắm. Người mẹ của chị bị hậu sản giật từ khi sinh anh trai cả của chị. Từ đó mẹ trở thành 1 người đàn bà khó tính, khó chiều. Mẹ hành hạ bố chị suốt 20 năm trời lấy nhau. Bố chiều mẹ lắm, sáng mẹ dậy đi ăn phở, đi cà phê buổi sáng, bố con chị ở nhà chỉ ăn cơm nguội và bố còn dậy học sinh cho mẹ (Mẹ là cô giáo dậy nghề) măc dù bố chị là 1 nhà báo rất giỏi. Bố đi Tiệp về mua cho mẹ 1 va li toàn là quần áo, váy vóc và cả 10 cái mũ nồi... Biết bao lần chị chứng kiến mẹ cầm dao dọa chém bố, chứng kiến sự câm lặng nhịn nhục của bố. Vậy mà rồi mẹ vẫn rời xa hai bố con chị để đi với người đàn ông khác. Mặc sự níu kéo của bố và những lời than khóc của chị... Khi mẹ già, hai ông chồng nối tiếp sau của mẹ đều bỏ mẹ vì thấy mẹ bệnh tật và trái tính trái nết. Từ chỗ không có nhà, chị và anh trai đã phải đưa mẹ vào viện dưỡng lão tư nhân, mẹ được chăm sóc đủ mọi thứ từ cơm bưng nước rót, tắm rửa cho tới lịch uống thuốc... Vậy mà những căn bệnh của mẹ đã khiến mẹ càng ngày càng khó kiểm soát nổi tinh thần. Có những đêm 11 - 12 giờ đêm hay 4 giờ sáng trời rét mẹ điện thoai là chị phải tới ngay với mẹ. Đưa mẹ vào viện mà mẹ tự ý bắt người giúp việc đi theo, cầm cả ống truyền đi ra cửa hàng thuốc để mua thuốc (tự uống vì không tin bác sĩ)... Chị đã phục vụ mẹ mọi điều khiến mấy cô nhân viên phục vụ viện dưỡng lão phải nói: Bọn em kính phục chị vì chị đã chiều nổi mẹ chị! Giám đốc trung tâm viện đã 2 lần không chịu nổi tính khí của mẹ phải gọi điên thoại định trả mẹ về. Ngày đầu tết mẹ đòi về nhà em ruột chơi, về được 1 hôm lại đòi trở lại viện, rồi về viện thì mùng 4 tết lại đòi đi chơi tiếp, không được đi chơi mẹ còn cầm dao kề cổ để tự tử... Hơn 10 lần chị đã phải chuyển nhà mới và thuê nhà cho mẹ, thậm chí còn cùng xây nhà cho mẹ, rốt cuộc đến lần bán nhà cuối cùng mẹ đi chơi nước ngoài và cả bị bạn vay, bị lừa hết sạch tiền, để rồi 6 năm qua, hai anh em chị đã phải bỏ tiền ra chi phí toàn bộ cho mẹ từ thuê nhà, tiền ăn ở sinh hoạt ở viện dưỡng lão, tiền thuốc thang, vào viện...
    Bi kịch của 1 đứa con gái có 1 người mẹ mà không hề được chăm sóc, khôn lớn và trưởng thành từ người cha mẫu mực là của chị. Nhưng, mẹ mất đã gần được 1 năm rồi. Thiếu những lời kêu ca phàn nàn, thiếu những cuộc điện thoại mà mẹ chỉ gọi và nói yêu cầu cho chị (vì mẹ bị điếc nên chỉ cần ra thông báo để con gái thực hiện mà thôi), không được mua cho mẹ những bộ quần áo của người già... sự yên bình lại làm cho chi thấy trống vắng. Cho tới giờ mọi nỗi giận về người mẹ đã bỏ con để đi, rồi hành hạ con ... tất cả đã lùi vào dĩ vãng. Chỉ thấy thương mẹ - 1 số phận không được sống như những người bình thường... Và càng thương mẹ chị lại càng cảm ơn người bố đầy bản lĩnh đã cho chị một cái đầu biết suy nghĩ cũng như 1 nghề nghiệp vững chãi, có thể đối diện với cuộc sống. Kể câu chuyện về chị để Hà My hiểu rằng ở trên đời không phải ai cũng có thể có 1 gia đình toàn vẹn cả. Hãy cố gắng và vượt lên để trở thành người tốt em nhé!
    Last edited by Boulevard; 20-06-2010 at 09:02 AM.

  8. Có 2 thành viên cám ơn bài của Boulevard:

    hamy (10-08-2010),NamSơn (23-08-2010)

  9. #167
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trút hết tâm sự của mình, tự dưng lòng nhỏ nghe nhẹ nhõm làm sao!
    Last edited by hamy; 20-06-2010 at 07:14 AM.
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  10. #168
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Trích dẫn Trích dẫn của boulevard Xem bài viết
    Chị rất chia sẻ với Hà My về sự thất vọng về bố. Nhưng trên thực tế thì có rất nhiều gia đình cũng có những người bố, người mẹ vô trách nhiệm, nhưng đáng mừng là những người con vẫn vượt lên để trở thành người tốt. Chị còn khổ hơn Hà My nhiều lắm. Người mẹ của chị bị hậu sản giật từ khi sinh anh trai cả của chị. Từ đó mẹ trở thành 1 người đàn bà khó tính, khó chiều. Mẹ hành hạ bố chị suốt 20 năm trời lấy nhau. Bố chiều mẹ lắm, sáng mẹ dậy đi ăn phở, đi cà phê buổi sáng, bố con chị ở nhà chỉ ăn cơm nguội và bố còn dậy học sinh cho mẹ (Mẹ là cô giáo dậy nghề) măc dù bố chị là 1 nhà báo rất giỏi. Bố đi Tiệp về mua cho mẹ 1 va li toàn là quần áo, váy vóc và cả 10 cái mũ nồi. Vậy mà rồi mẹ vẫn rời xa hai bố con chị để đi với người đàn ông khác. Mặc sự níu kéo của bố và những lời than khóc của chị... Khi mẹ già, hai ông chồng nối tiếp sau của mẹ đều bỏ mẹ vì thấy mẹ bệnh tật và trái tính trái nết. Từ chỗ không có nhà, chị và anh trai đã phải đưa mẹ vào viện dưỡng lão tư nhân, mẹ được chăm sóc đủ mọi thứ từ cơm bưng nước rót, tắm rửa cho tới lịch uống thuốc... Vậy mà những căn bệnh của mẹ đã khiến mẹ càng ngày càng khó kiểm soát nổi tinh thần. Có những đêm 11 - 12 giờ đêm hay 4 giờ sáng trời rét mẹ điện thoai là chị phải tới ngay với mẹ. Đưa mẹ vào viện mà mẹ tự ý bắt người giúp việc đi theo, cầm cả ống truyền đi ra cửa hàng thuốc để mua thuốc (tự uống vì không tin bác sĩ)... Chị đã phục vụ mẹ mọi điều khiến mấy cô nhân viên phục vụ viện dưỡng lão phải nói: Bọn em kính phục chị vì chị đã sống và chiều nổi mẹ chị! Giám đốc trung tâm viện đã 2 lần không chịu nổi tính khí của mẹ phải gọi điên thoại định trả mẹ về. Ngày đầu tết mẹ đòi về nhà em ruột chơi, về được 1 hôm lại đòi trở lại viện, rồi về viện thì mùng 4 tết lại đòi đi chơi tiếp, không được đi chơi mẹ còn cầm dao kề cổ để tự tử... Hơn 10 lần chị đã phải chuyển nhà mới và thuê nhà cho mẹ, thậm chí còn cùng xây nhà cho mẹ, rốt cuộc đến lần bán nhà cuối cùng mẹ đi chơi nước ngoài và cả bị bạn vay, bị lừa hết sạch tiền, để rồi 6 năm qua, hai anh em chị đã phải bỏ tiền ra chi phí toàn bộ cho mẹ từ thuê nhà, tiền ở viện dưỡng lão, tiền thuốc thang, vào viện...
    Bi kịch của 1 đứa con gái có 1 người mẹ mà không hề được chăm sóc, khôn lớn và trưởng thành từ người cha mẫu mực là của chị. Nhưng, mẹ mất đã gần được 1 năm rồi. Thiếu những lời kêu ca phàn nàn, thiếu những cuộc điện thoại mà mẹ chỉ gọi và nói yêu cầu cho chị (vì mẹ bị điếc nên chỉ cần ra thông báo để con gái thực hiện mà thôi), không được mua cho mẹ những bộ quần áo của người già... sự yên bình lại làm cho chi thấy trống vắng. Cho tới giờ mọi nỗi giận về người mẹ đã bỏ con để đi, rồi hành hạ con ... tất cả đã lùi vào dĩ vãng. Chỉ thấy thương mẹ - 1 số phận không được sống như những người bình thường... Và càng thương mẹ chị lại càng cảm ơn người bố đầy bản lĩnh đã cho chị một tâm hồn cũng như 1 nghề nghiệp vững chãi, có thể đối diện với cuộc sống. Kể câu chuyện về chị để Hà My hiểu rằng ở trên đời không phải ai cũng có thể có 1 gia đình toàn vẹn cả. Hãy cố gắng và vượt lên để trở thành người tốt em nhé!
    Chị ơi, đọc những lời tâm sự của chị mà nước mắt em rơi rơi...Chị thật cao cả và hạnh phúc khi có một người bố thật tuyệt vời, còn em thì ngược lại...Hằng ngày, em phải chứng kiến cảnh hai người gây nhau vì chuyện tiền bạc, nợ nần mà đầu mối đều do người ấy gây ra cả ...Cuộc sống sao lắm nghiệt ngã quá chị ơi, đến nổi mẹ em...người con gái khi lấy chồng đi còn phải ngửa tay cầm tiền của mẹ già...Em chẳng biết nếu em là chị em có như vậy không nữa, nhưng hiện tại sao em thấy buồn và chán lắm chị ơi! Biết là mỗi nhà mỗi cảnh nhưng sao lòng vẫn ray rứt và đau xót ghê đi!
    Last edited by hamy; 27-10-2010 at 09:48 PM.
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  11. #169
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Bé à, đọc suy nghĩ này của bé mà chị rớt nc mắt, cố gắng bé nhé, chuyện của ng lớn khó hiểu lắm, ko ai muốn con cái phải chứng kiến, phải buồn đâu.
    Cũng chính vì thế mà chị mới có ngày hnay...Hình như chị đi đúng đường rùi....

    Chị dấu yêu ơi, em cảm ơn chị và cả nhà đã chia sẻ cùng em nỗi buồn ấy...
    Last edited by hamy; 20-06-2010 at 07:19 AM.
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

  12. #170
    Gold Member PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket
    Ngày gia nhập
    Jan 2010
    Bài viết
    553
    Thanks
    90
    Thanked 94 Times in 49 Posts

    Default Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!

    Đọc những lời khuyên nhủ của các chị, tự dưng lòng nhỏ cảm thấy ấm áp quá. Thì ra cuộc sống còn có những người còn đau khổ hơn ta...Vậy mà đôi lần nhỏ thấy mình như là một sợi dây oan nghiệt níu kéo hai người lại với nhau nên có lúc nghĩ uẩn...Hãy tha thứ cho nhỏ về những suy nghĩ nông nổi kia nha! Nhỏ hiểu rồi, cuộc sống không có sự chọn lựa, nếu có thì mỗi người sẽ chọn cho mình đấng sinh thành thật tuyệt vời rồi...
    ...Nhỏ cảm ơn cuộc đời đã cho nhỏ gặp người như Bụt và các chị...
    Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
    Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

Trang 17 / 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 7151617181927 ... LastLast

Posting Permissions

  • Bạn không thể tạo chủ đề mới
  • Bạn không thể trả lời
  • Bạn không thể dùng tập tin đính kèm
  • Bạn không thể hiệu chỉnh bài
  •